Đôi khi ngọn gió...
VÔ ĐỀ
Nhìn áng phù vân qua trước mắt
Chân chiều giục giã bóng tà huy
Ừ nhỉ ngày nao còn cắp sách
Mà nay suy gẫm nẻo quay về…! lnp
VÔ ĐỀ
Một sát na tâm lang thang vừa sáu nẻo
Atula ngạ quỹ với súc sanh
Tiên bào phấp phới vẽ tiên nhân
Chân bước hỏng đã sa nhầm địa ngục…
Một kiếp trăm năm dài tít tắp
Sát na thôi đủ lục đạo luân hồi
Một đời người vô lượng kiếp người ơi
Dòng sinh tử sự luân hồi tiếp tiếp…
Giữ đừng tạo nghiệp đừng sinh sự
Chính ngôn chính niệm chính tư duy
Biết là tâm tạo gây phiền não
Rồi lại tử sanh có khác gì…! lnp
CHUYẾN XE ĐỜI
Đã luân thì cứ phải hồi
Đã tử thì cứ phải sanh
Sáu đường ba cõi thênh thênh
Công bằng cho khắp chúng sanh đi về…
Ngẫm cuộc đời như những chuyến đi
Tàu khởi hành cất mấy hồi tiếng khóc
Có những hành trình đầy nước mắt
Có hành trình khoan nhặt tiếng ca vui
Có chuyến đi lữ khách chỉ ngủ vùi
Cũng có kẻ thong dong như mây trắng
Khách tiền kiếp cầu bình an phẳng lặng
Mà suốt hành trình vẫn nặng nỗi âu lo…
Có những chuyến đi buồn vời vợi
Có chuyến đi khấp khởi yêu đời
Có chuyến đi là một cuộc rong chơi
Cũng có chuyến ham vui mà dấn bước
Ôi những hoàng hôn về tha thướt
Biết nơi đâu là đích thực quê nhà
Dòng tử sinh lớp lớp sóng trôi qua
Ta đi mãi như ta chưa hề đến…
Lo lắng cho thân mà thân rồi hoại
Bỏ cõi tâm tâm còn mãi muôn đời
Thân là nhà tâm mới chủ nhân ông
Chớ tham luyến chủ nhân thành lạc lõng…
Ta đi mãi mà ta chưa hề đến
Bởi mắt ta còn tham luyến cõi trần
Là phù vân nằm giữa áng phù vân
Là mộng ảo xoay vần trong mộng ảo
Là đắm say trong vạn kiếp nhân gian
Để lạc lối đa mang miền trần thế
Tạo hóa tài hoa người khéo vẽ
Cho cõi trăm năm mụ mị nẽo đi về
Lời Phật dạy khoan dung và độ lượng
Là cách ta di dưỡng cõi tâm mình
Chẳng đắm chìm huyền diệu cõi tâm linh
Ta đã hiểu chúng sinh đồng một thể…
Và cõi tạm biết ga nào chẵn lẻ
Tàu luân hồi khách cứ thế xuống lên…
Cứ đi đi bất chấp kẻ sang hèn
Còn thích thú cứ lên lên xuống xuống…
Niết bàn ở trong lòng sanh tử
Hạt bụi nào hóa kiếp cũng vậy thôi
Một chuyến xe vô lượng kiếp luân hồi
Dừng chân lại hay là rong chơi nữa…! lnp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2013 08:50:35 bởi lenamphong626 >
LÚC NÀY ĐÂY…
Người nguyền rủa phút giây này hiện tại
mà không hay ta sống thật lúc này
thế giới phẳng chỗ ta ngồi cũng vậy
mộng mơ hay tiếc nuối được gì đây…
Quá khứ đã về nơi nào xa lắm
tương lai còn ngái ngủ hứa gì đâu
xin hãy cứ bình an yêu hết thảy
phút này đây cuộc sống thật nhiệm màu
Tấm thân ta con lừa già mệt mỏi
chở Tâm ta… năm tháng quá dãi dầu
từng tham vọng từng đắng cay gục ngã
ảo vọng hoài Tâm ạ…chỉ thêm đau
Nắng thấp thoáng sương mai trên tàn lá
chiều hoàng hôn sông lặng nước pha màu
hiện tại đã chứa toàn chân thiện mỹ
mong cầu gì…thư giản tý cùng nhau
Ồ Tâm ạ hãy từ bi một chút
với thân ta năm tháng đã dãi dầu
hãy dừng lại đãi đằng nhau một tý
phút bây giờ hơn hẳn mọi mai sau…
Rồi đến lúc sáu căn đành ngơi nghỉ
với sáu trần như có cũng như không
Hồi đầu thị ngạn về nơi cũ
tạo tác lăng xăng chỉ nhọc lòng…! lnp
THA THỨ
Có thiền sinh cuộc đời đầy đau khổ
chất chứa lòng oán ghét với sầu bi
Rồi một bữa tỏ bày cùng sư tổ
muốn dứt dây oan nghiệt phải làm gì…
Sư tổ dạy mở lòng ra con ạ
tịnh tâm và tha thứ hết người ta
sau vài bữa nguời thiền sinh trở lại
mặt hân hoan bạch với sư là…
Con đã học được thứ tha thầy ạ
thật nhẹ lòng mọi việc đã là qua…
…Ồ đó chỉ là bước đầu thôi đấy
phải tịnh tâm thương hết mới như là…
Nguời thiền sinh gãi đầu đầy lo lắng
chỉ thứ tha đã quá khó vậy mà
thầy còn bắt phải yêu thương bọn ấy
cũng được thôi con sẽ cố thầy à…
Rồi nửa tháng người thiền sinh quay lại
mặt hân hoan an tịnh thật khoan hoà
con đã quán và thật lòng thương hết
cả những người xử bạc những ngày qua…
Sư phụ bảo vẫn chưa xong con hỡi
phải ghi lòng ơn đức của người ta
bởi không họ con có đâu tinh tấn
về tâm linh như hiện tại đang là…
Người thiền sinh trở về đầy nỗ lực
qua bảy ngày chứng đắc ý thầy ra
anh trở lại tự tin và tuyên bố
biết ơn người…cho cơ hội để thứ tha…
Và sư tổ đả mĩm cười trìu mến
cần tịnh tâm thêm nữa hỡi con ta
…họ đã đúng với vai trò của họ…
…lỗi lầm gì mà tha thứ với thứ tha…
………
Nghịch duyên tăng thượng duyên là vậy
thuận duyên đôi lúc lại hại ta
hãnh diện tự hào tăng ngã mạn…
chông gai ma chướng lợi ích là…! lnp
CƯÒI LÊN NÀO
Cuộc sống tựa dòng sông không bình lặng
cuộc đời ta năm tháng cũng thăng trầm
vô biên hạnh phúc vô biên khổ
hết mưa rồi nắng vững vàng tâm
Có những cái giàu không tiền bạc
có trường tồn không bạc phếch thời gian
hãy để nụ cười nguyên vẹn nỡ
dẫu triền miên gian khó có ngút ngàn…!
lnp
HẠN
Còn hạn nên chi phải ngã xe
Đi đứng giờ đây có lặc lè
Mặt tiền ra thế chưa nhoà ảnh
Quần áo tanh bành với máu me
Giận mình bia rượu thôi cai hết
Tức khí giao lưu mới bét nhè
Nói thế xem chừng không phải thế
Không bia chẳng rượu nói ai nghe…!
lnp
LỠ
Duyên với ma men đã lỡ xe
Lếch thếch lê thê cố lặc lè
Càng già tuổi trọ càng thêm nặng
Càng vơi năm ở cố máu me
Xưa vui liếm mép đà y lít
Nay mới đôi chai đã bét nhè
Mới hay tuổi trẻ là trên hết
Bệnh già tiên tửu điếc không nghe..! lnp
GÀ CHÍN CỰA
Ngươi đúng thần kê gọi mặt trời
Mỏ vàng mồng lửa sắc đỏ tươi
Áo màu ngũ sắc như truyền thuyết
Chân đeo ngũ kiếm chiếu ngời ngời
Cảm động Vua Hùng khi chọn rể
Giúp ngầm Thánh Tản được nên đôi
Nhờ ngươi sống dậy trang huyền sử
Tiên tổ oai linh vẫn giữa đời…!
lnp
KINH NGHIỆM
Tôi nhớ quan tôi giỏi nuôi heo
Mấy chốc nhà quan bổng hết nghèo
Giàu rồi từ ấy không nuôi nữa
Chuyên trồng một thứ gọi…dưa leo
Bằng cấp quan tôi xếp chật bàn
Chợ đời thiếu giống…cốt đừng ham
Chờ xem cơ cấu ra sao đã
Rồi báo bu em…quyết chí làm…
Đồng tiền đi trước đồng tiền khôn
Chú em ngay thẳng phải ngậm buồn
Nhà xe của nã nghênh ngang đó
Nói thật em nghe một chữ “luồn”… lnp
BÌNH AN
Thưa rằng bão đã đi qua
bây giờ nước ngập đồng xa đồng gần
chị em tất tả phơi hong
anh em ta lại rượu nồng hàn huyên…! lnp
MIỀN TRUNG
Khi mà cơn bão đã đi qua
chỉ còn trơ lá cành gãy đỗ
Không còn điện người nhìn nhau chẳng rỏ
phố không đèn im lặng đến hoang vu…
Khi mà…
các vị thần dồn mây mù xuống thấp
mưa đầy trời bụi nước ngập không gian
người hoang mang trong kinh sợ ngập tràn
lão thần gió ngang tàng đang lục soát…
Những hàng cây oằn mình như ngã rạp
những tấm pa nô va đập liên hồi
mưa tơi bời
gió tơi bời
tim thấp thỏm người người mong hết bão…
Trụ ly tâm còn oằn mình ngã gục
tháp ăng ten lúc lắc kinh người
đôi chiếc xe xiêu vẹo chạy như bơi
nấp trốn cả khi Trời đang cơn giận…
Mưa thuận gió hoà là có giông có bão
có ngọn gió lào thổi rát đất như nung
có những người dân bình dị rất anh hùng
quê ta đó miền trung đầy nắng gió…! lnp
LÃNG BẠC
Trời như chiếc áo còn ngâm sũng nước
Mưa liên hồi ràn rạt quất từng cơn
Miền trung trong gió mưa buồn
Vừa qua bảo quét lại ôm lũ về…
Mênh mông giữa một vùng lãng bạc
nước đục ngầu sóng bủa nhấp nhô
hiu hiu lạnh gió mùa đông bắc
theo ngọn triều dâng nước ngập bờ
Chìm trong lũ miền trung càng xơ xác
cồn cát dài dương liễu khúc âm u
buồn lên mắt những người dân lam lũ
vời trông xa bà thuỷ hát gầm gừ…
Tiếng khóc nghẹn giữa mênh mông nước lũ
trắng tay hoàn tay trắng với miền trung
nhà tan cây đổ đồng loang nước
trông lại làng xưa tấc dạ chùng…! lnp
NGHỊCH LÝ
Cái tâm vọng thật vô cùng rộng lớn
muốn nhân gian quy ngưỡng chỉ riêng mình
nắng nung người ta gào thét mùa xuân
đêm đông giá ước than hồng tý tách
Cuộc sống vốn có muôn vàn sự thật
nhưng sự thật nào cũng khó hợp lòng ta
đời vô lý và người thì vị kỷ
nhưng dẫu gì ta cũng phải yêu thương
thành quả ta tích góp mấy năm trường
bỗng tan biến biết về phương nào nhỉ
nhưng còn sống con người ta vẫn thế
vẫn một lòng bền bỉ với dựng xây
gì nữa ư ta yêu mến thế gian này
nhưng nhận lại cái tát đầy giận dữ
nước bạc chiều hoang buồn lữ thử
dẫu thế nào ta ạ cứ yêu thương…
Sống đơn giản là dung hoà nghịch lý
để cho lòng còn có lẽ…yêu thương…! lnp
CÔNG BỘC MỸ RẤT TỆ
Nước Mỹ toàn là người vô trách nhiệm
Hễ hết tiền đóng cửa…nghỉ ngơi chơi
Việt Nam ta trách nhiệm thật tuyệt vời
Ngân khố nhẵn thì thôi cho nợ đã…
Tài chính Mỹ xem ra không uyển chuyển
Thiếu là dừng không điều chuyển cho nhau
Ta cứ làm… thiếu sẽ bổ sung sau
Lương tối thiểu vừa tăng đà trù xẻo…
Công chức Mỹ toàn là quân kênh kiệu
Không trả tiền…không phục vụ thế thôi
Việt Nam ta…công bộc thật tuyệt vời
Lương là phụ đổi đời…nhờ chút bổng…
Tòa quốc hội mây đen sì vần vũ
Hết tiền thì đóng cửa có hề chi
…qua Việt nam mà học lấy chút nghề
…lương có nợ…cứ ở lỳ bám trụ…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: