Thơ của Trần Đình Thọ
bigsun288 07.09.2005 17:34:44 (permalink)
Bởi em!

Bởi em má thắm môi hồng,
bởi em dáng núi eo sông đó mà,
nên tôi đâu ngại đường xa,
lặn lội vườn cà hái nụ tầm xuân.
Bởi em ưa hát trống quân,
tôi tìm điệu lý mùa xuân ghẹo người,
mây trắng thì ở trên trời,
tôi muốn em ở giữa đời với tôi,
ngày xuân con én có đôi,
lẽ nào tôi lại mồ côi một mình,
bên đường tôi đứng cũng... xinh
em đi tìm ở đầu đình làm chi.
Mai này ai biết có khi,
bởi em, tôi hóa... Trương Chi bến nào...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2005 17:44:47 bởi bigsun288 >
#1
    Nguyễn Đình 07.09.2005 17:50:28 (permalink)
    Thanks Bigsun!

    Đ cũng khoái thơ của Trần Đình Thọ lắm. Nghe quê quê, mộc mạc, chân tình. Có mấy bài của TĐT như Viết khi hay tin bạn có bồ, Như con gái.... đọc lên thấy rất thật.
    #2
      bigsun288 07.09.2005 20:25:46 (permalink)
      Cảm ơn bạn,
      Mình cũng thích thơ của anh chàng Me Hạ trong nhóm Vòm Me Xanh này lắm. Bài thơ "Bởi em" là bài thơ mà mình đã đọc được từ rất lâu trên báo Mực Tím. Bài thơ dễ thương đến nỗi mình đã thuộc lòng luôn ngay sau khi đọc và thuộc... luôn đến giờ.
      Cái lối lục bát gần gũi, chân quê, rất hợp với nội dung và tâm trạng hầu như xuyên suốt thơ của Trần Đình Thọ: nhớ về một thời quá vãng xa xôi với đầy hình ảnh quen thuộc của làng quê miền Bắc. Có lẽ mình cũng là một người miền Bắc xa quê và cũng hay "hoài cổ" nên mình thích thơ của Trần Đình Thọ chăng?
      Mình còn thuộc một số bài thơ nữa nhưng vì các bài đó nắm trong tập thơ "Thơ cho Tháng Giêng" của TĐT đã xuất bản nên mình sẽ đợi về nhà để gởi lên mời các bạn cùng thưởng thức - vì mình không muốn gõ sai tác quyền mà. Riêng bài thơ này không có trong tập thơ đó nên mình "mạn phép" gõ trước vậy.
      TĐT còn 1 tập thơ "Bài ca thành phố ban chiều" nhưng mình đã không may mắn có được. Nều bạn nào có thì có thể cho mình mượn không?
      #3
        Nguyễn Đình 07.09.2005 22:47:07 (permalink)
        Hi BigSun !

        Thú thật NĐ không khoái thơ lắm, chỉ thích nhâm nhi nó khi rãnh rỗi hoặc thể thơ tự do có lối gieo vần lạ thôi. Nhưng, với thơ của Trần Đình Thọ thì khác, đọc nghe rất thật, mộc mạc mặc dù đa số thơ của TĐT được làm theo thể lục bát. Hay là do NĐ đọc thơ TĐT từ hồi còn nhỏ và thích nó đến bây giờ???

        Trước đây, NĐ cũng thường xuyên đọc ké Mực Tím của bà chị kế, do vậy cũng theo dõi sít sao sự ra đời của các cây bút trẻ HSSV như Vàng Anh, Gia Bảo, Khắc Cường, Quỳnh Hương, Châu Giang, Danh Lam. Hình như lúc đó có 2 "cây thơ" NĐ thích nhất là Trần Đình Thọ và Huỳnh Thanh Nhàn.

        Có 1 bài thơ viết về Ba của Thanh Nhàn viết rất xúc động nhưng bây giờ NĐ không biết tìm lại ở đâu. Một người thích Mực Tím như Bigsun nếu có thì gởi cho NĐ với nha. Thank nhiều. Bài thơ đó viết về suy nghĩ của đứa con khi thiếu vắng người Ba của mình ngay từ nhỏ, mong ước rồi Ba sẽ trở về. Và người Ba về thật. Nhưng không như ao ước của đứa con. Trong một đêm mưa gió, người con đã nghe tiếng Ba gầm lên : Tôi không muốn mình là người nuôi con tu hú....

        Bài thơ có mấy câu mà Đình nhớ mang máng:
        Những ngày Ba đi xa
        Mẹ ở nhà lo toan vất vả
        Con mong làm đám mây mùa hạ
        Bay ngang đầu che nắng buổi ban trưa
        Rồi Ba về như một cơn mưa...




        #4
          Nguyễn Đình 07.09.2005 22:52:13 (permalink)
          Trong máy chỉ lưu có mấy bài thơ của TĐT, không biết đã có trong Thư Viện Thơ ở VNTQ hay chưa, nhưng thôi kệ, post lên cho BigSun và mọi người đọc cho vui


          Như con gái

          Tao vẫn biết mày hiền như con gái
          Thấy áo dài là nhút nhát như nai
          Là con trai, quậy thử chút xíu coi !
          Mày lại cười ... , sao giống như con gái ?!!

          Bỗng hôm nay, mày làm tao ... kinh hãi
          Đi bên mày còn có cả ... một "em" !
          Ủa, thằng này hôm nay lạ quá heng !
          Thấy tao, mày vẫy tay, hơi đỏ mặt ...

          Thế mới biết thằng này khiếp thật !!
          "Tầm ngẩm tầm ngầm, đấm chết voi"
          Thế mà xưa nay tao vẫn coi
          Mày là thằng hiền như con gái !! ....





          Tháng chín lên chùa

          Tháng chín rủ nhau mang hương khói
          Lên chùa cùng khấn Phật - xin xăm
          Chú tiểu nhìn mấy cô con gái
          Cứ ngỡ hôm nay đã đến rằm

          Họ kéo áo nhau cười khúc khích
          Hỏi nhỏ xem nên khấn những gì
          Đầu niên học nên cùng nhau khấn
          Học hành đỗ đạt mỗi mùa thi

          Lại hỏi khấn thêm gì nữa không
          Đùa nhau khấn cho được... đắt chồng
          Có cô đỏ mặt nhìn lơ đãng
          Phật cười, chẳng biết có đúng không ?

          Rồi mấy cô hớn hở ra về
          Chân son làm mượt cỏ ven đê,
          Họ lại phẩm bình về chú tiểu
          "Đẹp trai" mà cũng rất "ngô nghê" ....





          Viết hay tin bạn có bồ

          Lẽ ra mừng cho tụi mày mới phải
          Sao bỗng dưng tao cứ lại buồn buồn
          Kẻ cuối cùng ở lại với hoàng hôn
          Khắc khoải đợi chờ bình minh khuya khuắt

          Cuối cùng tao là người lượm lặt
          Nụ cười ngày xưa làm vốn liếng cho mình
          Mong những buổi chiều cuối tuần sẽ trôi nhanh
          Để lấp đầy lòng mình khoảng trống

          Năm chàng trai giờ chỉ một mống
          Chẳng hề lang thang như kẻ không nhà
          Tan sở về ta lại ru ta
          Lời bình yên trái tim cô độc

          Tụi mày sẽ quay cuồng trong cơn lốc
          Chuyện vợ con chuyện cơm áo gạo tiền
          Lẽ nào tao có thể thản nhiên
          Nhìn tụi mày như một người ngoài cuộc

          Rồi đến khi nào, ta cũng chưa biết được
          Phải tìm cho mình một chốn riêng tư
          Giờ thì tao làm thằng bạn nhân từ
          Chúc tụi mày lời bình yên bão tố

          Bởi năm đứa tụi mình chưa bao giờ ngại khó …..





          Với ta

          Ta để quên bên bờ thơ ấu
          Một bóng trăng quê leo lẻo chờ
          Tìm đam mê trong tháng năm tuổi lạ
          Rồi một ngày bừng tỉnh cơn mơ

          Ánh trăng nào đốt cháy những vầng thơ
          Đốt cháy cả một lòng kiêu hãnh
          Ta bây giờ lạc giữa đôi bờ
          Ngẩn ngơ với một mùa trăng lạnh

          Bao nhiêu năm ta là hành khất
          Ăn mài đời một chút hữu danh
          Trả lại người rồi ta vẫn mất
          Ta hóa ra một kẻ độc hành

          Trở về tìm ánh trăng xưa đã vỡ
          Ta hốt hoài không được một vần thơ
          Tức tưởi, sương ướt một bờ cô quạnh
          Ta chợt nhận ra mình hóa đá bao giờ ....


          #5
            bigsun288 08.09.2005 00:39:20 (permalink)
            Trời ơi! Sao mình lại may mắn thế nhỉ, mới gia nhập vào đây, viết lên 1 bài thơ đã gặp được người cùng sở thích rồi, hì hì
            Rất tiếc là mình cũng không phải người thường xuyên đọc Mực Tím và tiếc hơn là mình sau khi đọc đoạn thơ viết về ba của Huỳnh Thanh Nhàn thì cũng có nhớ mang máng là đã đọc rồi nhưng không nhớ rõ để post lên đây mời các bạn đọc cùng được.
            Thôi, mình gõ lại vài bài khác trong tập thơ "Thơ cho mùa giêng" của Trần Đình Thọ để bạn và các bạn khác thưởng thức nha.
            Đây là 2 bài thơ của TĐT đã đoạt giải nhất trong cuộc thi Thơ Bút Mới - 1998 do Báo Tuổi Trẻ tổ chức. Riêng bài "Ký ức tuổi thơ" đã giúp TĐT đạt giải Trái me vàng của Bút nhóm Vòm me xanh năm 1996 do báo Mực Tím tổ chức.

            KÝ ỨC TUỔI THƠ

            Bây giờ trẻ con không hát đồng dao nữa
            Cũng quên luôn tiếng sáo thả lưng đồi
            Tôi trở về con chuồn kim bậu cửa
            Cánh chạm vào ký ức tuổi thơ tôi

            Bây giờ câu lục bát cũng mồ côi
            Chị tôi ru con bằng dàn HiFi cực ấm
            Cháu tôi như lúa đòng đòng còn ngậm
            Sẽ lớn lên bằng bài hát xứ người

            Tôi trở về tượng đá toát mồ hôi
            Đình làng xưa cháu con về tụ họp
            Trong tiếng mèo đêm tìm nhau rạo rực
            Tôi bàng hoàng nghe tiếng thở nhân gian

            Tôi về đây gõ vào mảnh hồn làng
            Tiếng chuông mẻ quá chừng lạc lõng
            May còn có đôi người già bật khóc
            Nhớ một thời quan họ rủ nhau đi.



            ĐÊM ĐỒNG BẰNG

            Đêm
            Đồng bằng trở dạ
            Những đứa con mơ chốn thị thành

            Thập niên cuối cùng của thế kỷ trôi nhanh
            Ký ức người già rong rêu thêm lần nữa
            Làng trôi dần về phía thành phố
            Một mai sông có hóa những con đường

            Lũ chim buồn về đậu gác chuông
            Giật mình bởi tiếng xe chiều tan lễ
            Dăm chàng trai cô gái cười ngạo nghễ
            Những kẻ có tiền thường tự tin hơn

            Vó đồng bằng gõ nhịp bon bon
            Bụi mù đen tâm hồn bọn trẻ
            Câu đồng dao về nằm trên kệ
            Lặng yên nghe đây đó hát nhạc tình

            Người già chờ thức một bình minh
            Sợ hóa thạch không thành nhân chứng
            Ngậm đau trong giấc mơ mình.

            -----------------
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2005 01:30:58 bởi bigsun288 >
            #6
              bigsun288 08.09.2005 00:49:40 (permalink)
              THƠ CHO THỊ NỞ

              Anh có chờ đợi em đâu
              Khi không mà vớ phải nhau mới kỳ
              Bảo duyên nợ đã chắc chi
              Mắt thì lé xẹ mồm thì vêu vao
              Em mà soi bóng xuống ao
              Cá tôm còn khiếp người nào dám ưng
              Anh như rác vất giữa đường
              Ai yêu cũng thể tai ương rước vào

              Một ngày cứ ngỡ chiêm bao
              Ta như dưa muối ngọt ngào đời nhau
              Này già trầu với non cau
              Cùng têm hết những ngày sau của đời
              Trời mưa thì có áo tơi
              Khi nực anh quạt em ngồi ru con
              Hành trình về phía hoàng hôn
              Sẽ không nặng một bên đòn gánh đâu
              Nghiêng vai mình vác cho nhau
              Ban đầu là nghĩa rồi sau là tình
              Anh một mình em một mình
              Như rui đứt lạt như đình mất chuông
              Trời tròn thì có đất vuông
              Thương nhau mình đóng cửa buồng bảo nhau.
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2005 00:52:31 bởi bigsun288 >
              #7
                bigsun288 08.09.2005 01:08:26 (permalink)
                THƠ CHO MÙA GIÊNG


                Cứ gì phải đợi mùa giêng
                Để anh nói hết nỗi niềm đã, em!
                Anh như đứa trẻ thòm thèm
                Mỗi tuần mỗi gặp là xem như buồn
                Em như trái chín trong vườn
                Anh không hái được bởi luôn vụng về
                Lẽ nào cái thói nhà quê
                Yêu như điếu đổ không hề hấn chi
                Biết là em chẳng kiêu kỳ
                Mà sao đôi lúc... có khi... lạ lùng.
                Em như chiếc lá Rọc Mùng
                Đổ bao nhiêu nước cũng không thấm vào
                Anh về thức giữa chiêm bao
                Thèm một tiếng... Dạ... ngọt ngào của em.
                #8
                  bigsun288 08.09.2005 01:21:29 (permalink)
                  GỌI EM


                  Tôi gọi em giữa ban ngày
                  Nhân gian đầy một vòng tay khóc cười
                  Gọi em giữa chốn đông người
                  Mênh mông lạc lõng những lời vô âm
                  Tôi gọi em trong bóng đêm
                  Chỉ nghe đêm vọng nhắc tên một người
                  Gọi em tôi gọi một thời
                  Chờ đầy nỗi nhớ không vơi nỗi buồn
                  Cây già chết ở đầu truông
                  Tim non nhú lá cuối nguồn lạch sông
                  Dài tay nối sợi chỉ hồng
                  Ôm không hết một mùa đông lạc loài
                  Gọi em tôi gọi mệt nhoài
                  Cầm bằng nước đổ lá khoai lạnh lùng.

                  -------------------
                  Tôi xin trích lời nhận xét của nhà thơ Huỳnh Như Phương về bài thơ này:
                  "... Ở đây các yếu tố cảm và nghĩ đã được kết hợp khá hài hòa. Tiếng gọi của tình yêu không tách rời với những thanh âm của cõi nhân gian, với tiếng nói của một thời đang sống. Tiếng gọi lẫn trong tiếng cười và tiếng khóc của kiếp người. Tiếng gọi giữa đám đông, giữa ngày và đêm, mà như vô âm lạc lõng và chìm trong sâu hút. Tiếng gọi mệt nhoài của một người đương thời không thôi ám ảnh..."
                  #9
                    bigsun288 08.09.2005 01:22:21 (permalink)
                    RU XẨM

                    Xẩm già sờ soạng chiếu manh
                    Tiếng đàn như thể dỗ dành người dưng
                    Người nghe lòng cũng rưng rưng
                    Người đàn như thể đứt từng đoạn tơ
                    Cùng đường lay lắt bơ vơ
                    Ngửa tay đợi chờ... tủi lắm người ơi
                    Chút tình bầu bí rụng rơi
                    Đâu như manh mún chợ đời nhiêu khê
                    Tàn hơi cũng muốn về quê
                    Sợ lòng phải nhớ, phải nghe, phải nhìn...

                    Xuôi tay nhắm mắt một mình
                    Cùng đinh thì vẫn cùng đinh là cùng
                    Thế gian muôn sự của chung
                    Công bằng là lúc ta không còn gì
                    Cũng là cát bụi thiên di
                    Kẻ ăn không hết người đi vật vờ

                    Bàn tay mà nắm ước mơ
                    Xòe ra năm ngón dại khờ cả năm.


                    -----------------
                    Bigsun đánh dấu đen 2 câu cuối vì bigsun rất thích 2 câu thơ này.
                    #10
                      Nguyễn Đình 09.09.2005 22:28:36 (permalink)
                      Báo cáo :
                      NĐ đã copy mí bài thơ này về máy rồi
                      Hy vọng sẽ được copy tiếp

                      Chúc BS vui và phẻ !!!
                      #11
                        bigsun288 10.09.2005 04:52:37 (permalink)
                        Báo cáo là bigsun cũng vẫn phẻ được như lời chúc của bạn. Mình sợ bạn đọc nhiều quá cùng của 1 tác giả sẽ ngán nên mình k gõ nữa, nhưng nếu bạn có nhu cầu đọc tiếp, mình sẽ gõ tiếp 1 vài bài nữa vậy.


                        KHẮC HỌA


                        Một người nằm thẳng
                        Ba người nằm co

                        Mỗi cuộc đời là một chuỗi âu lo
                        Có người sống bằng ti tiện
                        Nụ cười trong mơ
                        Thấp thoáng lương tri ẩn hiện

                        Người suốt đời đeo đuổi những đam mê
                        Nét mặt thỏa thuê no đủ
                        Tay vẫn cố tìm về chốn cũ
                        Đâu rồi trái táo A Đam

                        Người hoài thai trong nỗi nhớ xa xăm
                        Một tuổi thơ dịu ngọt
                        Khoanh một vòng như mèo nằm trên cót
                        Suốt đời không bước qua vòng tròn

                        Người há mồm như một đứa trẻ con
                        Rời vú mẹ ngủ luôn nhớ sữa
                        Luôn tham vọng nhưng chỉ đi một nửa
                        Chờ cơ hội nương theo dòng

                        Người cuối cùng thức với cơn giông
                        Nhìn đời âm u đôi mắt
                        Tự đốt cháy mình trong sấm sét
                        Cô đơn trọn một kiếp người.
                        #12
                          bigsun288 10.09.2005 05:08:39 (permalink)
                          BÀI THƠ ĐẦU TIÊN VIẾT TRONG NGÔI NHÀ MỚI


                          Những con ong bay khắp các kèo nhà
                          Tìm kiếm lỗ tròn để chui vào cõi nhớ
                          Ngôi nhà mới không còn kèo gỗ
                          Sắt trơ ra những vạt xương sườn

                          Đếm mùi khói thơm bay về từ phía khu vườn
                          Tuổi thơ tôi đang nướng củ mì bằng lá rụng
                          Như đứa trẻ bị thời gian ăn vụng
                          Tôi dỗi hờn mái tóc hoa râm

                          Về, để nghe những cơn mưa lâm thâm
                          Gõ vào mái tôn kể những thăng trầm của ngôi nhà mái lá
                          Những thanh âm gợi gì mà nấn ná
                          Không chịu buông mình cho giấc ngủ bình yên.
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2005 05:09:42 bởi bigsun288 >
                          #13
                            bigsun288 10.09.2005 05:14:48 (permalink)
                            TRONG NỖI ĐAU HÀNH HƯƠNG


                            Trong nỗi đau của mẹ
                            Con hành hương về phía trăng lên
                            Trăng thượng tuần mỏng mảnh
                            Rơi về phía đêm

                            Những vì sao không tên
                            Đưa con về dải ngân hà mơ ước
                            Nỗi đau tan thành nước
                            Chảy vào dòng máu nuôi tim

                            Tưởng nỗi đau đã lặng im
                            Con hành hương về phía tình yêu tuổi trẻ
                            Nào ngờ nỗi đau của mẹ
                            Xô nghiêng cả ánh trăng rằm

                            Con hành hương về phía trăm năm
                            Vàng vọt đời con nỗi đau ký ức
                            Rồi trong đêm nguyệt thực
                            Con rơi về phía không người.
                            #14
                              Chuyển nhanh đến:

                              Thống kê hiện tại

                              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                              Kiểu:
                              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9