MÙA THU CHƯA ĐẾN VỘI NƠI NÀY ______________________________________________
1.
Bé !
Có những điều làm người ta rất vội vàng.Vội ngay từ buổi sáng.Vội với bữa quà sáng để kịp giờ chạy ra đường đi làm,đi học.Những người không di xe riêng thì chạy rượt theo những chiếc bus vừa trờ đến.
Trên đường phố cũng có những chiếc xe chạy vội,có khi vượt cả đèn đỏ để gây tai nạn.Thế là inh ỏi,thế là mất thêm những vòng quay của thời gian.Chú đã thấy những cái vội như thế ở khắp nơi.Người ta vội sống ,vội yêu và vội già.Sau đó, người ta thấy tiếc.
Mỗi ngày mình có chỉ 24 tiếng đồng hồ.Vỏn vẹn như thế thôi.Phải không Bé ? Và ta làm gì,làm sao để được ổn thoả với mình trong cái khoảng 24 giờ ấy ?
Chú không tìm được câu trả lời ổn thoả khi nghe một ông bác sĩ rên với chú :
- Tôi làm việc nhiều quá . Riết rồi không thấy con mình lớn tự hồi nào !
Vừa nói,ông ta vừa xem đồng hồ tay và ông chạy.Một thời gian sau gặp lại thì chú nghe ông ta đã ly dị vì đời sống nghề nghiệp đã giết đi đời sống gia đình,vợ chồng.Nhìn ông ta ỉu xìu,chú chẳng biết nói gì.
Cái việc của chú đang làm đã cho chú chứng kiến được nhiều cái về stress.Một căn bệnh của thời đại mới.Chú hiểu chứ,đời sống càng tân tiến,văn minh thì con người càng phải chạy rất nhanh để nghĩ mình có thể theo kịp nó.Nhưng tiếc thay,cái chạy đua ấy đã làm chúng ta bỏ qua những cái quý giá khác của đời sống gia đình và tinh thần.
Nói thế thôi,chú không biết chạy nhanh.Chỉ đi vừa vừa thôi với những sắp xếp cho công việc.Đơn giản vì một diều : Cứ chậm rãi chắc chắn mà bước,dùng thì giờ mà đi,thế nào cũng tới đích. Thời gian cũng vừa là sự hiện thực và cũng là một điều ảo tưởng nằm sẵn ở tâm trí !
Bé không tin ư ? Cứ thử đọc những bài viết nói về sự slow - life thì Bé sẽ hiểu.Để trốn khỏi sự ồn ào và tốc dộ quay cuồng của vòng sống,đã có nhiều người tìm cách rời nhà về các vùng thôn dã để sống chậm lại với cái thú gần thiên nhiên. Chú đang là một trong những người có cái may mắn ấy khi ở nơi phố núi.
Phố núi của chú yên tĩnh để chú được tĩnh lặng mỗi ngày.Đi làm về nhìn cây cối,nghe chim hót,ngắm bướm,ngắm ong và thử sống với một vòng quay nhẹ,chậm.
Mùa hạ vẫn còn đang chạy nhảy vơí từng vùng nắng rực rỡ.Vẫn có những buổi mưa chen vào xen kẻ.Người ta đang sợ nạn hạn hán thì mưa rơi xuống.Có kẻ nhăn nhó vì mưa cản trở đường ra biển,vì mưa làm hàng quán buôn bán khó khăn.
Trời làm sao chiều được hết thẩy lòng người ? Chú nghĩ như thế nên đâm ra tử tế với chuyện thời tiết. Mưa thì cứ mưa.Nếu mưa dầm dã trong vài ngày thì chú kiếm cái quán cà phê,ngồi sát cửa kính nhìn ra đường,ngắm nhìn hàng cây sũng nước và tự " kiếm chuyện lãng mạn " để làm vài bài thơ ươn ướt như ngày nào mới lớn.
Nè Bé ! Bé có biết người ta làm thơ để làm gì không Bé ? Mấy cái ông thi sĩ thì lắm chuyện lắm ! Họ mượn mây, mượn trăng, gió để bóng gió tả nỗi lòng của họ.Và có lắm khi họ nói xạo.
Đôi khi,có điều gì đó ngơ ngẩn rủ rỉ trong lòng,chú cũng bắt chước họ làm thơ.Mỗi người có một cách để diễn đạt tâm hồn và sự nhạy cảm riêng của mình.Ai làm thơ như thế nào thì kệ họ,chú thích nói và đặt câu để viết theo kiểu của chú.
Dễ thôi ! Ở một buổi chiều mưa,trong lòng thấy hơi buồn bã thì chú lôi một hình ảnh của một người yêu nhỏ,chú nghĩ đến lọn tóc loà xoà của nàng,chú ngắm những ngón tay xinh xinh của nàng và thử nói chuyện với những ngón tay của nàng.
Chú viết " ..................................................................
.................................................................. "
Vậy đó,trong những hàng chữ như thế,chú có một đoạn nhạc,một nhịp run và kể về những nhịp đập của trái tim cho dù chú chưa bao giờ nghe trái tim mình lên một tiếng nói nào cho dễ nghe và phải chăng cả.Mà thôi kệ.Trái tim muốn rên rỉ khóc lóc,nó muốn mè nheo rủ rỉ gì cứ kệ nó.Mình có hứng viết về một cái gì đó thì cứ thế mà viết.
Còn Bé,Bé viết gì ở những ngày nắng đẹp nơi Bé ?
2.
Mùa Thu ( mưa ) Chưa Đến Vội . Đoạn viết này để trả lời một cô nhỏ tên Mưa đang nhìn thu rơi .
Chú không tin là bên Bé đang có mùa thu.Trời đang xấu và đang xập xùi ? Lạ quá phải không ?
Bên chú thì mùa hè vẫn đang đùa giỡn tíu tít đến 23 tháng chín.Muà thu chỉ ló mắt tỉnh dậy rời khỏi giường chiếu từ giữa tháng mười mà thôi.Gió sẽ gió,mưa sẽ rơi mưa.Những con đường ngắn dài sẽ thật sự buồn hiu và ướt đẫm kể từ những ngày cuối tháng 10.Những bóng tối sẽ ngầy ngật ngã đè lên nhau và đêm sẽ dài thêm chút nữa...
Bé có gấp gáp quá không để bắt đầu lạnh và " mưa " cho những ngày bé đang sống. ? Bé có muốn thử thấy màu xanh lơ của buổi sáng nơi chú ở không ?
Chú có những buổi sáng trong ngày nghỉ nhẹ nhàng lắm.Nhẹ từ hơi sương ẩm từ bãi cỏ êm. Êm từ mùi không khí sáng sớm thức dậy ,mở cửa ra vườn.Sắp xếp mọi thứ việc nhà xong xuôi,chú ngồi vào bàn giấy để đọc và viết.Những bản nhạc dịu êm nhả ra từ máy hát cho chú cả 4 mùa của trời đất. ( Bên này khác với bên quê mình chỉ có 2 mùa mưa nắng,nên các ông văn,thi sĩ phải " phịa " thêm 2 mùa nữa cho ra vẻ xuân hạ thu đông ! ) - Với 4 mùa rõ rệt như thế,chú nhìn lại cái bloc note trên bàn để triển khai những điều sẽ viết.Mỗi ngày cái sổ tay ấy của chú lại thêm chi chít những con chữ và những con số.
Mỗi sáng ngày nghỉ trong tuần,chú ngồi ở bàn giấy để gõ chữ,chơi với chữ đến khoảng 10 giờ 30 thì rời nhà ra đường sửa soạn chợ búa với bà nhà - Người đã có cái trách nhiệm nặng nề khi đã lỡ tay quản lý đời chú.
Ra đến phố.Mạnh nàng,nàng đi.Mạnh chú ,chú dông.Chú hư lắm ! Hình như từ lúc lấy vợ rồi,chú đâm ra sợ cái việc lẽo đẽo theo nàng đi shoping - Chú mất cái kiên nhẫn chầu chực rồi - Và hầu hết các gã đàn ông đều sợ cái vấn nạn theo các bà đi ngắm quần áo,giầy dép.... Và rõ ràng là như thế,chú hồ hỡi tìm lại được cái cảm giác sung sưóng nhẹ nhõm để ngồi quán đọc sách và ngắm thiên hạ dập dìu.Muà nóng thì ngồi ngoài đường.Muà lạnh thì ngồi sau khung cửa kính nhìn ra đường phố đổ lá thu rơi.
Cứ thế.Cứ thế.
Muà thu nơi chú chưa đến.Hãy giữ mùa thu vội như thế của Bé ở lại bên cạnh Bé.Hãy vui vẻ với bát cháo nóng khi bé bị đau ốm hoặc uể oải mình mẩy.Theo chú thì khi húp cháo được nhẹ bụng thì sẽ làm thơ hay thêm một tí nữa. Bụng nặng thì chữ nghĩa cũng sẽ lười,sẽ chạy trốn Bé.
Vài hàng tâm tình từ góc nhỏ nơi chú.Và Bé hãy biết lắng nghe lời hỏi thăm tử tế của mùa hạ hồng gửi đến nơi có mùa thu rất vội của Bé.
Đừng vội mà.Tội lắm,Bé ơi !
đăng sơn.fr