Đôi khi ngọn gió...
CHÚNG TA SINH RA…
…………..ĐỂ LẦM ĐẤT
Như Lai từng là tên Đức Phật
Như Lai cũng là tên sự thật muôn đời
Chúng ta sinh ra là những con người
nhưng có lẽ chúng ta sinh làm đất
Vâng chúng ta sinh ra để làm đất
nên mơ màng bay lượn tận không trung
nắng mai hồng xua đuổi giọt sương ngưng
ngọn gió quái vặt từng hoa lá nhỏ…
lúc sáng sớm bình minh còn chưa tỏ
sương mai đùa ướt đẩm lá và hoa
sương ở đây muôn kiếp vẫn hiền hoà
rồi theo nắng hoá thân vào mây trắng
buổi chiều hôm ủ vàng lên con nắng
sông mùa này phẳng lặng nước êm trôi
con thuyền xuôi nốt trầm vào năm tháng
những sườn núi vàng lên theo vạt nắng
hoàng hôn buông nằng nặng trái tim người
dưới hoàng hôn có kẻ khóc người cười
nhưng chung cả chúng ta đều làm đất…
Ôi sinh tử cuối cùng về với đất
đất nuôi ta và ấp ủ ngày về
cõi tạm này tô vẽ cõi tạm kia
đường sinh tử đi về vô tận mãi…
Chẳng là gió sương chẳng là hạt nắng
chẳng là ai ta cũng chẳng là ta
chỉ là hạt bụi trong trời đất
bồi đắp giang sơn vậy cũng là…
Muôn vật đất sinh về với đất
Đất chẳng sinh ta cũng phải về
bởi chưng đất dưỡng bằng hoa đất
chờ ta hoá bụi một ngày kia…
Mọi lý luận cuối cùng màu xám đất
ta sinh ra để làm đất thế thôi…
Đường Như Lai rộng mở cả đất trời
nhưng thật sự mấy người viên mãn được…! lnp
TRẬN CUỐI CÙNG
Bộ phận nhỏ nắm hết tài sản lớn
Rất ung dung họ lập luận thế này
Thua tất cả nghĩa là ta đang thắng
Trận cuối cùng khi đã hạ cánh bay…
Thua đạo đức mà đất ta khắp chốn
Hỏng tác phong vườn ấp mỏi cánh cò
Trận đánh nhỏ cứ cho thiên hạ thắng
Trận cuối cùng điền chủ chẳng âu lo…
Cái buổi kim tiền ăn thủng đức
Nói càng nhiều càng tức chẳng ra đâu
Thời khốn khó hoàn dân càng khốn khó
Công bộc ơi…lo lắng phải từ đầu…! lnp
HIỆN TẠI…
Hiện tại là phút giây ta sống
ta ở đây ta là của lúc này
hạnh phúc âu lo hay chỉ là thao thức
hay chỉ là ấm ức nỗi niềm chi…
Đời ba vạn sáu nghìn ngày để sống
Một ngày hơn tám vạn sáu trăm giây
tính làm chi chỉ biết phút giây này
ta thực sống hay chỉ là tồn tại…
Quá khứ cũng chẳng cùng ta mãi mãi
Tương lai là phấp phỏng của mộng mơ
thảnh thơi đi hiện tại phút bây giờ
để từng phút trần gian là đáng nhớ…! lnp
CHỈ CÓ MỘT NGƯỜI…
Làm đám cưới nhà bên mời thực khách
Ông bên này bèn bảo bác làm công
Này Bác hãy thay tôi qua bên đó
Xem bao người mà khách thấy rất đông…!
Vâng lời chủ bác bèn qua bên ấy
lén đặt vào nghạch cửa khúc gỗ kia
rồi lặng lẽ ngồi yên bên bờ dậu
đợi khách ăn xong cỗ lúc ra về
Rồi đến lúc khách ra về hết tiệc
qua cửa kia vấp gỗ réo ầm lên
chỉ có một lão bà không làm thế
đã âm thầm đẩy khúc gỗ sang bên
Rồi bác lao công cũng về gặp chủ
và báo rằng bên ấy…một người thôi
một người thôi… mà lại là bà lão
ông chủ tròn con mắt… chuyện nực cười…!
Ấy là bởi tôi đặt vào khúc gỗ
bao nhiều người đều vấp vẫn để yên
cái lũ cừu vẫn thường làm như thế
chỉ lão bà đẩy khúc gỗ sang bên…
Chỉ con người mới biết làm như vậy
để người sau không vấp phải lỗi này
khách là người ông bảo tôi sang đếm
đông vậy mà duy nhất lão bà đây…!
………
Ôi cái khác con người và cầm thú
là con người biết sống để vì nhau
Hỡi những kẻ chỉ vì mình vơ vét
đọc chuyện này suy ngẫm dạ có đau…! lnp
SAU CƠN MƯA…
Sau cơn mưa hạ đời như lạ
Núi cũng xanh hơn phố sạch làu
Lá xanh mơn mởn người mơn mởn
Nghe chim ríu rít gọi tìm nhau
Trời đất mênh mông lý nhiệm màu
Hết mưa rồi nắng có sai đâu
Đổi thay trời đất xưa nay vẫn
Cho đủ nhân gian lý giãi dầu
Mãi nghĩ đâu đâu chuyện đất trời
Sân mưa trơn trượt suýt nằm chơi
Thấp người mới tỏ hoa mai sót
Một đóa xinh xinh mĩm miệng cười…! lnp
MƯA
Ơn trời mấy trận mưa rơi
Đất thôi bạc phếch người thôi nhọc nhằn
góc vườn con ngọn lá cũng thêm xanh
đời thật đẹp em nhìn anh…vời vợi…! lnp
ƯỚC MƠ..
Uớc mơ tôi…cuộc đời bình dị
ít mong cầu mộng mị chốn trần gian
được thua gì chất ngất lối gian nan
vừa chớp mắt…cửa trần hoàn đã khép…! lnp
MƯA ĐÊM…
Đêm đã khuya rồi đêm đã khuya
Bên song nghe động tiếng mưa về
Nằm nghe kỷ niệm ngày xa vắng
chập chờn cơn thức tưởng cơn mê
Một đời người biết mấy những giấc mơ
có những giấc mơ đã thành hiện thực
có những giấc mơ vẫn còn tít tắp
khi màn đêm buông…
Xin cho con mơ ước được bình thường
những giấc mơ đủ vừa tầm tay với
để đêm mưa trái tim đừng tiếc nuối
theo đuổi hoài hoang huỷ giấc mơ xa…
Em còn nhớ những ngày xưa không nhỉ
những người muôn năm cũ biết nơi nào
đêm mưa này nỗi nhớ chợt nôn nao
cùng quên nhớ ta chìm vào giấc mộng
Biết bao điều có tên là cuộc sống
chan chứa đầy hy vọng lẫn buôn tênh
em nhẹ nhàng yên lặng ở bên anh
mưa vẫn thế ngoài hiên mưa vẫn thế…
Chẳng thể hiểu cuộc đời cho hết nhẽ
chỉ nơi này khẽ khẽ nhớ nơi kia
Cuộc sống ơi muôn ngàn vẽ diệu kỳ
đêm lặng lẽ mưa về dâng nỗi nhớ…
Đêm mưa này lòng anh đầy an lạc
lắng tiếng đời trong mỗi hạt mưa rơi
trong giấc say em cũng tựa như cười
đêm an lạc mưa rơi đời bình dị…! lnp
HIỆN TẠI
Nhìn cuộc sống điên cuồng đầy bất mãn
những lời ca thán oán rất u buồn
Những con người tham vọng đã nhiều hơn
rồi thất vọng oán hờn dâng cuộc sống…
Tiếng chim kêu cuộc đời nghe sống động
chúng vui vì tham vọng chẳng như ta
không ngày mai mà cũng chẳng hôm qua
chỉ đơn giản chúng như là chính chúng...
Ôi nếu muốn cuộc đời ta phẳng lặng
hãy tìm quên trong cuộc sống xô bồ
Hãy yên lòng dẫu núi vẫn lô nhô
nắng như cháy sông hồ khô cạn nước…
Là buông bỏ là thôi ta dừng bước
chuyện được thua mơ ước kệ cuộc đời
Ta dừng nghe chim hót lắng mưa rơi
thấy cuộc sống tuyệt vời…như chính nó ! lnp
HẠT MƯA..
Cũng có thể mưa như là nước mắt
Và sấm là tiếng nấc của trời cao
Trần gian giờ lắm lao đao
Nên mưa sấm chớp ào ào…trời thương
Đêm mưa lắm nỗi đoạn trường
Ngoài trời mưa đổ trong giường châu rơi
Lẽ mưu sinh biết mấy sự rã rời
Một thân biết mấy cửa đời âu lo…
Xưa bày tay duổi tay co…
Nay dang hết cỡ ấm no xa vời…
Trớ trêu trêu may rủi..tại tay trời
Phải đành thôi hạt mưa rơi…vậy mà…! lnp
HẸP BỤNG
Đừng suy diễn sẽ hiểu lầm tai hại
Nó đôi khi khiến hạnh phúc lạc đường
Ngài hạnh phúc là một kẻ ẩm ương
Bà suy diễn vốn lầm đường bảo thủ
Hãy chấp nhận cuộc đời là như thế
Có cho nhưng nhiều cái chẳng cho ta
Cũng có thể thời gian không chờ đợi
Đến phần ta rất tiếc đã quá già…
Còn số phận nhiều điều không đoán được
Có ai vay mà chẳng trả bao giờ
Hãy sống tốt mà chờ khi trả nợ
Khỏi buồn lòng lão Tạo đã làm ngơ
Đừng có lấy lòng ra suy cuộc sống
Đời mênh mông mà lòng hẹp không ngờ
Thánh nhân còn đố kỵ chuyện ngày xưa
Ta cát bụi chớ ngờ không hẹp bụng…
Đời thật rộng trải lòng ra ta sống
Trời che chung đất chẳng chở riêng ta
Được thì vui không được cũng hiền hòa
Đừng vội vã…bớ người ta bụng hẹp…! lnp
CÁT
Tuổi hai mươi anh bốc nắm cát đầy
Nhưng cát tràn khỏi tay theo kẻ hở
Mở bàn tay may còn em ở giữa
Và những người thân thích của anh thôi
Còn một ít nếu anh không khéo giữ
Ngọn gió đời thổi bạt cát bay theo
Cát tơi mịn như lòng người khó giữ
Siết chặt tay rơi rụng sẽ càng nhiều
Và cuộc sống ví như trò chơi cát
Tý nước thôi sáng tạo biết bao điều
Đóng mở bàn tay luôn đúng mức
Có lẽ nào gió rủ cát bay theo
Con dã tràng se từng viên cát nhỏ
Viên nhỏ thôi giúp nó lặn tìm mồi
Không có cát dã tràng không sống được
Không có nhau ta cũng vậy mà thôi…! lnp
(Ý kiến với bác TTT) TỪ VÀ CỤM TỪ MỚI
Còn một "cụm" sao không nghe bác nhắc
Ấy là trong cuộc sống của các thầy
Có"quan hệ trên mức tình cảm" nữa…
Có nghĩa là…pháp luật cũng bó tay…! lnp
CÁI BỤNG
Bụng cô thư ký phổng phồng phồng
Anh nào cũng lắc hổng hồng hông
Lén đưa lén đón riêng anh xếp
Tới tới lui lui tít mòng mòng
Xếp bà mấy trận giang hồ chiến
Điên đầu tai vẫn ỏng òng ong
Thanh tra thằng đệ nhanh mồm nhận
Biết thì ai cũng tỏng tòng tong…! lnp
Ừ HUỀ…
Thì cũng linh tinh chuyện phình phường
Mỹ-Nga buôn súng khắp bốn phương
Xyri-Ả rập mua về bắn
Thằng chết thằng la chuyện cũng thường…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: