.
( Thêm lần Giao Thừa ) ..
THƯ MỚI TỪ NHỮNG NGÀY ĐẦU XUÂN. __________________________________________________
Thật là hú hồn.Tưởng bộ chữ VPSKeys chạy trốn mất.Tưởng một góc của buổi sáng ngày nghỉ tiêu đường nhà ma rồi !
Phải tắt máy pc đi và mở lại.Viết chữ mẹ đẻ mà không có dấu thì cũng như ăn một món ăn không hành tỏi,tiêu muối.Chán lắm !
Vps chạy lại ngon lành rồi thì bây giờ viết.Viết để kể chuyện vì có nhiều thứ để kể.Kể một câu chuyện thì nên có đầu có đuôi cho ra trò.
1.
Lễ Hội Mừng Xuân. Nghe chữ Xuân,chữ Tết thì ai cũng náo nức.Tụi nhỏ trong chi hội sinh viên mượn được một cái hội trường ngon lành bảnh tỏn lắm.Khuôn viên rộng,đèn đuốc sáng trưng để tiếp đón hơn 500 người đến mừng xuân và ăn uống vui chơi văn nghệ.Màn múa lân dưới mưa lất phất coi được lắm.Máy ảnh,máy quay phim nhấp nháy trong tiếng pháo đì đùng.
Dãy bàn dài có đầy đủ các món ăn được bà con vừa Việt vừa Tây tấn công một cách hùng dũng.Bánh chưng,bánh tét,cơm chiên,chả giò,đồ xào đầy đủ dù không được tuyệt hảo lắm ( Học trò xúm nhau nấu nướng làm bếp mà - Tội ! )
Xong cái màn ẩm thực thì đến màn văn nghệ kiểu tài tử,cây nhà lá vườn.Ông bạn ghé tai anh để nhăn nhó :
- Ông nè.ngó kìa.Ngứa mắt thật! Tụi trẻ bây giờ bạo gan và quậy như Tây.Đứng giữa đường ôm xà nẹo để hôn hít nhau.Kỳ cục !
Anh chẳng nói gì .Tụi nhỏ yêu nhau thì kệ chúng.Chúng hôn nhau bao nhiêu thì cũng chả sao.Cái ấm,cái nóng bỏng của tuổi trẻ có bao nhiêu đó,thời gian chạy nhanh hơn ngựa chạy.Không lẽ chờ đến nửa đời như mình để nắm tay nàng và nhắm mắt ngưởng cổ hôn nàng ư ? Muộn rồi bạn ơi.Thông cảm đi mà.
Anh chàng MC hướng dẫn chương trình rất dẻo mồm,dẻo miệng,anh ta có dáng điệu bộ rất thục nữ nheo nhéo nhưng có duyên vơí cách giới thiệu và làm trò cười.Anh thấy cậu bé ấy có duyên vơí những mẫu chuyện kể khôi hài , hay hơn cái thời anh cầm micro dẫn chương trình văn nghệ thời ấy.
Thời ấy,anh không bao giờ biết cách kể chuyện cười.Có lần gã tây lo phần âm thanh léo nhéo nói là anh đang viết văn khi giới thiệu chương trình.
Thời ấy qua rồi.Bây giờ thì anh được hưởng thụ để nghe hát hò,xem trình diễn những màn múa vũ tha thướt của các em nhỏ.Chúng vô tư trong sự nhiệt tình.Chúng ngượng nghịu trong những câu hát không được tròn trịa,chúng không biết đứng đâu,đi đâu khi ban nhạc dạo khúc mở đầu hoặc chơi khúc giữa cho bản nhạc.
Có hề gì đâu,tụi nhỏ lên sân khấy không phải để trở thành dân đóng kịch hoặc dân ca sĩ chuyên nghiệp và sẽ " Chảnh " kiểu Sao người mẫu,tài tử.Cái đẹp của chúng là nhiệt thành và cố gắng trong những tiết mục có ít nhiều sáng tạo.
Những tràng pháo tay,những tiếng cười là những điều khích lệ.Sau màn rút thăm sổ số là 10 phút nghỉ giải lao.Thiên hạ lục tục kéo nhau ra bàn nước,bắt chân,bắt tay chào hỏi và chúc tết.
Đang quay phim và bắt mấy tấm ảnh thì gặp cô em dâu.Hỏi em :
- Chú ấy đâu,em ?
Nhìn theo ngón tay thì thấy cậu em.Cậu ngồi trên dãy ghế cao sát lưng hội trường.Thằng anh phóng mấy bậc thang leo lên chào thằng em.Thằng em mặt thản nhiên,ngồi yên tại chỗ,không lộ sắc vui mừng.
Ngồi xuống cạnh thằng em.Chẳng ai biết nói gì hơn ngoài nhưng câu hỏi thừa thãi :
- Em đến lúc nào ? Ăn gì chưa ?
Thằng em trả lời qua loa và nói vài câu về chương trình nhạc xuân vừa xem.Hình như những người đàn ông ít khi biết diễn đạt điều uẩn khúc giữ trong lòng.Hình như đàn ông không biết cách nhìn nhau và nói với nhau điều gì khác hơn là chuyện hỏi thăm thường thức ,chuyện thời tiết mưa gió....
Thằng anh bước trở lại những bậc thang trải thảm dầy để trở về chỗ ngồI.Trong lòng thằng anh đang nghĩ đến một mùa đông sẽ còn rất dài trong lòng thằng em.Cuộc đời này còn dài hay ngắn là điều không cần phải nghĩ đến.Chuyện quan trọng là chúng ta sẽ dùng thời gian ra sao để có thể hiểu nhau và đến gần với nhau qua bao điều đã xảy ra ?
Đang ngồi rủ rỉ ngắm thiên hạ với nàng nhà thì nghe tiếng gọi có vẻ hồ hởi từ đằng sau lưng.Đó là bạn đàn ông người Pháp đã từng đến nhà tâm tình nhiều lần và cũng đã im lặng để biến mất.Anh ta bắt tay,hôn hít và chúc tết.
Nàng nhà của anh cũng chúc tết lại và đọc bài diễn văn kiểu " lên đạn " :
- Này cậu ! Cậu biến mất nhanh chóng quá ! Khi vượt qua được cái ngã quành khó khăn của tình cảm rồi thì cậu biến.Không một lời chào,một cú điện thoại.Bạn kiểu gì vậy ?
Thấy Nàng nổi khùng mở hoả lực,thằng bạn cười ,cười giả lả phân bua.Anh giữ sự yên lặng,ra hiệu bằng mắt cho nàng nhà thu hồi lực lượng lại vì có nhiều người chung quanh đang nghe.Thằng bạn người Tây hiểu như thế,Hắn bóp vai anh và cúi lưng biến.
- Bébé nè.Tối nay là ngày tết.Đừng nóng ...
- Em không nóng nhưng phải nói cho hắn biết là mình không hài lòng cái kiểu chơi vơí bạn của hắn....Anh không nói thì em nói...
Nói gì hơn ? Tình đời có tình bạn.Trong tình bạn có tình đời và những cái gút mắc riêng.
Mà thôi.Đêm văn nghệ lại được tiếp tục.
2.
Đêm Giao Thừa. Sau đêm văn nghệ tết kéo dài đến hơn 1 giờ sáng thì là giấc ngủ muộn và quá ngon.Ngon đến nỗi anh đã không nghe tiếng đồng hồ báo thức để dậy đi làm.Bừng con mắt dậy thì thấy hai cây kim đồng hồ quay quay.
Muộn thì khỏi và miễn tập phần thể dục như bao buổi sớm.Miễn cho màn lục tục ăn sáng.Nhưng ly cà phê sữa thì không miễn được.Chụp cái điện thoại báo là sẽ di làm trễ.Ực ly cà phê sữa dở ẹt vì pha dở,xách cặp nhảy lên xe.
Thế là đi làm.Trời mưa vẫn mưa lất phất.Đường xá vắng teo.
Zen ! Zen là điều cần thiết để lái xe và dùng thì giờ để cẩn thận,để khỏi lủi xe xuống hố.Chuyện đâu còn đó.Làm việc là làm việc,cứ thư thả mà sắp xếp rồi thế nào cũng xong.
Sáng nay,anh không mở radio để nghe tin tức nữa.Những bản tin xấu dồn dập về kinh tế,về nhà băng,hãng xưởng đuổi người mỗi ngày vẫn như thế.Nghe thêm sẽ mệt tai và bận rộn trí não.Anh nhét cái cd vào máy nghe Sadé hát blue và jazz êm êm.Con đường dài trước mặt được thu ngắn bằng những vòng bánh xe quay.Quay....
Thế là cũng hết một ngày làm việc.Về nhà nghỉ ngơi,ăn uống nói chuyện với con cái.Sau đó bò vào văn phòng viết lách một vài điều.
Nàng nhà gõ cửa phòng nói là có bạn thân rủ đến đón giao thừa.Đi thì đi,trước khi đi thì viết vài hàng ngắn cho thằng bạn làm linh mục và vì tối tay hắn làm lễ mừng xuân ở nhà thờ.Nghĩ trong bụng là thằng bạn linh mục sẽ hiểu những gì trong tim của một thằng bạn cần nói.Nói để hiểu nhau.
Đến nhà bạn.Bóng tối ngập đầy khu vườn ẩm mưa.Chỉ có cặp vợ chồng bạn cộng với vợ chồng khách là 4 mạng.Vắng teo.Hai nàng bám vào nhau hồ hởi kể chuyện tết nhất,chuyện món ăn bếp núc và tâm tình về một chuyện tình vừa nghe kể....
Hai thằng đàn ông ngồi nhâm nhi ly rượu vang. Đủ nồng và đậm và nói vơí nhau về tình bạn. Đàn ông nói với nhau chỉ tí xíu là hết chuyện nói.Mỗi người chúi vào một góc đọc sách hoặc đọc đôi điều ở net.
Ở thế giới net có những điều quái dị,anh vừa đọc được một bài nói về chuyện phỏng vấn và kiểu cách làm " Chảnh " của một ả ca sĩ đang về chiều.Ả tự hào là mình còn đẹp,còn ăn khách và ả khó tính khi nhận lời trình diễn đứng chung trên sân khấu với nghệ sĩ khác.Nhìn cái ảnh chụp khuôn mặt diêm dúa sửa sang tân trang và bộ ngực hở áo vĩ đại của ả ca sĩ ấy,anh thấy ơn ớn,nổi gai ốc.
Khi sợ thì tắt máy,không đọc nữa.Anh ra ngoài sân vườn điện thoại chúc tết thằng bạn linh mục.Lời nói của hắn ấm ở máy nhắn .
Không gặp,anh nói trong máy : Nè ! Cố nhân đây.Bonne année cậu.Gặp lại sau hoặc gọi lại cho tôi nhé.
----------
Đêm qua nhanh.Đêm đang về sáng.Tự nhiên thấy nhớ cái không khí đón giao thừa bên mình ngày ấy.Ngày ấy đã ngây ngất,thảng thốt khi nghe bài hát mang tên : Em đến thăm anh đêm ba mươi.
Ôi chao ! Ngày ấy ơi.Đêm nay là giao thừa.Thêm một giao thừa nơi xứ người.
đăng sơn.fr