THƯ TỪ NƠI XA - đăng sơn.fr
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 18 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 268 bài trong đề mục
Little_Ant 04.08.2011 12:45:10 (permalink)
GỬI NGƯỜI CON GÁI BẮC ÂU CHÂU

Little lại đến thăm dang son nè, mỉm cười với dang son trong một buổi sáng thật sớm Hiiii : ) sáng hôm nay thật lạ lắm dang son ơi ..... gió mùa xuân về sớm quá ....đông chưa đi qua mà đã được xuân về tới : )
Nơi Little ở nằm dưới chân dãy đồi núi nho nhỏ của miền tây Sydney .... qua khỏi dãy đồi núi ấy là một khu rừng cây eucalyptus Blue Mountain nỗi tiếng của nước úc và thế giới ....Khi hạ về nắng rực cháy , những chất dầu xanh eucalyptus này sẽ tự trong lá phát ra một mùi hương the nhè nhẹ rất thơm, hương thơm ấy toả ra trong tia nắng và làm ửng lên cả dãy núi trở thành một màu xanh biếc.

Nơi khu rừng quí báu này là nơi ở thiên đường của Kangaroo, Wombat...... Koala v.v.; những loài thú vật đáng yêu này rất hiếm quí vì chúng chỉ có sanh ra ở nước úc thôi , nhất là Koala, cá tánh thật dễ thương hiền lành , từ tĩnh và hồn nhiên với nét mặt luôn luôn nhẹ nhàng mỉm cười .

Sáng hôm nay khi Little đang ngủ thì một đàn chim chóc từ đâu bỗng bay tới -.......tiếng ca hát vui tươi rộn ràng của chúng đã đánh thức Little, đem little trở về với hiện thực sau một cơn mơ thật dịu dàng mà Little chưa muốn tỉnh : một người con gái phương xa nơi miền bắc Âu châu đã về với Little trong ấy .....đêm hôm đó trong room thơ, cô gái ấy đã phải trên chiếc xe đạp thật nhanh lo cho xong việc đễ rồi trở lại room thơ gạp Little; lúc đó vì Little đợi quá lâu nên đã như trách hờn lên người con gái ấy ....người con gái ấy trong hơi thở vẫn còn ngắn ngủi thiếu hụt nhưng vẫn nhẹ nhàng ung dung chỉ nói lên một lời : " oh! em chạy mệt muốn hụt hơi luôn anh "

Ta thương quá một người con gái trong khoảng thời gian đó đã phải lo đủ điều, xa gia đình đến miền bắc âu châu đễ học về ngành Y ...ngày học đêm làm .... bao thăng trầm vất vã trong cuộc sống .....Ngoài trời thì giá buốt những cơn tuyết rơi đóng thành băng lở.... - lạnh cóng cả người vậy mà đã cố xong công việc để rồi trên chiếc xe đạp yêu thương ấy băng mình qua tuyết đổ về gặp lại Little giữa room thơ ..... oh! .......

Little ước gì mặt trời đừng lặng nơi phương tây từ hôm ấy, để bây giờ trong room thơ Little vẫn đang được nói chuyện cùng người ấy và chính bàn tay nhỏ bé của mình sẽ lau lên từng hàng lệ lạnh như Little đã lau cho một người em gái của Little ( BL ) trong room thơ của mùa đông năm trước .

Thời gian không thể kéo lại được nhưng chút tình người vẫn có thể rực cháy được...., và xin lửa tình người hãy rực cháy lên; lau khô đi những dòng lệ thăng trầm nhất là cho những người con gái việt chúng ta đang sống xa quê hương lưu lạc nơi xứ người .

Little_Ant ( Một hôm mùa xuân vội về sớm 2011 )


EM ĐÃ VỀ

Có một hôm bình minh về réo gọi
Về giữa tinh sương... về giữa một riêng anh
Làm tỉnh cơn mơ dịu dàng chưa muốn tỉnh.....
Một làng gió mát... đỉnh núi nhẹ bay về

Oh! đàn chim chóc từ đâu về tiếng cất
Tiếng cất thật gần say ngất cả bang mai
Oh! chim đến bên tai, bên anh chim hỏi nhỏ
Có nhớ người không?... của mùa đông năm trước -

...Năm trước anh chờ .... chờ người giữa room thơ ?
Anh nói với chim rằng ...Sông Tương nước vẫn đổ
Nước đổ thật nhìu, nước đổ đổ thương yêu ....
Anh nói anh chờ....chờ người như mưa thấp
Mưa thấp ngập lòng ... ngập lối tối năm xưa

Ta nhớ làm sao một mùa thương đông năm ấy ...
Căn phòng rét lạnh, lạnh ... cóng cả đêm khuya
Nhưng lạnh làm sao bằng quê hương em tuyết lở
Khi em đạp xe về chuyên chở cả tình anh

Ta vẫn nhớ làm sao mùa đông thương năm ấy nữa ......
Khi em đã về trồng cấy vườn thơ anh
Vườn thơ anh nở..... nở lên tình người thắm
Và em đã về.... ôi !.... say đắm cả mùa thương

Little_Ant ( Mùa Đông Sydney 2011 )


( Tặng cô em gái Sweden đã trải qua bao thăng trầm cuộc sống nơi xứ người )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2012 11:52:30 bởi Little_Ant >
#31
    mưa phố núi 04.08.2011 14:25:35 (permalink)
    HI KIẾN NHỎ !
     
    Ui chao !là tình thơ ,ui chao là lãng mạn.bữa nay tui mới biết tài của bạn đó nghe.ohm ! hơi có chút...ghen đó nha. cứ tưởng bạn chỉ làm thơ cho...mưa thôi mừ !nhưng mà chỉ là xíu xiu thôi hỉ.thơ của kiến hớp hồn người ta rồi đây.bạn rành tiếng việt vậy à.vỗ tay hoan hô kiến nè.ui chao bạn thiệt là người trong mộng của mưa đó nha !ê khai thiệt đi có phải đi theo ông chú thích đủ thứ học nghề hông nè.galant hết xảy luôn !bye !


    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/2E900722F563450CBBDF785436878075.jpg[/image]
    Attached Image(s)
    #32
      Ct.Ly 05.08.2011 02:14:31 (permalink)
      #33
        dang son 05.08.2011 15:30:56 (permalink)




        40.


        ĐỂ BẮT ĐẦU MỘT BUỔI SÁNG.



        1.


        Để bắt đầu cho một buổi sáng,ta làm gì ? Và ta nghĩ gì khi vừa mở mắt rời chăn chiếu ?

        Mỗi người có một cách thức riêng.Phải vậy không ?

        Chú thì vẫn thế.Tà tà.Không vội vàng hấp tấp.

        Vừa mở cửa nhìn ra vườn thì dã nghe tiếng mưa.Róc rách,rủ rỉ.Mưa bụi thôi.Nhẹ lắm.Lũ chim không ríu rít như mọi ngày.Trời còn mờ tối và hơi se lạnh.Chú bật đèn bếp,mở máy pha cà phê.Nhìn cái tên hiệu của gói cà phê xay với cái tên Grand- Mère ( Bà Nội - Ngoại ),chú chợt nghĩ đến bà nội thân yêu của chú.Bà nội đã chầu trời mấy năm trước.


        Ngồi vào bàn ăn,bấm nút radio mở đài Fm nghe nhạc,chú nghĩ nhiều đến
        " Chuyện Tình " giữa bà Nội và chú.


        " Ngày ấy, chú chân ướt chân ráo vừa qua đất tây.Bà là người bà,người mẹ tuyệt hảo.Chú ví bà như một bà tiên.Bà không có cây đũa thần để làm mấy cái chuyện phép lạ vớ vẩn ( như trong truyện cổ tích ).Bà làm phép lạ với trái tim nhân ái của bà.Vì bà đã bỏ tiền dành dụm mua 7 cái vé máy bay của Air France khi bảo lãnh cho gia đình chú sang Pháp.

        Từ đó,mỗi lần chú đến thăm bà ở căn hộ thơm tho xinh xắn có nhiều chậu cây của bà. Ngồi yên ả,nghe bà kể chuyện đời xưa rồi bà hay hỏi :

        - Tối nay ngủ lại với bà nhé.Bà làm nhiều món ngon cho cháu ăn.Xem ti vi với bà...


        Chú ôm lấy vai bà nội,hôn lên đôi mắt dịu dàng và cầm lấy bàn tay nhỏ của bà để có thể nói :
        - Bà yên chí.Cháu có nhiều thì giờ.Cháu ở lại với bà.


        Bà cười tươi.Bà chậm chạp đi về cái tủ có bộ đĩa hát từ năm "1900... lâu lắm " của bà.Chú lại đưọc nghe Edith Piaf hát bài La Vie En Rose và cậu Claude François hát Un chanteur mal aimé....

        Bố mẹ tôi ơi ! Ông bà nội ngoại ơi..Toàn là những tiếng hát và những bản nhạc mà chú không mấy thích.Trong khi nhạc thong thả rì rè nhả tiếng,bà thong thả kể chuyện cổ tích của những ngày nắng đẹp cho chú nghe.Bà nói về cậu Bébé con trưởng của bà.Cậu ấy dễ yêu,có tinh thần trách nhiệm cao,có hiếu thảo và cậu Bébé ấy là cha của chú.

        Sau khi kể về những đặc tính như thế của cậu Bébé con cả,bà dịu dàng nghiêng mắt nhìn cậu bébé cháu trai đích tôn.Bà nhỏ nhẹ :

        - Cháu cũng giống bố cháu y hệt.Từ hình dáng,từ cách ăn nói.


        Nói xong,bà khóc.Khóc vì nhớ con đã mất sớm.

        Chú lại gần bà,quỳ xuống chân bà :

        - Bà ơi ! Đừng buồn nữa.Cháu không phải là bố cháu nhưng.....


        Chú đã không thể nào nói gì sau chữ Nhưng thảm hại như thế.Đôi khi chẳng có ngôn từ nào để có thể diễn đạt cho đúng tâm trạng.Chú giữ sự yên lặng ở hơi ấm truyền từ bàn tay của bà.

        Bà tiên của chú làm món ăn ngon lắm.Bà ăn ít vì bà mải nhìn chú ngon miệng.Bà cháu cứ ríu rít bên nhau như thế cho đến hết chiều.Bà và chú nằm cạnh nhau xem truyền hình cho đến khi bà về giường của bà.Bà đắp tấm chăn lên người cậu bébé yêu quý của bà. " Ngủ ngon ,cháu nhé - Mai chúng mình dắt nhau ra chợ.Bà cần mua vài thứ hàng "


        Chú đã có những ngày thần tiên như thế.Và chú đã sung sưóng được biến thân làm một lúc hai con người trong tâm hồn của bà nội.Bố chú và chú.


        Khi chú ngồi viết những hàng chữ này thì trời vẫn nhả cơn mưa.Chú đang viết bằng những giọt lệ nóng khi chú nghĩ đến bà tiên dịu hiền ấy đã rời xa chú.Những vĩnh viễn, bà tiên vẫn là một bà tiên tuyệt vời mà chú đã may mắn có được.




        2.

        Bây giờ chú kể cho Bé nghe những chuyện khác.


        Ngày hôm qua,chú có hai điều vui và buồn :

        Chiều muộn,đi làm về.Chú có thói quen mở máy đọc bài và viết bài...

        Chú nhận được một cái mail báo là : " Ct.Ly đã gởi cho bạn thư riêng từ Viêt Nam Thư Quán - Thư Viện Online vào lúc.... "


        Vậy ư ? Chẳng biết cái tên lạ lùng Ct.Ly ấy là con trai hay con gái ? Chỉ biết là một trong những người ở trong ban điều hành của Web .Sau này thì chú biết nàng là con gái ! Nàng báo cho chú biết là đã thảy một số bài vở của chú để lập thành một Tuyển Tập Truyện Ngắn dưới tên chú ở Thư Viện.

        Đã từ mấy tuần trước,nhà văn đàn anh tên Ngụy Xưa đã có ý ấy và báo cho chú biết.Việc chọn lựa bài và tống vào thư viện là do toàn quyền sinh sát của Ct Ly ...

        Mở đề mục của thư viện,chú chẳng biết phải nghĩ gì nữa. Có một niềm vui nhẹ nhàng nào đó ở trong đầu.Bềnh bồng như mây bay.Chú tìm được lại cái cảm giác của ngày vừa 16 tuổi với bài thơ đăng trên tạp chí Thiếu Nhi do Nhật Tiến chủ trương.Cái cảm giác thấy đôi mắt bố chú hỏi chú :

        - Bố không nghĩ là con viết bài gửi báo.Con đã viết khi nào ?


        Và từ đó,chú tiếp tục viết.Viết như một thử thách với chính mình. Làm sao để vượt qua những hàng rào chọn lọc của những ban biên tập ? Làm sao để không buồn bã khi có những toà báo không trả lời và đăng bài một khi bản thảo của mình đã nằm trong cái xọt rác ?

        Thời gian trôi. Trôi ....

        Và chú đã đủ lì lợm để không còn thấy ấm ức buồn phiền nữa .


        Đó là điều vui khi nhận được một tin vui.


        Bây giờ là điều buồn.Bé có muốn nghe không ?

        Chú nhận được một cái mail của cô bạn thân.Cô ấy viết :

        " Nđs viết bài ở net là để tán tỉnh những cô bé.....- Hắn ta có những cái lảm nhảm... "


        Chú cáu kỉnh lắm ! Bình thường ,ở ngoài đời thì chú nổi dóa ngay khi có người nở lòng cáo buột chú điều mà chú không hề có ý tuởng và hành động.

        Chú viết câu trả lời cho cái người đẹp nhưng " dã man " ấy như sau :

        - Em có đoán được cái phản ứng của anh ra sao sau lời cáo buột của em ?

        Và chú phản pháo ngay lập tức với nguyên văn như sau :

        -Hãy đoán xem ,anh nói gì với em : ( .......................... )


        Bé biết không ? Cô bạn ấy tàn bạo lắm,cô có ý nói chú đang ve vản một cô bé đã vào viết cho chú ở vài chủ đề.( Vì chú có cái tật hay gọi những cô nhỏ bằng " Bé ".


        Thiện tai ! Thiện tai !


        Điệu này thì chú sẽ phải xem lại toàn bộ những bài viết của chú từ những Web,từ những diễn đàn từ xưa đến nay.

        Đọc lại,xem lại như một cách thức xét mình.Hỏi lại mình thêm một lần nữa :

        - Hắn viết gì ? Diễn tải điều gì ? Hắn có một tư tưởng như thế nào để có thể truờng kỳ viết ?


        ...

        Mưa vẫn rơi đều.
        Cái dĩa nhạc của chú vẫn quay đều.Chú đang nghĩ đến một đề tài về sự suy nghĩ và cách viết ở một chủ đề mà chú hằng yêu thích : " Viết Để Làm Gì ? và viết thêm điều gì ? "


        Chú ngừng viết với những ngón tay đã mỏi ở đây.

        Chúc chú và bé được vui.Và nhất là cho chú.Chú phải biết giữ mình khi viết.









        đăng sơn.fr

        #34
          Ct.Ly 05.08.2011 17:52:41 (permalink)
          #35
            NgụyXưa 06.08.2011 03:33:38 (permalink)

            Chúc tác giả cứ ngồi ngâm cứu viết tiếp những cái buồn vui trong cuộc sống, đôi khi đọc mà mắc cười mình ên, chắc là phải mang bệnh " tửng " quá hihih

            Cô Lỳ mà mắc bệnh "tửng" thì tìm đến anh Đang Sơn là đúng rồi.  Free service, phải không anh Đăng Sơn?
             

            Còn vụ cô bạn thân, mà nở lòng nói mình dzậy cũng thấy vui và buồn khg biết tả sao đây tác giả nhỉ

            Khi viết lách, mình hay đặt mình vào việc gì đó, cái sự thật và cái imaginer thêm tình tiết mới viết ra được nhiều đoản văn với tình tiết éo le, bi thảm hay hạnh phúc tùy theo từng đoản khúc mà mình nghỉ ra trong khoảng khắc nào đó ( cái này phải nhờ anh NGuỵ Xưa giải đáp thắc mắc hay Gở Mối Tơ Lòng Thòng  mới đúng đó ) phải không anh NGuỵ Xưa.

            Khi NX viết truyện tình bạn bè cứ tưởng là chuyện của NX, và có anh bạn phê bình rằng thì là "Nó viết vậy mà vợ nó không đập cho nó một trận". May là bà xã NX biết rõ là NX chỉ "phịa" cho ta đây ra vẻ hào hoa chứ thực sự NX hiền như bụt, cơm nhà quà vợ, quanh quẩn suốt ngày ngoài vườn, có gập ai đâu mà yêu với thương!
             
            Cô bạn của ĐS chắc cũng giống như anh bạn của NX, đồng hoá nhân vật với tác giả. Ờ, mà biết đâu, hay là cô ấy là hiểu rõ ĐS nên mới "phán" như vậy. Chết thật! ĐS nhờ ông bạn Alain phân tích xem sao.
             
            Phòng Văn lúc này đông vui vì những cây viết mới. Thân chúc các bạn những ngày bình an.
             
            NX
            #36
              Little_Ant 06.08.2011 10:20:25 (permalink)


              Trích đoạn: mưa phố núi

              HI KIẾN NHỎ !

              Ui chao !là tình thơ ,ui chao là lãng mạn.bữa nay tui mới biết tài của bạn đó nghe.ohm ! hơi có chút...ghen đó nha. cứ tưởng bạn chỉ làm thơ cho...mưa thôi mừ !nhưng mà chỉ là xíu xiu thôi hỉ.thơ của kiến hớp hồn người ta rồi đây.bạn rành tiếng việt vậy à.vỗ tay hoan hô kiến nè.ui chao bạn thiệt là người trong mộng của mưa đó nha !ê khai thiệt đi có phải đi theo ông chú thích đủ thứ học nghề hông nè.galant hết xảy luôn !bye !


              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/2E900722F563450CBBDF785436878075.jpg[/image]


              Oh ! ừa Mưa ơi ......nhỏ xíu xiu thôi nên không sao cả Hiiiiiiiiiiiiiii
              #37
                dang son 06.08.2011 13:02:42 (permalink)





                TƯỞNG TƯỢNG HAY LÀ CÓ THẬT ?







                Bé !


                Bữa nay Bé xê ra,đi tìm chỗ nào dể lánh mặt một tí để chú nói chuyện người lớn nhé. ( Có những chuyện cấm trẻ em dưới 30 tuổi ! )

                Nếu Bé tò mò,hiếu kỳ và rất lì lợm để nghe lén thì cứ việc.

                Hãy nép vào cách cửa nghe chú thủ thỉ với hai nhân vật đã có trọng trách kiểm duyệt theo kiểu quan thuế ở đây.


                Chuyện như thế này :


                1.


                ..." Xuống máy bay,qua trạm kiểm soát,đưa giấy thông hành.Cô Công Tử Ly cười tủm tỉm và cô nhìn chú vơí một ánh mắt nghi ngại.Cô nói :


                " Khi viết lách, mình hay đặt mình vào việc gì đó, cái sự thật và cái imaginer thêm tình tiết mới viết ra được nhiều đoản văn với tình tiết éo le, bi thảm hay hạnh phúc tùy theo từng đoản khúc mà mình nghỉ ra trong khoảng khắc nào đó ( cái này phải nhờ anh Nguỵ Xưa giải đáp thắc mắc hay Gở Mối Tơ Lòng Thòng mới đúng đó ) phải không anh NGuỵ Xưa, hay mời tác giả Chu sa Lan vào biện hộ dùm cũng được mà nếu hai nhà viết chữ này mà vào thì cô bạn của tác giả chắc phải và cho cả ba người, vì hai nhà viết chữ này viết toàn những chuyện còn ướt át hơn tác giả Dang Son nhiều há

                Nhà văn nào cũng vậy, lấy sự thật rồi thêm chút gia vị vào cho đậm đà thêm thì chắc là chỉ có vài chục phần trăm sự thật, ai kêu đọc rồi cứ tưởng là thật 100% làm chi rồi thán oán há...."



                Đọc xong chú hơi áy náy,hơi ngỡ ngàng.Vì nhiều lẽ . Danh từ " gia vi " thơm quá. Khi làm một món ăn;nếu thêm gia vị vào nhiều quá thì cũng hơi kẹt. Còn quên gia vị thì nhạt lắm.

                Đứng xem và nghe được những điều đã xảy ra trong cuộc sống,lắm khi người viết chóng mặt để thấy tim đập mạnh.Hắn,cái người viết cần có một trí nhớ tốt để ghi lại sự việc. Còn cái việc có trung thực bao nhiêu phần trăm thì chỉ có hắn biết mà thôi...

                Đã từ lâu hắn đã yêu âm nhạc và yêu sử dụng dụng cụ,máy móc của âm nhạc.Hắn thích chữ HD và HIFI - ý nói về sự trung thực -



                Nhìn lại cái đồng hồ ở góc màn ảnh thì Hắn cuống lên rồi ! Đã đến giờ phải rời máy.



                2.


                Chữ nghĩa lọt vào ánh mắt của anh nhà văn có cái tên rất xưa , lạ,đẹp.

                Nguỵ là bởi anh ấy đã đi lính.Anh biết cách bắn súng.Và anh đã bị người ta gọi là Nguỵ ( Nguỵ cũng có nghĩa là giả tạo ! - Theo cái ý của kẻ bên kia chiến tuyến ! ! )

                Xưa ! Cái này thì dễ hiểu lắm.Vì đã là cũ kỹ.Cũ và bị bám bụi.

                Nếu nói theo một cách khác,người dàn ông một khi đã đưa chân vào rọ,đã lên xe bông về nhà vợ thì hắn trở thành cũ kỹ vơí lớp bụi thời gian đã mang tên độc thân vui tính của hắn.

                Khi đã có vợ thì khi được vợ lèo nhèo hành hạ thì chàng càng có hứng để viết.Viết một cách thê thảm ( Sẽ có sự dẫn chứng sau loạt bài này về người viết tên Nguỵ Xưa )



                ....

                Bây giờ thì Bé có thể trở lại để góp chuyện được rồi.

                Chú sẽ lắng nghe Bé.

                Bé nghĩ gì với cái thế giới người lớn cũ ,xưa của chú và bạn bè ?






                đăng sơn.fr


                #38
                  mưa phố núi 06.08.2011 13:46:22 (permalink)
                  CHO CHÁU XIN LỖI NGƯỜI LỚN CÔ CHÚ NHA !
                   
                  CHÁU KHÔNG THÍCH CÁI CÁCH SUY DIỄN  QUÁ NGHỀ NGHIỆP ,QUÁ SÁCH VỞ CỦA CHÚ THÍCH ĐỦ THỨ. CHÁU CÓ CÁCH DIỄN GIẢI THEO TẦM MẮT NGÂY NGÔ CỦA CHÁU.TÊN CHÚ NGỤY XƯA RẤT LÃNG MÃN ,chú là người yêu thích kỷ niệm - hoài niệm.phải vậy không chú? nếu không chú không thể cầm viết được đâu.ngụy có thể một phong cách ,ngụy cũng có thễ là một bối cảnh để chú được trốn vào trong đó để tìm lại những ký ức ngày xưa ,mà cháu đoán là rất vàng son phải không chú.Chú không cô đơn đâu ! bởi bố cháu sợ mẹ cháu nhất.cháu cũng sợ mẹ nhất mà.CHO NÊN CHÁU XIN ĐƯỢC VINH DANH CÁC NGƯỜI VỢ ,NGƯỜI MẸ YÊU QUÍ TRÊN ĐỜI. ĐÀN BÀ MUÔN NĂM.cô Cát ly ơi không phải cháu nịnh cô đâu ! rồi cháu cũng sẽ là đàn bà mà.xin cô chú tha cho mưa tội nhiều chuyện.CHÚC CÔ CHÚ HẠNH PHÚC !
                  #39
                    dang son 06.08.2011 23:05:15 (permalink)







                    NGÀY MƯA.
                    VIẾT vài điều cho Bé Mưa




                    ...


                    Ngày của chú đang mưa từ buổi sớm.Mùa hạ này chỉ là ẩm và ướt.Ướt nhiều lắm !

                    Chú đã làm việc xong.Về nhà.Thấy có những dòng chữ của bé Mưa.Và chú nghĩ rằng chú còn vài món nợ nhỏ với những câu hỏi của Bé.

                    Bé hỏi Chú có mập mạp không ? Chú có thích ăn kem không ? Và Bé kể chuyện vui. Chú thấy vui.Vui nhiều và nhất là khi nhìn những tấm hình minh hoạ mà Bé đã tải vào trang viết.

                    ( Chú không tròn trỉnh. Gầy. Chú thích ăn kem và thích nhìn các cô ăn kem )

                    Xong rồi.Trả lời xong thì thấy hết nợ.


                    Chú cám ơn Bé Núi đã có lòng viết vài câu và nói thẳng điều Bé không thích và đổ thừa về cách suy diễn về cái tên rất " lãng mạn " : Nguỵ Xưa. Ai nói là cái tên ấy không đẹp ? - Đẹp ở chỗ Xưa ! Xưa ở chỗ có chữ Nguỵ !

                    Ở cách viết của Bé,chú thấy có vài điều ngộ - Lạ ! Có đoạn Bé khai ra là Mẹ Bé chỉ cho Bố 50 đồng một tuần mà thôi.Và bây giờ thì bé bật mí là Bố sợ mẹ nhất.

                    Bé à ! Nếu chẳng may Bố của Bé đọc được những dòng chữ như thế thì ông sẽ nhăn lắm.Khi nào Bé lấy chồng thì Bé sẽ hiểu rõ tại sao đàn ông sợ vợ và lúc nào thì họ không sợ .Từ ngày lên xe hoa tới giờ chú chưa từng bao giờ bị bà nhà đánh cái nào.Nàng chỉ cằn nhằn ,nhăn nhó,lèm nhèm thôi.( Chuyện nhỏ mà ) - Các ông sợ bị làu nhàu,nhưng khi nào các bà không lèm nhèm thì lại thấy nhơ nhớ... ( Bé có giải thích được vì sao không ? )


                    Mà nè ! Tại sao Bé lại đặt cho chú cái tên là Chú Thích Đủ Thứ ? ( Có nhiều cái chú chả thích tí nào ! )

                    Bé chịu khó đọc thêm vài bài nữa rồi Bé sẽ biết.

                    Chúc bé ngoan và tử tế hoài với chú.



                    Nđs.
                    #40
                      mưa phố núi 07.08.2011 00:01:48 (permalink)
                      CHÀO BUỔI SÁNG !
                       
                      A ha !cái này thì vô tình,cháu biết.nói theo mấy ông văn sỹ thì nó có tên gọi đàng hoàng : THÚ ĐAU THƯƠNG
                      Chú chịu khó ngẫm nghĩ chút xíu ,trong cách suy nghĩ mơ hồ của cháu thì mỗi đấng trượng phu Việt Nam mình là một ông vua nhỏ nhỏ ,cho dù là nhỏ xíu xiu xiu thôi trên ốc đảo của mình.đây cũng là một tính cách rất là
                      "hồn thiêng sông núi "phải không chú? và cháu thấy hãnh diện biết bao ,đàn ông ngoại quốc ngó mà mơ đứt ruột ,thèm rõ dãi cũng như bọn cháu thèm ăn kem vậy.
                      cháu không sợ bố nhăn đâu ! bởi cháu hay nghe bố bảo cháu là hũ rượu của bố.bố còn là fan trung thành của thơ cổ tích của mưa mà.Biết đâu mẹ tình cờ đọc những dòng này lại tăng lương cho bố double...hihihi.
                      cháu cũng có đọc qua ở đâu đó câu này :
                       
                      VĨ NHÂN THUA MỸ NHÂN MỘT BẬC.
                       
                      vậy chú ơi !chú có muốn làm vĩ nhân không?
                       
                      sao chú có lúc gọi cháu là mưa ,rồi lại...núi.chú bị lẫn sớm quá hà ,còn chưa đến 60 mà.nếu ngày mai chú gọi cháu là nắng nữa...thì cháy cả thơ còn gì.Mưa không lấy chồng đâu chú ơi ! mưa không đẹp như mẹ ,khó lòng mà câu nổi ông vua ,may ra câu được tên lính hầu...có thể lắm,tới đó tính sau hén.kính chào các ông vua 


                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/4FEA7244FC4941DC9EDC0CAB4CD31D56.jpg[/image]
                      Attached Image(s)
                      #41
                        NgụyXưa 07.08.2011 02:01:36 (permalink)

                        TÊN CHÚ NGỤY XƯA RẤT LÃNG MÃN ,chú là người yêu thích kỷ niệm - hoài niệm.phải vậy không chú? nếu không chú không thể cầm viết được đâu.ngụy có thể một phong cách ,ngụy cũng có thễ là một bối cảnh để chú được trốn vào trong đó để tìm lại những ký ức ngày xưa ,mà cháu đoán là rất vàng son phải không chú.

                        NX đúng là người sống với kỷ niệm, một phần vì tuổi tác, và một phần vì những ngày tháng cũ rất sống động, chứ không hẳn là “vàng son”, đủ để cho NX viết gần một trăm bài tùy bút “Gửi Bạn Miền Xa”.

                        Bạn của NX có thể là những người một thời đã mặc cùng một màu áo lính, và cũng có thể là những người còn rất trẻ, chỉ biết nhau qua văn chương mà chưa gặp mặt một lần. NX viết về chuyện quá khứ nhưng đôi khi cũng viết về những ước vọng của tuổi trẻ như truyện ngắn “Tình Thư Từ 10 Ngàn Dậm Xa" http://vinasoft.com/TinhThuTuMuoiNganDamXa.htm, tâm sự của một người trẻ lớn lên ở hải ngoại nhưng còn nghĩ tới Việt Nam, và vẫn còn đi tìm cho mình một quê hương.

                        Như anh Đăng Sơn nói, người viết “đứng xem và nghe được những điều đã xảy ra trong cuộc sống” để rồi thêm phần suy diễn, và gửi gấm thêm chút tâm tình, hay ước vọng, để làm nên bài viết của mình. Nhân vật trong các bài viết có thể không phải là tác giả nhưng tâm tình thì chắc chắn là những gì người viết muốn gửi gấm đến những người đồng cảm, và cũng để cho tâm hồn mình nhẹ nhàng thanh thản hơn.

                        NX rất vui vì thấy phòng văn lúc này có nhiều cây viết mới và trẻ nên mượn dịp trả lời “Mưa Phố Núi” lúc này để gửi chút tâm tình, và làm quen với các bạn. Rất mong các bạn tiếp tục viết và góp ý vì đó là ước vọng của người viết và cũng là của ban điều hành diễn đàn.

                        Tình thân,

                        NX
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2011 02:09:30 bởi NgụyXưa >
                        #42
                          dang son 08.08.2011 00:56:30 (permalink)

                          XIN TRỢ GIÚP



                          ° ° ° °

                          ...

                          Trả lời ông anh nhà văn Nguỵ Xưa .


                          Anh biết không ? Hôm nay là một ngày rất mệt và rất bận của người viết.

                          Từ sáng sớm đã có một cái trục trặc nhỏ. Lúc đóng cửa xe rời nhà " đi cày " thì những cánh của xe bật đóng,chùm chìa khoá kẹt,nằm trong lòng xe.

                          Trời không mưa.Trời lặng yên nhưng trong lòng thì thấy gió bão nổi dậy.Bình lặng làm sao được ? Quãng đường dài đang chờ.Bao nhiêu cái hẹn nằm đằng trước...

                          Hắn bực dọc lắm.Vừa lầm bầm trách mình sao quá lơ đểnh.Hắn đi qua ,đi lại như con gà mắc đẻ. Trời còn lờ mờ sương sáng.Cả nhà đóng cửa ngủ muộn.Hắn chỉ còn cách bấm chuông cửa gọi inh ỏi.Cái phone di động lại nằm trong cái cặp đựng giấy tờ trong xe.Tất cả các phòng ngủ đều nằm trên tầng trên cao.

                          Hắn nhặt mấy viên sỏi,ném lên cánh cửa gỗ phòng ngủ của nàng và gọi ơi ơí :

                          - Em ! Em ! Cứu anh.

                          ( Em ở đây có nghĩa là Nàng - Vợ hắn )

                          Nàng chẳng nghe tiếng gọi.Nàng đang chùm chăn ngủ kỹ và cũng có thể nàng đang mơ thấy mộng đẹp.

                          Hắn lại bấm chuông,lại chọi gạch đồm độp lên cánh cửa gỗ. Mãi một lúc sau nàng xuống nhà mở cửa.Nàng hiểu chuyện nói không biết nàng để cái chìa khoá phụ ở đâu.Hắn dậm chân trợn tròn mắt.Cáu thật cáu ! Bao nhiêu cái tính xấu của hắn trở mồi.Hắn quên cả sự dịu dàng như chàng ngày xưa trong câu chuyện cổ tích.Hắn quên hắn đã mang tiếng là kẻ lảng mạn nhất thế giới.Hắn cả gan mắng nàng hậu đậu.Nàng im lặng.


                          Mãi một lúc lâu,hắn lấy lại bình tĩnh tìm cách mở đưọc cái cửa xe mắc gió.Thở phào.Phóng xe ra ngõ xa lộ, chạy như bị ma đuổi.Lúc mở radio nghe nhạc.Hắn chợt thấy ân hận với cái bản tính nóng nẩy và đã không nhẹ nhàng với nàng...

                          Hắn nghĩ đến vài dòng chữ sẽ viết để xin lỗi nàng nhưng hắn lại " bí ". ( Đã từ lâu,hắn không viết thư tìhn cho vợ hắn )


                          Anh nhà văn Nguỵ Xưa có thể nào sáng tác một lá thư tình để hắn có thể lấy lòng nàng không ? ( Nếu Nàng giận và thù dai thì hắn sẽ khổ thân ! )


                          Vài hàng để thú tội.Mong được sự giúp đỡ của anh Xưa. Chỗ anh em với nhau mà.Phải không anh ? Xin làm ơn...




                          đăng sơn.fr


                          #43
                            Ct.Ly 08.08.2011 01:14:25 (permalink)
                            #44
                              dang son 08.08.2011 01:37:13 (permalink)





                              LÁ THƯ VIẾT NHÁP




                              Em !

                              Người ta nói thế mà chả sai.
                              Người ta nói : Tình yêu gây ( và làm ) mù quáng.

                              Anh vẫn nhớ đấy chứ. Anh đã rất quáng gà từ bữa đầu tiên khi gặp em -Anh đã bàng hoàng,ngây ngất,sửng sờ và sửng sốt bắt gặp cái mất hồn của mình.Anh đã quên bẳng đi lời giảng dạy xưa của bố anh.

                              Ông đã nói : - Cẩn thận nhé con.Đàn bà ,con gái họ có những cái kinh khủng có thể ấy chóng mặt,nhức đầu....
                              Lúc đầu thì họ nhẹ nhàng,dịu dàng ngon ngọt lắm.Sau đó thì ....



                              Em !

                              Hình như anh đã bị mất trí nhớ,mất tất cả sự thông minh,mất sự bén nhạy của trí tuệ khi gặp em và quên hẳn lời bố anh dạy.

                              Kể từ lúc ấy....

                              Và đến nay thì ván đã đóng thuyền ! Chim đã vào lồng theo đúng câu : " Con trai 12 bến nước.Trong nhờ đục chịu "


                              Nhưng dù sao đi nữa,với lá thư viết nháp này,anh cũng rất nhớ ơn em để cám ơn em đã làm anh tìm lại được ánh mắt sáng. Sáng để tiếp tục biết ngoan ngoãn dưới ách thống trị của em.

                              Xin em hãy rộng lượng tha thứ,xí xoá những lỗi lầm mà anh đã và sẽ phạm với em


                              Ký tên .


                              Một kẻ tội đồ,ngu ngơ trong cổ tích tình yêu





                              ..........


                              ...Nhắn Nàng Ct. Lỳ !


                              Ly có cần kiểm duyệt và cố vấn thêm điều gì nữa không ?

                              < Ôi ! Đàn bà là những niềm đau ! <

                              Vạn tuế các nàng....





                              Nđs.
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 18 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 268 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9