Đôi khi ngọn gió...
KHI TA LỚN
Trốn tránh cho ta luôn hèn kém
Non nớt dày thêm bản lĩnh mình
Khi giận thì ta nên cứ giận
Khi vui chẳng lẽ lại mần thinh
Đơn giản chỉ vì là cuộc sống
Nó như là nó chỉ vậy thôi
Thù hận phải tìm nơi trả hận
Giận dữ đương nhiên phải nặng lời
Ghen tỵ ứ ừ thì ghen tỵ
Đố kỵ nhiên nhi giống người đời
Nào phải thánh thần mà rộng lượng
Mở lòng đón nhận chỉ cười thôi…
Ai trói ta đâu mà vùng vẫy
Kiếm tìm giải thoát để làm chi
Chân trời góc bể chân mòn mỏi
Hóa ở trong tâm nặng trì trì…
Dĩ nhiên là cách ta nhập cuộc
Vào cái trò chơi gọi Cuộc Đời
Đừng ngồi ủ rũ như con bệnh
Mặc đời mỏi miệng gọi…Ta ơi
Rồi một ngày kia ta chợt hiểu
Người đời tất thảy bạn của nhau
Sao tâm vị kỷ không tha thứ…
Hỷ xã cho nhau chẳng đối đầu
Thế rồi hờn giận rồi ghen tỵ
Thù hận dèm pha bệnh cuộc đời
Một mai ta lớn không chơi nữa
Chỉ còn mim mĩm…nụ cười tươi…! lnp
TÂM...
Tâm vô hình tướng không cư ngụ
Mà ưa cảm thọ thế gian này
Mũi ưa hương sắc xui ta ngửi
Tay ưa cảm xúc nắn sờ đây
Tai ưa êm dịu lời êm lạ
Lưỡi ưa mặn ngọt nếm đủ đầy
Ngũ quan tâm khiến cho điên đảo
Khen chê kiêu mạn hãi hùng thay
Tâm thích nếm mùi ưa cảm thọ
Ngũ quan điên đảo đến từng giây
Kinh dạy gốc ta là ánh sáng
Tâm ưa cảm thọ đến mức này...
Ấy là huân tập bao nhiêu kiếp
Dễ gì một phút bỏ được đây
Càng ưa hưởng thụ càng đi xuống
Giữ giới bay lên sẽ có ngày...
Xin đừng thánh hóa đừng chi cả
Chỉ là nghiêm cẩn với tâm thôi
Ở thế đừng mong không nhiễm thế
Biết nhiễm tu tâm chớ cố vòi
Phải đâu chư Phật mà bất nhiễm
Làm người trần thế phải chơi vơi
Đức A Di Đà là ánh sáng*
Muốn đến thì tâm phải sáng ngời...
Ngôn từ khái niệm xưa nay vốn
Rào cản tâm ta đến tuyệt vời�D��mp;nbsp;
Róc rách suối nguồn lời của nước
Hay là chim hót lá thu rơi
Thế gian chẳng giấu ta gì cả
Chân lý quanh đây đã ngàn đời
Chỉ vì tâm khiến nên mờ lối
Tham tham luyến luyến đọa mình thôi...! lnp * Phật A-di-đà (Amitabha) có nghĩa là Vô Lượng Quang, nói cách khác Ngài chính là Ánh Sáng Vô Lượng.
ĐÙA VỚI BỐN BÁC
Ba anh cam vắt một cà phê
Sự khỏe xem ra có vấn đề
Thôi thì khe khẽ cho nhau tý
Sợ thiên hạ biết... ý nó chê
Sao không dô Huế ngự...cung đình
Lang thang ngoài ấy ngụ...linh tinh
Nhặt nốt vần thơ...mơ ý thắm
Góc đời...mặc kệ kẻ phẩm bình
Hay còn ngẫu hứng...ngài Đông Lĩnh
Ca rô áo kẻ...tóc rẽ ngôi
Năm mươi* ý hẳn còn thua đủ
Thiên hạ trần gian...một trận cười
Chỉ riêng bác Lự thường sâu lắng
Như nước sông La chẳng đổi dòng
Ngàn Sâu Ngàn Phố về Đức Thọ
Muôn đời xanh mát một dòng trong
Riêng bác Ly Kim... Lê Ngọc Kỳ
Tang gia xuân sắc có kém đi
Ít thơ ít thẩn thành xa lạ
Bác mất...mà em chẳng biết gì...
Cá gộ...nhà ta đã sẳn rồi
Bác vào tiện giắt chút bạc thôi
Ngộ nhỡ ngồi lâu quân nó tính
Mình đi không được chúng nó cười...! lnp
TỨC CẢNH ĐỀ TIẾP...
Cảnh có làm sao tức...bốn lần...
Bốn bài...dồn lại...mới phân vân
Dồn lỡ...thôi thì ai cũng vậy...
Tặc lưỡi ôi a... lại lộn vần...!
lnp
(Đùa vui bốn bác, nhân sự phong phú trong nói lái quê ta...)
NGÀY QUA...
Người lương thiện suốt đời toàn trắc trở
Lửa lan tràn nhân loại nước mắt rơi
Lòng trắc ẩn đã thành xa xỉ phẩm
Đượm ưu tư trong mắt mỗi cuộc đời...
Lòng tốt bao lần thành lẩn thẩn
Dở hơi trong ý của người đời
Chiều xuống chim côi tìm chốn nghỉ
Tiếng kêu khắc khoải với chơi vơi...
Ai đi ai ở ai thua được
Ai còn ai mất hỡi ai ơi...
...Người bỏ trần gian về cát bụi
Dặn ta cứ tốt với cuộc đời...
Nghe chim khắc khoải chiều buông chậm
Nghe gió vi vu vỗ cuộc đời
An thân chưa đủ an tâm nữa
Hỷ xã ngày qua một nụ cười...! lnp
HAI MẶT
Thật buồn bã cho thằng cha to xác
Lại mang hai bản mặt mãi muôn đời
Mặt bè bạn lúc nói cười hội họp
Mặt gian tham bắt nạt cướp đất người...! lnp
MONG ƯỚC
Đố kỵ hận thù và nhục mạ
Cuối cùng đau khổ đến cho ta
Hãy đễ tơ lòng không vướng bận
Như sông xanh thẳm nước hiền hòa
Người độ sinh đã trở về cõi Phật
Cõi ta bà nước mắt đẫm mười phương
Một chữ "tôi" mà bao nhiêu là sự
Xui rủi ta đi ngõ hẹp cùng đường
Góc phố người đời và ta vẫn vậy
Xin bao dung về thấm đẫm quanh đây
Đức từ bi xin người luôn nhiếp thọ
Rải bình yên mãi mãi nước non này...! lnp
Một người đàn ông đặt bông cẩm chướng tại tòa nhà công đoàn- nơi xảy ra vụ hỏa hoạn khiến gần 40 người thiệt mạng ở Odessa, Ukraine VẪN LÀ MỸ CÙNG BỌN NAZI MỚI
(USA and NEO-NAZI)
Người dân Nga đã đùng đùng cuồng nộ
Những người già phụ nữ đuổi xe tăng
Lại như những ngày xưa ta đánh mỹ
Mỹ như xưa chưa lớn chỉ là "thằng"
Mỹ vẫn thế cú diều ưa xác chết
Đói lượn lờ quanh bản kiếm miếng ăn
Lũ lái súng như bầy sư tử đói
Đứng lên Nga...cho chúng phải biết rằng...
Chỗ của chúng nơi rừng sâu núi thẳm
Chốn hoang vu không có bóng con người
Lũ Ki ép tưởng mình là sư tử
Đến miền đông dân đập nát tả tơi...
Vẫn cánh hữu vẫn là Nazi mới
Có khác là được Mỹ giúp hà hơi
Lửa đã cháy miền đông đang đứng dậy
Lũ Nazi theo Mỹ chạy tơi bời...! lnp
THẢM KỊCH ODESSA
Mỹ - Tây âu dựng tên đầu trọc
Mồm loa kính trắng chất Nazi*
Nó bắn dân mình bằng đại bác
Dân chủ Mỹ-Tây dân chủ gì...
Chiến tranh địa ngục người lương thiện
Thiên đường chỉ của lũ lái buôn
Mỹ muốn khắp nơi đều máu đổ
Nếu không súng ế Mỹ rất buồn
Và ngay giữa lòng châu âu cổ kính
Thế kỷ này hai mươi mốt văn minh
Họ đã bắn dân mình bằng súng máy
Mỹ - Tây âu im lặng chẳng bất bình
Dân chủ Mỹ mớ bòng bong hỗn độn
Là năm châu bất ổn tự tương tàn
Chính trị gia Mỹ là vô liêm sỹ
vẫn to mồm bảo vệ lũ côn quang
Au Sơ Uýt lò thiêu người tàn bạo
Vết đau thương ám ảnh cả loài người
Mỹ - Tây âu có động lòng trắc ẩn
Ô Đét Xa vừa đó một cuộc chơi...
Một câu hỏi đâu là sự thật
Đài phương tây một giọng nói Nga
Nhưng sự thật ai chung tiền xúi giục
Ai hà hơi tiếp sức lũ Nazi
%2�� 3Bbr />Mỹ - Tây âu chịu hoàn toàn trách nhiệm
Việc hà hơi dung dưỡng lũ côn đồ
Lũ tàn sát dân mình bằng vũ khí
Sống bằng bầu sữa Mỹ...tiền đô...
Tờ báo Đức Bild vừa chỉ rỏ
Chính phương tây chỉ đạo lũ côn đồ
Mà cụ thể FBI và CIA Mỹ
Đang âm thầm xúi giục chúng nhào dô...
Nhóm chiến binh Israel vừa đề nghị
Đến miền đông trừng trị lũ trọc đầu
Người Do thái đã chịu nhiều đau khổ
Họa Nazi còn đó đã quên đâu...
Ta tự hỏi bao miền quê tươi đẹp
Bao giáo đường thánh tích hóa hoang vu
Bom đạn mỹ và nền dân chủ mỹ
Biến quê hương bỗng chốc hóa ngục tù...! lnp * Tổng thống & Thủ tướng tạm quyền Ukraine
NGÀY CHIẾN THẮNG
Đã sáu mươi năm chẳn xua quân Pháp
Ba mươi năm đuổi Mỹ sạch cõi bờ
Hoa ban rực rỡ trời Tây Bắc
Tháp mười sen thắm trọn vần thơ…! lnp
NÓI VỚI TRUNG HOA
Thế giới này nhìn anh không thiện cảm
Thằng anh giàu quen cướp gạo nhà em
Đã là anh sao chẳng dám nhìn lên
Mỹ cười nụ coi anh là củ chuối...
Nhìn cái cách anh bon chen mà nản
Thằng em Phi* nó kiện bố anh kìa
Đất có đai tổ quốc có biên cương
Mắt có toét còn luân thường đạo lý
Cái hòn đảo Sen Ka Ku của Nhật
Can cớ gì giành giật với người ta
Hãy coi chừng võ sỹ Nhật nó đoa
Chừng mươi đấm áo hoa thành giẽ rách
Cái giàn khoan của anh to to thật
Khuất tầm nhìn khoan nhầm đất người ta
Hay thói thường cướp giật vốn điêu ngoa
Anh nghĩ kỹ hay giả vờ quên nghĩ...
Gái đĩ mười phương đi đánh đĩ
Một phương giữ sỹ để tìm chồng
Anh có nghe thiên hạ nghĩ gì không
Võ sỹ Việt đã hạ xong Pháp Mỹ...
Chớ dại dồn tôi vào còn mất
Đừng quen trọc phú luật to mồm
Đừng tham mót lúa ruộng bà con
Mùa chưa tới lúa vẫn còn xanh lắm
Biết quay l�D�� khi vẫn còn chưa muộn
Ruộng nhà tôi trai tráng gác đêm ngày
Gặp trộm đêm bức xúc nó ra tay
Nói dại dột anh què đây cũng xấu...
Chân thật vài lời anh nhớ kỹ
Đừng quen nhăn nhở móc khoai người
Nhà anh có đứa trộm môn thôi
Thành dại mặt nói cười như thằng mát...! lnp * Philipin
VÔ ĐỀ
Lối xưa người cũ còn đâu nữa
Chỉ có người nay bước hững hờ
Hỡi ai trăn trở miền xưa cũ
Lạc chút hương tàn có biết chưa...! lnp
PHẢI ĐÁNH
Tự cảm nhận dường như đang chậm trể
Khi chúng đem lãnh thổ tới nhà ta
Ngàn thủa nuôi quân dùng một bữa
Cớ sao chẳng nện chỉ kêu la...
Chúng đem súng đạn đi ăn cướp
Ta giữ nhà ta chuyện vậy mà
Mỹ Nga súng đạn ta nào thiếu
Cứ cho chúng nếm cạch mặt ra
Cái dàn to ấy khoan là chính
Thì cứ vòi khoan ngắm lẩy cò
Con muỗi mất vòi con muỗi tịt
Con ong mất nọc có chi lo...
Vừa đàm vừa đánh xưa cho Mỹ
Nay đánh xong đàm tặng Trung Hoa
Lương tri bốn biển bênh ta cả
Nặng tay một tý...họ cười xòa...! lnp
ĐÁNH
Trung Hoa giả dối xưa nay thế
Hư hư thực thực láo từ xưa
Chẳng có lời nào quân tử cả
Không rắn xem ra nó chẳng chừa
Biển xanh chốn ấy là có chủ
Phải cho tan tác mới hiểu ra
Trước cho thời hạn mau mau cút
Sau mưa tên lửa giúp về nhà...
Nó còn khốn khó bao nhiêu chuyện
Không dưng rảnh rỗi để đánh ta
Ngại gì chẳng nện cho đau chứ
Các cụ ngày xưa vậy cả mà...! lnp
PHẢI MẠNH TAY
Hai điều thiêng liêng không được chọn
Mẹ và Tổ quốc mến yêu ta
Chúng đã ngang nhiên xâm phạm tới
Đứng lên dân Việt giữ sơn hà
Chúng là hổ báo xưa nay thế
Xui rủi làm sao nó cạnh nhà
Không tên thuốc độc không dao mác
Không phòng chẳng bị nó đâu tha
Toàn quân một trận ra oai dũng
Toàn dân kiên quyết đuổi nó ra
Còn do dự gì mà không đánh
Còn "nếu"* xem ra nó được đà
Vấn đề đã rõ là xâm lược
Đánh trả toàn quyền của chúng ta
Nhân nhượng kẻ thù càng lấn tới
Sợ sệt đương nhiên sẽ mất nhà...! lnp * Nếu tiếp tục đâm vào chúng tôi, chúng tôi sẽ có tự vệ tương tự để đáp lại: Ngô Ngọc Thu.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 14 bạn đọc.
Kiểu: