Đôi khi ngọn gió...
ĐÔI ĐIỀU CUỘC SỐNG
Cuộc sống...nhiều khi cây thánh giá
Còn ta...phải tự đóng đinh mình
Bước chân xiêu vẹo đời khúc khuỷu
Phơi mình nứt nẻ...chết lặng im
Cuộc sống ...như hoàng hôn thật đẹp
Một ngày nam nắng...chợt nồm lên
Thênh thênh mát rượi đời như mộng
Cởi áo vô tư ngủ dưới thềm...
Cuộc sống buồn vui...ta chủ cả
Có niềm hoan lạc giữa khổ đau
Có thú đau thương nơi cực điểm
Cảm thọ do ta đủ sắc màu...
Cuộc sống là nhành hoa tuyệt đẹp
Hay là văng vẳng tiếng bi ai
Bể khổ trầm luân hay ánh sáng
giải thoát...đa mang một hình hài...
Cuộc sống bao người còn đau khổ
Bao người hoan hỉ giữa trần ai
Bất chợt như hoàng hôn chợt tắt
Trăn trở...đêm sâu tiếng thở dài...
Đời như giấc ngủ xoay tròn mộng
vẹn giấc mơ xuân...hỏi mấy người
Trầm luân bể khổ...ai rồi cũng
xoay tròn nếm đủ...cả đó thôi...
Ôi hết hoàng hôn là đêm tối
ai người kiên nhẫn đợi bình minh
Muốn mai nắng đẹp đời như mộng
đối diện đêm sâu...phải...chính mình...! lnp
BÌNH YÊN VÀ CUỘC SỐNG
Cuộc sống chẳng bình yên phẳng lặng
Khi lòng chất chứa những mưu toan
Lời ca thánh thiện thành ai oán
Khi ước mong ta chẳng thập toàn...
Ta về đường đêm
ánh đèn lung lay
trụ đèn đứng thẳng
màn đêm hao gầy...
Vẫn con đường ấy ngày tấp nập
Vẫn ngọn gió kia thổi bụi hồng
Đêm nay vắng lặng chòm sao thức
Đêm thành mênh mông...
Chập chùng khổ đau phiền lụy
Chập chùng chân bước đường khuy
Chập chùng gió mây trời đất
Sao lại cùng ta đi về...
Cuộc sống buồn vui sao đoán được
Lẽ nào cảm nhận để thở than
Xin cứ tin yêu đầy cảm xúc
Xin thêm thương mến để dâng tràn...! lnp
VỊNH TRANH TÀU
Này anh bạn bốn chân...
khoác lác huênh hoang gì vậy...
khi nghèo đói ngươi đớn hèn hiếm thấy
bây giờ giàu thích nói bậy rồi sao...
Ồ hữu nghị mà mang theo giao kiếm
áo nhà binh lưỡi liếm nước non người
Liệu liệu mà xích cổ kéo về thôi
kẻo mộng đẹp rụng rời ra ác mộng...! lnp
KINH NGHIỆM
Người sống thọ có tâm thường bình ổn
Sống bình yên không ham hố chuyện đời
Các nhà báo muốn tìm người phóng vấn
Các cụ già trường thọ...bặt tăm hơi...
...Bỗng có ông già lụ khụ
trông chừng tuổi đã trên trăm
Báo chí vội vàng phỏng vấn...
...làm sao trường thọ cụ ơi...
Thuốc lá ta thường liên tục
Rượu trà be bét vậy thôi...
Đời sao thì ta có vậy
Kiêng cử gì đâu quen rồi...
Thế kinh nghiệm nào cụ sống
đến nay... cụ dạy đôi lời...
Cụ cười phô ra toàn nếu
Các người rỏ thật rỗi hơi...
...Vàng ngọc gì đâu kinh nghiệm
Các anh cứ sống bằng tôi...
Đích xác cụ nay bao tuổi...
Cụ cười cũng sắp...bốn mươi...! lnp
TÌM...
Trần gian đau khổ đầy mê đắm
Mật ngọt hương thơm vị chết người
Chỉ người đi ngược đường nhân loại
Tìm hương giải thoát mới biết thôi
Lòng thương hại khởi đầu bằng lo sợ
Sợ cho ai...thật sự sợ cho mình
Nhìn bất hạnh...lòng ta đau đớn mãi
Thầm ơn trời...ta thoát khổ phù sinh
Lòng ghen tỵ... khi phần ta có ít
Và tài năng thật sự sút thua người
Thầm lý luận có gì đâu cơ chứ...
Thật ra là may mắn...có thế thôi
Rồi chấp ngã...nghĩ mình là đúng nhất
Nóng giận ư...tất thảy tại cuộc đời
Người khởi sự...còn ta thì chịu trận
Hết giận là...thương hết thế gian ôi...
Với tham ái ta hằng lo chiếm giữ
Với lòng thương ta sợ một mai này...
Tìm đâu an ổn miền thanh tịnh
Quân bình xã bỏ sự lay cay...
Tự do là sự không ràng buộc
Ta tìm sa đọa hoặc linh thiêng
Cảnh tỉnh phải đâu là ràng buộc
Cốt tâm an ổn đến bình yên...
Tâm hoan hỹ khi tìm chân thiện mỹ
Nhận sẽ chia bi mẫn cuộc đời này
Tâm hoan hỹ hay là tâm bi mẫn
Là hồn nhiên thánh thiện kiếm tìm đây
Một chút hồn nhiên nơi bản thể
Một chút cơ duyên với cuộc đời
Với cả niềm tin nơi Tam Bảo
Hồn nhiên tâm thấy thảnh thơi thôi...
"Ưng vô sở trụ" hành đâu dể
Thế gian mật ngọt...vị quen rồi
"Đường xưa mây trắng"...người xưa khuất
Một mình thăm thẳm...quá chơi vơi...
Đi để mà đi hay để đến
Đến tận nơi đâu mới bến bờ
Ai nói ai cười trong mây trắng
Buồn trong man mác...một vần thơ...! lnp
YÊU ... BẰNG VĂN BẢN
Cán bộ quản lý nay phải có
tinh thần yêu nước Bộ này tuyên
Váy đầm công chức cần quy định
"Chú - cháu" từ nay phải biệt truyền
Tiêu chuẩn bây giờ ra loạn xạ
Rảnh rổi nên chi khéo đặt bày
Nội vụ bỗng ưa làm văn hóa
Già không chịu nghỉ...trẻ chịu cay
Xem cái dàn khoan nó chình ình
Chẳng lo gương mẫu khéo làm thinh
Vơ đầy túi nặng làm chi nữa
Tiền bạc mua chăng được...thái bình
Yêu nước dân ta yêu nước rồi
Chỉ quan mờ mắt mới quên thôi
Vinh thân chẳng kể trò gian dối
Chẳng trị xem ra chỉ phí lời...
Cả nước chung tay giữ biển trời
Lẽ nào quan chỉ biết vơ thôi
"Quốc thái dân an" lòng phụ mẫu
Hành đi chớ nói để dân cười...! lnp
NGHE HÁT
Xin gửi lại tình yêu và nỗi nhớ
Niềm đau nỗi khổ một thời
Đạn lạc bom rơi...
...vọng về trong câu ca cũ...
...Chúng tôi lớn lên thời đói khổ
gạo quê nghèo không nuôi đủ sức trai
...Chúng tôi đi năm tháng miệt mài
cùng gian khổ với niềm tin giữ nước
..."Tây tiến đoàn binh không mọc tóc"...
Đêm chiến trường nghe khúc hát ..."Sầm Nưa"
...Tháng sáu này bên ấy vẫn mùa mưa
Thời trai trẻ bây giờ ngồi nhớ lại
"Rừng lá thấp" nghe lòng day dứt mãi...
Chiến tranh...không phải điều dễ nói
Tránh đến cùng... chỉ để khỏi chiến tranh
Những anh lính mắt còn xanh màu mực
Tim phập phồng rạo rực chuyện yêu đương
Phải làm quen gian khổ ở chiến trường
Đêm ngủ võng ngày cắt đường đánh giặc
Những mùa mưa cả cánh rừng sên vắt
Áo mấy ngày quên giặt bết vào lưng
Giữa rừng sâu đôi mắt phải dè chừng
Kệ sên vắt từng chùm sau áo trận...
Những người lính trở về sau trận đánh
Da bũng vàng mắt trũng sốt rừng sâu
Năm tháng qua còn khúc hát bắc cầu
Nghe day dứt từng câu thời quân ngũ...
Chúng cứ đến...chúng ta không hề sợ
Ngạo ngược à...đập cửa gọi ta ư
Dẫu chiến tranh...ta sẽ chẳng chối từ
Lại cây súng...bài thơ và chiến thắng...
Ôi đất nước..."Nụ hoa và cây súng"
Khúc tráng ca chờ...ta với biển quê ta...! lnp
OAN...
Tù cũ vẫn thường tra tù mới
Vì sao mày phải bước vào đây
Tù mới rầu rầu do tấm kính
Làm vỡ...người ta bắt tù đày
Á à nghe ra chẳng lọt
thế nào mày kể ra đi
...vốn thật xưa em đầu bếp
hải quân bếp núc đen sì...
Bữa ấy vô tình cháy bếp
lan sang dầu hỏa liền kề
Liều mình tôi đà dập tắt
nhưng mà khói chẳng... thấy gì
Tôi bèn mở cửa thông gió
nhưng ai đó đóng chặt ghê
tôi bèn đập vỡ tấm kính
Mày đúng...chuyện thế có gì....
Đấy đấy chuyện là chỉ thế
thế mà họ cứ khăng khăng
Rằng là chủ tâm...cố ý...
âm mưu làm đắm tàu ngầm...! lnp
ÁP BỨC
Bà vợ trông mặt buồn buồn
Ngồi xuống bên bàn ăn sáng
...làm tôi mất ngủ cả đêm
Ông toàn nói mớ lảm nhảm...
Thản nhiên ông chồng hỉ hà
Trăm sự thì cũng tại bà
Ban ngày bà cho tôi nói...
...đâu phải nói bù đêm qua...! lnp
CHÉM GIÓ
Hai thằng chém gió gặp nhau
Một thằng khen chó mình nhất
Biết đếm đến tận một trăm...
Cộng trừ nhân chia...biết tất
Thằng kia nhếch mép cười lạt
Rằng tớ biết hết cả rồi
Con chó nhà tớ nó kể
rằng chó cậu biết...nhiêu thôi...! lnp
TỪ ĐÓ ĐI RA
Hai thằng gặp nhau ở quán
Một thằng nhàu nhỉ lặng câm
...Mày sao mặt mũi bầm giập
Cần tao đưa lại nhà chăng...
Thằng kia buồn rầu ngồi xuống
Làm ly xã trét đã mày...
Khỏi cần đưa về nhà nữa...
...tao vừa từ đó ra đây...! lnp
CAN ĐẢM...NHƯ NHAU
Hai thằng bạn cũ chiến binh
Một thằng huân chương ngực áo
Ái ngại nên thằng kia bảo...
...khoe mãi mày sao vậy mày...
Ồ cũng bình thường đơn giản
một lần can đảm trong đời
bạn bè thì ai chẳng biết
khoe hoài...mệt quá mày ơi...
Cười ruồi thằng kia phản pháo
thì mày cũng thể như tao
một lần...kìa ai cũng biết
nhẫn cưới...đeo chi mãi nào...! lnp
PHƯƠNG PHÁP RẺ NHẤT
Bà B đến thẩm mỹ viện
Bác sỹ soi kỹ mặt mày
Xong xuôi ông ta kết luận
...Rằng bà phải thẩm mỹ ngay...
Đảm bảo sau khi phẩu thuật
Bà như thiếu nữ đôi mươi
Phí tổn... chúng tôi lấy rẻ
Chục ngàn tròn trịa...thế thôi
Giật mình bà kia la lớn...
...trời ơi đắt vậy cơ à
Ôn tồn ông bác sỹ bảo
...chục ngàn bà mới trẻ ra...
Nhưng nếu đắt bà không muốn...
chúng tôi còn cách rẻ thôi
khoảng ba đô la bà ạ...
Bà kia hấp háy mắt cười...
Là phương pháp gì hay vậy
xin ông nói gấp cho tôi...
Ông bác sỹ cười bí hiểm...
...đeo mạng che mặt bà ơi...! lnp
NỘI CHIẾN....
Tập Cận Bình sẽ đặt dấu chấm hết
Cho nước Trung Hoa hơn tỷ người
Chia năm sẻ bảy là chắc chắn
"Nồi da xáo thịt"...mãi không thôi...! lnp
ĐẤU SÚNG
Gà mà không gáy thì gà nên về
Vòng đấu súng chỉ một bên được sống
Cổ tăng Đức lại vươn cao nòng súng
Rất oai hùng bán kết thật ung dung…! lnp
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: