Đôi khi ngọn gió...
BẢY ĐÓA SEN HỒNG
Bảy bước đầu tiên với cuộc đời
Ngài tuyên diệu lý ý xa xôi
Ta bà thành tựu thân giác ngộ
Sáu nẽo sanh nhân chắc một lời
Chẳng do trời đất hay cha mẹ
Chẳng phải nhân gian chẳng bạn bè
Tất thảy đều do ta quyết định
Chân tâm tự quyết lối tĩnh mê
Bảy bước đầu tiên trên cõi thế
Thành vô lượng bước khắp thế gian
Chẳng có nơi nào sen không nở
Phật khắp nơi nơi khó nghị bàn
Cầu cho quốc thái dân an ổn
Cầu cho nhân loại bớt lầm than
Mùa sen lại nở mùa Vesak
Lễ Phật chân tâm chợt nồng nàn...! lnp
TỈNH THỨC
Đệ tử theo thầy đi hoằng pháp
Đường đạo mênh mông chốn bụi hồng
Đến một vùng quê chừng thấm mệt
Thầy trò ngồi nghĩ chốn đồng không
Kề bên dòng suối đang róc rách
Thầy trò ngồi nghĩ dưới tàn cây
Lấy chiếc bình con thầy nói khẽ
Thầy khát...giùm ta... suối nước đầy
Đệ tử xách bình ra dòng suối
Đàn bò lông ướt cũng vừa qua
Hiểu ra cơ sự bèn quay lại
Nước đục thầy ơi đợi chút mà
Được con... cứ vậy chờ thêm chút
Hồi lâu thầy nhắc được rồi con
Học trò vội vã ra bên suối
Chỉ bớt... xem ra đục vẫn còn
Trở lại bên thầy anh áy náy
Nước chưa dùng được đục thầy ơi
Vậy cứ ngồi chờ thêm chút nữa
Kiết tọa bình yên giữa đất trời...
Chờ một hồi lâu bên dòng nước
Từng hòn sỏi nhỏ nước trong veo
Rón rén múc đầy bình nước mát
Thành kính dâng lên ý thật nhiều
Đạo sư đón lấy bình nước mát
Nhìn nước thong dong mới bả��E1��ng
...con đã làm gì cho có nó...
chẳng làm gì cả...đợi phải chăng...
Chỉ cần kiên nhẫn thôi con ạ
Thế rồi cáu cặn lắng đấy thôi...
Cũng tựa tâm người khi nóng giận
Im lặng thì ta chẳng quá lời...
Giận ai con nhớ lời ta dặn
Đừng có hơn thua chấp từng lời
Quên họ lặng im vào thiền định
Chỉ còn hơi thở giữ đều thôi...
Thiền sinh chợt hiểu lời sư phụ
Nhưng còn thắc mắc mới thưa là
...Tâm trạng bất bình khi dính mắc
đùng đùng quên cách để thoát ra...
Phải đó con à khi sai phạm
xong rồi mình mới biết mình sai
Biết sai hơn hẳn người không biết
bảo thủ nên chi lại mắc hoài...
Đường đạo trải qua nhiều trạng huống
là đường tiến triển của tâm linh
Ở trong trạng huống...mình phải nhớ
khảo sát đang thi của chính mình...
Tỉnh thức nhớ mình đang thử thách
đừng quên chẳng biết ấy mình thi
đến khi kịp nhớ thì e muộn
thi rớt...ăn năn có ích gì...! lnp
BÁI ĐÍNH TRONG SƯƠNG
Biết sống thương yêu thì hạnh phúc
Dẫu đời trắc trở thử tâm ta
Chân lý Thật ra là bình dị
Chẳng qua sân hận lấp thôi mà
Cứ sống yêu thương rồi bạn thấy
Đau buồn sợ hãi bớt đi ngay
Một đời sân hận không lên mắt
Một kiếp trần gian chẳng đọa đày
Sống cho thanh thản không gây khổ
Khổ mình khổ trước khổ người sau
Lỗi ai ai lỗi nào quan trọng
Rộng lượng thì tâm bớt khổ sầu
Đời là tương đối thôi ta ạ
Tình yêu vĩnh cửu...khéo đùa thôi
Có sanh có diệt...sao còn hỏi
Phật mấy ngàn năm đã dạy rồi
Thế giới chúng ta là tương đối
Đừng đòi tuyệt đối với riêng ta
Chỉ Tâm tuyệt đối không sanh diệt
Tìm ra kim cổ mấy ai là...
Thôi cứ bình yên trong tương đối
Một lòng hướng thiện chở che nhau
Cứ như sương sớm mà thong thả
Đũng đỉnh chuông ngân chẳng vọng cầu...! lnp
NGÀY 9 THÁNG 5
Quảng trường đỏ hôm nay
Màn duyệt binh vô cùng hoành tráng
Nước Nga từ lửa đạn
Nét oai hùng trên ngực lão chiến binh
Một thời chiến chinh
Vì nhân phẩm vì linh hồn nga bất tử
Những người lính với cây súng trường cổ lỗ…
Đạn thiếu súng con quân thù thì quá mạnh
Vẫn hào hùng vào trận đánh giữ quê hương
Phút chia tay bịn rịn giữa chiến trường
Ngày chiến thắng chỉ là niềm mong ước…
Họ đã chiến đấu vì tổ quốc
Giặc tan rồi mơ ước cuốc cày thôi
Những lão nông hồn hậu nhất trên đời
Giữa cuộc chiến mơ về ngôi nhà nhỏ
có người lính không trở về được nữa
lối vào làng đất nhớ những bước chân…
Quảng trường đỏ hôm nay
Những binh đoàn kỹ thuật
Những khối quân vuông vức oai hùng
Những chiến cơ
vẽ hình cờ tổ quốc giữa không trung
và những giọt nước mắt rưng rưng…
đầy xúc cảm…
Ôi tổ quốc hình hài và năm tháng
Chiến thắng nào không bóng dáng đau thương…
Tôi thấy hôm nay tái hiện giữa quảng trường
Niềm kiêu hãnh và niềm tin chiến thắng
Trong tiếng hura…vang dài bất tận
Có linh hồn Nga và những người ngã xuống
Nước Nga sẽ không bao giờ quên lãng
Hay nhìn xem đoàn người như vô tận
Của “Lữ đoàn bất tử” với thời gian…! lnp
CHẮC KHỔNG TỬ BUỒN
Khổng Tử ơi...
...con cháu ngài đã thành đầu gấu
thành côn đồ cướp biển Việt Nam tôi
Hậu sinh tha hóa truy ai nhỉ
Hay đạo học Trung Hoa bỏ cả rồi...
Ông có thấy cái dàn khoan tổ bố
Cháu con ông bòn rút của nước Nam
Thủa ông ăn trộm chờ đêm tối
Mà nay bạch nhật vẫn dám làm
Trống dong cờ mở như ăn cướp
Vào nhà đuổi chủ hiếp cô nhi
Mồm loa mép giải... buồn khôn tả
Văn hiến Trung Hoa chẳng có gì...
Buồn trông con cháu ngài hư hỏng
"Tu thân" thành cướp... đạo vứt đi
Có thêm cờ đỏ* đi ăn cướp (cờ TQ 5 sao)
Bọn Xô (Xomali) thêm bạn chỉ cười khì...
Dám treo cờ đỏ(cờ Tàu) đi ăn cướp
Năm châu nổi giận có biết không
Bần cùng...đạo tặc...dân cùng khổ
Trung Hoa Chính phủ...thật đắng lòng...!
lnp
HOAN HÔ BINH PHÁP VIỆT NAM
Hoan hô Cảnh sát biển Việt Nam
Chiếc xuồng ấy giúp các anh phương tiện
Quân tàu khựa cướp biển này đâu dễ
Không rút giàn dám chắc chúng phát điên
Tàu to súng nước thành vô dụng
Xuồng ta lướt nhẹ biển của ta
Chúng chắc phát điên trò đuổi bắt
Đến khi đuối sức phải về nhà
Tăng thêm xuồng nhỏ công suất lớn
Với pháo âm thanh đánh suốt ngày
Quần cho lũ giặc thành điên dại
Thử xem trụ được mấy ngày đây
Xuồng con chí lớn vào trại giặc
Cho chúng luôn tay bận suốt ngày
Chỉ cần tốp nhỏ vài ba chiếc
Tàu lớn khi cần sẽ giải vây...
Lấy quân nhàn rỗi chờ quân mệt
Mẹo này của chúng đãi chúng đây
Đã lỡ mắc vào không ra được
Bại vong chắc chắn đã định ngày...! lnp
CHUỒN THÔI CHÚ TÀU
Chiều nay trang mạng đầy thương cảm
Thương tận bên Nga chẳng yên bình
Thương bầy thôn nữ khi không bị
Lầm tay khủng bố hóa tù binh...
Thương đến chú Tàu to miệng chối
tay còn tang vật của người ta
Chú Sam đã bảo... mày ăn cướp
còn to miệng cãi của em à...
Lo lắm chú Tàu dân hạ đẳng
Vẫn thường trơ trẻn cướp rồi la
Việt Nam tộc ấy người cao thượng
Quá quắt đôi khi...chết chú à
Mượn gió bẻ măng...chưa có bão
Thôi thì chú rút cái dàn đi
Nhân khi người Việt còn nhân đạo
Rút nhanh trốn kỹ mới kịp thì...
Biết chú con đông nhà đói kém
vẫn thường trộm cướp của người ta
nhưng cái khó nhằn...thôi chú ạ
gắng cướp họ căm ...đập bỏ bà...! lnp
CHIẾN TRẬN
Mọi sự...xưa nay đều có hạn
tận cùng...ắt hẳn sẽ bùng lên
Chúng ta kiềm chế...vâng kiềm chế...
đại cuộc cho nên...đã chịu mềm
Chín mươi triệu chẳn...con dân Việt
"Diên Hồng" ý chí sẳn trong tim
Một khi nhật lệnh đà ban xuống
Biển đông sóng dựng núi cũng chìm
Ngàn năm cuộc chiến còn dai dẳng
Dân Nam chẳng vững nước còn đâu
Khi thù khi bạn xưa nay vậy
Giáo mác đan xen lẫn rượu trầu
Con dân Đại Việt ưa hòa ái
đừng nhầm gây sự cuộc bể dâu
Vòng hoa chiến trận thêm rực rở
Mỹ kia còn bại nữa là Tàu...!
lnp
BAO CÁT
Tôi muốn toàn dân tràn khí mạnh
Nuốt trôi ngưu đẩu thủa Đông A
Xã cơn căm hận thằng phương bắc
Xấu máu to con ở cạnh nhà
Bọn Xô ma li đi ăn cướp
xuồng con súng nhỏ ở ao nhà
Chính phủ Trung Hoa đi ăn cướp
tàu to súng lớn biển người ta
Chúng ngang ngược mang theo tàu tên lửa
Kéo dàn khoan xuống cắm biển của ta
Rồi bai bải “chủ quyền không tranh cãi”…
Thói du côn mồm mép quá đàn bà…
Ngươi dăng bẫy ta đây nào dễ mắc
Thâm kiểu Tàu…bài tẩy vẫn lộ ra
Song toàn trí dũng con dân Việt
Mướn chú không công…tập trận hà…
Thao luyện thực binh thao luyện trí
Tăng lòng yêu nước giữ sơn hà
…Nay mượn chú Tàu làm bị đấm
Toàn quân hăng hái luyện tập nha…! lnp
MƯU THÂM KẾ HIỂM CŨNG RA MA
Với Trung quốc kẻ côn đồ lấn tới
Sự ôn hòa cần thiết lắm bạn ơi
Phải cầm chắc cái dùi cui thật lớn
Tặng nụ cười vừa đủ ngoại giao thôi
Chúng ta có niềm tin và công lý
Cả loài người đều đã hướng về ta
Chúng cứ chốt còn ta ta chấp pháp
Kết bại vong chắc chúng phải nhận mà
Và cuộc chiến tiêu hao cho chúng hưởng
Hàng trăm tàu tiêu phí lực quốc gia
Ta chỉ cử thuyền con và tàu cá
Chúng càng hăng càng sớm cút về nhà
Giữ không được thì mau mau cút sớm
Cố giữ thì bão biển cũng không tha
Tháng năm tháng bảy trời dông bão
Đáy biển mò tôm đợi chúng mà...
Tôi có một niềm tin vô cùng lớn
Rằng mưu thâm kế hiểm cũng ra ma
Kẻ thủ ác trách chi trời quở phạt
Chúng mò tôm biển lại đẹp hiền hòa...! lnp
DÂN TỘC HIỀN HÒA
Lịch sử là những gì qua sách vỡ
Ta đọc ta yêu non nước núi sông này
Khép trang sử ai người không nghĩ ngợi
Ước sao mình cũng được góp một tay
Ta tự hào khi đã được sinh ra
Trong thời đại Hồ Chí Minh rực rỡ
Giữ nước an dân khiến giặc thù run sợ
Khó khăn càng sáng rõ tấm lòng ta
Ai chẳng ước sinh ra thời “Sát Thát”
Khắc tay mình khí tiết của dân Nam
Kẻ thù đó chúng côn đồ hung hãn
Phải nín mình trăm họ dạ nào cam
Chúng nuôi mộng ngàn năm đi cướp đất
Ta ngàn năm nhân nghĩa thắng hung tàn
Bao phen giặc Bắc tơi bời chạy
Bấy lần nhân nghĩa của dân Nam
Lời Nguyễn Trãi Nhân biến yếu thành mạnh
Nghĩa giúp ta sẽ hóa ít ra nhiều
Chúng tàu to dàn lớn đến bao nhiêu
Cũng khó sánh thành đồng lòng dân Việt
Rồi một sớm kình ngư tan tác hết
Biển lại xanh đất Việt lại hiền hòa
Mai sau này…hậu thế ước sinh ra
Vào cái thủa…chúng ta xua cướp biển…
Ôi đất nước ta có vạn ngàn dặm biển
Có giặc thù thường đến cướp cá tôm
Có người dân đất Việt rất khiêm nhường
Lại bách thắng trong đường gươm…giữ nước..! lnp
KHỔNG TỬ HẠCH TỘI
Nước tỷ dân khổ chính nhân dối trá
Khổng Tử điên mắt trợn đến phơi tròng
Trung Hoa ta còn lễ giáo gì không…?
Trăm vạn sự e rằng do Tôn Tử…!
Thực thực hư hư…bây giờ sinh sự
Cháu con ta toàn một lũ hai lòng…
Nói một đường làm một nẽo tận trung ương
Cứ ăn cướp rồi dương dương dương đổ lỗi
Và Trung Quốc trở thành vua nói dối
Hiểm nguy chung của thế giới loài người
Trung Quốc là tráo trở…chỉ thế thôi
Lại vừa rồi chúng còn qua đất Mỹ
Khéo phỉnh phờ Viện Khổng Tử mà đau
Cái Viện ấy nên bày toàn binh pháp
Thuyết chính danh ...thành bá láp mất rồi
Con cháu giờ…toàn một lũ dở hơi
Theo Tôn Tử…trở thành người nói láo
Lễ nghĩa đảo điên lòng người nhốn nháo
Tráo trở đã thành quốc giáo …than ôi…
Cứ hư hư thực thực…chớ chính danh
Cứ việc cướp rồi loanh quanh đổ lỗi
Là ta có…chủ quyền không tranh cãi…
Là cướp ngày…thì phải nỏ mồm thôi…
Bạn lân bang đã khiếp các ngươi rồi
r�C��t quân tử mà dã tâm đen tối
Theo Tôn Tử quen rồi tâm hư dối
Phải ngôn từ bất nhất…đạo ta ơi
Hỡi ơi tao loạn đời chiến quốc
Cái phép dụng binh tưởng cũ rồi
Hư dối ai ngờ ăn vào máu
Di truyền mãi mãi nước ta ơi
Nối tiếp đời đời ưa nói láo
Tráo trở tham lam cướp của người
Cái Viện* thôi thì đừng lập nữa
Bởi lẽ môi thâm chớ cố cười…! lnp * Viện khổng Tử ở Mỹ
YÊU NƯỚC PHẢI TỰ CƯỜNG
Yêu nước của hồi môn xứ Việt
Từ ông già đầu bạc trẻ sơ sinh
Ai cũng có một phần như nhau cả
Lẽ dĩ nhiên nuôi dưỡng phải do mình
Bạn có thấy cờ sao bay rợp đất
Người xếp hình tổ quốc trong tim
Ngọn lửa nhỏ đã xếp thành bảo lửa
Mọi cuồng ngông chắc chắn bị nhấn chìm
Ai đã đến nơi này gây tang tóc
Ai phá làng đốt xóm giết dân đen
Ai đã phải cuốn cờ ai trốn chạy
Ai manh tâm nhớ lấy tội phải đền
Nước Việt bốn ngàn năm dân tộc Việt
Hòa ái thân thương yêu mến hết bạn bè
Luôn đỏ rực một tình yêu đất nước
Chung đúc thành bão lửa…chớ lăm le
Khi Trung Quốc bắt chặt tay giặc Mỹ
Lửa hung tàn cháy đỏ cả biên cương
Vì lợi ích chúng coi thường tất cả
Muốn bình yên duy nhất phải tự cường
Người Việt mạnh chính bởi lòng yêu nước
Chớ mơ hồ… ta và chỉ ta thôi
Có tranh thủ bạn bè trên thế giới
Đuổi ngoại xâm dứt khoát phải ta rồi…
Phải nuôi d%Cr�81ỡng khối tình yêu đất nước
Trân trọng và thức tỉnh để thêm lên
Đất có chủ kẻ thù không được phạm…
Dẫu hy sinh dứt khoát chẳng đớn hèn…! lnp
TIM NÓNG ĐẦU LẠNH
Đàn kêu tích tịch tình tang
Đồng chí Trung Quốc kéo dàn khoan cướp dầu
Cái đầu lạnh là dành cho chủ soái
Là công dân phải có trái tim hồng
Và máu nóng chói ngời lên mắt đỏ
Thành hỏa hồng thiêu rụi lũ cuồng ngông
Chẳng ai muốn cái đầu mình lạnh cả
Khi ngoại xâm ngạo mạn bước vô nhà
Dân hô đánh các vua Trần im lặng
Và cuối cùng quân xâm lược ra ma
Ai chủ soái hãy giữ đầu cho lạnh
Toàn dân ta hừng hực chí "Diên Hồng"
Giặc Bắc sợ...sợ điều này thôi đấy
Càng đớn hèn cam chịu...chúng càng ngông...! lnp
HOÀNG SA GỌI
Cái thủa cha anh ta đánh giặc
Kiêu hùng dũng mãnh diệt ngoại xâm
Quân dân rầm rập cùng ra trận
Huyết quản ra sao...hỡi tim hồng
Lứa tuổi chúng tôi còn đi học
Bao người hăng hái đã tòng quân
Giặc đến...ai chờ...chờ sao được
Khi bầu máu nóng dục đôi chân
Xin đừng kìm chế tim yêu nước
Để giặc hung hăng xéo đất này
Hoàng Sa đang gọi con dân Việt
Khí hùng Ngưu Đẩu* phải lung lay
Thắng giặc chính lòng dân trăm họ
Ra trận vui như trẩy hội làng
Càng hùng nhân nghĩa càng thêm rạng
Hễ nhược tông đường tội tất mang...! lnp * Sao Khiên Ngưu và sao Bắc Đẩu trong ý thơ Phạm Ngũ Lão
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: