THƯ TỪ NƠI XA - đăng sơn.fr
Thay đổi trang: << < 161718 | Trang 18 của 18 trang, bài viết từ 256 đến 268 trên tổng số 268 bài trong đề mục
dang son 06.05.2016 15:56:22 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 


................ Thư của đêm tháng 5 ....













Sau một ngày mệt nhoài , quá tải, , nhận được dòng chữ nơi xa :


1-


Hello Anh ,
Tối hôm qua bé đã vào đọc Nous Magazine.

Bé đọc và hiểu ý Anh muốn nói gì : - Hãy biến nước mắt bằng hành động....- và những chữ ký chỉ là bọt biển....

Dạ đúng ! Nhưng bé nghĩ (ý nghĩ của riêng bé thôi nhé). Mọi người, ai có thể làm được gì, dù chỉ là một hạt cát, là bọt biển....tùy theo hoàn cảnh, phương tiên của mỗi cá nhân, nhưng có hành động còn hơn vô cảm ngồi nhìn những bất công, những đọa đày tàn ác đối với dân , những sự hèn hạ của họ trước tàu cộng.... . Mỗi ngày đọc và theo dõi tin tức ở VN, bé đã dậy sóng trong lòng .Bên cạnh đó nhìn những đấu đá bôi nhọ nhau của người lớn mà bất mãn.....nó đã biến bé thành con bé phản động, và muốn hành động với tất cả những gì bé có thể làm.

hihihi...Suy nghĩ , cặm cụi từ hôm qua đến giờ, bé chỉ viết ra được bí nhiêu thôi, cũng quá giỏi rồi há..
Bé cám ơn anh và các bạn bè của anh đã ra tay hành động thật thật thật nhiều ....
I LOVE YOUR GUYS FOR THIS ACTION


A thousand kisses to all of you




..

!!!!!!



.
2.

Thư trả lời sau ĐÊM .


Sau khi đọc lại 2 lần những gì em viết thì cái đầu của anh bị cúp điện và phải tắt đèn đuốc lăn ra giường và ( ... chết ...)

Người ta có nhiều cách để CHẾT và tùy là ' Chết ' như thế nào .

Con người , nhất là kẻ cầm bút , có thể chia động từ SỐNG bằng nhiều cách khác nhau .

Nếu thằng cầm bút viết kiểu ký giả, kiểu nhà văn, nhà thơ có cái cột xương sống rất dẻo để cụp lưng , đeo mặt nạ mà viết thì nó viết và suy nghĩ động từ SỐNG như sau :

---- Tôi sẵn sàng bưng bô , sẵn sàng nhảy cởn ca tụng những điều chướng tai gai mắt và tôi sống , viết để phụng sự cơm áo , sau cái bao tử là nhà cao cửa rộng . Chữ viết của tôi là phương thuốc ru ngủ ....


Thằng biết VIẾT ( thuộc thành phần vô loại ) đã viết kiểu vô thức :

- Đừng nhắc về Cao Bá Quát , Nguyễn Trãi của sử học vì tôi bò vào những chương trình Net chỉ để chơi Net và khều móc ....

< Và từ đó, họ đang tập chia động từ CHẾT : Anh chị Chết
Tôi Chết
Chim cá Chết
Quê hương mình và chúng mình cùng Chết ......


Chết không phải là một động từ một khi đã suôi tay, nhắm mắt . 



.....


Chúng mình đang ngáp ngáp còn sống đấy chứ . Sống và có ngửa mặt lên tìm trời cao hay không là chuyện cần để sống .


Cám ơn khi em viết . Ngẩng mặt mà viết ....





đăng sơn.fr






.....







 
 
 
 
 
 
dang son 09.05.2016 02:07:50 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 



maman




















.....



Thư cho Mẹ .


Con đang viết thư này cho Mẹ bằng tất cả sự dịu dàng bằng trái tim của một đứa con trai để làm mẹ vui và có thể mẹ sẽ khóc nếu đọc .


Hãy để con trầm lòng suy nghĩ và viết cho Mẹ nếu mẹ muốn đọc :



.... " ......... ''



Sau khi cãi nhau với cô em gái kế út , con , khi cúp điện thoai để tìm mẹ ở số ĐT di động của mẹ .

Nghe tiếng động của âm thanh sập xình, con biết mẹ đang nhảy múa , đang vui vẻ với dàn nhạc , nhưng con cần nói chuyện riêng với mẹ , rõ ràng :


- Lần sau này , nếu muốn nhắn nhủ hay muốn trách mắng gì con thì xin mẹ đừng qua đệ tam nhân .

- ! ????



..



Vì : Đi làm về , ngồi ở vườn nghe tiếng chim hót vang, con nghe người bạn đời nói và kể là mẹ trách cứ con qua đứa em gái của con : - Lần sau hoặc là có mẹ và mẹ tránh con !


..



Tại sao , thế ?


... Có phải vì con đã đuà giỡn quá lố ở bàn tiệc tối hôm sinh nhật của con bé gái 16 khi trêu Người Yêu của Mẹ :

- Ngày hôm sau là Jean sẽ mời cả nhà đi ăn nhà hàng Tàu ...



Mẹ đã cười tươi - rất tươi và ỏn ẻn bên ông ấy !

Và hôm nay, nghe qua lời cô em gái của con là mẹ đã khó chịu, khó xử và trách con ?


Mẹ yêu ơi ! Con đùa cho vui mà thôi . con không đói khát và con đùa mà thôi . Mẹ .


Con xin lỗi mẹ mà - Khi đến bên cạnh mẹ, con chỉ cần một ánh mắt dịu êm để quên đi những đắng cay ở đời .

Con cần sự dịu êm của mẹ mà thôi .








đăng sơn.fr










.....................









 
 
 
dang son 09.05.2016 04:46:06 (permalink)














.

Làm Sao Để ................. ?

( Psychologie )

---------------------------------------------------------------






Con người khi quá no , quá ấm thì hay dở chứng .


Thí dụ nhỏ :



Khi có nhiều tiền thì ta thèm quyền lực .


( Chuyện xẩy ra ở Mc Donald - Xứ Việt )


Bố bỉu môi nói với con gái công chúa :


- Xời ! Nhằm nhò gì ba cái lẻ tẻ ấy . con cưng !

- Chồng con đã bỏ ra mấy chục tỷ để dựng cơ đồ mà ba ơi !

- Xời ! Chẳng nhằm nhò gi đâu . Con ơi !


- Phải thế nào ?


- Phải tranh đấu để giống như tía nà con : Nắm chức đầu não và vơ vét , sau đó tẩu tiền sang USA .....



Công Chúa ngoan ngoãn gật đầu và nghe lời --------







...

> Cách thứ 2 của Công Chúa .


Nàng nghe lời cha mình , xúi chồng luồn lách leo từng bậc lên cung đình .

Nàng , lúc đầu vui mừng quá và sau đó buồn bã ở San Jose vì chồng mãi mê quyền bính và hay đi hát karaoké với gái tiếp thị .


Nàng buồn quá nên trở thành nhà văn .

( Nhưng chẳng may sau khi ra cái tựa sách tên là ' Ngày Mai Sẽ Ra Sao ? ' chẳng mấy gì thành công và bị ế .. )


Nàng đổi chiến thuật lên Net tự xưng là Doctorat - Tiến Sĩ Phân Vật Học từ bài thơ kiểu 2016 + 1 : Quê Hương Mình Ngộ quá ha Anh ?


- Nhại lại bài kia của một cô giáo :





ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH

Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…

Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…

Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…

Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…


TRẦN THỊ LAM (Hà Tĩnh)




Để làm bảnh , nàng nhờ gã kia chuyển ngữ qua tiếng PhúLangSa , đại khái :






ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH


Đất nước mình ngộ quá phải không anh
( Est il ridicule notre pays )
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
( Depuis 4000 ans et le peuple n 'a jamais grandi )
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
( 4000 ans et ils sont encore près des seins de maman )
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…
( Devant l ' injustice mais ne pas savoir réclamer )

Đất nước mình lạ quá phải không anh ( ( Est il ridicule notre pays )
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…

Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…

Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
(Où - et que deviendra notre Pays ? )
Anh không biết em làm sao biết được )
( Si tu ne sais pas, comnnent je saurais
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
( C 'est une question envoyée aux cieux et ceux qui suivent )
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…
( Qui pourra répondre que deviendra notre pays ? )


.


< Cách thứ 3 ---
9.40 pm


Không Phải là Tình Thư .



Em ( Cưng ) !




Anh đang ngồi ở văn phòng trống rỗng . Michachel Boston đang hát rock một cách vô duyên tàn tệ khi người khách cuối cùng đã rời phòng mạch với câu nói cũng rất vô duyên : Au revoir , monsieur .



Ở đời , khi cần kiếm tiền thì mèo trắng cũng như mèo đen , miễn là có tiền nhưng ... Có những kẻ mà mình không muốn nghe câu ' Hẹn gặp lại ' ..


Gặp lại để làm chi ?


( Để ký thêm một chữ ký và vơ vét thêm ? ) 



_____________________



Cưng !



Cưng than và rên rỉ :



" Anh ơi, em buồn lắm nè
có cách gì tẩy rửa tất cả những gì nhi nhô đang gặm nhấm trong đầu em không ? "


Ngộ quá !


Nếu em là cá đã chết  hoặc đang ngam ngáp chết ở biển cát bên mình thì anh sẽ hiểu em ...



Và , nếu em là một ngư dân đang hốt xác cá chết để kiếm sống thì anh có htể hiểu em hơn khi mua chai nước mám có chữ kỳ hạn ghi ngày sản xuất .


NHƯNG ....

( Sau chữ Nhưng viết hoa và 4 dấu chấm ấy ? Em và anh , hãy nhìn lại chính mình đi em ) .


Em và anh đang nhung lụa áo gấm . 1 đồng USA , 1 đồng Euros là bao nhiêu tiền ở quê mình, em ?



Xuống phi trường ở Nội bài ,ở Tân Sơn Nhất, chúng mình sẽ nghe gì, thấy gì ?


Và mình sẽ mặc áo gấm đi đâu ?



A .

Cưng sẽ leo lên chiếc taxi để ghé Sốp Pinh và vào thẫm mỹ viện để chỉnh trang nhan sắc ?


B .


Anh sẽ ghé cái tiệm hớt tóc thanh nữ để tựa đầu vào bờ ngực 100 c kiểu Lâm Thúy Vân để đê mê khi hát bài Khế Ngọt Quê Hương ? Và sau đó chơi kiểu ' Đại Gia Đa Dại và biến thành C đô la ?



Hay là để bảnh hơn anh sẽ chơi bạo lấy tiếng đi gặp những ngài sư quốc doanh để cùng chụp hình bắn lên FB ?




( Cách Ôn Hoà )



Hay vì thận trọng hơn , hai đứa mình sẽ ghé Hà Nội hoặc SG để gặp hội nhà văn , nhà thơ và điếu đóm cùng nhẩn ngơ, thẩn thơ ở những mối tình ảo .



( Chú thích : Ngồi tại chỗ , bên này anh cũng đã có 2000 người tình ảo từ 10 năm qua < Những người tình này đẹp lắm và cũng rất mồm mép <

Họ làm thơ , viết văn như những anh hùng bàn phím và điệu bộ như dân chân dài siêu sao . Hơ và Hơ hơ .




Cưng Yêu .



Thôi mà -


Đừng rên, đừng buồn nữa -


Sống cho qua ngày đi em .


Rồi sẽ ngáp ngáp như cá chết . Lâu rồi, đời mình cũng qua .








đăng sơn.fr










...









<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2016 04:56:46 bởi dang son >
dang son 21.08.2016 00:40:28 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 Thư xa ..






 Đây  là tâm tình tôi muốn viết cho một tác giả trẻ dưới dạng mềm dịu như một bức thư  :

 - Thư từ  nơi xa đến một nơi  rất xa .
 
 
 

   Bạn trẻ !
  Tôi hoan nghênh bạn thẳng thừng  khi đọc những câu trả lời mà bạn đã thẳng thắn góp ý từ những thắc mắc chỉ vì một câu ' Hanh Rỉ " của bạn và sau đó là một làn sóng rất ' hot ' từ cách trả lời của bạn .
   Hoan nghênh cá tính rất mạnh và rất  bạo của bạn vì vài lẽ :
 - Khẳng định cá tính .
  • Cái ' TÔI  '  của một kẻ viết  ...

 ( Chú thích ) :
 Bạn trẻ  có thấy lỗi chính tả  typo khi tôi gõ 9 ngón tay quá nhanh ở dòng trên không ?  Vì những ngón tay  của tôi có lẽ đang bị hoen rỉ  sau một  buổi sáng quá tải  ở văn phòng làm việc  ? - Và tôi xin lỗi bạn đọc   sau khi sẽ cố gắng không phạm lỗi chính tả ở đây ....   
 Hưá -
 Tôi thích bạn trẻ ở một vài điều nhỏ là bạn đã rất can đảm trước một đám đông - -    (  tôi không yêu  đám đông theo  cái nghĩa bầy nhầy , ỷ thế đông hiếp dáp kẻ yếu thế  ... )
 Bạn là  một tác giả ư ?  
  Điều này làm tôi thích thú trong cái nghĩa của sự thú vị . Tác giả là kẻ chuyên chở những tình huống và trăn trở  để từ câu chữ mà viết và kể  một câu chuyện .
 Tôi  thích đọc , say mê đọc và tôi thử đọc bạn  ,đọc câu chuyện mà bạn trẻ đã tả từ  cô gái mồ côi thiếu tình thân , gặp anh chàng kia .  Lời giới thiệu tác phẩm của bạn dẫn tựa khá hay cho dù bạn có lối viết lập đi  lập lại ở những chữ ' Rồi ' cách khoảng nhau chỉ  trong 6 câu dẫn  truyện .
 Rồi ..... Rồi -.....
 Có nghĩa là bạn đang suy nghĩ và chậm  chạp trên phím chữ để suy nghĩ và  điều này  đã nói về thời gian còn quá ngắn trong hành trình viết của bạn . Tôi không là kẻ  chỉ trích theo kiểu  ' chẻ câu chữ như sợi tóc làm 4 ' ...
  Đọc đến đây , tôi chỉ yêu cầu bạn 3 điều nhỏ  mà thôi :
  1.  Hãy trầm  lòng và ngồi vững vàng trên cái ghế có 4 chân vững chắc
     2.   Tạm rời màn  hình PC và nhìn mình trong cái gương để thấy mình có 2 con mắt ,  một cái mũi và một cái miệng sau  khi thấy 2 lỗ tai  ( Tôi  nghĩ là bạn hiểu tại sao con người có 2 con mắt  , 2 lỗ tai  và chỉ có một cái miệng - Thượng đế đã nhầm lẫn chăng ?


.. 3. Bạn có thể tắt máy nếu thấy mình có vẻ đang muốn nổi giận và phản kháng cho dù là chưa đọc  tiếp những dòng sau . 
 Sẽ rất dịu, rất hiền nhưng .....

   Sau khi bình tĩnh trở lại để rời gương kính thì bạn trẻ lại bắt gặp những lỗi typo ở phần bình luận cuả tôi  đang viết - Phải thế không ?
 Hãy để tôi thử bạo biện xem sao ?
 Vì tôi đang đuổi theo những ý nghĩ từ  ngón tay của mình, tôi  ngờ vực và  sợ không bắt  kịp chữ  nghĩa sau 40  năm viết và viết như con vẹt để không có cái căn cước  ghi nghề nghiệp là nhà  văn .
 Ôi ! Nhà văn là gì , theo bạn ?
 Là in ra được vài đầu sách và tạm gọi là khá hãnh diện khi nhìn thấy  ý nghĩ của chính mình từ những nhân vật hư cấu ?
     Tôi đã đọc bạn và những câu trả lời rất hot của bạn từ  một cá tính chưa vững vàng vì ....
  Tôi để   cho bạn thời gian để suy nghĩ  là tại sao có những dấu bỏ lững ấy từ một thể cách tạm gọi là phong vị mà có lắm nhà văn gọi là phong thái ( Style ) kiểu riêng khi viết .
   Tôi đề nghị bạn vài điều nhỏ ở đây : - Hãy đếm từ số 1 đến số 100 khi bạn nổi nóng muốn trả lời khi ai đó đến với bạn và tỏ vẻ phê bình bạn .
 Khi  bạn đếm  rõ ràng bằng hơi thở  rất đều thì bạn sẽ thấy thời gian trôi qua để mình thành người lớn qua bao thăng trầm .
     Sau đó , ta sẽ hiểu rõ là ta viết để làm gì và biết rõ phương hướng của mình .


 Vị tất ....
 Tôi  để cho bạn một khoảng trống sau chữ Vị Tất ấy và nghĩ rằng  bạn  sẽ vững hơn để cầm bút .



 đăng sơn.fr


....




 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2016 00:41:51 bởi dang son >
dang son 14.09.2016 04:44:55 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
* Đại Gia * .












by đs . 2017 - france





thư Xa <

















Hôm nay, rảnh chút thì giờ , anh trả lời em với sự tôn trọng từ người đến người theo một căn bản và mặt bằng của học thức :


...



1.

Anh chẳng biết em là ai ngoài cái tên đăng ký là LọLem SàiGon ( Không là LọLemThànhPhốHCM )

2. Khi có người nỡ lòng chụp mũ em là Dư Luận Viên hoặc là Cam ở đây, anh không tin là như thế .


3. Sự đa chều về Thông Tin nơi em khiến anh nghĩ lại và sẽ giải thích trên một căn nguyên của sự Nghịch lý và Thuận Lý


4 . Anh đề nghị em đọc vài bài ở Blog của nghệ sĩ tên là Tuấn Khanh - Người đã đấu tranh trên mặt chữ và NGHĨA từ nơi em đang sinh sống . Em ấn vào Web mang tên Dân Luận hoặc tên Blog mang tên Tuấn Khanh blog . com để đọc ... 


5. 

Khi đọc xong những bài của NS Tuấn Khanh , anh đặt cho em 3 câu hỏi ở đây :

a / Em nghĩ gì sau khi Trầm Tĩnh để suy nghĩ

b / Em sẽ làm gì ở câu We Want to KNOW ?

C / < Nếu em là chủ tịch của nước VN mang tên XHCH thì em sẽ làm gì ?




- ( Chú Thích :


< Câu hỏi và câu trả lời ở phần C rất quan trọng <



__________________________________________________________________________










Bây giờ , anh thú nhận với em vài điều :


Anh đã biết nhiều người trùng tên nhau qua 2 thế hệ .



3 ' Tuấn Khanh ' với 3 chữ ký khác nhau từ bài ' Chiếc Lá Cuối Cùng ' ở câu : Đêm chưa qua mà vội sáng Anh nói với người phu quét đường, xin chiếc lá vàng làm bằng chứng YÊU EM ... "



.


Anh đã gặp một Tuấn Khanh ' dỏm ' trên bãi đậu xe lúc chưa ra trường và sau đó đi dạy học, anh đã hỏi một TK đó một câu tầm thường :


- Tại sao xin chiếc lá ' Vàng ' làm Bằng Chứng YÊU EM ?


Ở sự trôi như nước của thời gian của 15 giây phút phù du ấy , anh biết đó không phải là một TK thứ thật và chỉ là sự mạo danh áo mão lấp mánh - và lấp lánh xiêm y .


Hơ hơ !



Sau đó , là anh im lặng như một nấm mồ khi theo dõi những tin tức về một TK thật sự từ thế hệ cha ông của anh vì cha của anh là một nhạc sĩ - bạn của Trần Thiện Thanh - ( Nhật Trường - / và người nhiếp ảnh gia từ thời Ngọc Minh , Thanh Lan , Thẩm Thúy Hằng .... )




Chỉ khi bà vợ của TK Dỏm ấy chết , đến nhà phúng điếu với 3 nến nhang, đọc trên bàn thờ bài Điếu Tấu cho Vợ Hiền với dòng viết : Ối Gìời Ôi - Em đã bỏ tôi đi.. " thì anh khẳng định đó là không phải là một Tuấn Khanh của Chiếc Lá Cuối cùng - bài tình ca bất hũ ấy .



Ôi Giời !



Tuấn Khanh của CLCC không có một thằng con hạ đẳng an cắp, ăn trộm ở siêu thị từ 12 , 13 tuổi vì tai tiếng khi cầm cây gậy múa võ bắt chước Lý Tiểu Long thời ấy khi anh thấy nó lớn lên và sau này tù tội khi lấy cô gái điếm tóc vàng đổi nghề làm Mẹ Mìn .

TK không dư thừa chữ nghĩa để đến trại tù thăm con trai đầu lòng ...sau khi nó cầm súng bắn lung tung ở cái hồ tắm được xây bằng những sự ô nhục ở kiếp giang hồ của nó .


...


Sau này , nghe tin Tuấn Khanh cũ đã ẩn dật giang hồ . Hôm tình cờ, xem ké với vợ nhà một chương trình chấm thi ca nhạc .


Anh tròn 2 con mắt khi thấy một Tuấn Khanh trẻ, chừng khoảng dưới 46 tuổi ,giọng hiền hoà ở khuôn mặt tròn tròn .





- Má ơi, bà nội ngoại ơi ! Chẳng lẽ hắn là tác giả bài Chiếc Lá Cuối Cùng ?

- Không anh ! Đây là TK thời Sài Gòn . Anh !




Em SG -


Ít khi anh thích viết chữ tắt như khi muốn chiếm thì giờ ký trên cái toa thuốc : RAS - Rien à Signaler - Không có gì quan trọng -



Ở một lãnh vực nào đó, 3 chữ RAS là điều cần khẳng định .

Thí dụ :


- Chẳng có gì mà ầm ĩ khác với ' chuyện thường tình '


- Không có gì đáng nói ...


- Chuyện ' nhỏ ' mà thôi ( Thuyền chưa kịp chìm ... )

...

( < Anh để cho em ngừng mắt để suy nghĩ trong tích tắc ở 3 câu có vể khẳng định ấy /



* Tại sao là không có gì ầm ĩ ?


* KHông cógì đáng ' Nói ' - Nói điều gì ?

* Thuyền chưa kịp chìm ( Nước đến chân mới nhảy ? )





. 3 + 4





____________________________________________________________________________










Tháng nọ - Khi anh trở về quê nhà sau hơn 36 ăn đào thoát như những con vịt sau 1995 .





-Thấy gì ? Nghe gì ở cơn nóng 39 độ ngoài cửa phi trường Nội Bài ?






1 h 45 pm . VN 



'' Đụ mẹ , tao nhắc lại, tụi bây mà không nghe, tao chém hết tụi bây '' .


Hết hồn khi quay lại vì nghe cái giọng to tiếng ấy : Ngài mặc áo trắng bóc , lùn cỡ 1 mét 59 , đeo cà vạt, tay xách cặp táp da đen , Ngực áo đeo cái thẻ mà mình chẳng biết là đề cái gì ? Tay NGÀI cầm cái phone hiệu S6 ( trái táo thiu ! ) Ngài lớn tiếng hò la và như đang ở đất NY và Paris chín mùi nho chín .





Eo - Và Eo :



Hoảng hồn - Hoảng vía ! Lại gần Ngài, ngài lại hăng tiết vịt thêm vài câu ĐM ở cái Iphone .






Má tôi ơi !



Mèn .

.


Thằng bạn trong phái đoàn đi chung thấy ngứa tai , ngứa mắt, ghé bên tai ;

- Anh ! Tụi nó múa kiếm kìa anh . Kể từ phút này , em là thằng thợ quèn bên Tây về quê, anh phải gọi em bằng chức mới là luật sư nha anh .

OK - Em

ĐM em !


Ok < LS .





4 + 5 



____________________________________________________________________






Hai thằng ' cổ trắng mỏ vịt ' giả dạng dân miền tây đi khắp SG và ...



*



Em hẳn biết là ở đời này có những chữ ' Và ' lớn + nhỏ như con kiến khi đối chiếu với hai hình thể là Voi và Kiến .



Ngày cuối tuần - tháng sáu ấy ở SG , anh gặp một con kiến ( nhỏ tí ti ) ở lề đường trước khu văn hóa ( Đại Thế Giới cũ ) .


Kiến ngứa mắt thấy anh ngồi viết rì rèo trên cái bloc - notes - ngoằn ghèo li chi 3 cái điều kiểu ' mật ngữ ' phản động .


Kiến dụi điếu thuốc dở dang - dè chừng ;


- Chú viết cái chi dậy ?






Anh buông cây viết mực xanh :


- Tôi đang viết về ông ..



- Cháu không hiểu gì ? Tại sao ? Chú là nhà báo há chú ? - Sao thấy sáng nào , chú cũng ngồi đây để viết ? ....



( Trước khi về thăm quê , người ta dặn khéo mình là về bên nhà , hãy cẩn thận mồm miệng - Đừng hứng chí phang bừa ... )




Anh phang đại , kiểu ngu ngốc :

- Bộ ông là công an chìm , há ông ?




Anh chàng bự con, màu da ngâm ngâm gọi 2 ly cà phê đầy đá cục ( anh một ly, tôi một ly ) :



- Sáng nào cháu cũng ngồi đây - Cà phê và thấy chú ... Cháu là tài xế của quan lớn đang ăn sáng bên kia đường . Cháu đậu xe ngồi chờ ổng .

Chàng chỉ tay ra chiếc xe hiệu Lexus màu đen , kính đen thui .


Và chàng ngứa mồm tâm sự :

- Cháu toàn làm nghề lái cho các quan từ lâu nay á ....

- Quan Lớn hay là ' Đại Gia ( - ông ? )


- Quan Lớn ngon hơn đại gia , chú ơi !



Thời trốn VN đi nước ngoài như những quan lớn bỏ chạy như đàn vịt, anh không biết danh từ ' Đại Gia a a a ... - Đa Dại là cái gì - Mai sau này , có dịp xem phim Hàn mới biết đến danh từ ĐG .



Thử làm ĐG






-------------------------------------------------------------







Ghét chữ ĐG và gái Chân Dài Kiều Nữ và để hiểu tại sao mình ghét thì phải thử cho biết :



Dễ lắm !

Bạn chỉ diện quần áo cho ra vẻ sang trọng kiểu cọ, đi đứng vai thẳng , ngực ưỡn và leo lên chiếc taxi của hãng ML hoặc là của Hai Lúa . .

Xuống xe, đẩy cửa kính vào khi phố đẳng cấp của công trường Nguyễn Huệ ; tất cả đều sáng trưng đèn nhóa sáng và liếc qua nhũng cái bảng ' Cấm Bán Hàng Rong ' là bạn có thể là một trong những ĐG của SaìGòn tráng lệ .


Tối hôm ấy , thằng con nuôi đã có cái bằng kỹ sư nông lâm súc từ Cần Thơ - SG và đã du học ở xứ Pháp , đưa cha mẹ đến khu ' đẳng cấp ' 


Nghe nó phấn khởi phát thèm :


- Con đưa ba mẹ đến chỗ này để hưởng nhé .






Nghe Hưởng là thấy khoái bí tỉ . Mẹ nuôi nó diện cái robe của thương hiệu Chanel, xịt nước thơm của YSL, chơi thêm cái bóp xách tay của Hermes Paris . .


Thằng cha nuôi vẫn lè phè cái áo sơ mi sọc xanh, đi chiếc dép như kiểu bác ở đường mòn HCM thấy phát nực . Má nó phát xấu hổ như trong phim La belle et la Bête .

Hề chi - em ? !


Leo thang máy đến tầng thứ 51 của SaiGon By Nai sau khi thấy một dọc em SG chụp hình tự SƯớNG Selfie. Cửa thang máy xực mở - Hết hồn -




Má ơi ! Ông bà ơi !




< Một dàn nam nữ mặc đồng phục sang trọng đứng ngay cửa thang máy đón chào với những bàn tay áp ngay ngực trái đón mời - Style Nam Hàn . Làm như là đang đón chào bác Obama hoặc là bác Tập Cẩn Bình ghé thăm chú Trọng , chú Lú .



Bà má nuôi bỗng cà chớn nhìn xuống đôi dép bộ đội của ông ba nuôi :


- Ba mày kỳ cục á !


( May mà thằng đại gia con nuôi không nghe và không thấy - Má ơi ! Con ơi là con ! )



.

SaiGon by NAI rất đẹp khi nhìn xuống qua cửa từ vòm kính trong vắt . Ngồi ở đây ,ta có thể nghi ngờ là mình đang ở Los - Hoặc ở một toà nhà cao nhất của Paris khi nhìn xuống sông Seine ( Vì tất cả những gánh hàng rong và tiếng rao hàng kiểu : ' Bánh mì đặc ruột đây y y y y " .. đã bị nhốt kín ở con số 51 x 3 mét dưới kia đường từ phíá công trường Mê Linh .. )





Thằng con ĐG thảy chai rượu có thương hiệu của công ty nó lên bàn, hai nhân viên phục vụ cầm khăn trắng kính cẩn nghiêng mình như đứng trước quan tài của lãnh tụ Tư Bản Đỏ .




Thằng con cười hả hê :


- Ở đây , họ là khách hàng của con .




Nó hể hả y như tổng thống xứ tây đã và đang dội bom các xứ Ả Rập :




- Ba mẹ cứ đưa các anh chị về gặp con nhá .


Mẹ nuôi nó hết hồn nhìn thằng cha nuôi đang ú ớ .


Mẹ cha mày - Con trai .



( Con trai chià cái menu của nhà hàng ) :


- Bíp tếch kiểu KoBé giá 600000 ngàn đồng HCM

- Gà rán chiên bơ kiểu Ytaly 450000 ngàn .

- Giá ....



Ba giật mình , nhìn con trai :


- Khúc bánh mì mà ba hay ăn ở đường Trần Phú mỗi sáng là 15 ngàn đồng .


- Ba à . Ở đây khác, ba mẹ hãy hưởng đi và mừng cho con trai .





Mừng cái tổ cha mày - ĐM mày .




Cha mẹ ăn những món ăn con trai đã chọn - Những sợi tóc hai màu lặng lẽ đã nhìn nhau và hiểu thêm những điều đáng lẽ ra không cần hiểu thêm chi cho nhức đầu .



Bên cái bàn kia , thấy siêu sao HNH đang chụp ảnh tự sướng bên người tình mới . Chiếc loa trên cao kia đang nhả nhạc của bò rống kiểu Thu Phương và sau đó là một dọc nhạc của họ Trịnh .


Có lẽ đây là lần chót ba mẹ cụng ly với con trai ở cái đất này - Nơi ba mẹ đã về sau 36 năm xa cách .





Một tuần sau nữa, cha mẹ sẽ trở lại xứ người - Đất tạm dung -


Và riêng cha, cha phải biết cha sẽ viết gì , làm gì ?












đăng sơn.fr


















 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2016 05:27:19 bởi dang son >
dang son 25.01.2017 21:13:04 (permalink)
..
 
 
 
 
 
 
 

    by ds.fr
 
 
 
 
    1.
 
  Sau quyển sách mang tên  : 24 H để Sống  - ( vừa phát hành ở ViệtNam )
 
 
 Nhận đuợc thư của Chủ Biên - Cô viết :
'  ..
  Em biết bác viết văn chắc chắn không phải để nhận nhuận bút. Nếu bác cho rằng việc em gửi biếu bác một cuốn sách mà so sánh nó với nhuận bút là một sự xúc phạm, thì em sẽ không gửi. Chẳng biết em có hiểu lầm gì ý bác không ạ?
Em cũng biết, rất nhiều người viết khác (kể cả những người ở "Thành Hồ"), cũng viết không vì nhuận bút. Theo em biết, tại Việt Nam, với những cuốn sách nhiều tác giả, mỗi tác giả thường được tặng 02 cuốn và kèm theo một phong bì chứa một khoản nhuận bút nho nhỏ đủ để họ đãi vài người bạn thân một chầu cà phê mừng cuốn sách được ra đời. Nó không nuôi sống họ, nhưng nó tặng họ chút niềm vui nho nhỏ.
Em lại càng biết, với những tác giả em mời cộng tác lần này, thì ngay cả khoản nhuận bút nho nhỏ chứa trong phong bì nho nhỏ chẳng là gì cả với họ, thậm chí chỉ là vài đồng tiền lẻ không đủ đãi bạn cà phê. Đó là lý do không có phong bì nho nhỏ. Mà chẳng lẽ không có phong bì nho nhỏ nhưng chẳng giải thích gì, thì không rõ ràng. Em đành nói rằng những quyển sách đi kèm là thay cho nhuận bút. Đó không phải là một sự tính toán để xúc phạm nhau. Đó là một phép tính để mỗi người hiểu rõ vì sao mình nhận được 3 hoặc 4 cuốn sách. Em trân trọng công sức mỗi người đã bỏ ra để viết bài, nên càng tin rằng 3 hoặc 4 cuốn như thế là phần đền đáp cần có, để mỗi người vừa cất giữ cho mình vừa có thể đem tặng người thân.
Mong rằng bác chịu đọc những lời lẽ trên và hiểu đúng ý của em.

Em không thể ngăn cản bác đăng nguyên văn những email em gửi riêng bác lên mạng. Tuy nhiên, bác làm ơn không đăng tên của em, vì em muốn giữ nó là quyền riêng tư nhe bác. Hoặc bác lỡ đăng tên Lê Vũ Tuệ Nương rồi, thì xóa giùm em dòng mở ngoặc LNG .
Cảm ơn bác rất nhiều. .... ''

 
 
 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

còntiếp ...
 
 
 
 
 
 
.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2017 21:32:09 bởi dang son >
dang son 26.01.2017 12:01:44 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Thư ở một Nơi Xa.
___________________
 
 
 
 
Sáng lạnh .
Sau giấc ngủ rất sớm .
Từ ly cà phê ngon như mọi sáng , thức dậy phải khề khà với vị cà phê để tỉnh táo và yêu đời . Ăn sáng xong , tà tà mở màn ảnh thấy có dòng chữ ngắn  dưới tên của cô em gái ở xa ( súng cà nông bắn không tới ở hơn nửa vòng trái đất ) .
 
      Cô đã viết :
 ' ....   Lang thang trên mạng. Nhìn thấy bài viết của đứa trẻ không chịu lớn, chợt nhớ VT và nhớ anh Dang Son. Định viết một dòng hỏi nó đã xin lỗi anh chưa, và em thấy chính em cũng không biết cách chấp nhận sự thực rằng có những kẻ tồi tệ đến thế, tại sao em vẫn nghĩ đến ngày nó lớn nhỉ ? '
 
.
 
Em gái !
 
   Chữ LANG THANG  của em rất khác cái nghĩa lang thang của anh . Em lạng chỗ nào khi muốn lang thang như thế  ?  Khi lang thang thì có thể mình bị đi lạc và mông lung với những màn sương mù của thứ thời tiết của những người cầm bút ....
 
    Là người yêu quý chữ nghĩa thì khi đọc xong 3 chữ ' Người Cầm Bút ' thì em hiểu VIẾT là một hành trình khá gian nan :
 
   -   Đứa trẻ ngồi vào bàn học khi cha mẹ nhét  vào bàn tay ( tay phải ) , bé thuận tay trái nên bé nhất định cầm bút theo ý bé . Từ đó trên tờ giấy  hiện lên những đường vẽ ngoằn ngèo trước khi có chữ ABC bằng đủ thứ sắc màu ....
 
  -   Cha mẹ của bé sẽ dạy cho bé cách sử dụng cục gôm để tẩy xóa và cách dùng cây thước để gạch thẳng hàng ....
 
 
         Công việc trên hành trình ngoạn mục này  tiếp tục cho đến khi đứa trẻ trưởng thành để học hành xong thì đi làm lụng , làm đủ thứ nghề .
 
        Ai cũng phải cầm bút để cộng trừ nhân chia hoặc làm giấy tờ , viết thư từ .  Người nào có tâm hồn yêu thích sách báo , văn chương thì cầm bút hoặc gõ chữ trên bàn phím để viết lách .
 
     Và từ đó , từ cánh cửa mông lung không biên giới sẽ có thêm những hệ lụy oái oăm .
 
     Cánh cửa đi vào thế giới ấy mở ra cho người đọc thấy tất cả cung cách suy nghĩ và diễn đạt . Thế giới chữ nghĩa cũng có khi  như chuyện đời có những đứa trẻ không trưởng thành hơn xưa vì những nguyên tắc suy nghĩ không nằm trên một căn bản của lương tri .
 
  Em gái !
 
 Hãy cứ lang thang khi đọc và đừng đòi hỏi một sự công bằng từ một lời xin lỗi nào đó .
 
 
----
 
 
 
Anh không lang thang trên chữ .
 
 Anh chỉ là một kẻ đi bộ trên những con đường đầy ánh sáng và bóng tối . Khi trở về nhà, dùng thì giờ yên vị ở bàn viết với ngọn đèn yên tịnh .
 
 Tất cả đều ấm áp vì tìm thấy những điều hạnh phúc khi có thể  viết . Viết để những tình thân có sự đồng cảm khi đến bên nhau .
 
 
 
 
 
 
 đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
 
 

 
 
 
 

 
 

 
 
 
 
  

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 






 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2017 12:47:23 bởi dang son >
dang son 27.01.2017 14:37:45 (permalink)
.
 
 
Thư cho Kỷ Niệm .
 
------------------------------------------------------
 
 
 
 
   Nhớ lại ở trang thứ  3 của chủ đề này , đã có 2 bài Góp Ý của 2 người lớn :
 
 
 
 1.
 CT.Ly đăng tải :


 " ...Chú nhận được một cái mail báo là : " Ct.Ly đã gởi cho bạn thư riêng từ Viêt Nam Thư Quán - Thư Viện Online vào lúc.... " 


Vậy ư ? Chẳng biết cái tên lạ lùng Ct.Ly ấy là con trai hay con gái ? Chỉ biết là một trong những người ở trong ban điều hành của Web .Sau này thì chú biết nàng là con gái ! Nàng báo cho chú biết là đã thảy một số bài vở của chú để lập thành một Tuyển Tập Truyện Ngắn dưới tên chú ở Thư Viện. 

Đã từ mấy tuần trước,nhà văn đàn anh tên Ngụy Xưa đã có ý ấy và báo cho chú biết.Việc chọn lựa bài và tống vào thư viện là do toàn quyền sinh sát của Ct Ly ... '' by đs.fr


Giời ạ 

Đọc xong Công Tử Lỳ muốn xỉu cái đùng há  

Làm như CtLy là sát thủ không bằng 

Cái này CtLy phải chạy đi níu áo anh Ngụy Xưa " cầu cứu " quá   !

Chúc tác giả cứ ngồi ngâm cứu viết tiếp những cái buồn vui trong cuộc sống, đôi khi đọc mà mắc cười mình ên, chắc là phải mang bệnh " tửng " quá -  hihih 

Và nhớ không tả oán Công Tử Lỳ nữa nha, nếu khg CTLỳ đi méc anh Ngụy Xưa ah nhen   

Merci tác giả đã cho mọi người đọc những khoảng khắc của một ngày mới của tác giả nhá 

Còn vụ cô bạn thân, mà nở lòng nói mình dzậy cũng thấy vui và buồn không biết tả sao đây tác giả nhỉ 

Khi viết lách, mình hay đặt mình vào việc gì đó, cái sự thật và cái imaginer thêm tình tiết mới viết ra được nhiều đoản văn với tình tiết éo le, bi thảm hay hạnh phúc tùy theo từng đoản khúc mà mình nghỉ ra trong khoảng khắc nào đó ( cái này phải nhờ anh NGuỵ Xưa giải đáp thắc mắc hay Gở Mối Tơ Lòng Thòng  mới đúng đó ) phải không anh NGuỵ Xưa, hay mời tác giả chu sa lan vào biện hộ dùm cũng được  mà nếu hai nhà viết chữ này mà vào thì cô bạn của tác giả chắc phải cho cả ba người, vì hai nhà viết chữ này viết toàn những chuyện còn ướt át hơn tác giả DangSon nhiều há  

Nhà văn nào cũng vậy, lấy sự thật rồi thêm chút gia vị vào cho đậm đà thêm thì chắc là chỉ có vài chục phần trăm sự thật, ai kêu đọc rồi cứ tưởng là thật 100% làm chi rồi thán oán há  ----- hihihi 

Một cành hoa Hortensia cho buổi sớm mai của tác giả nha 

Đừng nói là Công tử Lỳ hối lộ tác giả, coi chừng bị anh Ngụy Xưa nhéo tai là khổ lắm đó nha   


2.
 
Ngài Ngụy Xưa trả lời :
 
 
... ''  

Chúc tác giả cứ ngồi ngâm cứu viết tiếp những cái buồn vui trong cuộc sống, đôi khi đọc mà mắc cười mình ên, chắc là phải mang bệnh " tửng " quá hihih

Cô Lỳ mà mắc bệnh "tửng" thì tìm đến anh Đang Sơn là đúng rồi.  Free service, phải không anh Đăng Sơn? 
  
 
Còn vụ cô bạn thân, mà nở lòng nói mình dzậy cũng thấy vui và buồn khg biết tả sao đây tác giả nhỉ 

Khi viết lách, mình hay đặt mình vào việc gì đó, cái sự thật và cái imaginer thêm tình tiết mới viết ra được nhiều đoản văn với tình tiết éo le, bi thảm hay hạnh phúc tùy theo từng đoản khúc mà mình nghỉ ra trong khoảng khắc nào đó ( cái này phải nhờ anh NGuỵ Xưa giải đáp thắc mắc hay Gở Mối Tơ Lòng Thòng  mới đúng đó ) phải không anh NGuỵ Xưa ?

Khi NX viết truyện tình bạn bè cứ tưởng là chuyện của NX, và có anh bạn phê bình rằng thì là "Nó viết vậy mà vợ nó không đập cho nó một trận". May là bà xã NX biết rõ là NX chỉ "phịa" cho ta đây ra vẻ hào hoa chứ thực sự NX hiền như bụt, cơm nhà quà vợ, quanh quẩn suốt ngày ngoài vườn, có gập ai đâu mà yêu với thương!  
  
Cô bạn của ĐS chắc cũng giống như anh bạn của NX, đồng hoá nhân vật với tác giả. Ờ, mà biết đâu, hay là cô ấy là hiểu rõ ĐS nên mới "phán" như vậy. Chết thật! ĐS nhờ ông bạn Alain phân tích xem sao.  
  
Phòng Văn lúc này đông vui vì những cây viết mới. Thân chúc các bạn những ngày bình an. 
  
NX 
 
 
 
 
 
3.
 
 
 
 Nhớ lại , thấy vui và thấy thời gian trôi vùn vụt .
 
(  Bây giờ, tôi tạm  ngưng trang viết  này để lo phần đánh vật với chuyện Phiếm ở chủ đề Viết Để và sẽ trở lại để nồng nàn ở đây sau )
 
   Xin chúc các bạn vui và ẤM .
 
 
 
 
 
 
 
 đăng sơn.fr
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2017 15:22:46 bởi dang son >
dang son 17.02.2017 10:31:31 (permalink)
.
 
 
 
Giấc Mơ và Hiện Thực .
( Viết cho em gái ... )
------------------------------------------------------
Em !
Anh biết rõ là giữa em và anh là hai cách nhìn từ 2 vị thế khác nhau từ những bài viết .
Em hiền lành quá như hình ảnh một giòng sông .... Ánh nước của em ra sao, em ?
Còn anh thì sao ? Đã bao năm lều bêu, lều bều ở cái xứ này ... Đã mòn bao nhiêu đôi giầy để leo chỗ này đến chỗ kia . Và bao lần anh đã mệt mỏi và nghĩ mình sẽ bỏ viết lách .
Nếu phải nói về Viết và Lách < Anh yêu chữ Viết và ghét chữ LÁCH !
Tại sao phải lách như kẻ lạng xe gắn máy trên đường chứ ?
Ta - khi viết - ta hãi sợ điều gì khi có điều cần viết và phải lợi dụng những chiêu đề Văn Học và Văn Hóa ?
Những trạm đến và ngừng của văn hóa , văn học là ở đâu nếu vượt qua giới hạn của ngôn ngữ ?
( Nhớ lại khoảng vài năm trước, chúng mình đã gặp nhau ở một cái trạm , tạm gọi là một chỗ trú chân ....
Em viết gì với một tâm tình phụ nữ giữa đám người trẻ, còn rất trẻ và họ chưa đủ tầm để vun xới một mảnh vườn mệnh danh là Văn Học ?
Và anh đã viết gì khi khá thẳng thừng và mạnh bạo - đôi khi với cái bút danh là Ngụy Húc ?
Chúng ta có phải là những kẻ quá lạc loài và cô đơn khi viết ?
Giòng sông ở em, ở cách viết không bao giờ là sóng biển phẩn nộ vì có lẽ em hiền lành ở giới tính phụ nữ .
Anh sẵn sàng là sóng cuồng nộ nếu cần là sóng . Viết là diễn đạt và viết không hoàn toàn nằm ở động từ LÁCH .
Lách giữa bão táp và hệ lụy ?
Viết và Trực Diện . Anh phải chọn mà thôi .
Em cứ viết theo cách nhẹ nhàng nơi em hằng có . Chỉ cần có dịp nào vào chùa thì thắp nhang và cầu khấn dùm anh :
- Trời Phật ơi ! Cầu cho hắn dịu dàng khi viết để đừng HÚC .
 
 
 
 
 
Amen
đăng sơn.fr

 
Dang Son   
dang son 23.02.2017 05:30:33 (permalink)
.
 


 
 
 
KTD - Playlist và Thư cho Bạn °°°



Hãy nói về cuộc đời
 
Khi tôi không còn nữa
  Sẽ lấy được những gì
Về bên kia thế giới
Ngoài trống vắng mà thôi
Thụy ơi, và tình ơi !



 

  Như loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vũng nước cuộc đời
Thụy ơi, và tình ơi !



 
Ðừng bao giờ em hỏi 
  Vì sao ta yêu nhau
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay anh lạnh
Vì sao thân anh rung
Vì sao chân không vững
Vì sao, và vì sao !



 
Hãy nói về cuộc đời
  Tình yêu như lưỡi dao
Tình yêu như mũi nhọn
Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu ?

( KhúcThụyDu
Thơ Du Tử Lê )
1-



Một Nơi Chốn Nào ( ? )

.......................
 
Ở một nơi khá xa nhau , nhận được tin không vui vì bệnh tật của bạn , tôi chẳng biết nghĩ gì , nói gì !
Nghe nói là hiện tại bạn không nói năng gì được, chỉ nằm hoạc ngồi mà đọc cái gì đó ở mail hoặc trang cá nhân Fb mà thôi nên tôi ghé thăm trang nhà bạn và viết cho bạn ....
( Lỡ ra mà mắt không còn đọc được nữa, có lẽ người vợ hiền hoặc một nhờ một người kề cận nào đó đọc cho bạn nghe nhé ... )
Từ một nơi xa , tôi nghĩ đến bạn khi nghe đi nghe lại bài hát mang tên Khúc Thụy Du được phổ nhạc từ thơ của Du Tử Lê .
Đó là một kỷ niệm của một buổi tối khi tôi ngồi nghe bạn chơi đàn với tiếng hát ấm áp của bạn .
Ở một kẻ có tâm hồn nghệ sĩ , tiếng hát phải chuyên chở một xúc cảm sâu lắng - Nếu không tất cả có thể là vô nghĩa .
Tôi không phải là ca sĩ -
Chỉ là một người bạn viết cho người bạn và viết thật tình .
Tôi chưa biết là mình sẽ viết gì khi đang nghe lại một lần nữa bài Khúc Thụy Du ở đây .......





2-

















 
 
 
 
Dang Son 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2017 05:32:03 bởi dang son >
dang son 04.03.2017 00:12:19 (permalink)
 .
 
 
 T i m e
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 ... ct ...
dang son 08.03.2017 10:40:27 (permalink)
.
 




Dang Son 1 min · 
  










[link=https://www.facebook.com/photo.php?fbid=905341359608026&set=a.831059987036164.1073741829.100003965119400&type=3][/link]







---
 
 
 
 
 
dang son 27.03.2017 15:08:56 (permalink)
.
Như Là Thư Tình - by You and Me
 
 
 
Thư gần cuối tháng 3 .
_____________________________
.
Sáng sớm .
Anh thức dậy , nhìn vào tờ lịch . Ngày mới, người cũ . Mỗi ngày nào cũng có cái mới của ngày đó .
Vậy mà không nhìn vào gương kính, anh vẫn thấy mình cũ mèm thấy sợ .....
Đã làm con người thì ai cũng phải vớ , phải ôm vào người những điều sợ hãi - Phải không em ?
Em và anh - chúng ta sợ gì ?
Có phải là mình sợ đọc thêm những bản tin về chiến tranh bom đạn và thêm những thảm cảnh về chết đói, về khủng bố về tin mùa màng bị đảo lộn vì ô nhiễm ....
Làm sao tránh được ?
.
....
Thôi mà ! Mới bừng con mắt dậy đã nói về ba cái chuyện chẳng ra gì - Suí quẩy lắm mà !
1.
< Phương Cách ?
Những người có cá tính mạnh mẽ thì khi đứng trước các vấn đề, họ vẫn thản nhiên tìm ra cách thức giải quyết chúng .
( Anh nhớ lại câu nói ấy khi ném mắt nhìn mớ giấy tờ trên bàn giấy và phải đấu với chúng . Cật lực , hăm hở mà đấu cho dù chán ngắt ... )
Lấy tờ giấy, chia làm 2 cột . Cột bên tay trái ghi điều cần làm < Cột thứ 2, ghi điều làm và phải làm theo thứ tự ...
....
Cũng xong mà thôi khi đầu óc mình đã thấy sáng sủa mà ổn định . Ghi chữ OK cho cái chương trình của ngày mới ......
2.
Kiểu thứ 2 này êm đềm và vui hơn khi ngồi vào bàn viết . Em biết chứ : Anh có cái thói quen là trước khi viết ở bàn giấy, anh cần dẹp bỏ hoặc sắp xếp lại tất cả mọi chướng ngại vật . Chung quanh và trước mặt bàn cần sự trống trải cần thiết : Không giấy tờ vương vãi , không bút viết, sách vở báo chí đầy trên bàn .....
Và anh viết .....
Em !
Anh yêu sự viết lách từ ngày rất cũ . Khi mà mũi ngửi thấy mùi giấy thơm thơm .
Yêu tiếng sột soạt lật trang báo của cha mình mỗi bữa trưa mùa nóng ... Nghe tiếng cha bật cười ....
Lạ lùng thế !
Tại sao cha cười ha hả khi đọc ? Có gì vui ?
Hỏi cha - Cha trả lời :
- Thằng cha ký giả này viết chuyên phiếm quá đểu cáng ! khi nào lớn thêm chút nữa thì con sẽ hiểu hơn ......
Hiểu chuyện gì - Cha ơi !
Những trang báo đen nghịt chữ hàng ngày, mỗi ngày cha đều đọc báo để có khi con thấy rõ vầng trán nhăn lại có điều ưu tư của cha ?
Mỗi lần như thế , đứng ở cái góc, con nhìn cha dọ xét .Có lúc, con tự nghĩ và ước ao chuyện giả tưởng : Phải chi mình là thằng cha viết chuyện Phiếm như thế để cha đọc và cha hahaha hihi ....
Ngày chiều nắng kia , đi học về, thấy cha ngồi ở bàn bếp trước nguyệt san mang tên Thiếu Nhi của ông Nhật Tiến chủ trương, cha mở trang báo, chỉ ngón tay vào bài viết : Họ đăng bài con viết ...
Oh !
Con quên rồi, bố ơi ; Quên là con đã viết gì . Không phải là Phiếm Luận đâu . con còn bé dại mà, bố ơi !
À ! Té ra cha là đọc giả đầu tiên của thằng con ? Và cha bỏ ý định bắt con làm thầy tu linh mục ...
Hhahhhhha . Hí hí ! Cha thua cuộc !
Con biết là cha đã thua ngất ngưởng từ lúc con mới 7 tuổi, nghe cha nài nỉ trả giá :
- Con ! Về nhà, đừng kể gì cho mẹ nghe nhé, con .
Oh ! Ô hay ! Chuyện lạ ! Quá lạ lùng :
- Tại sao ?
Cô trẻ đẹp ấy đã và đang cười tươi với cha và cha vui lắm ! Cô ấy không phải là mẹ con . Con ghét cô ấy lắm , lắm !
Tại sao ?
Và con tạm nhét câu TS ấy vào túi quần khi về nhà nghe mẹ cật vấn :
- Hai cha con đi đâu cả ngày ..... ?
Ô hay !
Con bắt buột phải diễn tuồng như chú cuội . Và con thành nhà văn tí hon, con kể chuyện đi ciné, đi ăn kem với cha ...
Con đồng lõa cho dù ... Con ấm ức về cha vô cùng : Tại sao cha làm như thế ?
Tại sao con phải nói khác đì điều mình nhìn thấy ? Cha là ai ?
( Con đường đi tìm hiểu về vị thế của một kẻ đàn ông bắt đầu từ chỗ ấy ....
Thế nào là đàn ông ? Họ muốn gì ? Và cho đến khi nào thì họ ngừng lại tất cả những điều muốn của họ ? )
)
....
3.
Giải Thích :
__________________________________
Tất cả những câu hỏi, dù muốn dù không thì vẫn cần có những câu trả lời :
*
Đi tìm .
*
Giải ẩn ngữ .
°°°°
Ta có tìm thấy điều đó khi đã vấp ngã và chịu khó đứng bật dậy .
Ta tìm thấy mình ngay trên tờ lịch có những con số .
Anh ghét những con số nên chọn chữ để viết .
VIẾT ĐỂ ...
( Có khi viết như những bức thư tình dài và khó viết nhất thể kỷ để không bao giờ gửi đi ............... )
 
 
 
 
 
đs.fr
...

 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 161718 | Trang 18 của 18 trang, bài viết từ 256 đến 268 trên tổng số 268 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9