Đôi khi ngọn gió...
MỘT CÁCH TRẢ NỢ
Chuyện nước Mỹ trong thời gian suy thoái
Thị trấn nghèo hiu hắt cạnh biển đen
Ai cũng khổ không đủ tiền trang trải
Phải mua vay bán chịu dẫu có phiền
Rồi một bữa ông khách giàu tìm đến
Đặt trăm đô và lên gác chọn phòng
Thị trấn nghèo khách sạn này duy nhất
Đã từ lâu phòng lạnh khách vắng không
Ông chủ trọ cầm trăm đô của khách
Trả cho ông hàng thịt nợ ngày qua
Ông hàng thịt trả cho ông nuôi lợn
Ông này đưa bà bán bột cạnh nhà
Bà bán bột trả cho ông chất đốt
Ông đưa phường buôn phấn bán hương
Ở thời buổi cái gì gì cũng nợ
Dịch vụ kia bán chịu cũng là thường…
Ả bán phấn cầm trăm đô vừa nhận
Trả cho tay chủ trọ nợ phòng thuê
Ông chủ trọ đặt tiền vào chỗ cũ
Khách giàu kia lên gác cũng quay về…
Ông khách đã nhún vai đầy chán nản
Lấy tiền lui và vội vã quay mình
Cả thị trấn chẳng ai thu một cắc
…Hết nợ nần ngẩng mặt đón bình minh
……..
Đó cái cách mà chính quyền nước Mỹ
Vẫn điều hành nền kinh tế bấy nay…
Ta cũng thế hai năm rồi suy thoái
Khách giàu kia sao chậm…đến đất này…! lnp
PHÚT CUỐI CÙNG CHO MẸ
Sinh lão bệnh tử chẳng dung tình
ai mà chẳng vậy dẫu thánh tăng
có sanh có diệt từ vô thuỷ
đến tận vô chung với vĩnh hằng
Thánh sử như lời ca bất diệt
với dòng sinh tử của thế gian
âm ba chấn động lòng nhân thế
phổ chiếu u mê khách bàng hoàng
Nàlakà ráng chiều như không tắt
Một bóng hình xưa mệt nhọc trở về
Đoàn Sa môn chầm chậm theo Tôn giả
Mặc người khẩn khoản trở về đi…
Họ dán mắt theo bàn chân Tôn giả
già cỗi đường quê mệt mõi trở về
thu thần lực giữ mạng căn từng bước
trở về nhà độ mẹ thoát u mê
Mẹ ngài một người Ba la môn giáo
chẳng hề ưa đức Phật với tăng đoàn
đã tức giận ngài xuất gia theo Phật
nên vẫn thường nguyền rủa lúc gặp con
Ôi hỡi nhân duyên thật lạ lùng
mẹ con chẳng thể một đường chung
Tôn giả là người am hiểu nhất
chỉ ông độ mẹ thoát khỏi vòng (luân hồi)
Nghe tin Tôn giả đã về nhà
ngạc nhiên bà hỏi …cớ sao ta…
vừa lo đón tiếp vừa ca cẩm
như những ngày xưa vẫn vậy mà…
Lần này Tôn giả đòi mẹ dọn
phòng nhỏ ngày xưa đã chào đời
bà cũng thuận theo không nghĩ ngợi
và ngài tĩnh toạ bóng đêm rơi…
Chư Thiên lần lượt về đảnh lễ
Nàlakà rực sáng ánh hào quang
bà mẹ hoảng kinh bèn lần đến
thấy ngài tĩnh toạ thật khinh an…
An định trong từng hơi thở nhẹ
bà nhìn tâm mắt chẳng buông lơi
từ trong chánh định dùng thần nhãn
ngài thấy căn cơ mẹ được rồi…
Xuất định vì người ngài thuyết pháp
nghe xong bà khởi trọn tín tâm
quy ngưỡng thế tôn quy tam bảo
dứt dòng tà kiến thoát mê lầm…
Sơ quả Tu đà hoàn đã chứng
sinh vào dòng thánh mẹ vừa xong
thu thần lặng lẽ ngài viên tịch
Hiếu - Đạo trang nghiêm đã vẹn vòng
Bậc đại trí ra khỏi vòng sanh tử
bằng tình thương vô nhiễm lại vô ưu
theo Phật đã thuyết lời sư tử hống
cuối cùng độ mẹ thoát trầm luân
Xá lợi phất phút cuối cùng lo cho mẹ
Mục kiền liên dẫu địa ngục quyết đi tìm
Mẹ ơi gắng đợi con tu đã
tâm từ hướng trọn mẹ hãy tin…! lnp
CẢM THU
Lá vàng thu đã đến bên song
Bảng lãng hàng cây bảng lãng lòng
Lác đác nhìn ra sương đầu ngõ
Phất phơ ngoái lại gió vô phòng
Lạnh lạnh nghe chừng thu đếm bước
Trùng trình như ý lá thầm mong
Muôn câu ngàn tứ hồn tha thiết
Cảm động lòng quê viết mấy dòng…! lnp
HƯ KHÔNG
Hư không rổng lặng vốn khơi khơi
Mỏi gối chồn chân hóa cạnh người
Láo lường cảm xúc miền tham ái
Đảo điên thần trí phía cuộc đời
Thắc mắc cao xanh mây trắng lặng
Tìm về đại địa giọt sương rơi
Tiếng chuông cửa Phật miền chiêu cảm
Mến tặng hư không một nụ cười…! lnp
CỎ NỘI HOA HÈN…
Là vô thường thì nay còn mai mất
có nghĩa gì khi thắc mắc mãi nhau
Thiếu thấu hiểu tâm hồn thành chai đá
dung túng mình vô cảm mọi nỗi đau…
Ôi bản ngã ngươi thật là mưu mẹo
bao biện cho ta và đỗ lỗi cho người
mặc chiếc áo u sầu che gian dối
giã vô tình để nở nụ cười tươi …
Bản ngã đã bao lần ngươi trốn chạy
lẫn tránh quên trách nhiệm của chính mình
ngàn lý luận và thời cơ lý luận
để yên lòng dấu nhẹm…để lặng thinh…
Kẻ cho vốn muôn đời hạnh phúc
kẻ nhận kia ơn huệ mới nặng lòng
Sự thấu hiểu vẫn muôn đời minh triết
để vui buồn buông xã để cảm thông
Người thấu hiểu vốn bản tâm rộng lớn
biết trần gian khiếm khuyết khá là nhiều
ngay bậc thánh còn đôi khi lỡ miệng…
tên bay rồi…nhặt lại được bao nhiêu…
Hãy bỏ lại hành trang không cần thiết
ghét ganh và cố chấp nặng tâm mình
hãy rộng lượng như hoa hèn cỏ nội
sống chan hoà nhẹ nhỏm dưới trời xanh…! lnp
GỐC CÂY TÌNH TỨ CỦA QUAN BÁC
(Bác tặng bác Đương giùm em…)
Rể khéo đan nhau thật lạ lùng
Hai màu đỏ trắng một gốc chung
Đục đẻo sơn mài anh dốc sức
Đặt tên tình tứ nghĩ khùng khùng…
Em nhìn vấn vít nỏ ra chi
Đặt tên tình tứ cũng kỳ kỳ
Hỗ lốn rỏ ràng như món lẫu
Tứ Xuyên anh ạ đặt vậy đi…
Nhìn mặt quan anh thấy buồn buồn
Thú chơi chán chú mấy ngày luôn
Cứ kêu huỵch toẹt ra như thế…
Còn có đứa nào vỗ tán dương
Long Lân Quy Phượng đủ cúi chầu
Gọi tên chỉ tận…chứ biết đâu
Bóng lộn nhìn lâu…ừ có giống
Thuyết minh mỏi miệng mới gật đầu…
Ôi cái thú chơi... cái thú chơi
Mờ mờ ảo ảo…nghĩ tức cười
Thân sâu hồn bướm nghe mà hoảng
Mình chuột cánh vào hoá phận dơi…
Gốc cây hòn đá cũng có hồn
Là tinh là tú ngón tay thon
Anh vỗ hồn vào cao diệu thật
Chỉ mỗi thằng em…thấy buồn buồn
Người Nhật Bon sai thật kỳ tài
Thì ta bắt chước món…Côộc sai
Bát Tràng nặn đất nung nên tượng
Ta đẽo côộc cây…đủ hình hài… lnp
TỰ HAT…
Khi ta cuộn mình trong sầu khổ
ngoài cuộc đời lá đổ mưa bay
khi ta bù khú cười hoan hỉ
lá chẳng ngừng rơi mưa thì vẫn cứ dày
Đời là thế…ta sửa lòng hoan hỉ
đón nhận đi như đón nhận chính mình
nước mắt ta chẳng khiến đời nhão nhoẹt
nắng chan hoà và chiếc lá cứ xanh…
Sớm mai rộn rã con chim hót
nắng lên nhanh soi kẽ lá kiếm tìm
Ta vui lắm ngước nhìn lên xanh thẳm
cuộc đời đẹp đấy…phải không chim
…Trời thanh thanh
tiếng thanh thanh
mùa thu lá chín ở trên cành
vẫn vơ ta lắng bầy chim hót
hoan hĩ đời vui mộng tự thành…
Này ta hỡi dẫu ngày mưa ngày nắng
như cuộc đời vốn hết nắng lại mưa
hãy hoan hĩ nghe con chim ca hát
để mỗi ngày qua là mỗi một…không thừa…! lnp
THÁNG BẢY
Tháng bảy cho lòng day dứt mãi
với niềm trắc ẩn của nhân gian
ngã Phật từ bi người sám hối
lời kinh trầm bổng lệ hàng hàng
Tháng bảy khói trầm hương từ ái
chuông chùa thong thả tiếng ngân nga
hoa đăng mãn địa người như hội
Âm siêu Dương thái ước nhà nhà
Tháng bảy hồn ơi mau về nhận
cúng dường vật phẩm thiện lương đây
Phật thương phép báu còn lưu lại
hoá thiểu thành đa phát đủ đầy…*
Tháng bảy trần gian như chùng lại
khói trầm phảng phất lững lơ bay
hồn ơi tề tựu về nghe pháp
lầm lạc nơi nao có nhớ ngày…
Có có không không tuỳ thực chứng
còn nguyên nét đẹp nét nhân văn
Phật còn để lại niềm thương cảm
Tháng bảy nhân gian…một hội rằm…! lnp …….. * Thế gian có nhiều tôn giáo…đủ cách cúng dường cô hồn nhưng chỉ có đạo Phật là có phép biến thiểu thành đa để phát đủ cho vong hồn chúng sinh lục đạo…âu cũng bởi tình thương vô bờ của đức từ phụ.
VIỆC TỐT
Ba nói là con đã lớn rồi
phải làm việc tốt nhé con tôi
mỗi ngày một việc mai này lớn
thành người có ích chớ ham chơi…
Hỏi ba việc tốt ấy việc gì
làm xong một việc thưởng cái chi
…qua đường giúp những người cao tuổi
…làm tốt cho con kẹo một bì…
Ba ơi bì kẹo của con đâu
con mới làm xong ấy lần đầu
giúp bà lão ấy qua đường phố…
đường xe ngìn nghịt nối đuôi nhau
Rồi đến hôm sau những ba người
cùng làm việc tốt đấy ba ơi
giúp bà lão ấy qua đường phố
đã hứa thì ba cấm nuốt lời…
Rồi hôm sau nữa trẻ đầy nhà
vẫn đòi quà tặng giống hôm qua
vẫn giúp bà già qua đường phố…
thắc mắc vì sao…ái chà chà…
…Mua kẹo cho con tốn tí tiền
mà bà lão ấy chống như điên…
đứa xô đứa đẩy lôi qua được…
xong việc về ngay báo cáo liền…? lnp
KHÚC KHÍCH
Khúc khích đủ khoe vài răng trắng
âm ba rộn rã mãi say lòng
những đôi lứa vẫn cùng nhau như thế
em còn nhớ không…
má hồng hồng…
mắt xanh trong…
bẻn lẻn khi ta mới thắm nồng…
Em kể ngày đầu đi làm việc
bao điều chưa biết phải làm quen
ngây thơ mắc lỡm mà không biết
khúc khích cười vui dưới ánh đèn…
Em kể con nghe chuyện chúng mình
ba mày ít nói chỉ lặng im
bổng dưng gọi mẹ vang đường phố
khúc khích cười vui một chuyện tình…
Em kể bây giờ việc khó hơn
đụng đâu vướng đó nghĩ cũng buồn
kệch cởm đôi người bò sát đất
khúc khích cười chê kẻ cúi luồn…
Khúc khích chuyện riêng là hẳn vậy
đôi khi chỉ để giết thời gian
đôi khi chỉ tại vô tình bệnh
đôi khi cố hữu…cái gàn gàn…
Khúc khích là khi quá vội vàng
đôi hàng cúc trể vẫn nghênh ngang
…quân dung tươi tỉnh em nên nhớ…
trước mặt anh em…phải gọn gàng
Khúc khích chuyện đời hương ý nhị
khi nhìn một hướng để cùng đi
trải nghiệm riêng ta đầy thú vị
nhè nhẹ cười vui tiếng thầm thì…
Khúc kha khúc khích…
rích rích hi hi…
chẳng rỏ chuyện gì…
chỉ nghe khúc khích…! lnp
LO XA
Sớm mùa thu trời trong mây trắng
Tổng thống hân hoan chạy bộ khỏi dinh mình
quá thích thú ông bay qua rào chắn
rớt xuống sông và có vẽ đang chìm
Ba đứa trẻ ngày mùa thu rảnh rổi
bèn rủ nhau đi câu cá dưới cầu
chẳng cần nghĩ chúng cứu ông thoát nạn
kéo lên bờ cấp cứu một hồi lâu
Để tạ ơn ông hứa mình đáp ứng
yêu cầu gì bọn trẻ muốn ở ông
…đứa thứ nhất Disneyland một chuyến
Ồ chuyên cơ ta đưa cháu được không…
Đứa thứ hai muốn một đôi giày đấu
loại Jordan yêu thích vẫn thường dùng
Ồ quá dể con trai ta đừng ngại
sẽ một đôi kèm chữ ký Jordan
Đứa thứ ba muốn xe lăn thật xịn
dàn ti vi âm thanh nỗi theo kèm
quá ngạc nhiên hỏi vì sao như vậy…
con hoàn toàn khoẻ mạnh…nói ta xem…
Chỉ đứa trẻ dám nói lời trung thực
đứa trẻ kia cũng đã nói thực lòng…
…Ồ con sẽ…nếu cha con biết được
con cứu ngài khỏi chết nước vừa xong…! lnp
THÔ LỖ
Gã cục cằn bước vào ngân hàng Mỹ
xô cửa và nói lớn với thu ngân
ta muốn mở tài khoản tên chó chết
cô gái kia tức tối lẫn ngại ngần…
Ồ xin lỗi ông nói gì vậy nhỉ
thật sự tôi không rỏ ý của ngài
…ta muốn mở ngay bây giờ lập tức
tài khoản tên chó chết tại đây
Ồ xin lỗi chúng tôi không chấp nhận
một ngôn từ thô lỗ vậy nơi đây
và cô gái đã đi tìm giám đốc
thông báo ngay rắc rối ở nơi này
Họ trở lại gặp quý ông thô lỗ
và hỏi rằng có rắc rối gì không…!
Gã đàn ông chỉ trợn tròn mắt quát
rắc rối gì đâu chớ hỏi lòng vòng…
Ta có năm chục triệu đô đã trúng
cái xổ số kêu chó chết vừa xong
ta muốn mở tài khoản kêu chó chết
tại ngân hàng chó chết của các ông…
Ngài giám đốc khẻ khàng… vâng tôi hiểu…
…và con chó này… gây khó dể phải không…? lnp
THI TÀI
Ở nước Mỹ không gì là không thể
và ai ai cũng chứng tỏ mình tài
họ tranh cãi và đôi khi xung đột
phải tranh tài xem phần thắng về ai
LADP, FBI và xịa* (CIA)
cùng tranh nhau ngôi nhất thuộc về mình
và tổng thống phải đứng ra phân xử
bằng tranh tài trong cuộc đấu công minh…
Ông ra lệnh thả vào rừng con thỏ
ba cơ quan lập tức phải kiếm tìm
kẻ tìm được trước tiên là chiến thắng
hai kẻ kia thất bại phải lặng im…
CIA đã thật nhanh vào cuộc
cài thú rừng sinh sống ở quanh đây
họ tra hỏi đến từng vi sinh vật
…Kết luận chưa tồn tại giống vật này…
FBI cũng thật nhanh vào cuộc
tổng kiểm tra càn quét cả khu rừng
sau mấy cuộc họ san bằng đốt sạch
mà chẳng thèm xin lỗi chỉ dưng dưng…
LAPD cũng hiên ngang vào cuộc
hai tiếng sau họ ra khỏi khu rừng
cùng con gấu te tua và bầm dập
luôn miệng gào…"tôi là thỏ mà cưng"…! lnp * Sở cảnh sát Los Angeles LAPD, Cục Điều tra Liên Bang Mỹ FBI và Cục tình báo CIA.
QUẢNG CÁO
Chùm quảng cáo của nhà hàng kính thuốc
"Đôi mắt ta vốn cửa sổ tâm hồn
để bảo vệ cho ngôi nhà của bạn
lắp kính vào cửa sổ"…nhớ luôn luôn…
Chùm quảng cáo nước hoa của Mỹ
"Hương thơm lôi cuốn người khác giới
khuyến mãi kèm theo sách chỉ bày
tự vệ và thoát khỏi đám đông đây"…
Chùm quảng cáo của trung tâm thẩm mỹ
" Đừng liếc mắt với các cô gái đẹp
vừa vui vẽ đi ra khỏi chốn này
vì có thể đó chính là bà nội…
của bạn mà chính bạn cũng không hay…".. lnp
TỦM TỈM
Bà vợ thấy ông chồng tủm tỉm
luôn miệng cười mà chẳng thấy nói năng
bèn gặng hỏi có chuyện gì vậy chứ…
ông chồng kia thủng thẳng mới bảo rằng:
Em cứ nghĩ nếu con người không rốn
bụng phẳng lỳ xem có chết cười chăng…
Bà vợ bảo ông này kỳ cục…
con nguời ta…ai chẳng chỉ lằng nhằng…
Em cứ nghĩ ông bà Adam đó…
vốn là do Thượng đế khéo nặn ra
chẳng do đẻ lấy đâu mà có rốn…
phẳng lỳ thôi…sao mà khỏi hà hà…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: