Đôi khi ngọn gió...
CƯỚI CON BẠN LÍNH…
Ngày vui con cháu lại gặp nhau
Ngày nao phơi phới đã bạc đầu
Áo quen dầu dãi quên trau chuốt
Bụng thường ruột ngựa thẳng một câu
Về đây quan lớn mày tao tuốt
Ngày ấy binh nhì khác gì đâu
Mừng cho con cháu nên đôi lứa
Ngồi đó đừng say quyết một chầu…! lnp
NGHE KINH…
Yêu thương những tưởng là có sẳn
Ai ngờ xa xỉ nhất trần gian
Muốn được người thương đà phải lún
Thương người điếc óc chịu luận bàn
Hai mặt đồng xu một cuộc đời
Mặt nào thì lấp mặt nào phơi
Xấu nào xấu hẳn cho đời lánh…
Tốt đâu tốt mãi để người cười…
Chấp nhận một người vì tính tốt
Dĩ nhiên chấp nhận cả xấu thôi
Loại bỏ một người vì tính xấu
Đương nhiên loại bỏ cả tốt rồi…
Đúng sai tốt xấu hơn thua ấy
Hai mặt đồng xu tấn trò đời
Công đâu bình phẩm người thiên hạ
Để công quán chiếu lấy mình thôi…
Không muốn không nhìn… không cũng được
Nhưng mà cảm nhận vẫn vậy thôi
Vậy nên quán chiếu tâm mình trước
Đúng sai tự biết…chẳng cần lời…
Ngày mới bình minh lan chầm chậm
Lá vàng nhè nhẹ giọt sương rơi
Ngày mưa ngày nắng rồi qua cả
Đọng lại lời kinh với cuộc đời…! lnp
TÁM VỊ QUAN THAM RỚT CÁI ĐÙNG…
Trăm con trâu cột một trâu ăn
Thử hỏi làm sao chẳng béo mầm
Chẳng chung chẳng chạy còn teo tóp
Còn phê còn đấu phải nhăn răng
Công bằng dân chủ là em nhịn
Quy trình thủ tục ấy bác măm
Sướng thế sao còn xơi bậy bạ
Được đà báo nó nói lăng nhăng…! lnp
BỐN MƯƠI NĂM ẤY…BÂY GIỜ
Bốn mươi năm non nữa phần thế kỷ
lại gặp nhau trong lễ hội hôm này
men say say
nhớ say say
ngày xưa đi học…những ngày xa xưa
vo tròn mảnh giấy ai đưa
giữa ngàn con mắt…tìm chưa thấy người…
Bốn mươi năm chợt hở môi…
ngày xưa…thoảng một nụ cười xa xăm…
mắt đăm đắm
nụ cười thầm…
người ơi còn có…nhớ nhầm gì không…
Xin đừng u uẩn bên lòng
chúng ta ừ nhỉ đã ông đã bà…
Bốn mươi năm một mái trường
bốn mươi năm một chặng đường ta đi
bốn mươi năm lại trở về
phượng còn đỏ thắm ve thì vẫn ran
Về đây nỗi nhớ dâng tràn
niềm xưa…chợt trỗi khúc đàn tri âm
mây xa xăm
chuyện thì thầm
kể đi ký ức tháng năm …vơi đầy…
Bốn mươi năm ấy hôm nay…
thầy ta mái tóc đã đầy gió sương
ta xa bỏ lại mái trường
thầy ta hôm sớm vườn ươm cho đời
mảnh trăng dẫu đã cuối trời
vẫn dâng ánh sáng cho đời vô tư…
rất nghiêm trang rất hiền từ…
thầy ơi…em thấy ngày xưa đang về…
Chúng em toán lý Ban C
ngày xưa chúa quỷ…lăm le nghịch ngầm…
đã xa xăm
chuyện xa xăm
bồi hồi nhớ lại tháng năm…bây giờ…
tựa vần thơ
đúng vần thơ…
tháng năm ấp ủ ai ngờ
chợt hồn tràn ngập chợt ngơ ngẩn lòng…
Đây mảnh sân con đó phượng hồng
trống trường ba tiếng tung tung tung…
…ngây thơ bao mắt bầy em nhỏ…
…như mắt ta xưa…nhớ ngập lòng…! lnp
SỐ 73
Năm tháng đi đôi điều còn đọng lại
Mảnh đất nghèo hoa lửa cháy tâm can
Những người lính tuổi đôi mươi rực rỡ
Hoá cõi bờ muôn thủa nước Việt Nam
Cuối thu đã trắng đôi bờ lạnh
cờ lau như giục bước quân đi
Ngày ấy bom thù cày nát đất
chỉ hoa lau nở đợi quân về…
Phất phơ hoa trắng đến nao lòng
Bên dòng xanh biếc dưới thu không
Rì rào khúc nhạc hoa lau tiễn
Dưới hỏa châu soi ánh bập bùng…
Lòng sông bờ suối mom đất nhỏ
Nơi nào không thấm máu xương anh
Cỏ non lau trắng xanh bờ bãi
Còn mãi hồn thơm quyện đất lành
Cây hương nghĩa sĩ cầu thơm mãi
Cho người nằm lại đáy sông sâu
Có một nghĩa trang không nấm mộ
Nước xanh biêng biếc chỉ một màu…!
lnp
CUỘC SỐNG
Ôi cuộc sống mỗi ngày thêm kỳ diệu
Đến mức mà nhận thức thấy khó khăn
Không tranh cãi những gì đang rắc rối
Người tranh nhau xoi mói sự công bằng…
Đã làm xếp ai là không tham nhũng
Như cơm ăn như nước uống mỗi ngày
Sập cửa lại ngoài kia bay…mặc kệ
Làm xếp là…ta được nhận và xay…
Khi đứa trẻ ham chơi và nhác học
Có hề chi mọi đứa trẻ vậy mà…
Khi các xếp tham lam vô hạn độ
Cũng hề gì…vậy mới thật…quan ta…
Ồ cuộc sống mỗi ngày thêm tươi đẹp
Nắng trên cao chim hót dưới hiên nhà
Con ủn ỉn… đòi ăn kêu váng bếp…
Muốn là gì…này nhé chỉ do ta…! lnp
Dấu chân của Milarepa trên đỉnh Se Phug tại Lapchi. CÔ ĐƠN…
Người thức giả không gây chuyện thị phi
vài cái vỗ tay có sá gì
họ đã tránh…cuối cùng không tránh nổi
lẹt phẹt…thôi thì…nhắm mắt đi…
Thua thắng không màng đúng cũng thôi
sai kia cũng chịu…tớ già rồi
cô đơn thắc thỏm…miền thức giả
tự vấn thôi đành…tôi với tôi…
Còn ai tin sự…thanh cao nữa
bạc thoi vàng lá…hẳn vậy rồi
áo mỏng mong trời…vơi buốt lạnh
tay trắng xin lòng…bớt xa xôi…
Còn một góc xanh…một khoảng trời
một miền cô độc…một mình thôi
giả chân lẫn lộn…miền hư thực
khéo bẩn tai nghe…lạc nụ cười…
Cô đơn tịch tịnh…miền cô độc
ôi niềm thức giả…của tôi ơi
đường xưa mây trắng…tìm đâu vết
có đủ niềm tin…tự trả lời…! lnp
BÊN DÒNG SÔNG
Bốn đại năm uẩn…cái thân này
toàn là của mượn…có gì đây
Cảm thọ…cuối cùng không không tất
luống bận thân tâm…khổ mỗi ngày…
Ta chết chính vì…không biết sống
ngay khi đang sống…dục lòng ham
tích góp vô thường…mong vĩnh viễn
lá xanh kìa đó…đã sắp tàn…
Cuộc sống như dòng sông cuộn chảy
thác ghềnh bờ bãi tiếng reo vui
Đào chi ao nhỏ bên dòng nước
ôm cuộc trăm năm tự dập vùi…
Chiều nay thơ thẩn bên dòng nước
ngồi nghe tiếng hát của dòng sông
chẳng giữ nên giòng luôn cuộn chảy
ta ôm u uẩn nặng bên lòng…
Chợt nghĩ nếu dòng không cuộn chảy
lấy đâu xanh biếc để tinh khôi
ta ôm tiếng khóc từ vô thuỷ…
bất giác chiều nay bổng cả cười…! lnp
TRUNG THU
Miền trung mù mịt trong mưa bão
xối xả mưa rơi nước trắng trời
Cuội đi tránh bão chưa về được
Lân thì đài các ngại mưa rơi…
Đêm nay đóng cửa con yêu ạ
xem cổ trung thu của xứ người
Hoa quả bây giờ toàn phun thuốc
Bánh thì quá đát độc con ơi…
Ta đón trung thu tạm ở nhà
Ba làm thằng Cuội mẹ Hằng Nga
Phát quà còn hát con nghe nữa
Sư tử rồng lân múa tuốt à…
Nói nhỏ con nghe một câu này
Cuội chăn trâu mướn ngủ gốc cây
đêm nay mưa gió trời đang giận…
hay là tàn cỗ…ngủ luôn đây…! lnp
XÚC
Đã bảo là quan…biết cơ trời
mưa thì đằn đậy…nắng đem phơi
lặn lội đồng khô…dân nào biết
thảnh thơi quan xúc…sạch cả rồi…! lnp
THÁNG CHÍN
Tháng chín…
…bâng khuâng với màn sương nhẹ nhẹ
vẽ thơ ngây trong mắt trẻ đến trường
Cái mặt trời xuống núi cũng vàng hơn
đôi lá thắm giỗi hờn cơn gió thoảng
mây bảng lảng
sương chiều dăng bảng lảng
cuối hoàng hôn thấp thoáng phố lên đèn
phố thân quen
thấp thoáng bóng thân quen
con phố cũ…sự êm đềm cuộc sống
Mùa thu chín mọng
khúc không lời mà chiếm trọn…tình tôi…
mây trôi trôi
nước trôi trôi
trước thu ai dể nói nên lời
sương rơi rơi
lá rơi rơi
chung chiêng một mảnh hồn tôi thu này…
Tháng chín mùa thu còn ở lại
Bút thiên nhiên chưa hết nét thiên tài
Ta rắc rối…hay mùa thu rắc rối
Câu trả lời…ờ có lẽ cả hai…! lnp
ƯỚC VÔ ƯU…
Khó nhìn đời bằng đôi mắt trẻ thơ
ta chấp nhận thế giới này là khổ
ta chẳng thể tự do không vướng mắc
giữa dày đặc kim cô sắp đặt của con người…
Đời giả tạm thân ta còn giả tạm
sao cố tình vây hãm buộc ràng nhau
không định kiến trẻ thơ cười nắc nẻ
nét vô ưu trần thế lúc ban đầu…
Cuộc giả tạm vốn thường hằng thay đổi
lẽ sinh tồn đối nghịch bởi vì đâu…
ôi ta ước một ngày mai thức dậy…
hoá trẻ thơ…tất cả lại từ đầu…
Mọi chủ nghĩa bỗng tan vào mây trắng
giáo gươm súng đạn biến sạch làu
trong khu rừng đẹp kìa muôn loại
chan hoà chẳng thể đối đầu nhau…
Sự sắp đặt muôn đời là lố bịch
nếu ta còn cố vạch lối đi riêng
phúc lạc khi lòng không chiếm hữu
của nhân gian…ắt hẳn chẳng ưu phiền…! lnp
Lao Bảo- Hướng Hóa - Quảng Trị đến trưa 19/9 vẫn chìm trong nước lũ. LŨ NHƯ THAM NHŨNG…
Tháng chín người ta ngập nắng vàng
còn ta nước lũ ngập mênh mang
hiên lồng cổ thụ nay lồng nước
sông nhỏ nên chi nước ngập làng
Lũ như tham nhũng các quan ta
sông nước ngày xưa vốn hiền hoà
ai ngờ dâng tận lên đầu núi
còn có nơi nào không nữa a*…!
Lũ bởi thi nhau hại đầu nguồn
có bạc quan thề ký luôn luôn
để dân ngoi ngóp trong dòng nước
được bạc…quan ơi bụng có buồn
Bà thuỷ ghé thăm cũng có kỳ…
quan thì liên tục phải chung chi
không dưng gỗ quý về quan cả…
còn giả ngô ta…chẳng biết gì…
Đánh thẳng vào nơi lắm bạc tiền
Địa phương đánh trước dưới làm lên
Rung chuông đuổi khỉ về nơi trốn
Một mẻ đừng tha nước rút liền…! lnp * Ông Ksor Phước: Năm nay xuất hiện tham nhũng cả trong xóa đói giảm nghèo, người có công, giáo dục, văn hóa và cả y tế, không biết còn chỗ nào không có tham nhũng nữa.
VÔ ĐỀ
Ta nghe nhè nhẹ lời khoan nhặt
Trong mỗi tơ sương mỗi nắng hồng
Dìu dịu lời thu trên sắc lá
Khơi khơi mây trắng vẽ tầng không…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: