Đôi khi ngọn gió...
TỰ CẢM
Rồi một ngày kia ta mỏi mệt
cuộc đời vẫn vậy chẳng ngừng trôi
dòng sông vẫn chở con đò mộng
chỉ cánh diều ta bỏ bầu trời…! lnp
NỢ
Món nợ lớn nhất của đời người
Ấy là tình cảm hỡi người ơi
Đó lời Phật dạy đừng coi nhẹ
Mà uổng chân đi mỏi một đời
Thật thà ô trọc và gian lận
lẳng lơ thánh thiện cũng một đời
Vay gì trả nấy đừng mong trốn
Biết mà tích phúc mới thảnh thơi
Ơn mẹ ơn cha tấm thân này
Dễ gì đền đáp nghĩa ơn đây
Báo hiếu mới nên lòng con trẻ
Hưởng lạc đừng ham tổn phúc dày
Tiền của ta vay dẫu trả rồi
Vẫn còn ơn nghĩa mãi chưa thôi
Bát cơm Phiếu mẫu ơn còn đó
Dẫu đã nghìn muôn tạ vàng mười
Cuộc sống ai ai cũng vậy rồi
Kiếm tìm hạnh phúc đến tả tơi
Kẻ mê mụ mị nơi tiền của
Người lầm ép xác tưởng tới nơi…
Bốn bể chân như sạch làu làu
Có gì mà thoát khỏi tâm đâu
Không sinh không diệt không nhơ sạch…
Trùm cả nhân gian thật nhiệm màu
Về cõi tâm ta nở nụ cười một hơi thở nhẹ bước thảnh thơi
bớt vay khỏi nợ trần gian mãi
khỏi uổng trăm năm…một kiếp người…! lnp
DŨNG KHÍ
Mỗi bức ảnh đưa mỗi rụng rời
Mỗi dòng tin đến nước mắt rơi
Mỗi giờ sau bão như dao cắt
Thương lắm lắt lay những phận người
Hơn nửa nạn nhân nhỏ tuổi đời
Nước dâng nhà sập bỏ cuộc chơi
Vì sao có sự điên rồ ấy…
Phần lớn là do…tự loài người
Cái là khoa học cái văn minh
Là đi xúc đất dưới chân mình
Phá tan che chắn cho mưa bão
Tung hoành thoải mái quỷ thần kinh
Đồng cảm nhân dân đất nước mình
Ông trưởng đoàn Phi* quyết nhịn ăn
Cho đến khi nào ra quyết định
Chung tay thực sự cứu hành tinh…
Có lẽ lần đầu Liên hợp quốc
Họp hành đại biểu nước mắt rơi
Tôi tin quyết định ra mau chóng
Dũng khí đoàn Phi quá tuyệt vời…! lnp
PHẢI CHẤM DỨT SỰ ĐIÊN RỒ
Không phải chúng ta thì là ai
Không phải bây giờ thì bao giờ
Không phải ở đây thì ở đâu
Phải chấm dứt sự điên rồ ấy
Ngay tại đây và ngay bây giờ…*
Những hình ảnh đau thương còn hiển hiện
Mỗi bức hình một nhát cứa vào tim
Những người Phi tan tác vì cơn bão
Đòi lương tri nhân loại chớ im lìm
Cỏ cây hồn đá còn đau khổ
Nhân loại thiên tai đứng rập rình
Nhanh tay còn sợ đà không kịp
Chung sức cùng nhau giữ hòa bình
Mẹ đất triệu ngàn năm vẫn thế
Nâng niu nuôi nấng các con mình
Chiếc áo màu xanh người vẫn mặc
Cớ gì tàn phá để điêu linh …
Cả nhân loại đã dường như chết lặng
Sau khi cơn Hải Yến đã hoành hành
Những đứa trẻ chẳng mơ đồ chơi nữa
Áo quần khô một chút thức ăn nhanh
Chúng ta đã điên rồ trong tham vọng
Tự hóa thành dòi bọ tự đục thân
Đến gấp gáp để rồi đi tức tưởi
Dừng lại ngay là cách tự cứu mình…
Có loài quỷ dữ thường kêu bão
về gieo đau khổ khắp dân lành
tên là Lâm tặc chuyên đi phá
tan tành đất mẹ áo màu xanh…! lnp
CHẶN QUÂN VÔ LẠI
Hỡi những trái tim còn vị kỷ
Ra nơi biển lớn trước bình minh
Thổn thức nỗi đau cùng thời đại
Hay chi yêu mỗi cái thân mình
Những đứa trẻ ngây thơ và tội nghiệp
Đứng chờ nguồn cứu trợ khóc lặng câm
Họ vật lộn sinh tồn trong đổ nát
Để lương tri nức nở lệ khôn cầm
Trực tiếp gây ra thảm họa này
Phá rừng chặn nước bọn này đây
Đứng đầu tàn ác là Trung Quốc
Tận thu tàn phá chẳng ghê tay
Dưới mưa cậu bé không manh áo
Như rừng tàn hại bởi Trung Hoa
Văn minh Trung thổ tâm tàn độc
Luống để nhân gian lệ nhạt nhòa
Băng tan bão lốc trời như sập
Bừng bừng nộ khí của thiên nhiên
Vòi rồng núi lửa đua nhau hiện
Địa ngục dường như sắp hiện tiền
Hãy dừng tay lại dừng tay lại
Những kẻ tham lam chỉ biết tiền
Hãy cùng người bạn Phi đau khổ
Chặn quân vô lại giữ bình yên…! lnp
VỀ XUÔI
Khi ta bâng khuâng
cát dưới chân đã thành rừng hoa thắm
dòng Hiếu Giang phẳng lặng
hoá Nêva nghe chim vịt kêu chiều…
Khi ta cô liêu
bóng chiều như ngừng lại với thời gian
dòng sông Hiếu mênh mang
như nghe sóng Trường Giang buồn lớp lớp
Chỉ là ly hợp
bất chợt xa xôi bất chợt cũng thật gần
Khi ta phân vân
đường ảo mộng có cần chân thật giả
dòng sông Hiếu có khúc còn đôi ngã
chốn cuối cùng biển cả với muôn sông
Khi ta buông lung
thả suy đoán cho vừa lòng ảo tưởng
dòng sông Hiếu tưởng chừng như đổi hướng
phía cuối nguồn thấp thoáng một hoàng hôn*
Khi ta u buồn
mây xuống thấp ngõ hồn tê tái lạ
dòng sông Hiếu nước mùa này lạnh giá
vạn nỗi sầu như chảy cả về ta
Chỉ là cảm xúc
thấy dòng sông bất chợt động tâm mình
Khi ta lặng im
giọt hoàng hôn náu mình trên kẽ lá
Dòng Hiếu Giang vẫn muôn đời êm ả
chở vui buồn theo một ngã … về xuôi…! lnp
MÙA ĐÔNG
Xám xịt màu đông mây xuống thấp
phố buồn lay lắt giọt mưa rơi
se se hơi bấc lạnh đông rồi
hoa lau đã nỡ cho trời vào đông
lá rơi bướm hết mơ mòng
ngoài sân vi vút đông phong đã về
đến đến đi đi mùa đã thế
chán chán chê chê vẫn rượu nồng
rót đi đừng để ly không
ấm lòng mặc kệ lão đông nhịn thèm…! lnp
TÂM
Không hình không tướng không sinh diệt
không nhơ không sạch đến không không
bảy lần thỉnh thị bảy lần bác
ANAN kinh sợ biết tâm đâu
Sáng trong thanh tịnh thường hằng hữu
lại như không khí chẳng đuôi đầu
Vô tri không khí luôn là vậy
Hữu tri tâm biết thật nhiệm màu
Rỏ ràng tánh biết không hình tướng
không nơi trú ngụ biết tâm đâu
thuyết tâm ai hỏi tâm đâu tá
thú thực ai ai cũng lắc đầu…
Bởi vì chứa cả nên không trú
chẳng ở nơi đâu để tìm cầu
quét sạch bụi trần thì tâm hiện
sáng trong tịch tĩnh lẽ nhiệm màu…! lnp
CHUỒN
Ào ạt nghe mưa gõ mái tồn
buồn như công sở buổi mưa tuôn
dấu nằm lặng lẽ văn thư ngáp
im lìm điện thoại tịt ngòi chuông
chẳng ma nào hỏi ngày mưa gió
cóc thằng nào gọi để à uôm
nhắn thằng đệ tử ra ngoài quán
rồi điện cho ông để ông chuồn…! lnp
100.000 USD của Trung Quốc chỉ đủ mua 9 chai rượu loại này. (Ảnh: BP) THẢM HOẠ DANH DỰ
Cơn bão Hayan hình thành trên biển đông
Đất nước Philippin đã chìm trong thảm hoạ
Cơn bão danh dự hình thành khắp hành tinh
Và nước Trung Hoa tự chìm trong bủn xỉn
Philippin đang chìm trong thảm hoạ thiên nhiên
còn Trung Quốc chìm trong thảm hoạ danh dự
Khoản tiền ấy Tập Cận Bình nên cất giữ
Có đáng gì thêm xấu chữ "Trung Hoa" …! lnp
[image]http://diendan.vnthuquan.net/" alt="" />
PHÙ VÂN
Mi tau là chuyện ngày xưa
Bây chừ tau ngại quá trời mi ơi
Lính mi tau tưởng ông trời
…dạ thưa anh lại về chơi cõi phàm
…Xếp ông thủa chửa làm quan
vẫn thường đứng nép cuối hàng nhìn tau
Tau học giỏi ba tau giàu
bây chừ tau phải đứng chầu ngoài sân
Bạn tau mặt đỏ rần rần
Một lời nặng tựa ngàn cân…chết người
…dạ thưa trong cái cõi đời
cuối trời nhạn lạc cho người ngẫn ngơ
…dạ thưa từ bấy đến chừ
mi mần chi để tau chờ ngoài sân…
Cuộc đời như áng phù vân
Sợ mi mỏi gối đợi lần…
…hầu tau….! lnp
LŨ
Miền trung mưa lũ vẫn trắng trời
Mười lăm thủy điện xã nước chơi
Hạn thời ngăn nước không cho cấy
Mưa chơi xã lũ nước bời bời
Ngắn trí lầm mưu quân Trung Quốc
Xui làm thủy điện hại dân thôi
Gỗ quý rừng xanh em chặt hết
Thu gom để đó có anh rồi…! lnp
BOM NƯỚC
Miền trung khốn khổ thật khôn cùng
Trắng trời mưa lũ vẫn miền trung
Mười lăm thủy điện như cùng hẹn
Khiến cả miền trung nước bập bùng
Đêm ôm con đỏ tơi bời chạy
Ngày lên tận mái ngóng lũ dừng
Lầm mưu Trung Quốc làm bom nước
Chờ khi sóng cả nhấn cái đùng…! lnp
Miền Trung ngập trong lũ, đã có 31 người chết, 10 người mất tích, hàng chục ngàn căn nhà bị ngập HỒNG THỦY
Kinh hoàng lũ lụt đất miền trung
Trăm cái đắng cay phải sống cùng
Đóng đập chặn nguồn khi hạn hán
Đội đầu bom nước thủa lũ dâng
Bà thủy khéo nhờ tay thủy điện
Dâng tận non xanh nước hải hùng
Con cháu Sơn Tinh phen này nhớ
Thủy Tinh đừng dại rước ở chung…! lnp
CHÚNG TA
Chúng ta thực thể rất mông lung
Có thể là tôi có thể ông
Có thể chẳng là ai hết cả
Có thể hư vô nói cho cùng
Anh trưởng đoàn Phi kia thật dại
Mới gắn mình vào với cái chung
Nước dâng lũ cuốn dân đen chịu
Kính đen mũ phớt tớ thì không…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: