THƯ TỪ NƠI XA - đăng sơn.fr
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 18 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 268 bài trong đề mục
dang son 28.07.2011 02:55:56 (permalink)







18 - NÓI NHO NHỎ.




1.

Bé ở gần và ở xa,xa !


Nhận được từ mấy hôm trước vài dòng chữ ngắn của Bé,rồi Bé biệt tăm,biệt tích.Chú vào đọc ở các diễn đàn net không thấy những bài hát,những câu thơ nho nhỏ và những hình ảnh ngộ nghĩnh của Bé tải lên như bao lần...

Chú dư biết Bé có nhiều bận rộn đang vây quanh Bé mà.Đời sống và những vòng quay của thời gian có bao giờ chờ đợi mình đâu hả ? ( đời sống + thời gian cũng có thể làm mình chìm lỉm vào những sự lãng quên = Bụi thời gian )

Chú sợ nhìn thấy một căn phòng mang tên ký ức đầy bụi mờ,trông giống một căn nhà hoang,tiêu điều và rùng rợn lắm ! Bé có biết không ? Có lần chú ra thành phố biển,đi ngang một căn nhà cổ kính đầy cây cối bụi rậm sau cánh cửa sắt loang lổ,rỉ sét,chú thấy buồn buồn dù trời đang rực rỡ nắng.Lần khác ,ở ven một bờ biển của vùng Pays Basque,chú thấy một căn nhà nhỏ ven bờ có treo lủng lẳng một tấm bảng viết nguệch ngoạc : " Nhà hoang ,nhà bị ám - Maison Hantée ! " Đọc như thế đã thấy rợn người.

Như đã nói,chú ghét và sợ bụi thời gian của niềm quên lãng nên sáng nay,thừa lúc được rảnh rỗi đôi chút,chú mở phone gọi cho một cô bạn gái.Hai người vui vẻ nói chuyện với nhau.Chú thoải mái nghĩ đến nụ cười và ánh mắt bạn xanh ngát màu biển.Ánh mắt ấy có đôi lần làm chú hụt hẩng như người bị chết chìm.

- Cũng may mà tôi có vợ rồi.Nếu không ...

- Nếu không thì sao ? Tôi đọc được ý nghĩ của bạn.

Ai muốn hiểu sao thì hiểu,chỉ biết rằng hai người bạn rất quý nhau.Tình bạn cần có thời gian để vững bền và đậm đà như một thứ rượu ngon và quý !


Khi cúp máy với bạn,chú đã gọi cho Bé.Giọng Bé reo vui làm chú hình dung ra một tiếng chim hót .

Chú hỏi Bé như bao lần :

- Biết ai gọi cho Bé không ?

- Xời ơi ! Máy của Bé có hiện tên của chú.Nghe giọng là biết liền mà.Chú đang làm gì ?

- Hỏi kỳ cục ! Chú đang nói chuyện hỏi thăm bé.Xem Bé đã ngủm củ đọi chưa ?


Lại có tiếng cười hihihi rất trẻ con :

- Chú kỳ ! Chừng nào Bé chết thì chú sẽ biết.


Làm sao chú biết được ? Hỏi thăm thì mới biết Bé không được khoẻ.Bé ốm.Và máy vi tính của Bé đang " bị ốm " như Bé. Nghe chú hỏi thăm về chàng của Bé thì Bé nói là hai đứa ở rất xa nhau .Tội nghiệp chưa kìa ? Tội giống như một bài hát tả cảnh hai kẻ hai đầu sông thương nhớ.

Bé nói sang chuyện khác,chuyện bài vở,ý tưởng và cách thức viết của chú.Bài nào của chú,Bé cũng đọc và Bé nói chú rất " Đa Tình "

- Sao Bé nói chú đa tình ? Chú sợ chữ đa tình ..

- À há ! Theo chú đa tình có nghĩa là..là " lẳng lơ " hả chú ?

- Ừ.Lãng mạn một tí thì có nhưng đa tình thì không.Chú tu hành mà Bé.Và chú biết chung thủy ! Vậy đó.


Vậy đó.
Chú đã yên lòng khi biết Bé còn sống ,còn thở và còn yêu.Rồi chú vui vẻ làm tiếp những việc cần làm của mình.
Vậy đó.Bé sẽ còn nhiều thì giờ để hiểu chú hơn.Và biết đâu,có một ngày nào đó,Bé sẽ viết gửi chú cái câu mà Bé đã từng viết cho chú để làm cho chú cảm động : " Có lẽ chú là người dàn ông chung thuỷ còn sót lại trên thế gian này "

Ôi !





2.

LÀM THẾ NÀO ĐỂ BIẾT LÀ..... ?


Ở một góc thành phố núi,Cô bé tên Mưa đã thắc mắc :


.... " Chú ơi, cái đó có được gọi là tình yêu không ? "

...." Làm sao để biết người ta yêu mình bao nhiêu ? và bao lâu thì vừa ? K. ít nói lắm ,lại hay mắc cỡ nữa , không thể hỏi bạn ấy được .Cháu cũng rất muốn biết nhận ra mình có yêu người ta hay không ? Ơ ! nhưng mà chú có phải là chuyên gia tình yêu không đã nào ?

....


Hình như những câu hỏi đại loại như thế,tôi đã được nghe nhiều lần lắm - Ngày xưa,thưở trẻ măng tập tành mơ mộng để yêu thì tôi hay đọc các mục gỡ rối tâm tình trên báo.Và những câu hỏi ấy hay có những câu trả lời thoả đáng.

Đó là chuyện đời xưa.Chuyện đã ngại ngùng,đỏ mặt nhìn nhau mắc cỡ.

Ngày xưa,những ngày của áo trắng,những ngày của tóc xoã ngang vai và ngây ngất trước những tà áo dài tha thướt.Muốn làm quen,muốn tỏ bày điều gì đó trong lòng thì hẳn nhiên phải khổ sở rối rắm lắm.Phải lòng vòng thức khuya thờ thẩn để có thể nắn nót một bức thư.Viết rồi thấy ngớ ngẩn ,lại xoá...Viết xong thì khi kẹp lá thư vào quyển sách để gửi cho người thì lại hồi hộp muốn rớt tim.
Rồi về nhà,thẩn thờ với bao nhiêu câu hỏi.Chẳng biết..chẳng biết người ta có đọc không ?

Nếu người ta chịu trả lời thì còn gì sung sướng cho bằng.Người ta gật đầu e thẹn và người ta có thể bắt đầu cho nhau một câu chuyện thần thoại.Trong truyện thần thoại có những cái nắm tay sau những lần e ngại run nẫy.Nụ hôn đầu ngọt - Rất ngọt như một ngụm nước mưa... Và .....


Bây giờ.Ở thế kỷ thứ 21.

Dường như người ta ít còn viết thư tình bằng tay nữa.Những cô công chúa thời mới dùng điện thoại di động để gửi Sms.Họ viết cho nhau bằng những ngôn từ,những danh từ và động từ bằng chữ tắt để tiết kiệm thời giờ và tiền bạc.
Họ hẹn hò nhanh chóng và ăn thịt nhau cũng rất nhanh. Yêu chớp nhoáng và lúc bỏ rơi nhau,quên nhau cũng rất nhanh như những đường tàu tốc hành.

Ở trên những kênh TV,những chương trình Real TV loại trash cũng hay trình diễn những màn yêu thời thượng rất cụp lạc theo thị hiếu khán giả.


...


Vì thế khi Cô Bé Mưa kể cho cái ông Chú " Thích Đủ Thứ " nghe câu chuyện bài thơ được anh ấy phổ nhạc và ghim vào một nhánh hồng vừa nhé nụ,cô bé tìm thấy bài nhạc thơ khi mở cửa ra vườn,tôi cảm thấy ngộ nghỉnh...

Rồi Bé Mưa ấy viết :

"Làm sao để biết người ta yêu mình bao nhiêu ? và bao lâu thì vừa ? K ít nói lắm ,lại hay mắc cỡ nữa , không thể hỏi bạn ấy được .Cháu cũng rất muốn biết nhận ra mình có yêu người ta hay không ?



Làm sao một người phàm như tôi có thể trả lời được những điều đang xảy đến trong lòng của Hắn và Bé ?

Tình cảm và tâm lý của con người không phải là một bài toán để có thể biết nặng hay nhẹ,ít hay nhiều.Có khi thế mà không phải thế.Tưởng vậy mà không phải vậy.

Tôi đành dùng lá thư kể chuyện của cô bé trong truyện cổ tích tân thời để làm tạm một bài thơ :



NHỎ XÍU.



Nhỏ xíu xiu thôi
Nhỏ như một tiếng cười
Từ buổi sáng em thức dậy
Mở cửa bước ra vườn
Thấy bài thơ của em ,anh phổ nhạc
Ghim vào nhánh hoa hồng
( Bài thơ của tuổi vừa chớm thương
Mà hình như anh rất thích ! )

Nhỏ xíu thôi !
Giống cơn mưa vừa tạnh đêm qua
Khi em ngừng học bài,ngơ ngẩn ngó ra khung cửa sổ
Để nghĩ về anh một chút
Lòng vơ vẩn, bâng khuâng
Chẳng biết thế có nghĩa là thương ?
Chẳng biết thương yêu làm sao cho đủ ?
Chẳng biết và chẳng biết....

Em vẫn còn ngơ ngẩn với bài thơ em mà anh phổ nhạc
Chuyện cổ tích kể về chúng mình
ươm cho đầy một giấc mơ
Chỉ biết là nhỏ xíu mà thôi.....




Và tôi nghĩ rằng Bé Mưa ấy sẽ lắng nghe trái tim mình đập khi ở bên người. Đôi khi nhịp tim có thể diễn tả đầy đủ hơn những lời nói không đủ nghĩa.



đăng sơn.fr


° ° °


( Nhắn Bé Mưa :

Biết đâu chú sẽ chuyển sang nghề Cố Vấn và Tư Vấn cho Ái Tình.

Chúc Bé vui dưới mưa )
#16
    mưa phố núi 28.07.2011 16:03:53 (permalink)
    Mưa lại đến thăm chú đây ! chú khoẻ không ?

    hôm nay cháu mệt lắm ,Mẹ bắt cháu phải dọn dẹp nhà cửa .Hết cả một buổi chiều,đó là công việc mà cháu ghét nhất .Sao mẹ bắt cháu làm ? chú ơi ! con trai có quan tâm đến bàn tay con gái không hả chú ? Sao tay cháu vẫn còn đau đây nè !phải chi cháu không cần phải làm những thứ mà cháu không thích . Tay cháu dùng để múa mà ,và gõ bàn phiếm nữa .Cháu múa không chuyên nghiệp đâu ! bọn bạn cháu thích và hay yêu cầu cháu múa dân tộc cho tụi nó xem .Ah ! mà chú ở bên tây có khi nào xem múa dân tộc không ? Cháu còn biết múa minh họa nữa nữa nè .Cháu rất thích hát ,nhiều thể loại khác nhau .nhưng đặc biệt là dân ca 3 miền.Cháu đoán là chú không thích dân ca rồi ,chú chỉ thích nhạc tây thôi .Bọn bạn Mỹ trong trường hay yêu cầu cháu múa hát bài Quê hương mỗi khi có dịp.Ông chú THÍCH ĐỦ THỨ của cháu có thích xem con gái múa không ha ?

    Quê hương là chùm khế ngọt
    cho con trèo hái mỗi ngày .
    Quê hương là đường đi học
    Con về rợp bướm vàng bay.

    Quê hương là con diều biết
    tuổi thơ con thả trên đồng.
    Quê hương là con đò nhỏ
    êm đềm khua nước ven sông .


    Chú có biết bài đó không? bản ruột của Mưa đó nha ! Rất tiếc là chú ở xa quá nếu không đợi đến sinh nhật chú ,Mưa sẽ múa cho chú xem . Cháu chẳng bao giờ mua quà sinh nhật cho bạn bè đâu .Cháu đâu có tiền ! sinh nhật đứa nào cháu cứ tặng một màn là xong .Buồn cười nhất là tuần trước ,một bạn trai Mỹ trong lớp cháu sinh nhật. Anh chàng yêu cầu nhảy hip hop .Chết thật ! chú coi ,tướng cháu nhỏ xíu xiu xiu ,sao mà hip hop được .Anh chàng lại yêu cầu cháu hát rap .Giời ạ ! anh chàng muốn hành tội cháu hay sao ? cháu cứ lấy đại một bài thơ nhỏ xíu xiu ra đọc tiết điệu nhanh cà giựt là xong .Chàng ta cứ tròn xoe đôi mắt màu nước biển ra mà ngó cháu, thấy thương dễ sợ .
    Cháu bảo : my vietnamese rap.Chàng ta cũng ra vẻ điệu đà lắm -wow ! it's cool !
    Tay cháu còn đau quá chừng nè mai gặp chú nhé!




    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/2B4DA79C8EFC484197E60441212823DA.jpg[/image]
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2011 16:11:49 bởi mưa phố núi >
    Attached Image(s)
    #17
      dang son 29.07.2011 04:17:39 (permalink)


      NHỮNGNGÀYVỪAHẾTMƯA.


      Hết mưa rồi.Trời lại trở về mùa nắng đẹp.

      Chúc Mưaphốnúi những ngày có nắng như ở đây.


      Nđs.
      #18
        Little_Ant 29.07.2011 12:33:53 (permalink)
        Về MƯA PHỐ NÚI và bài hát Mưa Về Qua Phố Núi

        Xin được Chào dang son, Mưa Phố Núi và tất cả các bạn đọc của chúng ta ; Oh ! thư từ dễ thương quá nè ..... : ), dễ thương như những người đã về với chúng ta, dễ thương như Mộng Thường, như Mưa đã yêu thương Bé Lười vậy đó; bỡi vậy, bài thơ nhân cách Mưa viết cho BL thật đẹp quá ....Little rất cảm kích : )

        "OK.... mình mãi đẹp như thơ lồng nhạc Hiiiiiiiii : )", MPN dễ thương lắm và nhờ có bạn mà mình đã viết ra được bài hát MƯA VỀ QUA PHỐ NÚI .... một nguồn cảm hứng thật bất chợt ; phải nói MPN đã cho mình một nguồn cảm hứng thật đẹp quá, đẹp như một sớm mùa xuân vậy đó ; và tình người đã về rực cháy bao ngày ở trong mình : )


        ( MPN đã khơi lại được ký ức của mình ...... ngày xưa đó lúc học lớp 11 hay 12 và trường đưa cả lớp đi cắm trại ......Nơi ấy cũng có một phố núi nho nhõ nằm ôm mình bên dãy núi cao, cao thật cao; cao nhất của nước Úc và chiều hôm ấy mưa về đổ qua phố núi thật đẹp ..... đẹp lắm..... đẹp và hồn nhiên như những đôi mắt thơ ngây của những người bạn học trò trong mùa thương năm ấy : )

        Mình hát cho Mưa và tất cả các bạn của chúng ta nghe một khúc hát nè :
        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/2B4DA79C8EFC484197E60441212823DA.jpg[/image]

        MƯA VỀ QUA PHỐ NÚI

        Ta đi qua con đường ấy....
        ...Mùa Sông Tương nước đổ....
        ..Ta đi qua đường nhấp nhô...
        ...Phố núi vẫn.. còn chờ..........

        Chiều nay về mây trắng.....
        ....Nhẹ bay bay lững lờ.......
        ....Chiều nay về nỗi chờ....
        ....nỗi Chờ ..người đi qua .......

        ..Chiều nay về Sông Tương .......nhìn mùa thương lá đổ..... ( Chorus hát rất cao trào )
        em về qua Phố Núi.. cho ta được một lần..... nhìn mắt lệ lâng lâng .........


        Cảm ơn Mưa phố núi đã về topic: MỘT SỚM MÙA XUÂN nên một bài hát ra đời thật nhẹ nhàng và dễ thương ....dễ thương như những con người của chúng ta đã về với nhau : )

        Little_Ant ( Sydney Winter 2011 )
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2012 23:08:01 bởi Little_Ant >
        #19
          dang son 29.07.2011 13:41:27 (permalink)





          ĐỂ BIẾT ẤM ÁP VỚI NHAU.







          Buổi sáng còn mờ tối khi tôi thức dậy,mở cổng vườn.Tất cả đều im lìm.Chiếc xe điện đầu tiên đã chạy qua đều đặn như thường lệ.Mùi sương sớm làm tôi thấy dễ chịu khi đưa mắt nhìn những người hành khách im lìm trong dưới ánh đèn trong những toa tàu điện.

          Nơi tôi ở là một thành phố núi.Đứng ở một khoảng công viên cao ngất ngưỡng,ta có thể nhìn thấy dòng sông uốn mình ở phía dưới.Những con dốc,những con đưòng ngập bóng cây cứ thế thong thả đẩy đoàn xe sắp hàng đố dốc chạy trên những cây cầu của thành phố chính.

          Đi về phía bắc của những dãy xa lộ,ta sẽ có Paris của những đám sương mù và cả một trời hối hả nhộn nhịp.Đi về hướng tây,từ ngôi thánh đường sừng sững là tôi có từng con đường yên lành của nhịp sống mà tôi đã chọn.Người ta có rất nhiều thứ để có thể chọn lựa.Tôi chọn cho mình nỗi lắng đọng yên bình để có thể kháng cự lại những trôi nổi,những âm ỉ,những cuốn hút từ nghề nghiệp của mình.

          Ta có thể sống như một chiếc lá lục bình để trôi theo dòng sông đời.Ta có thể là một dòng nước lênh đênh và có khi không định hướng,tôi biết rõ điều ấy để nói chữ Có và Không.

          Có - Có mặt. Là hiện diện với cả thảy những hành động cần phải có để trực diện vơí đời sống.
          Không - Không với những cuộc chạy đua kiểu phải " võ trang " để sống vội,để bon chen với hết thẩy mọi điều vật chất của một xã hội đầy cám dố theo sự tiêu thụ vì trên đà tân tiến.

          Với vật chất,con người sống,làm việc,chạy đua với từng vòng quay cuả đời sống. Chạy trên một con đường mù mịt và quay trong một cái vòng tròn có khi bị bịt kín ...


          Từ con phố núi im lìm lặng tĩnh của mình,tôi sống,thử sống chậm lại,thử đạp xe hằng ngày trên một con dốc,thử nhìn ngắm thiên nhiên theo tầm mắt của tâm hồn mình.Đã có bao nhiêu đổi thay trên từng góc phố núi của tôi.Đã có bao nhiêu điều không thể nào thay đổi được ?

          Tôi biết. Có 4 mùa của những màu nắng mưa.Nắng của tôi vẫn lung linh ngời sáng trên từng khóm cây cỏ và từ những khu rừng nhỏ.Mưa của tôi vẫn ướt át lành lạnh theo kiểu mưa phố núi.

          Tôi đã bằng lòng để thấy mình yêu thích tất cả mọi điều đơn giản nhất bao quanh mình. Bằng lòng với một chỗ ngồi nơi hàng hiên quán,lúc thì ngắm nhìn người và xe cộ qua đường,lúc thì nhét mình vào một góc quán để nghe nhạc,đọc sách báo lúc được rỗi rảnh và nhìn mưa khi mưa đến tìm.

          Ở một góc độ của đời sống,tôi có những câu viết,những hàng chữ của người,của mình.Và lạ kỳ thay..Từ một góc thời gian nào đó,tôi bắt gặp lại một cái tên,một hình ảnh của mưa phố núi.

          Mưa,Phố và Núi không là của riêng một ai.

          Mưa là tặng phẩm của trời đất.
          Núi là hình ảnh của thiên nhiên vũ trụ.
          Và Phố ư ?


          Mỗi người có một con phố cho riêng mình.Vói lòng tham lam,tôi đã có cho mình những dãy phố của từng con đường.Phố của một ngày xa xưa.Ở đó,tôi có những công viên thẫm màu nắng và đầy tiếng cười đùa của bạn bè .Ở đó,tôi đã có một hình ảnh của người.Người có hơi ấm riêng khi ngày mưa rơi xuống.Người có hơi lạnh để có thể làm lòng tôi mát dịu.Như một câu truyện thần thoại.

          Vậy đó.Khi chấm xuống hàng để sửa soạn ngừng lại cho bài viết này,tôi lại thấy trong ý tưởng của mình đang có thêm một cơn mưa phố núi,dưới cơn mưa ấy,tôi thấy một cô bé đang muốn kể những câu chuyện cổ tích.Và tôi lắng nghe.....






          đăng sơn.fr




          --------------


          Xin cám ơn những dòng chữ thân ái của Little_Ant
          ( Biển yêu người nên sóng vỗ từng cơn..... )


          Hẹn gặp lại với niềm vui.

          Nđs.


          #20
            dang son 30.07.2011 12:38:42 (permalink)


            VÀI CHỮ RẤT NGẮN CHO BUổI SÁNG




            Sáng nay ly cà phê nhắc nhở chú đừng ngồi lâu ở máy vì có nhiều việc làm.
            Thèm viết.Chú chỉ đủ thì giờ để thử viết một bài thơ không định trước :




            ....







            .....



            Bài thơ chỉ ngắn ngủi chừng đó.Người ta có thể làm thơ trong nỗi yên lặng của mình.Trong thơ có tiếng mưa của một trận mưa rào đêm qua,thơ có bước chân đêm,nhẹ hẫng.Hình như trong thơ của nỗi lặng im có tiếng thở của hai người đang yêu nhau giữa tiếng mưa ở đầu con phố núi.

            Nơi chú ở,cánh rừng nhỏ có những con dốc uốn quanh,có từng con đường rất tình tứ.Những hình ảnh đó đang nhắc chú đã đến giờ rời văn phòng để đi làm.

            Đi thì đi.Trước khi rời bàm phím,chú chúc Bé vui và ngoan như bài thơ chú vừa kể chuyện ở trên.



            đăng sơn.fr
            #21
              DIUHIEN 30.07.2011 14:30:12 (permalink)
               
               
              Một ngày của tháng 7 - 2011
               
              Khi ánh hừng Đông vừa hé, đàn chim chóc từ đâu bay về đậu trên lùm cây cao trước ngỏ, tiếng chúng chào nhau chíu chít rộn vui, Dịu Hiền cũng bừng tỉnh sau một giấc ngủ đêm nhẹ nhàng.
               
              Xỏ chân vào đôi giày, đứng cạnh cửa sổ, nhìn cảnh vật xung quanh đều mới cả, và lung linh sắc màu lấp lánh bởi những giọt sương trong ngần đọng trên cành lá. Dịu hiền ngầm cảm ơn đấng tạo hóa đã ban cho một thiên nhiên tuyệt mĩ. Ngài đã dùng cọ chấm vào gram màu tô lên bước tranh nhân gian sống động vô cùng, thu hút tầm mắt của Dịu Hiền - phải ngắm mãi vẫn thích thú. Nếu không có tiếng gõ nhịp của chiếc đồng hồ treo tường, báo gần giờ đến trường học, thì Dịu Hiền mãi còn đắm chìm với cảnh sắc buổi sáng hừng đông.
               
              Người giúp việc mở cổng, bác tài mở cửa xe, Dịu Hiền chào ông bà và bố mẹ rồi vội vã bước lên xe đến lớp học. Bác tài cho xe chạy với tốc độ quy định, theo ý Dịu Hiền, thì bác tài lái chiếc xe mui trần, để Dịu Hiền thưởng thức cảnh vật buổi sáng tự nhiên, hít thở bầu không khí thật là thích. Và nếu có thể, trong một giấc mơ nào đấy, Dịu Hiền sẽ xin được phép đến thăm khu vườn cây, hoa, quả của dong son, để ngắm nhìn cảnh vật thiên nhiên tuyệt vời
               
              Ghi vội vài dòng nhật ký, và phải xếp lại cho vào ngăn cặp riêng bên hong của những tập sách bài vở. Dịu Hiền ngồi vào bàn cùng học với chúng bạn.
               
              DỊU HIỀN
               
               


               
              @ Kính dang son ạ !
              Xin phép dang son, Dịu Hiền vào chơi nơi đây nha ? Xin được phép nha ?
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2011 01:51:28 bởi DIUHIEN >
              #22
                dang son 01.08.2011 02:19:51 (permalink)


                ............


                Chào DiuHien- Người bạn mới.
                Xin cứ tự nhiên khi ghé thăm trang nhà.

                Những câu viết của DiuHien đã cho tôi một ý tưởng khác để kể chuyện. ( Cứ xem như là một thứ truyện cổ tích của thời đại mới.

                Chúc tất cả vui.

                < Phố núi nơi này gửi lời thăm,chào anh Nguỵ Xưa. ( Sẽ có dịp trao đổi với anh trong chủ đề Viết Thêm Điều Gì ... )



                đăng sơn.fr
                #23
                  dang son 01.08.2011 03:39:37 (permalink)




                  21.

                  NÓI VỚI MỘT CÔ NHỎ
                  ( vừa đi lạc vào khu vườn của tôi ... )







                  Nơi tôi ở,như cô nhỏ đã biết - là một chỗ khó có thể ngập lụt.Có nghĩa là ở trên cao.Nơi này có nhiều cảnh vật đẹp của thiên nhiên.Mỗi mùa có một sắc màu riêng biệt.Dòng sông uốn mình ở phía dưới thành phố núi cũng theo mùa mà đổi màu.Nếu chịu khó đạp xe đạp hoặc đi bộ,người ta có thể ngẩn ngơ thả mắt cùng khắp chốn và ngồi xuống từ một băng ghế của phiến rừng để vẩn vơ nghĩ ngợi hoặc mơ mộng.

                  Ở cái tuổi của tôi ( chưa đủ già và cũng không còn trẻ lắm ),lắm lúc tôi sợ chữ " mơ mộng " !
                  Hình như chữ này chỉ dùng đúng nhất cho những cô bé hoặc những chàng trai vừa mới lớn.Cũng như cô bé,tôi cũng dã có một thời mộng mơ ở trong và ngoài cửa lớp.Con trai không thích ô mai,xí muội như con gái nhưng cũng biết mơ màng ra rít.Con trai đã ngẩn ngơ khi nghe bài Ngày xưa Hoàng Thị hoặc bài Con đường tình ta đi.Những con trai đã viết đầy kín những bài thơ học trò và tập tành buồn bã để biết thế nào là tương tư,là trồng cây si và thử nếm mùi thất tình...

                  Thời gian trôi như những vết nhoè trên những tấm ảnh cũ.
                  Trường học vẫn còn vang tiếng cười đấy chứ.Cậu trai rời trường lớp để học thêm nhiều thứ ở trường đại học đời.Học thất vọng từ những cử chỉ,ánh mắt.Học ngã quỵ trước những cảnh huống không thể tránh.

                  Cậu trai thành đàn ông.Và đàn ông đến một tuổi nào đó thì hắn ít có dịp mơ mộng nữa.Người ta hay đổ thừa cho chữ lãng mạn - Trong danh từ Lãng Mạn có hàm chứa cái bóng của mơ mộng ( có khi hão huyền )...


                  Khi trở thành đàn ông,có một lúc nào đó,tôi cảm thấy mệt mỏi.Mệt trước những vòng quay không ngừng của cuộc sống.Mỏi trước những bận bịu lo toan.Và tôi phải thú thật là có khi tôi sợ mình thành một người máy.Tôi có rất nhiều lý do để sợ từ cái công việc tôi đang làm khi phải đối diện với nhiều trường hợp khá khó khăn.Và vì thế,tôi viết.Tìm thấy cho riêng mình nhiều điều vui để viết.

                  Thế giới chữ của tôi từ lúc ở Saigon đến thành phố núi này đã cho phép tôi nghỉ ngơi trong sự suy nghĩ riêng tư.Trong thế giới nhỏ bé này,tôi có những khu vực riêng biệt,vừa đằm thắm vừa bình an.


                  Viết đến đây,tôi nhớ lại mối duyên tình của một cô bé và tôi.Chẳng biết cô ấy đọc cái gì của tôi để viết một cái thư ngắn thăm hỏi tôi và từ dó cô thành cô bạn nhỏ của tôi.Tôi trở thành một cái hồ than thở của cô.

                  Và tôi bằng lòng từ những vui buồn của cô ,và tôi có cái để viết.

                  Có lúc cô bảo tôi :

                  - Chú có nhiều điều để viết quá ha !


                  Tôi đã nói với cô bé ấy như một lời thú tội :

                  - Chú có thể nhịn ăn một bữa cơm để viết.


                  Và tôi viết.Viết để thấy khu rừng của một góc thành phố núi được đẹp hơn.Trong khu rừng đầy cây cối và rất yên ả,tôi có được vài chỗ thảnh thơi,tôi có thể ném cái nhìn xuống bên duới ngắm cảnh nhộn nhịp của một thành phố bên kia sông.Bên kia sông là tuôn chảy một nhịp sống khác,những hàng quán ,tiệm tùng xôn xao,những kẹt xe,những hối hả chạy theo nhịp sống.

                  Bên này sông ,nơi tôi ở,mảnh vườn nhỏ lúc nào cũng đầy tiếng chim hót chíu chít.Tôi tạo được cho mình một chỗ ngồi êm ả để đọc sách ,nghe nhạc,ngắm cây cối,lá hoa...Và có khi tôi ngừng hết thảy mọi việc để tập tành lại sự mơ mộng .

                  Tôi đã mơ thấy gì và tôi đã vẽ cho mình những giấc mơ ấy ra sao ? Dễ lắm !
                  Tôi mơ thấy mỗi nụ cười trên mỗi khuôn mặt.Tôi mơ nghe được tiếng đùa vui trên môi mắt người chung quanh với vài cử chỉ thân ái.

                  Dễ mà cũng khó.Vì biết rằng đời không như là mơ.

                  Khó mà cũng dễ ! Vì nghĩ rằng mình còn có nhiều cách để dìm bớt những cay đắng,buồn phiền.Khi buồn bã hoặc khi có điều gì cần nổi giận,cần la ó và phẩn nộ,tôi tìm về phía bìa rừng của tôi,ở đó có một cái hang động âm u,tôi vào đó.Đứng và ngồi,tôi ném những bực dọc ,cọc cằn,cau có,ưu phiền...Một lúc lâu như thế,tôi quay trở ra,quay lưng hẳn lại với những điều vừa xả ra.Và tôi quên.Tập quên để nghĩ đến những điều khác.Vui hơn.Nhẹ nhàng hơn.


                  Ngày đi theo ngày.

                  Trên những dòng chữ như thế này,tôi gặp thêm những người đọc.Trong số những nguời đọc đó,tôi có thêm những cô nhỏ,cô bé đến thăm.Có thể lạc đường nơi này.Có thể không .

                  Thế giới chữ và ý tưởng của tôi có tấm bản đồ chỉ đường rõ rệt để không bị lạc đường.Chỉ cần nhỏ nhẹ hỏi tôi.Vói nụ cười,tôi sẽ đưa cho và chỉ dẫn tận tình.
                  Khi đã hứa thì tôi cố gắng giữ lời.

                  Xin chúc vui và tôi chúc cả tôi cũng được vui.





                  đăng sơn.fr


                  #24
                    DIUHIEN 01.08.2011 20:00:52 (permalink)
                    Ngày 01 tháng 8 năm 2011

                    Trong giấc mơ, Dịu Hiền lạc bước đến một vườn cây hoa cỏ thơm ngát .
                    Trong bầu không khí trong lành này, Dịu Hiền không thể hít một hơi thật sâu vào. Thật là sảng khoái vô cùng. Đang tận hưởng tiết trời thanh lọc. Bỗng như có ai khoèo chân Dịu Hiền, cùng lúc ấy như có tiếng nói :
                    - Nhóc ơi ! Hôm nay , Nhóc tới chơi cùng nhà bác đồng quê đấy à?.
                    Dịu Hiền còn ngơ ngác, thì giọng nói ấy lại tiếp tục :
                    - Sao Nhóc lại ngơ ngác thế? Nhìn tận đẩu đâu , Cô đây mà, cô là cỏ Tóc Tiên , cô cùng nhiều chú bác anh chị khác đều rủ nhau đến vườn hoa thơm cỏ mát của bác đồng quê từ ngày giờ phút giây 8.7.2011 13:12:44. Nơi đây rất vui Nhóc ạ !
                    Dịu Hiền nhìn và thấy cô cỏ Tóc Tiên, mừng quá, bèn ngồi xuống bộc bạch đôi điều:
                    - Cô Tóc Tiên ơi ! Cô thật là hiền , không quát mắng cháu, khi cháu chưa xin phép mà dám vào chỗ của cô.
                    Dịu Hiền chớp chớp đôi mắt xin phép muộn màng :
                    - Cháu xin phép cô và các bạn của cô, cho phép cháu được vào đây giây lát rồi cháu ra liền hà ! Cháu chỉ ngắm cảnh vườn một chốc thôi , cháu không có phá hoa màu của cô đâu, cháu không có làm phiền đâu !
                    Dịu Hiền e dè nhìn vào ánh mắt của cô cỏ Tóc Tiên thăm dò và nói tiếp :
                    - Cháu tên là Lê Dịu Hiền , năm nay 19 tuổi, sinh viên Đại học năm thứ nhất ngành Y, bố mẹ cháu cũng là bác sĩ , cháu thích ngắm cảnh thiên nhiên, nhất là nhìn cây, cành, hoa, lá. Vì thiên nhiên thanh khiết và rất thật...
                    Dịu Hiền vụt đứng lên :
                    - Cháu xin cảm ơn cô Tóc Tiên và các bạn của cô, cho phép cháu đến đây chơi giây phút. Cháu chào cô Tóc Tiên , cháu về ạ ! Vì sắp tới giờ cháu đi học rồi !
                    Dịu Hiền cúi đầu chào , rồi vội vã bước đi trên con đường ban mai trong bầu trời tinh khiết dịu nhẹ mùi hương hoa cỏ mát hơi sương.

                    Dịu Hiền



                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101824/51820D99B2854152963B8A8EB23BA0B4.jpg[/image]
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2014 00:46:56 bởi DIUHIEN >
                    Attached Image(s)
                    #25
                      NgụyXưa 01.08.2011 23:09:55 (permalink)
                      Thân chào những người bạn mới của anh Đăng Sơn: Mưa Phố Núi, Little_Ant, và DIEUHIEN.
                       
                      Cám ơn các bạn đã đã mang đến phòng văn một không khí tươi vui và trẻ trung.
                       
                      Tình thân,
                       
                      NX
                      #26
                        dang son 02.08.2011 13:07:24 (permalink)





                        22. XƯA và NHỮNG CƠN MƯA


                        Đoản Khúc .


                        1. Viết cho Bạn .



                        Bạn biết không ? Nơi tôi ở,trời đang gầm gừ để rơi mưa.

                        Ngôi vườn nhỏ của tôi rồi sẽ ngập nước.Những cây,những lá sẽ dầm đìa.Còn một chốc ngắn của thời gian nữa,tôi sẽ rời văn phòng để đi làm.Tôi biết mình sẽ có vài điều để vui,để buồn trong công việc của mình....

                        Nơi tôi làm việc,cánh cửa sổ mở toang mỗi ngày hạ để tôi có thể nhìn ngắm một phía bờ sông và thả hồn theo từng cơn gió loà xoà trên những đỉnh cây rợp lá.Và,và, tôi có thể tìm một chốc lặng tĩnh giữa hai cái hẹn.Người ta đến tìm tôi để được nói và được nghe.Tôi đã nghe gì để có thể nói gì ?


                        Tôi sẽ có thể kể cho bạn nghe sau.Bây giờ thì tôi đang nghe mưa rơi đều.Mưa thầm thì giữa một bản nhạc êm dịu.Lòng tôi bỗng thấy êm,rất êm...




                        2. Viết cho Bé Mưa .


                        Chú đang viết bài.Những ngón tay chú gõ rất nhanh trên phím để theo kịp với thời gian và ý nghĩ...Chợt nhiên,chú thấy cái tên của Bé hiện lên ở chủ đề.Bé đang đọc gì ? Và Bé tìm thấy điều gì nơi có những bóng rừng,những góc tối và ánh sáng nơi phố núi của chú ?

                        Làm sao chú biết được ? Chú chỉ biết là mình rất thích mưa và dĩ nhiên chú cũng thích cả cái tên Mưa nơi thành phố núi của Bé.

                        Chú ngừng viết ở dòng chữ này để đi làm.Chúc Bé ngoan,dịu như những bóng mưa đang rơi nơi chú sống.





                        đăng sơn.fr





                        ... Xin cảm ơn tất cả những bạn viết đã ghé thăm phố núi.
                        #27
                          mưa phố núi 02.08.2011 13:55:06 (permalink)
                          Ô ! XIN CHÀO MỌI NGƯỜI !

                          hổm giờ cháu bận quá ,không ghé thăm chú được.Dường như có thêm nhiều bạn mới nữa nè. Mưa xin chào cả nhà nghen !

                          Thưa chú mạnh giỏi !
                          bố mẹ cháu đi vắng rồi ,khổ thân Mưa lắm.Gì cũng phải tự làm một mình.Lúc mẹ ở nhà cháu không nhận ra ,giờ mẹ đi vắng mới thấy nhớ mẹ quá chừng luôn nè.Mẹ dặn cháu phải tưới cây và nhổ cỏ vườn.Nhà cháu nhỏ thôi ,vườn thì rất lớn.Mẹ trồng rất nhiều thứ hoa đẹp,đặc biệt là rất nhiều hoa hồng.Mẹ sưu tầm đủ loại hết ,có nhiều thứ cháu không biết tên.Cháu thích nhất là hoa hồng trắng ,thơm ngát và lâu tàn hơn các loại khác.Chỉ cần cắt một đóa cắm vào chiếc bình nho nhỏ để trên bàn thì cháu có thể làm thơ được rồi.hihihi !chỉ là mấy bài thơ nhỏ xíu xiu thôi.Còn chú? làm sao để chú có cảm hứng để viết?Chú có yêu thích hoa hồng không? Bố cháu không thích đâu !Bố bảo có nhiều sâu và gai nhọn ,phiền phức lắm ,giống như đàn bà vậy !Bố thích hoa vạn thọ và dâm bụt,dễ trồng,không cần chăm sóc nhiều.Bố chẳng bao giờ có tiền để mà lãng phí.Mỗi tuần mẹ chỉ cho bố 50 đô thôi.bố mà không khéo thì chẳng có Starbuck mà uống.Chú có thích uống cafe không? cháu nghe bố nói cafe Pháp là thơm ngon nhất.Cháu không biết uống cafe nhưng rất nghiện...ngửi.Ui chao thơm như hoa hồng vậy.

                          Cháu sợ nhất là ban đêm ! sợ...ma
                          cháu bắt chước home alone tối nào cũng mở tivi thiệt lớn và đèn đóm  sáng choang.Khu vực cháu ở rất an ninh,không sợ trộm ,chú có sợ ma không?và thấy ma bao giờ chưa? eo ơi mới nhắc tới là thấy rởn rồi...chết !
                          cháu phải trùm mền lại.bye chú nha ! ý dà da

                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/1A84BDED455D4B59BC8FF5627C4AF814.jpg[/image]
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2011 15:19:01 bởi mưa phố núi >
                          Attached Image(s)
                          #28
                            dang son 03.08.2011 13:07:52 (permalink)





                            THƯ NHỎ CHO BUổI SÁNG




                            Tự thuởng cho mình một chút nhạc jazz êm dịu trong lúc nhâm nhi ly cà phê sữa;chú thủng thỉnh đọc lại những điều Bé tên Mưa đã viêt.

                            Bé khai thật là Bé sợ ma.Rất sợ. Và Bé hỏi chú :
                            - Chú có sợ ma không ? Thấy ma lần nào chưa ?

                            Thử chơi một trò chơi giản dị nhé Bé. Bé chỉ việc đảo câu hỏi thứ hai ( Thấy Ma ) để có thể tìm thấy câu trả lời cho Bé.

                            Dễ thôi. Đừng suy nghĩ nhiều ,có hại cho chất xám. Muốn sợ ma thì phải thấy Ma.Chú chưa thấy Ma lần nào,chỉ tưởng tưởng mà thôi lúc còn bé tí...

                            Bây giờ,lâu lâu chú cũng biết sợ ma một tí nếu nghĩ đến.Và Bé này ! Chú không tin có ma.( Chú sẽ kể vài câu chuyện về Ma(dame ) hoặc Ma(soeur ) cho Bé nghe sau.

                            Ở mấy dòng chữ,Bé đã nói và hỏi thêm :


                            ... " Làm sao để chú có cảm hứng để viết ?
                            Chú có yêu thích hoa hồng không? Bố cháu không thích đâu ! Bố bảo có nhiều sâu và gai nhọn ,phiền phức lắm ,giống như đàn bà vậy ! "



                            Để có cảm hứng thì ta viết.
                            Để viết,ta cần có cảm hứng
                            Để pha trộn cảm hứng và sự viết vào với nhau,ta nên yêu hoa hồng có nhiều gai ( Đàn bà đẹp và quyến rũ nhờ những cái rắc rối gai nhọn sần sùi của họ! )- Nói thật ra chú rất thích hoa hồng ,chú không yêu và si mê đàn bà,chú chỉ say họ mà thôi..Nhưng chú biết sợ bị chích vì gai....
                            Bố cháu đã nói đúng và ông đã né !


                            Bé !

                            Giờ ngồi máy đã hết.

                            Chú ngừng.Sẽ gặp sau nhé.Chúc Bé có nhiều gai để biết mình quyến rũ và có duyên.



                            đăng sơn.fr
                            #29
                              mưa phố núi 04.08.2011 00:06:14 (permalink)
                              GOOD MORNING !
                               
                               
                              buổi sáng trời mây trong
                              em ưa đảo lòng vòng
                              rong chơi theo con nắng
                              tìm thú vui lông bông !
                               
                               
                              hay hôn chú ơi ! hôm nay Mưa vui lắm ,vừa sáng tinh mơ là đã có ý thơ ,lơ tơ mơ rồi nè. sáng nay thức dậy ,thấy đói bụng quá trời quá đất luôn.Cháu chẳng còn nhớ mình đói từ khi nào nữa ,Chiều qua ,trưa qua ,hay từ sáng hôm qua.Ôi chao là nhớ cơm của mẹ ! giờ này mà có cơm nóng của mẹ ,canh chua khế ,cá bông lau kho tộ.wow !chắc cháu phải ăn 3 tô ,ơ không ! 2 1/2 thôi phải giữ eo mờ ! mẹ nói con gái mà mập ,xấu lắm. Chú ơi chú có mập không? ở gần nhả cháu có mấy ông bác hay đi bộ ngang qua nhà cháu ,hổng biết tại sao mà bụng của của mấy ổng bự tổ chảng vậy nè?ngày nào mà cháu nhìn thấy mấy ổng ,khỏi làm thơ luôn ,cho dù con cóc cũng không được eo ơi! hãi lắm. Chú thích đủ thứ ơi ,chú có thích đàn bà mập không? dạo này mẹ cháu bị lên cân ,mẹ diet dữ lắm.Ngày nào mẹ cũng nấu nhiều món ngon ,mẹ không dám ăn. tối ngày chỉ thấy mẹ ăn sà lách với uống sữa thôi. Cháu mê ăn icecream lắm ,đang mùa hè nóng nực mà ,ở gần nhà cháu có quán kem ngon tuyệt.Kem dâu nè ,kem dừa nè.Gần đây lại có thêm món kem greentea nữa nè ,ui chao ! đã. Cháu phải đi ăn kem mới được. Ông chú yêu quí ơi !chú thích hương vị gì ,cháu đãi chú nha.Để cháu đoán ,chắc là chocolate rồi,dân tây mà !hay là cafe? quán kem đó do người Việt mình làm chủ đó chú ,mới mở thôi. Quán có lối trang trí nhẹ nhàng ,vui mắt ,tên là quán kem tình nhân.Lần trước cháu đến ăn kem nghe được một bản nhạc xưa rất hay.Cháu hát chú nghe ha.
                               
                              "  về đây khi mái tóc còn xanh xanh...
                              về đây khi chiều gió ngày lang thang !
                              về đây với xác hiu hắt lạnh lùng ,ôi lãng du quay về điêu tàn... ''
                               
                              đây là lần đầu tiên cháu nghe bản này đó ! âm điệu rất hay.chú biết bản này không? ÔNG CHÚ BIẾT ĐỦ THỨ?
                               
                               
                               


                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/6F738897C24C4638B72FB5BCF10D94EC.jpg[/image]
                              Attached Image(s)
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 18 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 268 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9