Đôi khi ngọn gió...
MỚI NGUYÊN XI
Phải công nhận hễ dùng nhiều sẽ cũ
Bạn không tin xin cứ hỏi ngành y
Lão tỷ phú mắc nan y về não
Chỉ có thay còn lại chẳng cách gì
Ông bác sỹ bảo còn ba loại óc
Óc nhà vật lý bốn tám nghìn đô
Năm trăm nghìn óc giáo sư đại học
Ba triệu cho óc bộ trưởng ông à…
Nhà tỷ phú đã ồ lên kinh ngạc
Quan chức ư…làm sao đắt vậy kìa
Ông bác sỹ bảo tiền nào của nấy
Bởi nó còn hầu như mới nguyên xi…! lnp
NỤ CƯỜI CỦA NẮNG
Có những lúc trên đường đời ta hiểu
Trao nụ cười ta cũng chẳng nghèo đi
Mà lâng lâng cảm xúc thật diệu kỳ
Lòng từ ái còn gì hơn thế nữa
Với nụ cười ta ngẩng đầu chiến thắng
Dù ngày qua có nghẹn đắng tim ta
Cứ bình tâm chấp nhận nó đang là
Mà kiêu hãnh rằng ta không chút bợn
Bớt căm hận đôi mắt trừng trắng dã
Thấy cuộc đời vẫn đẹp lá non tơ
Dòng hoả hận chẳng còn thiêu đốt nữa
Cảm ơn đời trong sáng mắt trẻ thơ
Ồ ta hiểu món quà mà cuộc sống
Tặng cho ta không phải thế gian này
Chỉ đơn giản là nụ cười từ ái
Thấy cuộc đời tươi lại nghĩa đắm say
Đừng phiền não với chông gai cạm bẫy
Sẽ một ngày ta thấy cảm ơn ai
Hoa sen đã chẳng chọn nơi nhung lụa
Tự thoát bùn e ấp đón nắng mai…
Cứ chấp nhận cuộc đời như vốn nó
Chấp nhận ta như ta vẫn đang là
Yêu thương hết nụ cười là tất cả
Để giữa đời ta biết chính là ta…
Sáng nay bỗng thấy đời yêu lạ
Nắng đã vì ta trãi ấm nồng
Ừ có đi qua mưa rét đó…
Ấm nồng mới hiểu nụ cười đông…! lnp
MẬT KHẨU
CIA là cơ quan quốc tế
Cài cắm người hầu như cả năm châu
Một nhân viên muốn tìm tay Xịa mỹ
Họ thường dùng mật khẩu để nhận nhau
Đến chổ nọ theo thông tin mật có
Một chung cư chỉ có một cổng vào
"Ấm và chảo" sửa ở đây có phải
Ấm chảo nào gặp thằng Xịa ấy sao
Nó vẫn ở trên tầng ba cư xá
Phòng mười hai bên phải của khu nhà…! lnp
BA BÀI HỌC TRONG CÂU CHUYỆN
Ném phân vào ta chưa chắc đã hại ta
Cứu ta ra khỏi chưa hẳn đã giúp mà
Chuyện kể đàn chim bay tránh rét
Một con kiệt sức bỏ đường bay
nó nằm thoi thóp bên triền cỏ
Đàn bò đủng đỉnh tối về qua
Một con đã thải đầy phân nó
chú chim tội nghiệp ái chà chà…
Nằm yên chịu trận kinh hồn ấy
chú chim bỗng thấy ấm dần lên
nhựa sống dâng tràn trào hạnh phúc
chú quá vui mừng hót triền miên…
Một con mèo hoang tìm bữa sáng
Nghe lời chim hót mới lần qua
theo tiếng âm thanh tìm được chú
kéo ra bữa sáng thật đậm đà…
Cuộc sống vẫn thường như vậy đấy
Ở đây còn bài học thứ ba:
Khi đã chìm sâu trong rác rưởi
Im mồm bất luận chớ kêu la…! lnp
ĐỪNG GIẤU GIẾM
Job đã nhường Jan đi tắm trước
Tắm xong Jan quấn chiếc khăn bông
Job chờ đến lượt xông vào tắm
Bổng nhiên chuông réo khách thăm phòng
Jan đã vội vàng ra mở cửa
Thì ra là Bob ở nhà bên
Nhìn cô thật đẹp choàng khăn tắm
Nhanh nhẩu cười vui Bob nói liền:
Tôi sẽ đưa cô tròn tám triệu
Nếu cô chịu bỏ cái tấm khăn
Đắn đo một chốc Jan đành bỏ
Lồ lộ thiên nhiên đẹp tuyệt trần…
Nhìn ngắm hồi lâu anh chàng Bob
Đưa cô tám triệu vội dời chân
Quấn lại mảnh khăn cô trở lại
Job hỏi cô rằng ai đến thăm…
À anh chàng Bob bên hàng xóm
Job hỏi cô rằng có tiền không…
Bob đã nợ anh hồi đầu tháng
Hôm nay đúng hạn trả tại phòng…
Bài học rút ra từ chuyện ấy
Vợ chồng công nợ tỏ cùng nhau
Cổ đông đồng nghiệp người thân ruột
Sẽ không tổn thất phải đau đầu…! lnp
TỘI DANH
Người đàn ông đã gào lên tức giận
giũa quảng trường tổng thống đích thằng ngu
Ông bị bắt đương nhiên là như vậy
và dĩ nhiên chắc chắn phải ở tù…
Người ta đoán tội cố tình sĩ nhục
nhẹ cũng hai năm chẳng thể khác mà…
Nhưng cuối cùng là ông ta bị bắn…
…Tội danh đề…lộ bí mật quốc gia…! lnp
NHANH NHẤT
Ba thằng bé khoe khoang về bố nó
Ai cũng giành nhanh nhất bố mình thôi
Thằng thứ nhất bố tao nhanh lắm đấy
Bắn mũi tên ông đến đích trước rồi…
Thằng thứ hai bố tôi săn có hạng
Nhầm bạn mình ông kịp kéo sang bên
Thằng thứ ba tức khí mới nói liền
Nhanh như thế vẫn chưa là nhanh lắm…
Bố của tôi mới là người nhanh nhất
Ông chỉ là công chức nước Việt Nam
Năm giờ chiều là lúc Sở mới tan
Mà ba rưởi đã đến nhà nhậu nhẹt…! lnp
UNG DUNG
Con kiến nhỏ đứng trên bờ thách thức
Thằng voi kia mày có giỏi lên đây
Đũng đỉnh con voi vừa bước đến
Buông câu hăm doạ muốn gì mày…
Thằng kiến ung dung à ra vậy
Thôi mày cứ xuống tắm tiếp đi
Thằng voi ý hẳn còn đang tức
Tao tưởng mày ngon muốn làm gì…
Kiến vẫn ung dung không ngán ngại
Là tao mới mất cái quần bơi
Xem mày có lấy nhầm không đấy
Không lấy thì thôi chớ lắm lời…! lnp
THÔNG TIN
Thông tin bây giờ rất khó hiểu
Đọc xong đầu óc hoá tít mù
Ông Chấn thôn Me vì sao muốn
Nhận tội kêu oan muốn được tù
Anh Tình hàng rong đang bị đánh
Bị còng dí điện lại ngủ ư…
Cái cậu Đinh Huênh kia càng khó
Thích ngủ Uỷ ban bị đánh nhừ
Rồi đất Tuy An cô Hải Yến
Kháng án bổng nhiên chết đứ đừ
Người nhà đang nhận về mai táng
Công an nhanh nhảu đã tự đưa*
Đọc riết cuối cùng không hiểu được
Khọt khẹt lâu lâu tiếng ừa ừa…! lnp * Công an lại tự đưa lên nghĩa trang Thọ Vức, TP. Tuy Hòa và mai táng. Gia đình lên đến nơi thì thấy chị Yến đã được chôn.
KỶ NIỆM
Chẳng phải ngày xưa ta dại dột
yêu chỉ vì yêu chẳng nghi ngờ
một lần duy nhất không quay lại
say nồng câu thơ…
Câu thơ của một thời áo trắng
ta tự tìm nhau trong giấc mơ
sắn khoai rơm rạ hồn chân thật
say tận bây giờ…
Con sông ngày ấy say hồn biếc
đôi bờ dào dạt nhạc tre đưa
ai lạc trong ai mà nhớ mãi
mắt nào ngây thơ…
Em dẫn anh đi dưới yên bình
mắt chìm trong mắt chỉ lặng im
bỗng nhiên kỹ niệm ngày yêu dấu
bồi hồi con tim…
Vẫn chỉ con tim lại bồi hồi
con đường hai đứa vẫn chung đôi
vẫn thường chờ đợi người yêu dấu
cái thủa hai ta ước một lời…
Bổng dưng ngồi nhớ dòng sông nhỏ
con đường kỷ niệm một thời yêu
vườn xanh hoa lá ngày mắt biếc
em đợi chờ anh mỗi chiều chiều…! lnp
CÁI GÌ ĐANG XẢY RA
Long bia nhảy vào túi người lương thiện
Cậu bán hàng rong say ngủ vĩa hè
Nguyễn Thanh Chấn lao đầu vào song sắt
…cái gì ngoài kia…
Nói hãy nói những gì đáng nói
loanh quanh bao biện hoá trò cười
Nước non cứ thế tanh bành mãi
…bao giờ đẹp tươi…
Khi ta đối diện cùng thực tại
Nói điều trung thực dễ gì đâu
chí ít cũng xin đừng lấp liếm
…đùa với nỗi đau…
Khi ta tự trọng và trung thực
còn ai hành xữ vậy nữa không
buông tuồng một kiếp theo tranh cướp
…làm người uổng công…! lnp
HÔI CỦA TRANH ĂN
Khi những long bia xoà trên đường phố
Ta bàng hoàng nhân phẩm vậy thôi ư
Cả trăm người đổ xô vào tranh cướp
Chẳng ai can gián lấy nửa từ…
Khi bác sỹ Tường thành ác quỷ
Nổi niềm thất vọng với ngành y
Bưng bít đã thành tên lối sống
Dững dưng vô cảm dẫu chuyện gì…
Anh Chấn nếu không con liệt sỹ
Bây giờ bia mộ đã xanh rêu
Những kẻ ác nhân cười thích thú
Tội chi chả nhận cốt nện đều…
Cái vẻ bề ngoài che hết thảy
ông nghè ông cống cũng sân si
cũng bo cũng trét thêm son phấn
cũng vơ cũng vét chẳng nễ vì…
Tốt gỗ đêm nằm lo ngáy ngáy
chẳng sơn chẳng tít cũng vất đi
Mẫu mã hàng tàu ai cũng thích
Hành trang nhân phẩm đã mốc xì
Và khi năm cũ chừng sắp hết
Những cánh rừng xinh lại mất đi*
cho trò kiểm điểm đầy gian dối
thành tích linh tinh nộp đúng kỳ
Ta tự hỏi ta để làm gì
triệu bài kiểm điểm tựa bài thi
chúng có bờ rem nên giống đúc
mẫn cán yêu dân đến lạ kỳ…
Ôi tất cả chúng ta đều cá biệt
Thích được khen và dối trá quen rồi
Không làm rô bốt thì ta hỏng
Khinh thị nhìn ta họ mĩm cười…
Ừ thì hôi của họ đi "Hôi"
Rớt ra thì chắc đã mất rồi
Tạm quên bầy nhặng vô lương ấy
Để tự nhìn ta với cuộc đời…
Thật sự thì ta cũng bị hôi
Nhìn lũ quan tham phớ lớ cười
Tài nguyên công sức người lao động
Chúng hôi chúng cướp sạch đấy thôi…
Muốn cho cuộc sống vơi u ám
Chung tay phải chặn lũ ăn hôi
Cây nến cháy mình soi đêm tối
Tự ta bắt chúng phải trả lời…! lnp * Giấy để kiểm điểm kê khai của công chức cuối năm phải hàng ngàn tấn, mấy cánh rừng mới đủ…mà xem ra nội dung chẳng khác gì nhau, bởi cũng hàng ngàn tấn giấy cho hướng dẫn chi tiết đến từng công chức…có lẽ thời nay công chức đa số không thể viết một bản kiểm điểm nghiêm túc mà không có bờ rem hướng dẫn…than ôi.
MẶC LỘN QUẦN
Hai thằng bạn học chung phòng trọ
Rảnh rang ngồi nói chuyện cùng nhau
…Hôm qua tao rủ bé đi chơi
Trong túi không tiền vẫn cứ rủ
Thằng kia vỗ đùi nghe đét đét
Ừ mày chí khí thật xứng tên
…Đến khi tao thọc tay vô túi
Mới hay trong túi có nhiều tiền
Tiêu sạch số tiền trong túi đó
Hai đứa bọn tao mới trở về
Thằng kia ngưỡng mộ khen nức nở
…Trời thương người tốt đã giúp kìa…
Thế rồi hạ giọng thằng kia tiếp
Cho đến tận khi trở về phòng
Chỉ vì quá vội nên tao đã
Mặc lộn quần mày…có chết không…! lnp
CƯỜI
Vọng tưởng bệnh chung của người đời
Mong nhiều ước lắm sớm tàn hơi
Càng cao hạnh phúc càng đau khổ
Càng ít đua chen càng khỏe người
Dấu chân quyền lực thường trên cát
Lời ca danh vọng dưới mây trôi
Ai sẽ là tôi cho tôi nhỉ…
Ngọn gió hư vô mãi cứ cười…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: