Đôi khi ngọn gió...
BOM NƯỚC
Lũ chồng lên lũ bởi vì đâu
Bởi đem bom nước đội lên đầu
Phát quang thằng Mỹ chưa lành sẹo
Thủy điện tan hoang mẹo thằng Tàu
Đứa nào ngớ ngẩn xây bom nước
Để giờ dân chết phải khai mau
Tham tiền nối giáo cho quân giặc
Nên nỗi bây giờ hại lẫn nhau…! lnp
GIAN KHỔ
Đừng nghĩ ta đang đáy cuộc đời
Để mà đau khổ để than ôi
Vĩ nhân lắm lúc còn lăn lóc
Anh hùng thiếu bận dở khóc cười
Khác người họ vững tâm bền chí
Đã đi đi phải đến tận nơi
Hạnh phúc vốn đong bằng gian khó
Du ngoạn quanh co mới tuyệt vời…! lnp
HAI NỬA
Một nửa loài người tương đối đủ
Một nữa thường xuyên thiếu áo quần
Một nửa loài người là lương thiện
Một nửa chuyên rình kiếm ăn quanh
Nếu chia sòng phẳng ra hai nửa
Cơ bản nhân gian có hòa bình
Chỉ vì lẫn lộn nên nghi kỵ
Sinh nhiều phe phái dậy đao binh…! lnp
VÔ ĐỀ
Hủy diệt trái đất tìm hạnh phúc
Rồi Người đau khổ hạnh phúc đâu…?
Bão lốc rú gào cười chế nhạo…
Sóng thần động đất trút lên đầu…! lnp
KINH HOÀNG XÃ LŨ
Nhớ khi mấy án dậy ngành y
Bà Tiến thất kinh trét xì xì
Bây giờ thuỷ điện gây tan tác
Người mất nhà tan lúa phẳng lỳ
Thiệt hại nhân dân vài ngàn tỷ
Huy Hoàng vẫn vững nỏ can chi
Lỗi ấy "chúng ta" đâu phải tớ
Đánh dân tan tác chỉ cười khì…! lnp
CHÍN TẦNG
Bao biện thì ai cũng lừng khừng
Nói như chẳng nói hửng hừng hưng
Muốn đạt cao trình lên lưng núi
Muốn cho tích nước phải chặt rừng
Dân dại thì bay nên gánh lấy
Quy trình ông cứ dửng dừng dưng
Động đất là do bên địa phủ
Mưa lụt cao xanh lỗi chín từng…! lnp
NƯỚC MẮT DÂN NGHÈO
Nước mắt dân nghèo khôn kể xiết
Có gì để nói với nhau đây
Thuỷ điện tràn lan sa mạc hoá
Hạn thời cắt nước lũ xã đầy
Cây cối hoa màu theo dòng bạc
Lợn gà súc vật rũ trắng tay
Hỏi ông ông bảo ông không biết
Hỏi bà bà phán Mệ…nỏ hay…! lnp
LA LÀNG
Ngoác miệng ông la trước với làng
Do trời mưa lớn nước xênh xang
Thuỷ điện của ông đâu có mấy
Dân đen không biết nó nói càn
Ích nước lợi dân ông cực khổ
Sắt thép đèo lên tận non ngàn
"Lụt lút cả làng" xưa bảo thế…
Ngứa mồm sao cứ bắt…Ông mang…! lnp
CÔ ƠI 20 - 11
Cô ơi nước lụt lút cả rồi
Sách nằm đáy nước tắm bùn chơi
Trò cô đứa lớn lên đầu núi
Làm đập đơm con chạy trối trời
Thân con như chuột nằm trong lổ
Nước dâng họ bắt có mấy hồi
Lễ này cô ạ con xin khất
Mạng còn còn lúc nhé…cô ơi…! lnp
PHÌNH PHƯỜNG…
Đường kia xuống cấp…lỗi của đường
Các ông hà cớ…hỏi ẩm ương
Ví như nó cứ trơ ra đấy
Lấy đâu công việc để thường thường…
Còn có câu này tôi nói thật
Nó còn phải cõng mấy cái rương
Phần trăm ông đã đòi như thế
Hư hỏng coi như lẽ …phình phường…! lnp
Lực lượng chức năng vẫn đang tích cực tìm kiếm cô giáo bị lũ cuốn trôi ĐÓI RÉT ĐÂU
Không để cho dân đói rét đâu…
Là câu cửa miệng đoạn văn đầu
Khôi hài quan chức còn chưa dứt
Cay đắng dân ta phải chịu sầu
Nhà trôi đốt lửa lên là ấm…
Gạo hết ăn bò đói còn lâu…
Những người xấu số trôi theo nước
Chết sạch hết rồi… đói rét đâu…! lnp
KINH HOÀNG XÃ LŨ
Hãy cứ nhìn sâu bức ảnh này
Rồi dân tiếp tục sống sao đây
Nhà xây đổ sập do bom nước
Xã lũ do ông chớ cối chày
Nước dâng nước hạ xưa nay lũ
Nhà tre còn vững nữa nhà xây
Tàn phá nhà dân lo đền lại
Quanh co chối tội chết có ngày…! lnp
RỪNG PHÒNG HỘ
Rừng…
…phòng hộ đầu nguồn mọc đẹp không
toàn là măng trúc hiệu thiên long
Líu lo công chức khen rừng đẹp
Tưng bừng quan nhớn họp mừng công
Trống rung kèn nỗi đang lên khúc
Mưa dăng đập xã nước ngập đồng
Hỏi ra rừng ấy trồng trên giấy
Đứa đo đứa vẽ…gọi rừng trồng…! lnp
HẰM BÀ LẰNG
Tinh giản tức là…biên chế tăng
Bộ làm một nẻo nói một đằng
Đâu phải Bộ tôi là thế ấy
Này xem Bộ họ cũng cà lăm
Lương y còn đợi phong bì gửi
Dạy thêm giáo dục cũng lằng nhằng
Hàng lậu công thương lơ chẳng nói
Kính thưa quý vị…hằm bà lằng…! lnp
QUÁN XEM THỦ
Thật sự ta đang ở cõi nào
Cõi người trên đất thật hay sao
Mẹ đất chu du trong vũ trụ
Là trời hay đất dạ nôn nao
Nói gọn là ta ở cõi người
Được Người đất mẹ cõng rong chơi
Khi trên khi dưới quay vòng mãi
Như vậy hình như cũng cõi Trời
À vậy nên chi tớ hiểu rồi
Chỉ ông say rượu thấy trời thôi
Vì hư mẹ đuổi không nâng nữa
Chới với may sao lại thấy trời
Ta như gạch nối với đất trời
Trong ngoài ngũ uẩn một thân thôi
Phục được thân này thông vũ trụ
Bình được tâm ta thấu lẽ đời…
Quốc độ chúng sinh từ ngũ uẩn
Nơi thân nương tựa cõi phù sinh
Sơn hà đại địa thân ta đó
Bảo vệ là ta bảo vệ mình
Tuyệt phẩm Hoa Nghiêm lời sâu thẳm
Nghe hồn gỗ đá giũa phù sinh
Có cả nhân gian và vũ trụ
Thấp thoáng Hoa Nghiêm có cả mình…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: