RE: THƯ TỪ NƠI XA - đăng sơn.fr
-
26.09.2011 14:15:15
...
[size=4]
Viết cho Những Người Thân Yêu.
___________________________
2. Con Trai và Những Điều Cần Kể.
….Ngày con chào đời là ngày Cha sợ hãi nhất !
Con biết tại sao không ?
Trước đó mấy ngày,tình cờ cha nghe được một bài hát mang tên ‘’ Un enfant de toi ‘’.
Giọng người nam Ca sĩ rất hay,chuyện kể :’’ Người chồng là ca sĩ đang thâu một đĩa nhạc thì được báo tin là vợ anh đang ở nhà bảo sanh,anh bỏ phòng thâu âm chạy vội đến ,nhìn thái độ khẩn trương của bác sĩ và y tá,anh chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.Người y tá đưa vào vòng tay anh đứa trẻ sơ sinh – con gái – Đó là điều còn lại duy nhất từ vợ anh,nàng đã chết khi hạ
sinh !
Chàng ca sĩ nuôi con lớn lên với sự buồn đau.Mỗi lần nhìn con gái giống y đúc như mẹ nó,anh lại buồn và tự an ủi mình ‘’ Em đã sống trong con gái của chúng mình “ – Đó là hình hài em trong anh ! –
Toàn ơi ! Cha không phải là ca sĩ như anh ta nhưng cha vẫn sợ,sợ muốn run người và cha âm thầm cầu nguyện để đừng bị ám ảnh bởi lời của bản nhạc.Cha nghe tiếng khóc oe oe và khi con nằm ngoan trên ngực mẹ,cha đã khóc,khóc đến nóng ran đôi má.Cha bắt đầu đếm từng ngón tay,ngón chân của con…1.2.3.4……Cha sờ làn da còn nhăn nhúm và cái đầu có nhiều tóc của con.Chân tay cha còn run nên cha chưa dám bế con,hôn con vội. Ôi ! Làm như con là một đồ vật mong manh ,dễ vỡ !
Cha đã cười tươi để cám ơn tất cả mọi người,cám ơn mẹ con ,cám ơn con,cám ơn cả cha nữa. Khi Thằng cu Tý và mẹ cu Tý ngủ ngon,cha lái xe chạy một vòng phố;rồi lủi vào một quán nước vắng,ngồi quay mặt ra ngoài để đừng ai thấy cha đang khóc.
Ly cà phê sữa ngon hơn lúc nào hết,cả bầu trời rọi nắng xanh cũng đẹp hơn mọi lúc.Cu Tý biết cha sẽ làm gì với những giọt lệ chảy dài không hử ?
Cha mở cuốn Thánh Kinh.Viết những lời đầu tiên để đón mừng con và cảm tạ ơn trên với lời hứa đi cạo mái tóc cứng như rể tre của cha…Và cha nghĩ đến khi con lập gia đình,cha sẽ cho con cuốn Thánh Kinh và câu viết từ nỗi vui mừng của mình…..
Với thời gian, để sửa soạn học lớp vỡ lòng,ngày nào cha mẹ cũng dắt con đi ngang trường mẫu giáo để chuẩn bị cho sự chia lìa đầu tiên giữa mẹ và con.Cha thấy vững bụng khi thấy con “ có vẻ can đảm ‘’ với cái cặp đeo trên vai;cặp đựng vài thứ đồ chơi và quyển tập có hình cho ra vẻ / Để con đừng giống như cha,rất yếu hèn ,khóc như mưa ở ngày đầu đi học,nghe kể cha của con đã diễn tuồng ghê gớm lắm ! /
Người ta nói ‘’ Con hơn cha là nhà có phúc ‘’ .Phúc đâu không thấy,chỉ nghe bà giáo,bà Hiệu trưởng gọi mẹ con đến trường đón con về gấp.Cu Tý lăn ra đất ăn vạ và luôn miệng gọi Mẹ ơi ! Mẹ ơi ! - Về đến nhà,cha giận con lắm.Tưởng sao ,mầy cũng chẳng khá hơn tao thời ấy.
Rồi cũng xong.Một ngày kia,con mở đôi mắt tròn xoe hỏi cha :
- Ba ơi ! Tại sao con không giống mấy đứa bạn của con,Tụi nó mắt xanh,mũi cao,tóc nâu,tóc vàng.Chúng nói gì mà con chẳng hiểu gì cả….
Cha ôm con vào lòng,dắt con soi hình cha con mình trong gương để giải thích cho con biết cái gì là cái gì.
Hết con hỏi chuyện lại đến lượt bà cố vấn tâm lý trẻ con gọi cha dến trường :
- Ở nhà, Ông bà chớ nên nói tiếng việt với cu Tý.Nó sẽ không hiểu tiếng Pháp và không theo kịp chúng bạn.
Cha ức lắm, định húc cho bà ta vài cái.Sợ ở tù vì tội Húc phụ nữ,cha đành đánh cá với bà ta :
- Bà cứ yên chí. Độ chừng một thời gian ngắn là con tôi sẽ nói ào ào thứ tiếng của bà.Chúng tôi yêu tiếng mẹ đẻ,cần gìn giữ để không mất gốc bà ạ.
Mà thật,5,6 tuổi,con đã biết cầm đũa.Con đếm bằng tiếng việt,con chơi thêm tiếng Phú lang sa không thua thằng nhóc Tây nào.Cả năm sau, để biểu diễn tài ngoại ngữ,con nói cả tiếng tây với cha mẹ…
- Ba mẹ ơi ! Con gà nó tomber par terre.( Rớt xuống đất ! )
Mỗi lần như thế,cha mẹ lại sửa đổi,dạy con nói cho trọn vẹn tiếng nhà mình.
Lớn thêm tí nữa,cha đè con ra nhét dần tiếng việt vào cái đầu nhỏ xíu của con bằng cách dạy con đọc và viết tiếng Việt.
Con hỏi :
- Ba ơi.Học tiếng việt làm gì ? Ở bên này tây có nói tiếng mình đâu ,ba ?!
- - Bố tiên sư mày. Đọc theo tao : Cá không ăn muối cá ươn
Con cãi cha mẹ,trăm đường con hư.
Mỗi ngày một tí,thế mà cuốn tập viết và đọc tiếng việt của con đầy ấp với số điểm rất cao mà ba mẹ đã cho một cách ‘’ Gian Lận ‘’ !
Con lớn nhanh như thổi,tú tài xong , ở ngưỡng cửa đại học là cha thấy hơi mệt với con rồi đó Cu Tý.Con không đua đòi theo bè bạn,con trở thành ít nói trong cái thế giới trẻ….con vận lý với cha trước những ngã đường phải chọn cho ngành học chuyên môn. Ở thời đại mới, với đầu óc khá cầu tiến,cha mẹ để con tự chọn theo khả năng của các con.
Để nuôi con khôn lớn và cố gắng dìu dắt con nên người,cha mẹ cũng học để biết thế nào là sự tự do bè bạn,thế nào là tâm lý trẻ em và tâm lý ở ngưỡng cửa thanh niên vào đời.
Mẹ các con hay trách và lằn nhằn cha nghiêm khắc , hay nhăn nhó với các con và làm các con khó gần gũi.Bà luôn nhắc chừng cha là cái thời khổ sở thiếu thốn của cha bên nhà và những trách nhiệm của đứa con đầu đàn,cha mất sớm, khác xa với hoàn cảnh ấm no bên này.Quan niệm giáo dục cũng thế.Tại sao lại quá khuôn khổ với con mình ?!
Nhớ có một hôm,con hỗn xược với cha mẹ điều gì đó với thái độ bực dọc,cha nổi nóng,đuổi con ra đường, con đùng đùng vác cái ba lô xập cửa biến mất.Cả đêm đó,mẹ con không ngủ để than trách cha ;than vì tính nóng của cha,trách vì sợ thằng nhóc ra đường làm bậy chuyện gì ? – Nó mà có chuyện gì,tui bỏ Ông ! hu huh u hừ hừ…….
Sau hai ngày,cha gọi phone vào máy Đt của con.Không một tiếng trả lời ? Mẹ con quýnh quáng đủ điều : Oh ! Mon bébé,mon chouchou ! Giời ơi !
Ngồi yên ở một góc vườn,suy nghĩ về mình,về con cái ,về phương hướng giáo dục hòa hoãn ,tự dưng cha nhớ lại ngày xưa,cũng ngần tuổi ấy,cha cũng như con mà thôi.Muốn độc lập,tự do,muốn phản kháng lại điều lệ,kỷ luật và xác định vị thế ,căn cước của chính mình….Cha cũng giận dỗi khăn gói quả mướp bụi đời lang thang vài hôm rồi đói quá lại bò về nhà……Đi một ngày học một sàng khôn, ở nhà với mẹ ( hay với ….Vợ ) biết ngày nào khôn ?
Và cha biết con đã khôn hơn một tí.Cha biết con đang ở nhà thằng bạn thân nhất của con.
Cha biết con cần thì giờ,cha cũng đủ kiên nhẫn dùng thời gian vắng mặt con để suy gẫm và chỉnh lý !
Ngày thứ 3.Cha đi làm về,thấy mặt mẹ con tươi tỉnh và cha thấy bức thư và chữ viết của con trên bàn giấy.Con viết cho ba mẹ bằng tiếng tây.Con gan thật ! Tiếng người Mình để quên ở chỗ nào / Ấy lại trách ! /
Đại khái là con đi hoang, giữ im lặng để suy nghĩ.Sau khi ‘’ Nịnh ‘’ cha vài phát,con trách cứ cha cứng rắn với con cái,luôn luôn tự cho mình có lý và độc tài…Và cái kỳ dị nhất là con nói cha quá tự hào về bản thân trong lối suy nghĩ ! Thật thế ư ? Điệu này,nhất định cha phải chịu khó xem lại vấn đề….
Ừ.Cha không phải là người cha thập toàn.
Ừ .Cha nghiêm nghị làm con khó gần.
Còn gì nữa hở con trai ?
Cha sẽ cố gắng như bao lần phải cố gắng bằng mọi hình thức để hiểu con cái và học thêm cách làm cha…..Nhưng sẽ có một ngày,con lập gia đình và làm cha mẹ,những đứa con của con sẽ chỉ dẫn con cách làm cha và tạo khó khăn cho con.
Con người chỉ chứng tỏ được bản lĩnh của mình khi phải đối đầu liên tục với những khó khăn vây hãm. Làm cách nào để tìm được giải pháp một cách thỏa đáng ? Làm sao để đứng vững trong những trường hợp giữa Tình và Lý ?
Cu Tý ơi ! Hãy kiên nhẫn để tự rèn luyện.Còn Cha hoặc không còn cha nữa,cha biết con sẽ làm mọi cách để đứng. Đứng vững trước bão táp phong ba.Và con sung sướng nắm lấy tay người bạn đời của con,nhìn thật sâu vào mắt nàng để có thể nói « Stand by me – Hãy tựa vào anh và tin tưởng nơi anh vì em và con cái là điểm tựa và là sức mạnh của anh ‘’.
Giờ này.gần 2 giờ sáng.Mắt cha đã mỏi.Các con cứ ngủ ngon….
Trận chiến với cuộc đời của cha ngày hôm nay khá đủ cho cha để tiếp tục cách học làm Người.
Ngày mai,trời đẹp hay trời xấu ?
Trời dịu êm hay sẽ lại rơi tuyết trên con đường cha đi làm ?
Cha sẽ làm gì để giúp con ? Giúp con trở thành một người đàn ông với đầy đủ ý nghĩa của tên gọi ?
Cha biết rõ cha mẹ phải làm gì cho các con.
Ngủ ngon nhé .
Thương yêu.
nđs.