dang son
-
Số bài
:
4767
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.06.2011
|
DUYÊN DÁNG
-
15.10.2012 15:23:21
. DUYÊN ( ngầm ) _____________________________ Ở đời,ai cũng thích cái đẹp.Xe đẹp,nhà đẹp,bàn ghế đẹp và.... đàn bà đẹp. Thế nào là đẹp ? Và đẹp theo tiêu chuẩn nào ? Nói về chữ đẹp và cung cách để ĐẸP thì có những chuyện dài dòng và lòng thòng.Để tôi kể bạn nghe : " Ngày ấy,thời độc thân,tôi có thằng bạn thích của lạ và thích đẹp.Mỗi lần hắn lắng tai nghe ngóng ở đâu đó có thêm người tỵ nạn mơí sang,hắn gọi : - Bạn nè.Chiều mai đi theo tui.Có mấy cô đèm đẹp.Biết đâu ? Tôi nghe chữ " đèm đẹp " của hắn,chẳng thấy gì là phấn khởi.Vả lại,tôi thấy mình không nên biến thành một trong những con ruồi thấy của ngọt thì bu.Tôi kệ hắn.Hắn tiu nghỉu đi một mình . Trước khi ăn diện,chọn bộ quần áo bảnh bao nhất.Hắn doạ dẫm : - Ông không đi á ? Cô nào đẹp,chúng chọn hết.Ở đó cho mà ế há ông ? Tôi giả điếc ,kệ hắn.Tôi lượng sức mình,người càng đẹp thì càng Chảnh vì có nhiều người bu quanh.Tôi yếu sức,tôi thích thui thủi mình ên.Dại gì mà hùng hổ đấu vơí những loại " cao thủ võ lâm kia ".Bố tôi dạy và có những ca từ bài hát dạy rằng : Một người đẹp cộng thêm sự thông minh xuất chúng nữa thì ta chỉ có chết không kịp ngáp ( Có khênh về được thì sẽ toát mồ hôi,vất vưỡng để theo chân giữ người ) Thằng bạn tôi chạy về,Chẳng thấy vác được em đèm đẹp nào.Hắn báo cáo : - Xời,em nào đẹp thì cũng vác mặt coi bọn con trai bằng nửa con mắt .Đúng là những đứa thiếu sự thông minh - Hắn đang cay cú.Tôi phì cười và nghĩ bụng : " Xời ! Nếu em thông minh thì em không bao giờ chọn mày,Cả Quỷnh ạ.Mày không biết liệu cơm mà gắp mắm ! Mày không cao ráo,bảnh trai,mày không địa vị ,không tiền tài,không là đại gia.Vớ vào làm gì ? " Thời gian trôi.Đi đây đi đó.Tôi được gặp những người đẹp.Đẹp theo cái nghĩa rất tương đối,hài hoà.Những đoá hoa đẹp ấy có ánh mắt,có những nụ cười xinh xinh.Nhìn một chốc,trái tim và đầu óc quay cuồng choáng váng. Tôi thấy sợ và rời xa ,đứng nhìn những gã đàn ông vây quanh họ.Vậy thôi. Thấy thằng anh ế và vò või cô đơn quá.Cô em gái bèn giới thiệu cho một cô bạn khá thân ở chỗ làm.Và cô em tự biên ,tự diễn màn hẹn hò để xem ông anh sẽ diễn tuồng như thế nào. Ngày mở màn trình diễn đến vào một buổi chiều cuối tuần khá đẹp.Muà ấm có gió là đà rung rinh,mây trắng lờ lững.Đứng chờ thang máy lên nhà cô bạn,cô em gái láu táu nhắc tuồng : - Anh nè.Mở máy tán bạo nha anh.Con nhỏ này mà để tuột thì uổng lém há .Nó xinh,giỏi thêu thùa ,bếp núc.Thăm ăn như anh,lấy về mà hưởng á ,anh hai .. Sau màn bắt tay,bắt chân giới thiệu lắm trò,cô em dặn cô bạn : - Tui biến nha Nhỏ .Tui gửi Nhỏ ông anh .Tự nhiên há ... Cô em tẩu thoát để lại cô nhỏ luýnh qua ,luýnh quýnh.Trời ạ ! Cô làm như cô là con gái mới lớn.Tiểu sử của em ,anh đã nắm rõ qua màn báo cáo của em gái.Em đang muốn quên cái thằng " Cả Quỷnh " đã không biết giữ em,bỏ em sau vài năm chung sống.Em cô đơn,anh cũng đang cô đơn.Hai đứa mình " được cơ hội " gặp nhau. Căn phòng khách xinh xắn của em lặng như tờ.Cái lưỡi của em đâu rồi,em ? Sao anh thấy em lúng túng,em ngồi khép nép ? Bộ anh đang là con cọp ngồi chồm hổm trước mặt em hay sao ? Nói cái gì đi chứ ? Rồi em nói : - Em pha nước trà,mình uống nha ? Anh chỉ biết gật đầu nhìn Nhỏ quay lưng vào bếp lục đục.Ừ,mà Nhỏ nhỏ thật đấy chứ.Nhỏ cao ráo chỉ như một loại be bé Xì Trum.Nếu đứng thẳng người hết cỡ,Nhỏ chỉ cao hơn vai anh một xíu xiu.Đi cạnh anh,dạo phố,có lẽ Nhỏ sẽ té xiểng niểng vơí đôi giày mũi nhọn cao gót chừng 15 phân á . Mà thôi kệ.Chưa có gì mà Nhỏ ! Anh móc trong túi ra cuốn cassette có những bản nhạc tây phương và dăm bản nhạc của Đức Huy,Ngô thuỵ Miên,bụng hễ mà nhâm nhi nước trà,ngắm Nhỏ,anh nghe nhạc tình, có hứng để mở máy nói.Nhìn dàn máy hát và tủ đĩa nhạc của Nhỏ ở sát góc tường cạnh lọ hoa hồng,anh tần ngần nhìn những cái tựa băng nhạc của Nhỏ để thử biết cái gu của nàng.Anh tẻn tò ,thất vọng chun chút . Nhỏ có đầy một tủ nhạc của các ông Chế Linh,Tuấn Vũ,Phương hồng Quế,Giang Tử ( ..... ) Ôi ! Ui ! Sự tưởng tượng không có chừng mực của anh đang chiếu một đoạn phim tình : Nàng híp mắt đón nụ hôn của chàng trong khi Giang Tử rên rỉ : ...Ước gì nhà mình chung vách..... ..Hoặc anh Tuấn Vũ thở than rằng : ..Thức trọn đêm nay để nhớ thương em..... Ông bà cha mẹ ơi ! Anh chẳng có điều gì để chống đối những anh chị ca sĩ hát nhạc rên rên,nhưng không phải là thế giới nhạc mà anh đã bơi lội từ thưở bé.Anh ngẩn ngơ,ngơ ngẩn nhét lại cuốn băng nhạc vào túi áo.Và anh đành thử biến mình thành một nhà báo để mở màn phỏng vấn Nhỏ. Nhỏ ơi ! Nhỏ ơi ! Mình có điều gì để hợp vơí nhau ? Anh cảm thấy thời gian trôi chậm quá ,anh ậm ừ ,ấm ớ mất tất cả khả năng nói chuyện trước cặp mắt khá to,khá đẹp của em.Bờ môi nở miệng,hàm răng đều,trắng,sóng muĩ thanh tú ...Nhưng...nhưng..... Cô em lại đón.Anh thấy nhẹ mình,nhẹ nhõm. Trên xe,con nhỏ em hỏi líu lo,vẻ mặt mừng rỡ sau khi làm việc thiện : - Sao anh ? Đẹp ác há anh ? Chịu hông anh ? Mai dắt nàng đi uống nước nha.... Thằng anh lắc đầu ,nói rất khẽ : - Thôi em.Đẹp nhưng ...... _____ Vậy đó.Không phải là một câu chuyện tình đẹp.Giữa cái đẹp và sự duyên dáng ( cho dù là duyên ngầm ) ,tôi biết mình thích điều gì ? Với một người yêu không sắc sảo về nhan sắc,tôi có thể thấy nàng rất đẹp khi nói : - Em ! Trong mắt anh,em rất xinh,rất duyên dáng.Biết vậy không em ? Tôi nhìn nàng đang cười rực rỡ,dịu dàng vì câu khen tặng.Như thế,nàng trở nên quyến rũ và đẹp hơn. đăng sơn.fr ___________________ * Cám ơn Mưaphốnúi đã ghé vơí bài viết. nđs. .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2012 01:03:53 bởi dang son >
|