Đôi khi ngọn gió...
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 109 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
lenamphong626 16.08.2011 21:28:36 (permalink)
0

Mùa Vu Lan
 
Mẹ thân yêu
con lại về bên mẹ
như ngày thơ
méc mẹ bạn trêu đùa
 
…cánh diều nhỏ
qua sông ngày thơ ấu…
…đứa trẻ to
thất thiểu trở lại nhà…
 
về bên mẹ
tìm bình yên ngày nhỏ
để cho hồn
sám hối đã đi hoang
 
ừ mẹ ạ
mùa Vu Lan chưa hết
Mục kiền liên
thương mẹ lệ chưa nhoà…
 
mẹ thân yêu
để con cầm tay mẹ
ôi tảo tần
bú mớm mẹ nuôi con
 
bàn tay mẹ
suối nguồn vô tận
gầy khô này
đầu nguồn nước chảy ra
 
rồi mẹ ạ
mùa Vu Lan cũng hết
Mục kiền liên
thành bồ tát muôn đời
 
và mẹ ạ
tình yêu là bất diệt
mẹ muôn đời
đã dành hết cho con
 
nếu xa mẹ
lòng con đau khổ lắm
ở phương nào
cũng chỉ mẹ mà thôi…!
lnp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2011 12:54:36 bởi lenamphong626 >
lenamphong626 17.08.2011 07:15:52 (permalink)
0

Trích đoạn: mây trắng


Trích đoạn: lenamphong626


Trích đoạn: mây trắng


Trích đoạn: lenamphong626




Mùa thu vẫn đó

nỗi buồn ta vẽ lên trời thẳm
mặc kệ hoang vu chẳng biết buồn
mùa thu xào xạc
chiều nay vàng võ cánh hoàng hôn

đôi khi ngọn gió còn vương vấn
xào xạc bâng khuâng chẳng muốn rời
ở đâu xa tít bên trời thẳm
thong dong mây trắng lững lờ trôi

nhân gian như đá trong lòng suối
cạnh nhau mà chẳng hiểu được nhau
trăm năm mòn mỏi
lặng như dòng nước dưới chân cầu

mượn gió mây về làm cánh võng
ta ru ta ảo mộng thu tàn
chiều ơi bảo nắng trôi chầm chậm
cho cả nhân gian thấm nỗi sầu

ngàn thu vàng võ về đâu
lá vàng một chiếc dạ sầu khôn nguôi…

LNP


 
 
Nhặt lại ngàn thu
 
ai bước ngàn xa chiều lá đổ
vọng buồn man mác gởi vào thu
vàng nắng xôn xao
cho mắt ai buồn trót ngẩn ngơ
 
gió vẫn lang thang tìm hoang vắng
bên bờ thương nhớ lạnh màu thu
chắt chiu từng chiếc lá vàng rơi
  hồn dâng cô đọng mấy âm vang
 
những tưởng hoàng hoa bên thềm nhớ
âm trường miên mộng gọi thu không
mới hay vàng đá ru lòng gió
rơi xuống trần gian những nét đời 
 
bâng khuâng nhặt lại ngàn thu
gởi người chiếc lá xưa ru tấc lòng...
 
Mây Trắng

 


Trên bến mờ xa

Thương ai nhặt lại ngàn thu cũ
chiếc là thu xưa đã về trời
mùa thu chơi vơi
lá vàng để cho người nhặt thu

lâu lắm mây xưa giờ trở lại
bến mờ xa vắng gió mùa thu
nhớ chiếc lá vàng mùa xưa cũ
khói sương ảo ảnh dưới trăng mờ

mấy độ thu tàn trên bến đợi
buồn hiu dòng nước lững lờ trôi
gió, mây, nắng đã về thăm lại
biền biệt mùa xưa tận phương trời

hỡi mây có gặp mùa xưa cũ
bảo bến mờ xa có ta chờ…

lnp





Ai về bến cũ
 
ai chờ ai đến bến mờ xa
ai vọng vang ngân tiếng lá vàng
một dáng đài trang
thu về chạnh những lỡ làng còn vương
 
người còn mấy dặm phong sương
đời còn bao nỗi đôi đường biệt ly
gió thu thôi những diệu thường
mây thu êm dịu đã dường mênh mông
 
bến về thu đã quạnh không
người về tìm lại mấy dòng thơ rơi
lá thu trên tóc chơi vơi
chải làn hương cũ một thời ngũ quên
 
rằng xưa tóc thả phù vân
hỏi người còn ngẩn ngơ tìm gió ru...
 
Mây Trắng
 
 



Mơ về bến cũ
 
Bến cũ ta về trong mộng mị
nhàn nhạt thời gian dưới trăng ngà
trên bến mình ta
chạnh lòng nhớ khúc thu ca* thủa nào
 
ơi làn môi cánh hoa đào
có theo làn gió bay vào tiếng tiêu
bến xưa chiều ngẩn ngơ chiều
bước buồn lữ khách liêu xiêu nhớ nhà
 
cánh chim ngơ ngác vừa qua
mây sầu tím ngắt gần xa đượm buồn
để nghe lằng lặng cô đơn
lá hoa trên bến nỗi hờn chiều thu
 
xót xa xa xót vì đâu
…người ơi một cuộc bể dâu thôi mà…
……
*Thu Ca :Phạm Mạnh Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2011 07:17:16 bởi lenamphong626 >
lenamphong626 17.08.2011 07:18:38 (permalink)
0

Trích đoạn: mây trắng


 
Đêm nghe gió tự tình

đêm dạ lan hương đêm vào xao xuyến
gió thoáng xôn xao gởi chút tự tình
mắt đêm ai lấp lánh vạn u huyền
xa khuất mây vào thơ thẩn bóng trăng

nơi chơi vơi gió ngân nhẹ dịu hiền
ngọn suối mát trong xoa lòng hư ảo
ánh trăng xa rơi mất bóng ưu phiền
đêm vang động tiếng hoa cười trong gió

đêm dạ lan ân tình trải muôn miên
hoa lung linh ngàn sao chìm đáy mắt
hiên sương lộng gió vọng trăm miền
cho nàng thơ tha thiết bước nhân gian

đêm dạ lan đêm nghe gió tự tình…
tiếng sáo ngàn đêm tiếng ngẩn ngơ

đêm dạ lan mây ngàn năm vẫn bay…
phiêu lãng bên đời cánh cửa hư không…

Mây Trắng


Nghe lời khai của gió
 
quen với hoang vu bàn chân vô định
ta lãng du ca hát dưới chân ghềnh
rồi giỡn nước sóng ngầu lên bọt trắng
đuổi mây bay phiêu lãng bốn phương trời
 
cũng có lúc tự trầm tư gió nghỉ
để cõi trần ngột ngạt dưới bầu không
triệu câu hỏi gió ở đâu rồi nhỉ…
cả nhân gian bức bối ở trong lòng
 
lời êm ái ta buông vào đêm vắng
lúc loài người giấc ngủ đã say sưa
sương tình ái ngời ngời rơi xuống nhẹ
và Hằng Nga bối rối giữa lưng trời
 
ở đâu đó trong đêm dài sâu thẳm…
tôi đã nghe như tiếng gió tự tình
 
và đâu đó giữa bầu đêm vắng lặng…
có lời này gió viết gửi Cao xanh…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2011 07:19:44 bởi lenamphong626 >
lenamphong626 17.08.2011 12:52:52 (permalink)
0
Nói với Mẹ - Mùa Vu Lan


Con đã sống
ngẩng cao đầu mẹ ạ
dẫu cuộc đời
lem luốc chuyện mưu sinh
bàn tay sạch
dạ dày đành lép kẹp
dạ thẳng ngay
lăn lóc cả cuộc đời

người giữ đạo
giữ mình trong gian khó
chẳng nguy nan
công ấy cũng bình thường
điều Phật dạy
tưởng chừng như đơn giản
trọn cuộc đời
đức hạnh sánh bằng non

con đã cố
thẳng ngay cùng nhật nguyệt
dẫu bao nhiêu
cám dỗ cuộc đời này
sớm mở cửa
dể tiền dân sẵn cướp
tối trở về
thẳng ví của dân thôi

điều kỳ lạ
là điều ai cũng biết
giữ lặng im
vì sợ hoạ vào mình
và mẹ ạ
niềm tin giờ đã hết
con trở về
bên mẹ cũng lặng im…

khi cái xấu
đã trở thành phổ biến
giữ được mình
mẹ ạ khổ làm sao
ngay bè bạn
mày bị hâm rồi đấy…
với các quan
thằng ấy nó thế nào…

đời đã vậy
và con đành cứ vậy
con cứ đi
đi bên cạnh cuộc đời
có có thể
và có điều không thể
để giữ mình
cho sạch đấy mẹ ơi…

mây trắng 17.08.2011 16:18:58 (permalink)
0

Trích đoạn: lenamphong626

Nói với Mẹ - Mùa Vu Lan


Con đã sống
ngẩng cao đầu mẹ ạ
dẫu cuộc đời
lem luốc chuyện mưu sinh
bàn tay sạch
dạ dày đành lép kẹp
dạ thẳng ngay
lăn lóc cả cuộc đời

người giữ đạo
giữ mình trong gian khó
chẳng nguy nan
công ấy cũng bình thường
điều Phật dạy
tưởng chừng như đơn giản
trọn cuộc đời
đức hạnh sánh bằng non

con đã cố
thẳng ngay cùng nhật nguyệt
dẫu bao nhiêu
cám dỗ cuộc đời này
sớm mở cửa
dể tiền dân sẵn cướp
tối trở về
thẳng ví của dân thôi

điều kỳ lạ
là điều ai cũng biết
giữ lặng im
vì sợ hoạ vào mình
và mẹ ạ
niềm tin giờ đã hết
con trở về
bên mẹ cũng lặng im…

khi cái xấu
đã trở thành phổ biến
giữ được mình
mẹ ạ khổ làm sao
ngay bè bạn
mày bị hâm rồi đấy…
với các quan
thằng ấy nó thế nào…

đời đã vậy
và con đành cứ vậy
con cứ đi
đi bên cạnh cuộc đời
có có thể
và có điều không thể
để giữ mình
cho sạch đấy mẹ ơi…





 

 
Người là ai?...

câu hỏi ngàn năm vương tóc phai
bóng chiều nhè nhẹ tiếng thu không
dung nhan thuở trước buồn hư vọng
niềm xưa dầu dãi chẳng hề lay

tấm lòng vẫn trắng tựa hoa mai
vẫn mong tìm thấy một mối tơ
vai chở âm thầm muôn nỗi nhớ
về giữa đời mang chút tiêu dao

người hỡi trong tim nghe nhớ sao?
bước lạ nơi non ngàn xanh thẳm
lá rơi trải lối tình muôn dặm
tìm lại nguồn mơ những ý thơ...

Mây Trắng

mưa phố núi 17.08.2011 16:53:51 (permalink)
0
CÔ BÉ MẮT NAI
 
hồn đã lỡ ta sa vào đôi mắt nai !
khờ khạo ngu ngơ chưa vướng bụi trần
đôi mắt ai như mời như dỗi
có gì để nói -ôi đôi mắt nai tơ !
 
không phải mờ ,mắt em mẹ bảo đẹp
sao anh bảo ngu ngơ ?
em có chút dại khờ hờn dỗi
chứ đâu đến nỗi ngốc khờ
 
trái tim em đích thị con nai vàng ngơ ngác
một đời anh mãi kiếm tìm
một đời anh sẽ lặng im
trong nỗi nhớ...

con nai tơ lưu lạc giữa dòng đời
 
 
 [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/2B8335C9787A493AB0E794DF02033FFE.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2011 16:56:45 bởi mưa phố núi >
Attached Image(s)
mây trắng 17.08.2011 19:18:15 (permalink)
0

Trích đoạn: lenamphong626


Trích đoạn: mây trắng



Đêm nghe gió tự tình

đêm dạ lan hương đêm vào xao xuyến
gió thoáng xôn xao gởi chút tự tình
mắt đêm ai lấp lánh vạn u huyền
xa khuất mây vào thơ thẩn bóng trăng

nơi chơi vơi gió ngân nhẹ dịu hiền
ngọn suối mát trong xoa lòng hư ảo
ánh trăng xa rơi mất bóng ưu phiền
đêm vang động tiếng hoa cười trong gió

đêm dạ lan ân tình trải muôn miên
hoa lung linh ngàn sao chìm đáy mắt
hiên sương lộng gió vọng trăm miền
cho nàng thơ tha thiết bước nhân gian

đêm dạ lan đêm nghe gió tự tình…
tiếng sáo ngàn đêm tiếng ngẩn ngơ

đêm dạ lan mây ngàn năm vẫn bay…
phiêu lãng bên đời cánh cửa hư không…

Mây Trắng


Nghe lời khai của gió
 
quen với hoang vu bàn chân vô định
ta lãng du ca hát dưới chân ghềnh
rồi giỡn nước sóng ngầu lên bọt trắng
đuổi mây bay phiêu lãng bốn phương trời
 
cũng có lúc tự trầm tư gió nghỉ
để cõi trần ngột ngạt dưới bầu không
triệu câu hỏi gió ở đâu rồi nhỉ…
cả nhân gian bức bối ở trong lòng
 
lời êm ái ta buông vào đêm vắng
lúc loài người giấc ngủ đã say sưa
sương tình ái ngời ngời rơi xuống nhẹ
và Hằng Nga bối rối giữa lưng trời
 
ở đâu đó trong đêm dài sâu thẳm…
tôi đã nghe như tiếng gió tự tình
 
và đâu đó giữa bầu đêm vắng lặng…
có lời này gió viết gửi Cao xanh…

 

 
Bước qua đêm

bước qua đêm nhặt đá vàng
mới hay con gió thênh thang phương trời
ngập ngừng hứng giọt sương phơi
rong rêu dấu cũ hương thời ngũ quên
còn không cuộc rượu lênh đênh?
nghiêng say tràn khúc bồng bềnh trăng mơ
cuồng phong ngạo nghễ giòng thơ
chân như ai bước qua bờ vọng hư
tiếng cầm họa khúc trầm tư
nghe chừng cát bụi trong như diệu thường...

 
Mây Trắng
lenamphong626 17.08.2011 23:12:47 (permalink)
0

Trích đoạn: mây trắng


Trích đoạn: lenamphong626


Nói với Mẹ - Mùa Vu Lan


Con đã sống
ngẩng cao đầu mẹ ạ
dẫu cuộc đời
lem luốc chuyện mưu sinh
bàn tay sạch
dạ dày đành lép kẹp
dạ thẳng ngay
lăn lóc cả cuộc đời

người giữ đạo
giữ mình trong gian khó
chẳng nguy nan
công ấy cũng bình thường
điều Phật dạy
tưởng chừng như đơn giản
trọn cuộc đời
đức hạnh sánh bằng non

con đã cố
thẳng ngay cùng nhật nguyệt
dẫu bao nhiêu
cám dỗ cuộc đời này
sớm mở cửa
dể tiền dân sẵn cướp
tối trở về
thẳng ví của dân thôi

điều kỳ lạ
là điều ai cũng biết
giữ lặng im
vì sợ hoạ vào mình
và mẹ ạ
niềm tin giờ đã hết
con trở về
bên mẹ cũng lặng im…

khi cái xấu
đã trở thành phổ biến
giữ được mình
mẹ ạ khổ làm sao
ngay bè bạn
mày bị hâm rồi đấy…
với các quan
thằng ấy nó thế nào…

đời đã vậy
và con đành cứ vậy
con cứ đi
đi bên cạnh cuộc đời
có có thể
và có điều không thể
để giữ mình
cho sạch đấy mẹ ơi…








Người là ai?...

câu hỏi ngàn năm vương tóc phai
bóng chiều nhè nhẹ tiếng thu không
dung nhan thuở trước buồn hư vọng
niềm xưa dầu dãi chẳng hề lay

tấm lòng vẫn trắng tựa hoa mai
vẫn mong tìm thấy một mối tơ
vai chở âm thầm muôn nỗi nhớ
về giữa đời mang chút tiêu dao

người hỡi trong tim nghe nhớ sao?
bước lạ nơi non ngàn xanh thẳm
lá rơi trải lối tình muôn dặm
tìm lại nguồn mơ những ý thơ...

Mây Trắng


Này ta hãy…
 
có những lúc trong đêm ta chợt thức
có những khi hẫng hụt giữa cuộc đời
có những lúc tìm bình an bên mẹ
hỏi cuộc đời…người chính thật là ai
 
ta tìm mình trong ánh nắng ban mai
trong ngọn gió chiều đi không trở lại
lặng lẽ mùa thu đã không chịu nói
ta có lẽ là… ta chẳng là ai…
 
này ta hãy để đời lên náo nức
có vui buồn tỉnh thức đủ trong ta
trăng chỉ lạnh khi lòng ta day dứt
đời hết vui khi ta thực không còn…!
 
lnp
mây trắng 17.08.2011 23:39:07 (permalink)
0

Dạ khúc

chập chùng đêm tím với buông lơi
một khoảng thinh không đến lạ lùng
chợt đến chợt đi đời quên nhớ
hồn ai dạ khúc vạn trùng khơi...


Mây Trắng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2011 23:46:15 bởi mây trắng >
mưa phố núi 18.08.2011 15:40:07 (permalink)
0
NĂM CANH
 
một canh , hãy đợi em chàng nhé !
vội làm gì đêm vẫn còn sâu
lững lơ trăng treo ngang đầu núi
tiếng tiêu chàng hãy thổi vơi sầu.


hai canh , hạc kêu sương đêm vắng
nhắn người quân tử sẵn rượu ngon
em đến ta cùng say cạn chén
chén thù , chén tạc ,chén đa đoan.


canh ba ,trăng vẫn còn sáng rõ
chàng ơi có điều gì chưa ngõ
tỏ đi em vẫn đợi nơi này
nào say ! ta cùng nhau gối mộng.


canh tư mọi vật như lắng đọng
âm vang lời than thở của chàng
ai oán ! khúc tương tư người khảy
về đâu? ơi giấc mộng bẽ bàng...



canh năm kìa vầng trăng đã lặn
tàn canh ,tay vẫn mãi nuối tay
tiếng lòng vẫn bồi hồi chưa dứt
chàng ơi ! đành hẹn đến đêm mai.
 
 
 [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/A48FEE8045514A9D9A87663293DB5DAD.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2011 15:42:30 bởi mưa phố núi >
Attached Image(s)
mây trắng 18.08.2011 16:17:26 (permalink)
0

 
Gió vọng

dưng không gió vọng ơi à
nhiên nhiên khúc nhạc ru à
ơi ANH!!!!!!
xa xăm
bóng lạc qua mành
để rung
rụng
nhánh hoa miền hư vô
thảo nguyên xưa
vọng
nhấp nhô
chập chờn sóng vỗ
mây bàng hoàng rơi ...

 
Mây Trắng
lenamphong626 18.08.2011 21:12:49 (permalink)
0

Trích đoạn: mây trắng


 
Gió vọng

dưng không gió vọng ơi à
nhiên nhiên khúc nhạc ru à
ơi ANH!!!!!!
xa xăm
bóng lạc qua mành
để rung
rụng
nhánh hoa miền hư vô
thảo nguyên xưa
vọng
nhấp nhô
chập chờn sóng vỗ
mây bàng hoàng rơi ...

 
Mây Trắng



Tóc Thề…

Mây trôi nhè nhẹ lưng trời
bay bay tóc thả giữa đời
kìa em !!!
sóng huyền
 mái tóc em đen
để ai
chết
lặng bên hiên ngắm nhìn
thu vàng như
cũng
lặng im
để nghe sóng vỗ
con tim một người…
lenamphong626 19.08.2011 16:14:23 (permalink)
0
Nói với em…
 
Chào năm tháng, bình yên và tất cả
Mộng mơ này cả góc khuất hồn ta
Chào du tử lang thang kìa gã gió
Có lẽ nào ta sắp sửa chia xa
 
Trăng vẫn thế dịu dàng đêm mộng ảo
Mây cứ bay lờ lững giữa trời xanh
Gió cứ thổi cho  hương  đời tha thiết
Có lẽ nào em muốn nói xa anh
 
Em có thấy chim chiều về núi ngủ
Cũng bay đôi tha thiết chẳng muốn rời
Em có thấy đôi dép sờn quai đó
Ta ngủ rồi chúng đợi cũng thành đôi
 
Tình không phải khúc sông đầy mật ngọt
Chảy êm ru qua thôn xóm thanh bình
Cũng có lúc nước gầm lên giận dữ
Trắng trời thôi êm ả dưới trời xanh
 
Ừ có thể bên anh là buồn bực
Là tháng năm em  nuốt giận một mình
Là đêm lặng muốn gầm lên nức nở
Đắng cay mơ khuôn phép vỡ tan tành
 
Nhưng em ạ đắng cay là hạnh phúc
Hận cho lòng  ta bổng vị tha hơn
Bởi ngăn cách đã vì nhau mà sống
Có lẽ nào sum họp lại chia đôi

Là vậy đấy nếu thêm lần trở lại
Anh nhẹ nhàng thanh thản đến bên em
Đừng vội vã buông những lời ngốc ngếch
Bởi lẽ nào anh lại chịu xa em…!
……………..
 
mây trắng 19.08.2011 20:15:02 (permalink)
0
xóa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2011 23:04:42 bởi mây trắng >
lenamphong626 20.08.2011 12:50:23 (permalink)
0

 
Mùa Thu Nga..và Kachiusa

 
Cây Phong non đỏ rực
Đẹp như làn môi thắm
Chúm chím lên bầu trời xanh
 
Những cây Bạch Dương dáng thẳng
Như người con gái nước Nga
Mùa thu lá một màu vàng rực…
 
Cô Kachiusa chiều ra sông gánh nước
Làn môi thắm như tán cây Phong non
 Mùa thu bồng bềnh trên mái tóc…
 
Chúng tôi một thời đi học…
Một thời chiến binh…
Hát về cô nhớ bóng hình đất nước…
Ơi cô gái tóc vàng ...
... tiếng hát theo mỗi bàn chân bước…
 
Bài Kachiusa...…
"Đào vừa ra hoa"...
…anh lính xa nhà…
…những đêm gối đầu báng súng
Lửa bập bùng theo tiếng nhạc Kachiusa…
 
Ôi nước Nga...nước Nga…
Cô Kachiusa chiều nay còn gánh nước
Mùa này cây Phong non đỏ rực...
…có một thời chúng tôi thao thức
…cùng Kachiusa…
 
Ôi đất nước tôi…đất nước tôi…
mười nghìn ngày đánh giặc…
Có  trái tim nào…
không thổn thức…một Kachiusa…
 
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 109 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9