.
( phần 3 - Như phim bộ )
.
Chiều hôm kia , có lẽ Nhỏ cảm động , nên Nhỏ gửi mấy chữ ở hộp thư .**
Nguyên Văn :
" Chú thân mến!
Cháu đã nhân được thư của chú. Phải nói cháu rất vui khi được chú khen hiền lành. Và thú thực cháu cũng từng thấy mình rất hiền lành. Có lẽ cháu đã học được tính này từ người cha của cháu. Nhưng chú ạ, cháu đã nhầm.
Dĩ nhiên cháu không nhầm về người cha quá đỗi bao dung và hiền từ của cháu. Nhưng về phần cháu, cháu cho rằng mình không đủ thông minh để dữ như sư tử hay cọp nên cháu chọn trạng thái trung lập.
Từ nhỏ đến lớn cháu luôn bắt gặp những bè đảng hoặc băng nhóm. Nói bè đảng, băng nhóm thì có vẻ lớn nhưng dù sao cháu cũng là con gái nên dĩ nhiên sẽ có lúc vì nhiều chuyện mà có xích mích, đó có thể là lúc người ta thèm húc nhau. Và họ đã húc nhau thật.
Cháu rất ngại những cú húc như thế nên thường cháu sẽ chọn cho mình trạng thái trung lập và cuối cùng cháu sẽ rơi vào trạng thái cô lập. Có lẽ vì thế mà cháu hiền lành như bây giờ.
Thực ra có lúc cháu rất buồn vì những lời trách mắng của chú, mặc dù cháu luôn cho rằng " thương cho roi cho vọt". Đã nhiều lần cháu muốn húc lại chú nhưng như đã nói cháu húc thế nào thì cháu cũng sẽ bị chú húc lại thôi. Như thế có được gọi là biết thân biết phận ? Nhưng chú ạ, cháu cũng rất vui khi chú hiếm khi để lại những lời khen bởi những lời khen dễ làm cho cháu ảo tưởng. Dù sao thì những lời trách mắng của chú giống như cha cháu vậy, rất nghiêm khắc. Có thể thỉnh thoảng cháu sẽ ghét chú nhưng cháu tin rằng những lời trách mắng của chú sẽ làm cháu đau nhưng sẽ giúp cháu không bị mắc bệnh ảo tưởng.
Cháu luôn muốn gửi lời cảm ơn tới chú. Vì ... Chú luôn đọc những gì cháu viết. Động viên cháu viết. Trách mắng cháu. Hơn hết là chú luôn ở đây.
Chúc chú luôn khoẻ và vui.
Nhỏ ếch.
-------------------------------
Nhỏ à !
Chú chưa thể viết tiếp vì hiện tại đang có 25 thứ việc đang đè chú và chú có thể nổi điên bất ngờ khi bị stress .
Chú nghĩ là sẽ dùng thì giờ để viết trả lời sau .
<
ThưKhôngGầnKhôngXa . Phần 4 .
....
Hôm nọ , Nhỏ đã nghe lời khi thấy chú sửa soạn cuộc bút chiến và Nhỏ né .
Khi lái xe giữa dòng giao thông , né là một nghệ thuật để sống sót - không u đầu, sứt trán . Thí dụ : Mình liếc vào kính chiếu hậu để dò chừng tốc độ và một khoảng cách an toàn , nếu mình cảm thấy kẻ lái xe ở đằng sau , bên cạnh đang rất điên điên kiểu háo thắng thì mình liệu chừng và NÉ .
Nhỏ hiền lành là phải rồi . Khi nào né được thì cứ như thế để giữ được tĩnh từ HIỀN LÀNH ...
Có những ngày , để tu hành và để lại phước đức cho con cháu về sau, chú cũng hiền và lành . Hiền khi im ỉm đứng trước vài kẻ to họng và lợi dụng sự nhu mì của kẻ đối diện .
Có vài lần , chú lành như gió hiu hiu , như dòng suối len lỏi giữa đời sống thường nhật . Thử đo lường mức độ ngoan hiền của mình nhưng ( ................. )
Đôi khi , mình nên bỏ những cái NHƯNG ấy vào cái ngoạch ( ) và đóng ngoặc lại để phản ứng . Ta có lắm cách để đối ứng tùy theo trường hợp :
- Đo lường tốc độ ngôn ngữ của kẻ đối diện và hạ giọng , nói rất chậm để giảm chân ga xe của hắn lại .
- Đếm được khoảng trắng giữa câu nói của kẻ ấy - Đủ chừng 5, 6 giây để lót đường cho ngôn từ của mình và làm cho hắn hiểu .
Hiểu hoặc không Hiểu thì còn tùy ở sự biết điều và sự nhận thức riêng của mỗi cá nhân .
Tất cả những trận chiến luôn bắt đầu ở sự thiếu suy nghĩ và cách thức giải quyết vấn đề .
.
Nhỏ !
Ở lá thư của cháu , chú giữ lại câu viết như sau :
..... " Từ nhỏ đến lớn cháu luôn bắt gặp những bè đảng hoặc băng nhóm. Nói bè đảng, băng nhóm thì có vẻ lớn nhưng dù sao cháu cũng là con gái nên dĩ nhiên sẽ có lúc vì nhiều chuyện mà có xích mích, đó có thể là lúc người ta thèm húc nhau. Và họ đã húc nhau thật. Cháu rất ngại những cú húc như thế nên thường cháu sẽ chọn cho mình trạng thái trung lập và cuối cùng cháu sẽ rơi vào trạng thái cô lập. Có lẽ vì thế mà cháu hiền lành như bây giờ.... " Nhỏ à !
Chú muốn sửa lại cho cháu về chữ
' trạng thái Trung Lập ' hoặc trạng thái Cô Lập < Trung Lập hoặc Cô Lập là hình thái , hình thức và không là trạng thái : Tôi đứng ở vị thế trung lập và có khi tôi bị cô lập !
Theo Nhỏ : Trung Lập có phải là một hình thức của sự ba phải không ? Và tại sao vì cách giữ trung lập, ta lại bị cô lập ?
.....
Nếu cháu đã có vài lần đọc về Tư Tưởng học , thì có đoạn dậy chúng ta như sau :
< Hãy suy nghĩ cho đúng để biết rõ sự nhận định , tập lý luận cho đúng sau đó giữ vững lập trường của mình để không bị cuốn hút và bị thao túng từ đám đông ...... <
Suy nghĩ và hành động theo cách của mình để đi con đường của mình không thể nói là bị cô lập .
Ở cung cách của tư tưởng học và văn chương người ta gọi là cách Tách Thể để sau đó là Biến Thể .
Con đường viết có vài phương thức như sau :
Từ một điểm chính bắt đầu từ dấu chấm của cái vòng tròn , ta mở con đường từ sự tách thể ( ý nói của chủ thể - cách suy nghĩ , cách tìm chủ đề ) và sau đó sẽ là biến thể để khai triển nội dung của đề tài ) Sau bài viết là cách khép cái vòng tròn ấy lại để trở về chủ thể với chữ ký của mình .
Có thể Nhỏ chưa hiểu đâu .
Chú sẽ viết ở chủ đề của Viết Để Làm Gì như một lời nhắn với những cây bút trẻ , sau khi nhức đầu, nhức mình mẩy thì họ sẽ hiểu .
( Vì có lắm cách để hiểu khi muốn sáng tác - Muốn và có làm được hay không là một chuyện khác : Làm sao để không bị cô lập từ chính ý nghĩ của mình ? )
Chú tạm ngừng thư .
Chúc Nhỏ không bị nhức đầu khi đọc .
đăng sơn.fr