Đôi khi ngọn gió...
ĐỨC ÔNG VỀ TRỜI
Tháng mười với cả một trời cờ rủ
Niềm vinh quang nước Việt đã về trời
Ông đã sống một cuộc đời giản dị
Tướng của dân duy nhất chỉ ông thôi
Người anh kiệt sắp trở về đất mẹ
Mấy hôm rày nước mắt vẫn tuôn rơi
Cả dân tộc bàng hoàng trong mất mát
Tượng đài Ông tạc giữa mỗi tim người
Ông là tướng trái tim đầy nhân ái
Khóc ngậm ngùi cho mỗi máu xương rơi
Chưa chắc thắng không bao giờ ra lệnh
và vỏ công sáng mãi với đất trời
Người anh cả nửa đời trên lưng ngựa
Lập đại công dựng lại nước Nam này
Một trung đội khởi đầu như không tưởng
Buộc cúi đầu hai cường quốc phương tây
Hơn trăm tuổi cuộc đời bình dị
Thành Đức Ông thanh thản về trời
Ông sống mãi trong lòng dân Việt
Hoá tượng đài bất diệt Việt Nam ơi…
Ông đã sống một cuộc đời bình dị
và ra đi thanh thản lẽ thường hằng
Dẫu thân xác đã trở về đất mẹ
tinh anh còn với nước vạn mùa xuân…! lnp
MỘT TẤM LÒNG SON
Yên giấc ngàn năm biển quê nhà
Nhìn ra biển lớn rộng bao la
Phía ấy vẫn còn con sóng dữ
Lòng son canh cánh với Sơn Hà. ythanh
ANH CẢ
Đêm nay Hà Nội người không ngủ
Tiển đưa vĩnh biệt một con Người
Quân đội ông là Người số một
Học trò của Bác nhất ông thôi
Ông đã sống trọn đời trong phẩm giá
Vì tự do vì độc lập con người
Một đời chống giữ non sông Việt
Hai phen Pháp Mỹ chạy tơi bời…
Đã ngừng vĩnh viễn một trái tim
Vì dân vì nước sống quên mình
Một nén tâm hương riêng kính tặng
Người theo chân Bác mãi anh linh. ythanh
ANH HÙNG DÂN TỘC VÕ NGUYÊN GIÁP
Ông vẫn sống trong lòng dân tộc Việt
Chỉ mỗi ngày không được gặp ông thôi…
Hoa Ban vẫn đỏ trời Tây Bắc…
Giở trang sử Việt thấy Ông cười… ythanh
ĐIỀU NGẠC NHIÊN CỦA ĐẠT LAI LẠT MA
Ai cũng thế hy sinh tất cả
Sức khoẻ tuổi xuân để kiếm tiền
Sau đó hy sinh tiền kiếm được
Để hòng về lại tuổi thần tiên
Thực tại sẵn sàng ta dâng hiến
Cho một tương lai quá mịt mờ
Kết quả là ta như chẳng sống
Mặc dù thực tại thật nên thơ
Và ta chết như chưa hề thực sống
bởi sống như chẳng chết bao giờ
Chẳng hiện tại chẳng tương lai nào cả
chỉ vật vờ không quá một giấc mơ…! lnp
ĐỨC THÁNH VÕ
Ông… vị tướng khôi nguyên trên chiến trận
Đã… dẹp yên binh lửa dựng cõi bờ
Trọn… hơn trăm tuổi vì đất nước
Hai… cuộc trường chinh chiếu sáng loà
Chân… đã xa rồi hồn vẫn đó
Vào… trong máu đỏ Việt Nam ta
Lịch… ngày mồng 4 về theo bác
Sử… xanh muôn kiếp chẳng phai nhoà
Nước… non ngàn dặm tuôn sầu thảm
Nam… bắc đầy vơi lệ thắm hoà
Ta… bổng thấy mình thêm lớn dậy
Và… hồn dân tộc lại thăng hoa
Của… cả muôn người như một ý
Cả… dân tộc Việt giữ sơn hà
Loài… ngoại xâm kia đừng ỷ thế
Người… vẫn bên ta giữ nước nhà
Ông…cống hiến trọn đời cho đất nước
Đã… khoác chinh y nửa kiếp người
Trọn… giữ niềm tin tươi ánh thép
Một…đời vì một Việt Nam thôi
Đời…dẫu gian truân không nản chí
Cho…dẫu chông gai vẫn mĩm cười
Đất…đã anh linh sinh bậc thánh
Nước…mấy ngàn năm được mấy người
Hoá…thành huyền thoại ngay khi sống
Đức…độ ngàn năm chiếu sáng ngời
Ông…còn sống mãi ông còn mãi
Sống…giữa con tim triệu triệu người
Mãi…mãi anh hùng dù hoá thánh
Với…non sông Việt dẫu xa rồi
Đất…còn lưu dấu chân ông đến
Trời…đã lưu danh Thánh truyền đời…! lnp
VĨNH BIỆT NGƯỜI CHIẾN BINH VĨ ĐẠI
Xin vĩnh biệt người chiến binh vĩ đại
Anh cả ơi… vị thống soái thiên tài
Trái tim thổn thức cùng dân tộc
Một đời danh lợi thoảng bên tai
Ra đi trọn vẹn về bên Bác
Cuộc đời hơn mọi bản hùng ca
Huyền thoại võ công khi còn sống
Hóa thánh ngay khi trở lại nhà
Bác chẳng đi đâu bác lại nhà
Ngôi nhà hiển thánh Việt Nam ta
Mỗi đời mỗi xuất người trung liệt
Vững bốn ngàn năm một sơn hà
Có cuộc chia ly thành bất tử
Có toàn dân nước tiển anh đi
Có cuộc chia ly thành huyền sử
Anh cả thân yêu sớm trở về…
Anh cả thân yêu sẽ trở về
Biển đông còn đó giặc lăm le
Thế gian đã khuất người anh kiệt
Hậu thế lai sinh đã định kỳ…
Anh ơi dân nước rưng rưng lệ
Đưa tiển anh đi lệ nhạt nhòa
Sát vai sát cánh toàn dân Việt
Khí thế non sông chiếu sáng lòa…!
lnp
Quốc sử lưu danh lòng dân tạc tượng tướng của nhân dân ĐẠI NGUYÊN SOÁI VÕ NGUYÊN GIÁP
QUỐC dân thổn thức lệ tuôn trào
SỬ vàng lưu luyến lúc sang trang
LƯU vào chính sử người anh kiệt
DANH ghi họ Võ mấy chữ vàng
LÒNG ông một niệm vì dân tộc
DÂN nước khóc ông lệ hàng hàng
TẠC vào tâm khảm người trung liệt
TƯỢNG ông vĩnh viển với dân Nam
TƯỚNG quân bách thắng tròn trách nhiệm
CỦA dân của nước của nhân gian
NHÂN nghĩa đủ đường yêu dân nước
DÂN chọn dân yêu tạc tượng vàng..! lnp
CHỈ RỐI
Lành dữ lăn tăn cái tâm mình
Lội trong sinh diệt một ba sinh
Thiên đường môi thắm chưa du ngoạn
Địa ngục mặt nhăn mở cửa rình
Trong tâm khảm ta đứng về phe thiện
Chiếu ánh nhìn cái ác hận căm gan
Là khi thiện ác chia đôi tuyến
Nhưng chẳng phân chia khó luận bàn…
Hỡi ôi ba nghiệp thân khẩu ý
Dể gì thanh tịnh giữa đời đâu
Đời như chỉ rối tung lên cả
Khởi thiện đôi khi ác đứng đầu…
Ngẫm ác làm cho thiện sáng lòa
Ác là ngọn lửa thử tâm ta
Vàng mười quả thật tâm như vậy
Bồ đề kiên cố khúc hùng ca
Cuộc đời con cá cọng rau
Mà ta đôi lúc đẩu đâu bên đời
Pháp thân thanh tịnh sáng ngời
Phật ơi con hiểu tiếng cười nhân gian…! lnp
VẪN LÀ…
Vẫn là mưa bão miền trung
Vẫn là tắc trách mấy ông cầm quyền
Vẫn là thủy điện triền miên
Vẫn là nhốt nước bão lên xã hồ
Nước lên nhà nổi nhấp nhô
Mấy ông tắc trách cùng hô…tại Trời…
Vẫn là…là vẫn vậy thôi
Dân nằm dưới gốc biết Trời…nơi mô…! lnp
ĐAU…
Bác mất chẳng lo lo tiếp Tàu*
Nó tai vào mặt mới kêu đau
Thằng Cường mất dạy không qua vái
Còn khép hai chân đứng cạnh hầu
Hỡi ôi hậu thế đa đoan quá
Con hát hờn chi mất nước đâu
Bao giờ trở lại trời thu ấy
Tàu tưởng dân Nam quét sạch làu…! lnp * Chuyện dân buôn gỗ…
QUỐC HỒN
Tôi thấy lại quốc hồn dân tộc Việt
trong niềm đau tiễn biệt một con người
nước mắt rơi rơi
người người thổn thức
khói trầm bay bay đầy cảm xúc
bao nhiêu người túc trực…
…đợi Người qua…
Đại tướng đã về nơi cõi Bác
Sự ra đi như đánh thức lòng người
Lòng tự tôn dân tộc tưởng xa xôi
Vụt sáng dậy tiễn người về cõi Bác
Cả dân tộc vẫn còn rơi nước mắt
Khi bóng Người đã khuất với núi sông
Người đã đi nhẹ nhỏm thong dong
Nhục mất nước đòi xong cho con cháu
Việt Bắc Cà Mau non sông yêu dấu
Triệu triệu hồn đau đáu tiễn Người đi
Người đã đi rồi Người đã đi
Đời giản dị thấm vào hồn dân tộc
Tiễn đưa anh triệu triệu người đã khóc
Lại thấy hồn dân tộc sáng lung linh…! lnp
LŨ MIỀN TRUNG
Của nã gian nan tích bấy chầy
Bất thần bà Thủy nẫng trắng tay
Nhà cửa đắm chìm theo dòng nước
Trường trạm tan hoang đất bùn đầy
Tiếng nấc đàn ông nghe thảm thiết
Mắt nhìn trẻ nhỏ thất thần thay
Chú ơi… nước lũ lên nhanh lắm
Hỏi quân lâm tặc thấu nỗi này…! lnp
VÔ ĐỀ
Trăm năm một cuộc ra vất vã
Phật cười…hơi thở chỉ một thôi
Bao lần bão lũ bao lần nắng
Mới đủ trăm năm một kiếp người…! lnp
VÔ ĐỀ
Chỉ là chống lại hay chấp nhận
Vô thường quy luất vẫn thế thôi
Đắng cay uất hận khi ta chống
Thở sâu chấp nhận lại tuyệt vời…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: