![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đôi khi ngọn gió...
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
       CÁNH NHẠN LƯNG TRỜI  
  
 Như cánh nhạn lưng trời  
 Họ đã đến rồi đi  
 nhân gian chỉ còn miền cảm xúc  
 dưới vòm trời không dấu vết đường bay  
  
 Cánh nhạn khuất xa  
 không còn vết tích  
 thánh nhân trở về miền tịch mịch  
 mây đầy trời thiếu mất một đường bay  
  
 Thời gian khiến cuộc đời thay đổi  
 cánh nhạn xưa tuyệt tích từ lâu  
 nhớ về thôi chẳng thể quay đầu  
 còn cổ tích về sau mộng đẹp…  
  
 Bữa ấy trời quang mây bay hết  
 lưng trời vết nhạn chợt hiện ra  
 Hôm nay nắng đẹp trời trong thật  
 nhè nhẹ heo may khách hít hà…  
  
 Nhạn đã về đâu ai biết được  
 nơi nào cánh ấy đã bay qua  
 hỏi mây mây nhẹ vào thinh lặng  
 vấn nắng nắng êm rọi vách nhà…!  
  
 lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ODA à …ODA  
  
 Đêm không ngủ nằm nghe mưa tí tách  
 Nợ trần gian nghe lạnh sống lưng mình  
 Họ vay nợ để về nuôi tham nhũng  
 Đứa trẻ nghèo vũng lũ nước lênh đênh  
  
 Tôi từng nghe có thủa người ta bảo  
 hạnh phúc là ở đậu chốn trần gian  
 vay hưởng lạc suốt cuộc đời không trả  
 chuyện mai sau kệ nó khỏi luận bàn  
  
 Hỏi Chính phủ những công trình ngàn tỷ  
 lợi ích gì vay nợ tận tương lai  
 cố gặm nhấm của hồi môn con cháu  
 Lại quả thôi…lý luận thảy khôi hài  
  
 Bụng phè phởn và mặt đầy xôi thịt  
 cướp diễn đàn vay nợ khắp năm châu  
 rồi tâng bốc biết ơn và hợp tác…  
 Chỉ có dân…dân nợ đổ lên đầu…  
  
 ODA à …ODA  
 mày là cục nợ của dân ta  
 mười đồng bổn quốc xơi gần tám  
 hai đồng tham nhũng…được chi nà…  
  
 Móc túi tiền dân là tội ác  
 vay tiền đổ nợ cũng vậy thôi  
 khuyến ông chính phủ dừng tay lại  
 đói rét dân tôi gánh đủ rồi…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MỘT ĐÔ LA  
  
 Có chàng rể sau đêm hoa chúc  
 Bèn tìm ngay ông nhạc hỏi thăm  
 Chàng rể thì ấp a ấp úng  
 Ông nhạc kia lợi khẩu vô chừng…  
  
 Thưa với bố là con muốn nói  
 về vợ con chàng rể ngập ngừng  
 …Không có lẽ là mày muốn nói  
 về vợ ta…thằng rể cà lăm…  
  
 Không không phải là con muốn nói  
 vợ con không… còn là con gái  
 …Thì chẳng lẽ …là con trai hữ…  
 cái thằng này chỉ thích nói sai  
  
 …Ý con là nó đã có thai…  
 và với một anh chàng nào đấy  
 …Ừ chẳng lẽ với cô nào hả  
 chuyện bình thường thôi chớ lay cay…  
  
 …Ý con nói là cô ta đã  
 yêu anh nào trước lúc lấy con  
 …Thì chẳng lẽ là bà nào hữ  
 mày làm sao chẳng hiểu vuông tròn…  
  
 …Là con nói cô ta đã mất…  
 chàng rể đành nói thật cùng cha  
 …Ừ ta hiểu cả rồi con ạ  
 mày ấp a ấp úng hẳn là…  
  
 Mười "trinh" mới một xu con ạ  
 mày làm sao keo kiệt thế à  
 đồ hà tiện con ta rồi khổ  
 Đây trả mày hẳn một đô la…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                     LÔGIC ĐÀN ÔNG  
  
 Chàng trẻ có đến ba cô gái  
 nhưng chọn ai thật sự khó khăn  
 tặng mỗi cô năm nghìn đô mỹ  
 ý dọ ngầm sử dụng mần răng…  
  
 Cô thứ nhất đi vào thẩm mỹ  
 làm móng tay mắt mũi…và rằng  
 Vì em rất yêu anh anh ạ  
 nên tốn tiền tất cả…vì anh  
  
 Cô thứ hai toàn mua gậy vợt  
 thẻ chơi gôn đĩa nhạc… và rằng  
 Vì em rất yêu anh anh ạ  
 những thứ này giúp giữ tuổi xuân  
  
 Cô thứ ba thì chơi chứng khoán  
 lãi lớn bèn trả lại tiền đưa  
 phần còn lại cô ta giữ lấy  
 vì tương lai hai đứa chẳng thừa…  
  
 Ba cô gái mỗi cô mỗi ý  
 làm chàng trai thật khó vô cùng  
 suy nghĩ mãi cuối cùng chàng chọn  
 cô có vòng một khủng…cầu hôn…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                     MÙI VỊ NỤ HÔN  
  
 Hai đứa bạn lâu ngày không gặp  
 hỏi han nhau xoắn xuýt không rời  
 chuyện hiện tại chuyện ngày xưa cũ  
 chuyện hẹn hò ước hẹn tương lai…  
  
 Này cậu với Mary vẫn vậy  
 lấy nhau chưa hay chỉ dông dài  
 …Tớ đã bỏ cô ta …cậu ạ  
 mỗi lần hôn mùi thuốc…gai gai  
  
 Ồ sao vậy chỉ vì cô ấy  
 hút thuốc mà cậu bỏ thật sao…  
 tiếc thật đấy một người xinh đẹp  
 nghiện thuốc ư…cũng được sao nào…  
  
 Ồ không phải bạn thân yêu ạ  
 cô ấy không hề hút thuốc đâu…  
 chuyện đã cũ thôi mình nhậu tiếp  
 nhắc chi cho ruột héo gan sầu…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                     KIM TIỀN  
  
 Càng đọc ta càng thêm kinh hãi  
 tận cùng tàn độc cõi sân si  
 hệ thống chừng như là bất lực  
 duy tham chẳng có tư duy gì…  
  
 Liều lĩnh khoác áo màu trí thức  
 xã hội đen còn phải bất ngờ  
 xài công quỹ không từ gì cả  
 tụng đình bất lực xữ ngu ngơ  
  
 Ôi hạnh phúc Đảng ta giành bằng máu  
 bằng thịt xương dân nước đến mấy đời  
 Người bi thảm đến toàn thân bầm dập  
 ôm Kim tiền khiêu vũ khắp nơi nơi  
  
 Mặt kim tiền vốn lạnh lùng vô cảm  
 lại khiến đời náo nhiệt mãi không thôi  
 là đồng nghiệp là cha con bè bạn  
 chỉ vì ngươi cắt đứt chẳng một lời  
  
 À ra thế đàn gà con thật đẹp  
 dạo trong sân vui vẻ dưới mặt trời  
 một nắm thóc bỗng trở thành chí choé  
 đuổi đánh nhau…sự thật vậy thôi  
  
 Bầy cún nhỏ liếm lông nhau âu yếm  
 và khúc xương phá vỡ sự yên bình  
 Ta cũng vậy loài người cao quý ạ  
 buổi kim tiền đâu chẳng chứa lửa binh  
  
 Mọi giá trị dường như đà đảo lộn  
 lửa kim tiền nhem nhuốc cả mầm non  
 Đồng tiền vốn là văn minh nhân loại  
 vụt hoá thân cớ sự cuộc mất còn  
  
 Ngành y tế mạng người trong tích tắc  
 bổng hoá thành căm phẫn của thế gian  
 Ngành giáo dục từ từ mà được việc  
 đào tạo nên thế hệ đúng nghĩa vàng (Au=kim tiền)  
  
 Nhưng có lẽ điều ta sai lầm nhất  
 là công tư đôi ngã quá nhập nhằng  
 nửa thầy nửa tớ giơ tay nhận  
 túi đầy bạc nén lý còn chăng…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       QUÝ TRỌNG THÂN MÌNH  
  
 Đức Phật ví cuộc đời như hơi thở  
 Chỉ thế thôi cũng chất chứa não phiền  
 Hít vào phơi phới căng lồng ngực  
 Thở ra vừa dứt đã quy tiên…  
  
 Cuộc đời như gió không ngừng lặng  
 Lúc thì ào ạt lúc mơn man  
 Địa chấn Cát tường cho ta thấy  
 Lương y đức độ quý hơn vàng…  
  
 Sự thật bao lần cho ta thấy  
 Hãy nên quý trọng tấm thân này  
 Hữu tướng sắc kia rồi cũng diệt  
 Ôm chi ảo mộng chuyện đổi thay…  
  
 Chỉ là điên đảo tâm xui khiến  
 Nỡ để thân kia lụy mấy lần  
 Hoa nở hoa tàn ai chẳng thế  
 Riêng mình nào dễ mấy lần xuân…  
  
 Có sao quý vậy ơn cha mẹ  
 Luyện rèn cứng cáp phải tự thân  
 Khổ thay dao kéo vô phương vấn  
 Cướp công trời đất đã riêng phần…  
  
 Phật dạy thân này nên quý trọng  
 Nhờ thân tu tập mới thành công  
 Tâm thường là đạo đừng tham vọng  
 Thoát khổ…kìa ai nhớ nằm lòng…  
  
 Chớ đếm khen chê của người đời  
 Cũng đừng áp đặt cái riêng tôi  
 Tinh tế an lành tâm rộng mở  
 Mà không lay động chỉ môi cười…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       HẠNH PHÚC  
  
 Đêm rất lặng ta ngồi truy hạnh phúc  
 Ngươi là ai nhân loại chạy đi tìm  
 Người tu học cho đó là thái độ  
 Vui với đời hạnh phúc đến trong tim  
  
 Nhà y thuật cho đó là trạng thái  
 Và người đời đa số cũng đã tin  
 Cái cảm giác lâng lâng khôn tả xiết  
 Não bất đồ chiết xuất An dre na lin  
  
 Kẻ thực dụng cho đó là thỏa mãn  
 Niềm ước ao giấu tận đáy tim mình  
 Khi sở hữu khi ôm vào cất giấu  
 Tay lần mò ve vuốt mắt lim dim  
  
 Với người lính giữa muôn trùng lửa đạn  
 Phút lặng yên nháy mắt nhẹ chuyền nhau  
 Một điếu thuốc xoay vòng khinh sống chết  
 Chỉ vài hơi hạnh phúc đũ sắc màu…  
  
 …Và hiện tại phút này là an lạc  
 Tìm cõi tâm thường trú ở nơi nào  
 Bồ đề rộng cửa nào ai đón  
 Vẫn vơ hỏi lá gió lao xao…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              QUAN CHỨC  
  
 Thích tâng bốc quen những lời giả dối  
 từ quan quèn cho tới tận quan to  
 Mãi thành quen nên báo cáo bây giờ  
 đều na ná như mấy tờ quảng cáo  
  
 Dân đến cửa thì hành cho ra nhẽ  
 Có phong bì…thì để đấy anh lo  
 Thiếu mấy chai…rồi yên chí cứ chờ  
 Xếp cho phép anh đưa lên đầu bảng  
  
 Lời lấp lững tranh ăn mà chối tội  
 phán lệnh mồm lời nói gió bay  
 không chấp hành…để đó biết tay  
 luân chuyển nha…cho biết cái tội mày…  
  
 Là vậy đấy dưới đe trên nịnh  
 rất chỉnh tề từ dưới lên trên  
 chuyện tày đình khó mấy cũng thành êm  
 tiếng tán thưởng rền rền hơn trống trận  
  
 …Ai cũng nghĩ dại gì mà ta chống  
 sự nghiệp này hổng phải một mình ta  
 ngu gì đâu mà hàng tổng vác ngà  
 hại cơm vợ bạn bè la thằng ngố…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       DỤC VỌNG  
  
 Tôi thường đọc chuyện hay nơi cửa Phật  
 đại ý về lòng dục của tha nhân  
 nhẹ nhàng thôi mà ý thật thâm trầm  
 răn hết thảy bớt đôi phần ham hố…  
  
 Câu chuyện kể có một chàng khách nọ  
 thích đi tìm ẩn ý của nhân gian  
 tìm thiền sư tận tít tắp non ngàn  
 hỏi trắc ẩn nặng mang không giải đáp…  
  
 Con người ta vẫn thường ôm thất bại  
 bởi thương thay dục vọng của chính mình  
 dục vọng là gì mà khéo sự sinh  
 xin ngài dạy tường minh cho con biết  
  
 Sư mở mắt nhìn anh ta và nói  
 con về đi mai lại đến nơi này  
 nhưng nhớ là không ăn uống từ đây  
 và đến sớm ta chỉ bày con biết…  
  
 Dẫu không biết thiền sư dụng ý  
 nhưng anh chàng nhất nhất làm theo  
 sáng hôm sau vượt suối trèo đèo  
 đến rất sớm chờ nghe sư dạy…  
  
 Ồ có lẽ giờ ngươi đang đói khát  
 vâng thưa thầy con nghĩ sẽ ăn bay  
 con bê nhỏ và chừng lưng lu nước  
 Vị thiền sư mĩm cười và bảo được  
 vậy thì con hãy cứ bước theo ta  
 hai thầy trò đi một quãng xa xa  
 đến vườn táo la đà toàn những quả  
  
 Vị thiền sư đưa cho anh bao bố  
 và bảo rằng quả chín thuộc về anh  
 ôi bao nhiêu quả chín ở trên cành  
 cứ việc lấy nhưng cho anh điều kiện  
 hái đem về thiền viện mới được ăn  
 rồi quay lưng thư thái vân hành…  
  
 …Rồi cho đến hoàng hôn đà tắt hẳn  
 chàng khách kia nặng nhọc mới trở về  
 đặt bao đầy táo chín trước thiền sư  
 …ừ được đấy anh được ăn rồi đấy…  
  
 Như chẳng thể chờ thêm được nữa  
 và anh chàng hai quả táo sạch tưng  
 rồi vuốt bụng nhìn thiền sư nghi hoặc  
 vị thiền sư vẫn ôn tồn như nhắc…  
 …Ồ bây giờ ngươi đói khát nữa chăng…  
 vâng đã hết chẳng thể ăn thêm nữa…  
  
 Chỉ chiếc bao còn đựng đầy táo chín  
 Sư ôn tồn người vất vã làm chi  
 vác về đây khó nhọc để làm gì  
 khi sử dụng vị chi là hai quả…  
  
 Người lữ khách hốt nhiên lòng đốn ngộ  
 thực nhu cầu hai trái táo mà thôi  
 "dục vọng" xui vất vã cả cõi đời  
 dành những thứ con người…không cần thiết…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
        SỚM MAI  
  
 Tiếng chuông chưa động vào tâm thức  
 Người đời xô đẩy cố lừa nhau  
 Một mai đối diện đành than khóc  
 Vấn tâm biết thế chẳng cưỡng cầu  
  
 Nắng đã màu đông buồn lợt lạt  
 Rực vàng cúc chợt nhớ mùa thu  
 Thế gian như huyễn người như mộng  
 Lặng lẽ ngàn xưa đến tận giờ…  
  
 Ai muốn tìm ai nơi cõi mộng  
 Ta tự tìm ta để trở về  
 Nhàn ngâm một khúc cầu thinh lặng  
 Ngẫm sự lăng xăng chợt cười khì…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       VÂNG PHẢI PHÌNH ĐỀU  
  
 Xếp nhiều con cháu cũng đông thêm  
 Cơ chế nhìn chung cứ phải mềm  
 Suất này suất nọ lo đâu xuể  
 Ngoại đạo chen vô phải có tiền  
  
 Việc nước xem ra cũng nhẹ hều  
 Ai làm chả được miễn biết điêu  
 Báo cáo mừng công cho trúng ý  
 Bớt xén ăn gian thạo đũ điều…  
  
 Ngân sách nhìn chung cũng tiền làng  
 Phải cho hoành tráng để tiếng vang  
 Khách mời đại biểu say quà tặng  
 Gặp mặt anh em phải nhà hàng  
  
 Sáu tư ngàn tỷ có bao nhiêu…  
 Vung tay quá trán bảo tôi liều…  
 Mười lăm ngàn tỷ…công trình bốn (BT Thăng cắt 4 công trình)  
 Giảm mươi mười nữa…ứ dư tiêu…  
  
 Lạm phát xem ra đã khỏi kìm  
 Toàn cầu giảm phát cũng nín thin  
 Hay là ta nhận công mình trước  
 Tài giỏi…nên chi nó bị ghìm…*  
  
 Nói thật ngày nay một chữ “thời”  
 Thằng thời đi vắng giỏi ngồi chơi  
 Muốn có thằng Thời coi lý lịch  
 Quan nhớn bà con…phải một người…!     lnp   *  Nghe chuyển từ “kìm chế” lạm phát sang “kiểm soát…” mà buồn cười   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TĨNH LẶNG  
  
 Vạn vật có lời riêng vạn vật  
 Ta thì có tiếng của riêng ta  
 Duy có lời chung ta cảm được  
 tĩnh lặng hoà chung…một mái nhà…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       THỜI GIAN  
  
 Ồ vốn dĩ hồn ta dường nhẹ nhỏm  
 dễ dàng phiêu một tý với đất trời  
 chiếc lá vàng trong gió bỗng chơi vơi  
 bầu xanh thẳm khoảng trời đầy nhung nhớ…  
  
 Thời gian lặng lẽ  
 tóc bạc âm thầm  
 sự đời lặng câm  
 cơn gió lạnh bâng khuâng niềm dĩ vãng  
 chút ẩn hiện trong hình mây thấp thoáng  
 chút mơ hồ lãng đãng núi xa xăm  
 chút suy tư trong tiếng suối thì thầm  
 chợt mất hút cùng tháng năm qua cửa  
 ai của ngày xa ai đó hở  
 ai của bây giờ than thở này ai…  
 tiếng ngày qua sâu thẳm thở dài  
 hay là tiếng ban mai thức dậy…  
  
 Ngày đến ngày đi không ở lại  
 đây niềm u uẩn gửi thời gian  
 ai cuộc trăm năm rồi chẳng hết  
 gửi trước buồn vui với non ngàn  
  
 Ôi những ngày xưa về thấp thoáng  
 mơ hồ bóng dáng đã xa xăm  
 đố ai giữ được dòng năm tháng  
 để lão thời gian bé cái nhầm…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                     NÓI VỚI QUAN  
  
 Con sâu hiến mình mà đâu biết  
 nó làm buồn thảm cả nồi canh  
 cháy nhà con chuột còn ham huởng  
 của trộm đêm đêm vẫn để dành  
  
 Con hổ để da người để tiếng  
 con sâu con chuột để gì đâu  
 đừng dại biến mình thành con ấy  
 để cho trăm tội đổ lên đầu  
  
 Sống cuộc trần gian nên tạo phước  
 vui gì hưởng phước của trăm dân  
 lại còn lãng phí cho tiêu đức  
 nợ ấy mai sau phải trả dần…  
  
 Có phước phải càng nên tích phước  
 không phước cần lo tạo phước phần  
 phước ít tạo bồi rồi cũng được  
 ấy là khỏi uổng cuộc trăm năm…!     lnp   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: