Đôi khi ngọn gió...
CHIẾN TRANH
Thế giới…
những cái đầu bốc lửa…
từ xứ giá băng đến sa mạc khô cằn
những thẳng xuẩn ngốc say rượu sắn
trong hội ta bà độc thoại chẳng cần nghe
ai cũng lè nhè…
giở súng đạn gầm ghè hơi giết chóc…
…không chỉ có người Xyry khóc
cả Trung Đông tang tóc lâu rồi…
máu vẫn rơi…xác người tan tác…
Obama cố tìm câu biện bác…
không thể đứng nhìn… Assad phải ra đi…
Shimon Peres vốn lầm lỳ…
cũng to miệng muốn tổng thống Xyry…
…biến mất…
Cuộc dâu bể nay còn mai mất
cõi vô thường sự thật nơi đâu…
không trắng không đen chỉ tại dầu
Tomahowk sẽ dẫn đầu đàm phán…
Ôi Xyry vừa nồi da xáo thịt
vừa một mình…
… đương cự cùng Arập-phương tây
và dường như…
…Liên hợp quốc cũng bó tay…
bởi ma quỷ liên minh FUKUS (Pháp-Anh-Mỹ)
ngài Nobel đội mồ môi tái nhợt…
…quá đủ rồi hãy trả lại cho ta…
cái giải thưởng cho thằng Obama…quái quỷ
...Vô pháp vô thường ôi nước Mỹ…*! lnp * theo giáo sư Ramesh Thakur (cựu trợ lý Tổng thư ký Liên Hợp Quốc): Thật trớ trêu, nhân vật từng được trao giải Nobel Hòa bình này lại biến nước Mỹ thành nhà nước “vô pháp” lớn nhất thời đại. Người ta tự hỏi đến khi nào thì Ủy ban Nobel sẽ phải kêu lên: “Đã quá đủ! Chúng tôi muốn thu hồi giải Nobel Hòa Bình, hỡi ngài Obama”.
VÔ ĐỀ
Cái mục đích của Obama quá mơ hồ…
…đánh…không phải nhằm thay chế độ…
…để cảnh cáo…hà hơi quân khủng bố…
…để cũng cố ngôi đầu đang đổ vỡ…
…để kéo dài nội loạn đất Xyry…
hay để làm gì…chẳng rõ…?
…Bắn và ngắm nhìn đạn bay trong gió
…đất Xyry khói lửa ngất trời…
...xác người và súc vật tả tơi…
…lũ kền kền đợi ngoài khơi…Địa Trung Hải…
Mỹ huấn luyện và hà hơi quân khủng bố
gây điêu tàn bất ổn khắp nơi nơi
lũ khủng bố như bầy chó săn nanh ác
hết con mồi tự nộp mạng…Mỹ xơi…! lnp
CHIỀU THU…
Mãi mê ảo mộng hồn phách lạc
cuối thu những tưởng lá thu vàng
mây thấp chiều nay mưa nặng hẹn
đời buồn miên man…
chiều mang mang
hồn mang mang
hoàng hôn đôi chút cuối ngàn
rùng mình cơn gió hàng hàng lá rơi…
mùa thu đếm lá cuối trời
thời gian đếm bước chân người đi qua
tiếng hoàng hôn
tiếng thu xa
tiếng lòng như nhắc ơi ta tiếng chiều…
chút cô liêu
với cô liêu
buồn ơi mấy khúc…chiều chiều…
Nắng nhạt chiều nay mây xuống thấp
chân chiều xào xạc bước phiêu du
nghe trong lãng đãng chiều thu vắng
một chiếc phù vân đã mỏi nhừ…!
lnp
TRƯỜNG CHẤT LƯỌNG CAO
BỆNH VIỆN CHẤT LƯỢNG CAO…
"Xa xa cửa sáng vào nô nức"…
ngựa xe đưa đón mặt hân hoan
phụ huynh thi đấu bằng đô mỹ
quyền chức tài năng khó nghĩ bàn
Đời chẳng lẽ cứ như xưa rầu rĩ
chỉ kẻ giàu góp mặt với giang san
dân nộp thuế để rồi ra rìa đứng
ngắm trường chất lượng chỉ con quan….
Điều đau khổ là nhân tài đất nước
không đủ tiền thất học phải lang thang
lấy công quỹ mà xây trường bề thế
đòi phí cao con xếp được dể dàng
Mượn công quỹ mà xây khoa dịch vụ
cốt thu tiền lợi ích để chia nhau
vật tư điện nước tiền dân trả
ốm đâu tật bệnh dám vào đâu…
Trẻ thất học ngay vùng trường đạt chuẩn
bởi con dân mà mức phí trên trời
nặng chăm sóc mà lơi phần giáo dưỡng
bởi cuối cùng chỉ lợi nhuận cả thôi…
Ngẫm nghĩ lòng đau không thể nói
nhân tài thường xuất chốn bình dân
cứ đà chất lượng cao như thế…
tuấn kiệt làm sao khỏi…vợi dần…! lnp
CHẲNG THÈM CHỜ
Cái cuộc trần gian lắm chữ ngờ
Còn vin vào tưởng vẫn còn mơ
Vũng đục dành nhau tâm bảo sáng
Giếng trong chối bỏ mắt chê mờ
Mùi hương cuộc sống trên vai áo
Nét đẹp tâm hồn dưới câu thơ
Mỗi ngày cứ thế thêm ngày nữa…
Chẳng lo chẳng bận chẳng thèm chờ…! lnp
VÔ ĐỀ
Lương tri nhân loại chưa bừng tỉnh
Điêu tàn khủng khiếp của chiến tranh
Đừng dại châm ngòi cho cuộc chiến
Thuốc nổ Trung Đông đã để dành…! lnp
CHỈ ĐỘ HAI NGƯỜI
Nhân loại nhìn qua chán vạn người
Bình quân số lớn chỉ hai thôi…
Một nửa… phàn nàn chê cuộc sống
Còn nửa… ô kê toét miệng cười
Kẻ cười nào phải giàu sang hết
Chỉ là thái độ lạc quan thôi
Biết đủ chẳng thèm mơ huyễn hoặc
Không ham mặc kệ miệng ai mời
Kẻ chê nào phải riêng nghèo khổ
Lang thang đói rách lạc phương trời
Bi quan đầy một trời ngang trái
Khư khư bị bạc chẳng nên lời…
Hỉ nộ bi hoan tấn trò đời
Khi tròn khi méo cũng vậy thôi
Hiểm nguy tươi rói cười đắc thắng
Chắc có hình nhân…thế mạng rồi…
Tóm lại trần gian độ…hai người
Một người vui vẻ mặt luôn tươi
Gian nan rèn luyện lòng thêm vững
Hoạn nạn xông pha miệng vẫn cười
Một người chán nản đã quen rồi
Thường than thường oán cuộc đời thôi
Một hạt sương con đầm lá cọ
Nửa tia nắng mỏng cháy cuộc đời…
Trong tôi có đủ cả hai người…
Vui đâu Trời gửi mãi cho tôi
Buồn đâu Trời hại riêng tôi nhỉ
Duy mãi trên môi…nhớ nụ cười…! lnp
GIỮA HAI CHÂN…
Nhà ngoại giao tài ba và hài hước
Một ngày kia đến chậm bữa tiệc mời
Các quý khách đã đến đông ngồi kín
Ông đành ngồi bên góc chiếc bàn thôi
Vừa yên chỗ ông ta đà lên tiếng
Đố các ngài…gì giữa cặp chân tôi…!
Cả bàn tiệc đột nhiên im ắng hẳn
Rồi lao xao và khúc khích tiếng cười…
Các quý ông thì thầm không dấu giếm
Các quý bà đỏ mặt vội ngó lơ…
Chủ bữa tiệc cũng giật mình bất cẩn
Ông ấy là chính khách…chúng ta chờ…
Đợi yên ắng ông ta bèn giải thích
Là cái chân bàn giữa cặp chân tôi
Ý rất rỏ ông chủ nhà chột dạ…
Vội mời ông đến giữa bàn ngồi…
Vừa ấm chỗ…lại ông ta lên tiếng
Đố các ngài…gì giữa cặp chân tôi…!
Cả bàn tiệc chợt ồ lên suy đoán
Thìa nĩa hay chân chiếc ghế ngồi…
…Ông ta đã lắc đầu cho tất cả
Rất tiếc không ai đúng lúc này
…cái ở giữa hai chân tôi giờ đúng
Là cái mà các vị…đoán trước đây…! lnp
THỜI GIAN
Có lúc trên đường ta dừng lại
tiếc hoài ngơ ngẫn những ngày qua
cái ta có và cái ta rơi mất
cái bây giờ sao khác những ngày xa…
Quá khứ đẹp như ngôi sao lấp lánh
toả dịu dàng nhưng thật đã vời xa
thời gian hỡi quyền năng người khủng khiếp
thành bại buồn vui tất thảy đã như là…
Quá khứ hỡi chỉ nỗi buồn man mác
nuối tiếc gì… ký ức của lòng ta
mỗi bận bình minh về gõ cửa
vàng son ngày cũ mỗi nhạt nhoà…
Thời gian với hư không tịch tĩnh
bạn muôn đời rỗng lặng thấy gì đâu
chẳng gì còn với thời gian mãi
chỉ có trời xanh cũng bạc đầu…
Ôi thời gian thời gian…
trên màu lá thu vàng
dưới cánh chim di trú
bóng vàng son quá khứ
màu xám xịt tương lai
và muôn nỗi ai hoài
hiện tại đầy suy gẫm…
Hiện tại chỉ là mom đảo nhỏ
giữa muôn trùng quá khứ với tương lai
sau lưng quá khứ còn như tiếc
trước mặt tương lai khẽ thở dài…
Thời gian rồi xoá nhoà tất cả
vô cùng vô tận vẫn cạnh ta
nhưng ta chẳng cạnh thời gian mãi
hữu hạn vô biên khác hẳn mà…
Hãy phúc lạc cho phút này ta sống
chim bay rồi dấu vết có còn đâu
chẳng gì còn với thời gian nhỉ…
lẩm nhẩm cùng nhau khách bạc đầu…! lnp
ĐƯỜNG LÙI…*
Với cái bậm môi đầy suy gẫm
loạt tomahowk chẳng bay đi
địa ngục Xyry mong khép lại
thần chết hung hăng phải trở về
Phải như thế ngài Obama ạ
muốn thành thông thái hỏi Putin
tomahowk chỉ cày lên lửa đạn
đất dưới chân ông cũng sụt chìm
Ký ức đau thương ngài có nhớ (ngày 11/9)
ngày này năm ấy chắc còn in
sao lại cùng mâm quân khủng bố
nhấn tomahowk dưới chân mình…
Đừng cố chấp như bà già bảo thủ
biết đường lui cho chính bản thân mình
nước Mỹ an toàn khi là bạn…
phải đâu tàn hại mọi sinh linh…! lnp * Tổng thống Obama sẵn sàng tạm dừng "hoàn toàn" một cuộc tấn công quân sự nhằm vào Syria nếu Tổng thống Bashar Assad chấp nhận đề xuất của Nga.
LÁ CHẮN SỐNG XYRY
Obama…nên dừng tay lại
ở đó chẳng ai thèm sợ hãi
họ làm lá chắn với niềm tin
tổ quốc Xyry là mãi mãi
Đừng thách thức tình yêu tổ quốc
lửa hận thù thiêu cháy mọi sinh linh
nhưng tổ quốc chẳng lửa nào thiêu được
họ hy sinh để đổi lấy hoà bình
Obama đừng cau mày trợn mắt
nhân loại nhìn ngươi là sứ giả hoà bình*
đã nhận giải phải đem bình yên tới
có lẻ nào là sát khí của chiến tranh…!
lnp
* Obama từng nhận giải nô ben hoà bình.
VÔ ĐỀ
Chiến tranh đau khổ vô biên lượng
do tâm so sánh mới sinh ra
kẻ thắng oán thù dâng chất ngất
bại vong uất hận ngập hải hà… lnp
11/9/2001
Một trăm hai phút ngày hôm ấy
ba ngàn nhân mạng phải ra đi
nước Mỹ kinh hoàng và uất hận
chiến tranh tang tóc…để làm gì…! lnp
TIẾNG THÉT TỪ XYRY
Sắc tộc nồi da đang xáo thịt
nhân phẩm lương tri chết cả rồi
tiếng kêu thét từ Xyry đổ nát
mong hoà bình để máu thịt thôi rơi..
Không phải là Sarin
thứ chất độc giết người
mà từng ngày máu đổ
mà từng giờ xương rơi…
Nói với toàn nhân loại
giúp chúng tôi một lời…
"Không phải là thú vật,
chúng tôi là con người"
…Vì chúng ta là người
con người biết đối thoại
lẽ nào giết nhau thôi
…nói với toàn nhân loại…! lnp
NỬA NÉT VẼ…
Cuộc sống ban cho ta một nửa tình yêu
còn một nửa là do ta vẽ lấy
là nhân bản tối linh đồng một thể
nếu bản năng hạ đẳng chẳng đủ đầy…
Là trạng thái tối linh cần đạt tới
là tình yêu đầy đủ chất con người
không giam hãm không đoạ đày tù ngục
là hiến dâng trọn vẹn lẽ yêu đời…
Là đồng cảm yêu thương và hiểu biết
là sẽ chia hiện hữu của chính mình
là trong trắng của vần thơ nốt nhạc
là mặt trời chiếu rọi của niềm tin
Nửa nét vẽ mà dễ gì vẽ hết
nét chân tâm đồng điệu của đất trời
lẵng mạn ư chỉ là trò vớ vẫn
bản năng ư xa lạ với con người
Nửa nét vẽ của chân tâm đồng điệu
của hai người đi thẳng tới hồn nhau
không chiếm hữu không buông lời giả dối
trác tuyệt tình yêu sự nhiệm màu
Chỗ chân thực không có lời để nói
bởi tình yêu định nghĩa chỉ nửa vời
cái rất nhỏ làm nên rung cảm lớn
cái bình thường chiếm trọn trái tim thôi
Tình yêu có sẵn trong ta vậy
như lẽ nhi nhiên của đất trời
chờ khi duyên khởi tâm liền động
không thì muôn kiếp bản năng thôi…
Nửa nét anh hình em trong đó mãi
Nửa nét em anh mãi mãi trong đời
Nửa nét lặng im hoà một nhịp
Nửa nét tiền duyên…chắc định rồi …
Nửa nét vẽ là do ta vẽ lấy…
cuộc phiêu du kỳ thú chỉ hai người
hỏi ai đã trọn niềm yêu dấu
viên thành nét vẽ…biết mà thôi…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: