.
* Đại Gia * .
by đs . 2017 - france
thư Xa < Hôm nay, rảnh chút thì giờ , anh trả lời em với sự tôn trọng từ người đến người theo một căn bản và mặt bằng của học thức :
...
1.
Anh chẳng biết em là ai ngoài cái tên đăng ký là LọLem SàiGon ( Không là LọLemThànhPhốHCM )
2. Khi có người nỡ lòng chụp mũ em là Dư Luận Viên hoặc là Cam ở đây, anh không tin là như thế .
3. Sự đa chều về Thông Tin nơi em khiến anh nghĩ lại và sẽ giải thích trên một căn nguyên của sự Nghịch lý và Thuận Lý
4 . Anh đề nghị em đọc vài bài ở Blog của nghệ sĩ tên là Tuấn Khanh - Người đã đấu tranh trên mặt chữ và NGHĨA từ nơi em đang sinh sống . Em ấn vào Web mang tên Dân Luận hoặc tên Blog mang tên Tuấn Khanh blog . com để đọc ...
5.
Khi đọc xong những bài của NS Tuấn Khanh , anh đặt cho em 3 câu hỏi ở đây :
a / Em nghĩ gì sau khi Trầm Tĩnh để suy nghĩ
b / Em sẽ làm gì ở câu We Want to KNOW ?
C / < Nếu em là chủ tịch của nước VN mang tên XHCH thì em sẽ làm gì ?
- ( Chú Thích :
< Câu hỏi và câu trả lời ở phần C rất quan trọng <
__________________________________________________________________________
Bây giờ , anh thú nhận với em vài điều :
Anh đã biết nhiều người trùng tên nhau qua 2 thế hệ .
3 ' Tuấn Khanh ' với 3 chữ ký khác nhau từ bài ' Chiếc Lá Cuối Cùng ' ở câu : Đêm chưa qua mà vội sáng Anh nói với người phu quét đường, xin chiếc lá vàng làm bằng chứng YÊU EM ... "
.
Anh đã gặp một Tuấn Khanh ' dỏm ' trên bãi đậu xe lúc chưa ra trường và sau đó đi dạy học, anh đã hỏi một TK đó một câu tầm thường :
- Tại sao xin chiếc lá ' Vàng ' làm Bằng Chứng YÊU EM ?
Ở sự trôi như nước của thời gian của 15 giây phút phù du ấy , anh biết đó không phải là một TK thứ thật và chỉ là sự mạo danh áo mão lấp mánh - và lấp lánh xiêm y .
Hơ hơ !
Sau đó , là anh im lặng như một nấm mồ khi theo dõi những tin tức về một TK thật sự từ thế hệ cha ông của anh vì cha của anh là một nhạc sĩ - bạn của Trần Thiện Thanh - ( Nhật Trường - / và người nhiếp ảnh gia từ thời Ngọc Minh , Thanh Lan , Thẩm Thúy Hằng .... )
Chỉ khi bà vợ của TK Dỏm ấy chết , đến nhà phúng điếu với 3 nến nhang, đọc trên bàn thờ bài Điếu Tấu cho Vợ Hiền với dòng viết : Ối Gìời Ôi - Em đã bỏ tôi đi.. " thì anh khẳng định đó là không phải là một Tuấn Khanh của Chiếc Lá Cuối cùng - bài tình ca bất hũ ấy .
Ôi Giời !
Tuấn Khanh của CLCC không có một thằng con hạ đẳng an cắp, ăn trộm ở siêu thị từ 12 , 13 tuổi vì tai tiếng khi cầm cây gậy múa võ bắt chước Lý Tiểu Long thời ấy khi anh thấy nó lớn lên và sau này tù tội khi lấy cô gái điếm tóc vàng đổi nghề làm Mẹ Mìn .
TK không dư thừa chữ nghĩa để đến trại tù thăm con trai đầu lòng ...sau khi nó cầm súng bắn lung tung ở cái hồ tắm được xây bằng những sự ô nhục ở kiếp giang hồ của nó .
...
Sau này , nghe tin Tuấn Khanh cũ đã ẩn dật giang hồ . Hôm tình cờ, xem ké với vợ nhà một chương trình chấm thi ca nhạc .
Anh tròn 2 con mắt khi thấy một Tuấn Khanh trẻ, chừng khoảng dưới 46 tuổi ,giọng hiền hoà ở khuôn mặt tròn tròn .
- Má ơi, bà nội ngoại ơi ! Chẳng lẽ hắn là tác giả bài Chiếc Lá Cuối Cùng ?
- Không anh ! Đây là TK thời Sài Gòn . Anh !
Em SG -
Ít khi anh thích viết chữ tắt như khi muốn chiếm thì giờ ký trên cái toa thuốc : RAS - Rien à Signaler - Không có gì quan trọng -
Ở một lãnh vực nào đó, 3 chữ RAS là điều cần khẳng định .
Thí dụ :
- Chẳng có gì mà ầm ĩ khác với ' chuyện thường tình '
- Không có gì đáng nói ...
- Chuyện ' nhỏ ' mà thôi ( Thuyền chưa kịp chìm ... )
...
( < Anh để cho em ngừng mắt để suy nghĩ trong tích tắc ở 3 câu có vể khẳng định ấy /
* Tại sao là không có gì ầm ĩ ?
* KHông cógì đáng ' Nói ' - Nói điều gì ?
* Thuyền chưa kịp chìm ( Nước đến chân mới nhảy ? )
. 3 + 4
____________________________________________________________________________
Tháng nọ - Khi anh trở về quê nhà sau hơn 36 ăn đào thoát như những con vịt sau 1995 .
-Thấy gì ? Nghe gì ở cơn nóng 39 độ ngoài cửa phi trường Nội Bài ?
1 h 45 pm . VN
'' Đụ mẹ , tao nhắc lại, tụi bây mà không nghe, tao chém hết tụi bây '' .
Hết hồn khi quay lại vì nghe cái giọng to tiếng ấy : Ngài mặc áo trắng bóc , lùn cỡ 1 mét 59 , đeo cà vạt, tay xách cặp táp da đen , Ngực áo đeo cái thẻ mà mình chẳng biết là đề cái gì ? Tay NGÀI cầm cái phone hiệu S6 ( trái táo thiu ! ) Ngài lớn tiếng hò la và như đang ở đất NY và Paris chín mùi nho chín .
Eo - Và Eo :
Hoảng hồn - Hoảng vía ! Lại gần Ngài, ngài lại hăng tiết vịt thêm vài câu ĐM ở cái Iphone .
Má tôi ơi !
Mèn .
.
Thằng bạn trong phái đoàn đi chung thấy ngứa tai , ngứa mắt, ghé bên tai ;
- Anh ! Tụi nó múa kiếm kìa anh . Kể từ phút này , em là thằng thợ quèn bên Tây về quê, anh phải gọi em bằng chức mới là luật sư nha anh .
OK - Em
ĐM em !
Ok < LS .
4 + 5
____________________________________________________________________
Hai thằng ' cổ trắng mỏ vịt ' giả dạng dân miền tây đi khắp SG và ...
*
Em hẳn biết là ở đời này có những chữ ' Và ' lớn + nhỏ như con kiến khi đối chiếu với hai hình thể là Voi và Kiến .
Ngày cuối tuần - tháng sáu ấy ở SG , anh gặp một con kiến ( nhỏ tí ti ) ở lề đường trước khu văn hóa ( Đại Thế Giới cũ ) .
Kiến ngứa mắt thấy anh ngồi viết rì rèo trên cái bloc - notes - ngoằn ghèo li chi 3 cái điều kiểu ' mật ngữ ' phản động .
Kiến dụi điếu thuốc dở dang - dè chừng ;
- Chú viết cái chi dậy ?
Anh buông cây viết mực xanh :
- Tôi đang viết về ông ..
- Cháu không hiểu gì ? Tại sao ? Chú là nhà báo há chú ? - Sao thấy sáng nào , chú cũng ngồi đây để viết ? ....
( Trước khi về thăm quê , người ta dặn khéo mình là về bên nhà , hãy cẩn thận mồm miệng - Đừng hứng chí phang bừa ... )
Anh phang đại , kiểu ngu ngốc :
- Bộ ông là công an chìm , há ông ?
Anh chàng bự con, màu da ngâm ngâm gọi 2 ly cà phê đầy đá cục ( anh một ly, tôi một ly ) :
- Sáng nào cháu cũng ngồi đây - Cà phê và thấy chú ... Cháu là tài xế của quan lớn đang ăn sáng bên kia đường . Cháu đậu xe ngồi chờ ổng .
Chàng chỉ tay ra chiếc xe hiệu Lexus màu đen , kính đen thui .
Và chàng ngứa mồm tâm sự :
- Cháu toàn làm nghề lái cho các quan từ lâu nay á ....
- Quan Lớn hay là ' Đại Gia ( - ông ? )
- Quan Lớn ngon hơn đại gia , chú ơi !
Thời trốn VN đi nước ngoài như những quan lớn bỏ chạy như đàn vịt, anh không biết danh từ ' Đại Gia a a a ... - Đa Dại là cái gì - Mai sau này , có dịp xem phim Hàn mới biết đến danh từ ĐG .
Thử làm ĐG -------------------------------------------------------------
Ghét chữ ĐG và gái Chân Dài Kiều Nữ và để hiểu tại sao mình ghét thì phải thử cho biết :
Dễ lắm !
Bạn chỉ diện quần áo cho ra vẻ sang trọng kiểu cọ, đi đứng vai thẳng , ngực ưỡn và leo lên chiếc taxi của hãng ML hoặc là của Hai Lúa . .
Xuống xe, đẩy cửa kính vào khi phố đẳng cấp của công trường Nguyễn Huệ ; tất cả đều sáng trưng đèn nhóa sáng và liếc qua nhũng cái bảng ' Cấm Bán Hàng Rong ' là bạn có thể là một trong những ĐG của SaìGòn tráng lệ .
Tối hôm ấy , thằng con nuôi đã có cái bằng kỹ sư nông lâm súc từ Cần Thơ - SG và đã du học ở xứ Pháp , đưa cha mẹ đến khu ' đẳng cấp '
Nghe nó phấn khởi phát thèm :
- Con đưa ba mẹ đến chỗ này để hưởng nhé .
Nghe Hưởng là thấy khoái bí tỉ . Mẹ nuôi nó diện cái robe của thương hiệu Chanel, xịt nước thơm của YSL, chơi thêm cái bóp xách tay của Hermes Paris . .
Thằng cha nuôi vẫn lè phè cái áo sơ mi sọc xanh, đi chiếc dép như kiểu bác ở đường mòn HCM thấy phát nực . Má nó phát xấu hổ như trong phim La belle et la Bête .
Hề chi - em ? !
Leo thang máy đến tầng thứ 51 của SaiGon By Nai sau khi thấy một dọc em SG chụp hình tự SƯớNG Selfie. Cửa thang máy xực mở - Hết hồn -
Má ơi ! Ông bà ơi !
< Một dàn nam nữ mặc đồng phục sang trọng đứng ngay cửa thang máy đón chào với những bàn tay áp ngay ngực trái đón mời - Style Nam Hàn . Làm như là đang đón chào bác Obama hoặc là bác Tập Cẩn Bình ghé thăm chú Trọng , chú Lú .
Bà má nuôi bỗng cà chớn nhìn xuống đôi dép bộ đội của ông ba nuôi :
- Ba mày kỳ cục á !
( May mà thằng đại gia con nuôi không nghe và không thấy - Má ơi ! Con ơi là con ! )
.
SaiGon by NAI rất đẹp khi nhìn xuống qua cửa từ vòm kính trong vắt . Ngồi ở đây ,ta có thể nghi ngờ là mình đang ở Los - Hoặc ở một toà nhà cao nhất của Paris khi nhìn xuống sông Seine ( Vì tất cả những gánh hàng rong và tiếng rao hàng kiểu : ' Bánh mì đặc ruột đây y y y y " .. đã bị nhốt kín ở con số 51 x 3 mét dưới kia đường từ phíá công trường Mê Linh .. )
Thằng con ĐG thảy chai rượu có thương hiệu của công ty nó lên bàn, hai nhân viên phục vụ cầm khăn trắng kính cẩn nghiêng mình như đứng trước quan tài của lãnh tụ Tư Bản Đỏ .
Thằng con cười hả hê :
- Ở đây , họ là khách hàng của con .
Nó hể hả y như tổng thống xứ tây đã và đang dội bom các xứ Ả Rập :
- Ba mẹ cứ đưa các anh chị về gặp con nhá .
Mẹ nuôi nó hết hồn nhìn thằng cha nuôi đang ú ớ .
Mẹ cha mày - Con trai .
( Con trai chià cái menu của nhà hàng ) :
- Bíp tếch kiểu KoBé giá 600000 ngàn đồng HCM
- Gà rán chiên bơ kiểu Ytaly 450000 ngàn .
- Giá ....
Ba giật mình , nhìn con trai :
- Khúc bánh mì mà ba hay ăn ở đường Trần Phú mỗi sáng là 15 ngàn đồng .
- Ba à . Ở đây khác, ba mẹ hãy hưởng đi và mừng cho con trai .
Mừng cái tổ cha mày - ĐM mày .
Cha mẹ ăn những món ăn con trai đã chọn - Những sợi tóc hai màu lặng lẽ đã nhìn nhau và hiểu thêm những điều đáng lẽ ra không cần hiểu thêm chi cho nhức đầu .
Bên cái bàn kia , thấy siêu sao HNH đang chụp ảnh tự sướng bên người tình mới . Chiếc loa trên cao kia đang nhả nhạc của bò rống kiểu Thu Phương và sau đó là một dọc nhạc của họ Trịnh .
Có lẽ đây là lần chót ba mẹ cụng ly với con trai ở cái đất này - Nơi ba mẹ đã về sau 36 năm xa cách .
Một tuần sau nữa, cha mẹ sẽ trở lại xứ người - Đất tạm dung -
Và riêng cha, cha phải biết cha sẽ viết gì , làm gì ?
đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2016 05:27:19 bởi dang son >