Trời ơi! Sao mình lại may mắn thế nhỉ, mới gia nhập vào đây, viết lên 1 bài thơ đã gặp được người cùng sở thích rồi, hì hì
Rất tiếc là mình cũng không phải người thường xuyên đọc Mực Tím và tiếc hơn là mình sau khi đọc đoạn thơ viết về ba của Huỳnh Thanh Nhàn thì cũng có nhớ mang máng là đã đọc rồi nhưng không nhớ rõ để post lên đây mời các bạn đọc cùng được.
Thôi, mình gõ lại vài bài khác trong tập thơ "Thơ cho mùa giêng" của Trần Đình Thọ để bạn và các bạn khác thưởng thức nha.
Đây là 2 bài thơ của TĐT đã đoạt giải nhất trong cuộc thi Thơ Bút Mới - 1998 do Báo Tuổi Trẻ tổ chức. Riêng bài "Ký ức tuổi thơ" đã giúp TĐT đạt giải Trái me vàng của Bút nhóm Vòm me xanh năm 1996 do báo Mực Tím tổ chức.
KÝ ỨC TUỔI THƠ Bây giờ trẻ con không hát đồng dao nữa
Cũng quên luôn tiếng sáo thả lưng đồi
Tôi trở về con chuồn kim bậu cửa
Cánh chạm vào ký ức tuổi thơ tôi
Bây giờ câu lục bát cũng mồ côi
Chị tôi ru con bằng dàn HiFi cực ấm
Cháu tôi như lúa đòng đòng còn ngậm
Sẽ lớn lên bằng bài hát xứ người
Tôi trở về tượng đá toát mồ hôi
Đình làng xưa cháu con về tụ họp
Trong tiếng mèo đêm tìm nhau rạo rực
Tôi bàng hoàng nghe tiếng thở nhân gian
Tôi về đây gõ vào mảnh hồn làng
Tiếng chuông mẻ quá chừng lạc lõng
May còn có đôi người già bật khóc
Nhớ một thời quan họ rủ nhau đi.
ĐÊM ĐỒNG BẰNG Đêm
Đồng bằng trở dạ
Những đứa con mơ chốn thị thành
Thập niên cuối cùng của thế kỷ trôi nhanh
Ký ức người già rong rêu thêm lần nữa
Làng trôi dần về phía thành phố
Một mai sông có hóa những con đường
Lũ chim buồn về đậu gác chuông
Giật mình bởi tiếng xe chiều tan lễ
Dăm chàng trai cô gái cười ngạo nghễ
Những kẻ có tiền thường tự tin hơn
Vó đồng bằng gõ nhịp bon bon
Bụi mù đen tâm hồn bọn trẻ
Câu đồng dao về nằm trên kệ
Lặng yên nghe đây đó hát nhạc tình
Người già chờ thức một bình minh
Sợ hóa thạch không thành nhân chứng
Ngậm đau trong giấc mơ mình.
-----------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2005 01:30:58 bởi bigsun288 >