CHUYỆN ĐỜI - CHUYỆN NGƯỜI - Psy.
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 10 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 146 bài trong đề mục
dang son 26.07.2011 23:35:48 (permalink)

...............


Để trả lời cho Mưa ở Phố Núi.

... Cô bé Mưa !

Để trả lời ,xin cô bé Mưa hãy đọc lá thư ngắn khoảng 3 cây số ở chủ đề Thư Từ Nơi Xa.
Trong bức thư đó, tôi chẳng biết phải xưng hô với em thế nào ( ? ) - Bằng " Anh " hay bằng " Chú "( Danh từ Chú nghe tội nghiệp quá .


Thân ái

Nđs.
#16
    Đào Nam Hoà 02.08.2011 03:18:34 (permalink)

    thẳng tay nổi xung thiên.Đàn bà có vài sự thích thú khi được đàn ông có bản lĩnh bắt nạt.Thử xem.Trong vòng ba tuần lễ nữa thì trở lại gặp tôi.Đừng nghĩ đến chuyện bỏ rừng,bỏ cọp nữa.Tội lắm !


    bạn Dang Sơn Thân

    Bận rộn đủ thứ, thỉnh thoảng mới quay lại nghiền ngẫm bài của Dang Son, cảm ơn tác giả bỏ công viết cho độc giả đọc....free dĩ nhiên viết cũng là cho chính tác giả và là thú vui hay thậm chí là cái tự thể hiện mình..
    Còn nhiều điều muốn nói,mà thôi, hẹn khi ...về hưu có lẽ dễ nói hơn ( nhiều thời giờ hơn )
    Hoà thì khoái bài "Giới hạn của hạnh phúc "

    Bài của Dang son là 1 bàn tiệc nhiều món, tất nhiên mỗi bạn thích khác nhau. Và cái hay của Dang son là có đủ món - chay cũng như mặn, thanh cao cũng như trần tục- có cả bia cho Hoà chẳng hạn và Coke cho phụ nữ ....


    Chúc Dang Son vui và tiếp tục dọn thêm vài món nữa, chẳng hạn như Sushi, ăn với Mù Tạt và dưa gừng ....

    Thân
    ĐNH


    #17
      dang son 02.08.2011 12:27:07 (permalink)




      ....

      Bạn Đào Nam Hoà thân ái !


      Đọc đến đoạn Bạn viết :


      "... Bài của Dang son là 1 bàn tiệc nhiều món, tất nhiên mỗi bạn thích khác nhau. Và cái hay của Dang son là có đủ món - chay cũng như mặn, thanh cao cũng như trần tục- có cả bia cho Hoà chẳng hạn và Coke cho phụ nữ .... "



      Lạ quá ! Tôi xin được có cái thú vị nghiền ngẫm sự nhận xét của Hoà.Để có thể viết,thú thật với bạn,tôi đã lạng và đọc rất nhiều thứ...Đọc ở nơi này nơi kia.Đọc truyện của anh Nguỵ Xưa ( dưới một cái tên khác ),đọc những tâm tình mà Hoà đã viết ở " Còn Gì Cho Em "

      Tôi ngừng lại ở một đoạn mà bạn đã viết :

      Xin cảm ơn đời , cảm ơn Người và mãi mãi tôi vẫn yêu đời và yêu người dù biết yêu là đau khổ và tội lỗi ( mà tội gì ??…..) và cả gian dối nữa - Tôi biết còn yêu là còn vũ trụ nhưng nếu tắt tình yêu, vũ trụ đi về đâu , ai biết .

      Chấp nhận sự bất hạnh cũng là một hạnh phúc

      Vâng, sự bất hạnh của thân phận con người !




      Tôi bắt gặp chữ Bất Hạnh và chữ Chấp Nhận của bạn và cái kết quả từ chữ Hạnh Phúc.

      Bạn biết không ? Tôi không xem những bài viết về việc làm của tôi là những bàn tiệc mặn,ngọt,chay và trần.... Vì có những điều trắc trở đến từ những nghĩ suy,những tập tục,những trắc trở trong lòng con người khi họ đến gặp tôi.

      Có nhiều lúc,tôi thử biến mình thành một người khác để có thể hiểu và cảm thông.Khi trực diện với những vấn đề,thiết nghĩ ta thử tìm sự cảm thông sau khi phân tích và thử đơn giản hoá vấn đề.( Vấn đề nằm ở chỗ là nếm cái món mù tạt,chả giò,tôm cá hoặc món Sù Sì nhạt thếch,ta làm sao để nhận diện rõ được mỗi cái mùi vị riêng biệt trước khi có thể pha trộn chúng vào nhau theo cái thích riêng...

      Lắm lúc,tôi thấy vừa đắng vừa ngọt !
      Lắm khi tôi thấy thân phận làm người khó quá.Nhưng tôi đã cố gắng.


      Bạn viết của tôi ! Anh cứ xem mỗi bài viết của tôi là một món riêng theo ý của anh.

      Tôi thử dề nghị một món khác dưới những hàng chữ này.Anh hãy cùng tôi thử nếm nhé.

      Thân chúc anh luôn ngọt lịm với cuộc đời.




      đăng sơn.fr

      #18
        dang son 02.08.2011 12:37:50 (permalink)





        19. NHẶT !


        '' ...La kleptomanie, ou cleptomanie (du grec κλέπτω, voler, et μανια, l' habitude) est une maladie mentale qui se caractérise par une obsession à voler des objets ''.



        ...

        - Cô thấy trong người ra sao ?

        - Tôi đang bực bội vì chóng mặt .Ông để nhiều thứ trên bàn quá.Tôi không biết phải lấy thứ nào.Thứ nào tôi cũng thích !

        - Hãy tập trung nhìn vào thứ cô thích nhất.Và nói tại sao ?

        Người đàn bà mặc áo hở ngực liếc ngang liếc dọc,mắt cô ta để ý một chập khá lâu ở những món đồ màu đỏ thẫm,những ngón tay của cô bắt đầu run lên bần bật.

        Môi cô mấp máy :
        - Ông à ! Nếu tôi thích tất cả thì sao ?
        - Tôi cho cô hết những thứ cô thích.Cô cứ tự tiện.


        Bàn tay chụp rất nhanh cái điện thoại di động hiệu Samsung,cô nhét vào túi quần,.Khuôn mặt trở nên tươi tỉnh hơn một chút.Cô có vẻ sung sướng như đứa trẻ vừa nhận quà.

        - Cô có cái bệnh này lâu chưa ? Và tại sao cô bị đuổi việc ?

        Đôi mắt buồn :

        - Thưở bé,cha mẹ tôi rất nghèo để nuôi 7 miệng ăn,tôi chuyên mặc những bộ đồ cũ kỹ nhất để đi học,bị đám bạn học trêu cười.Tôi xấu hổ...

        - Rồi sao nữa ?

        -Bố tôi mất lúc tôi 13 tuổi,tôi bỏ học để học nghề làm bánh ngọt,tôi thích mang về nhà những thứ có thể ăn đựợc như croissant,bánh mì,bánh ngọt..Sau đó tôi lấy vài thứ vật dụng làm bánh để có thể làm bánh tại nhà.Mẹ tôi đõ tốn tiền chợ...

        - Có bao giờ cô xấu hổ vì ăn cắp vặt không ?

        Đôi mắt cô lóa sáng ,rực lửa :

        - Có nhiều lần.Tôi làm như trả được mối thù đã làm mất đi tuổi thơ của mình.
        - Ai đã lấy đi tuổi thơ dại của cô ? Định mệnh chăng ?

        - Không.Thằng cha dượng đã hiếp tôi lúc tôi 14 tuổi.Từ đó,tôi ăn cắp vặt nhiều hơn.

        - Mẹ cô có biết chuyện cô bị cưỡng hiếp không ?

        - Không.Bà chỉ biết tôi có cái bệnh cleptomanie mà thôi.Bà im lặng vì tôi mang đuợc sự lợi ích về nhà.

        - Có khi nào cô bị bắt quả tang không ?

        - Một vài lần thôi.Họ thấy không đáng giá nên tôi đuợc tha.


        Mắt người đàn bà tiếp tục ngắm nghía những món đồ bày trước mặt,cô thở dài vì cái ước muốn chiếm hữu của mình.

        Cô nhíu mày khi nghe câu hỏi khác :
        - Ngoài cái tật này,cô bị khổ tâm hoặc cô thích diều gì ?

        - Tôi thích sex vì đã biết hơi đàn ông quá sớm.Bọn đàn ông khốn nạn cũng rất ưa sex.Còn ông thì sao ?

        - Tôi...Tôi chẳng sao cả.Chuyện bình thường mà thôi.


        Người đàn bà khá đẹp ưởn bộ ngực ra phía trước,dáng điệu như khiêu khích:
        - Tôi đã gặp nhiều thằng Psy và thấy ông là người trẻ nhất trong đám.Tôi thích cách nhìn đàn bà của ông.

        - Này Cô ! Xin cô hãy thận trọng cho lời nói.Cô là bệnh nhân của tôi !
        - Ông có vợ rồi hả ông ? Thây kệ ! Tôi đang có ý định cướp hồn và xác của ông.

        - Tôi không phải là một món đồ của người khác.Cô lầm rồi.
        - Bộ ông không thích sex sao ? Hay ông giả vờ nghiêm trang trước phụ nữ đẹp ?

        ...

        Này cô ! Đã hết giờ consultation.Kỳ sau,ta sẽ nói về chuyện ăn cắp vặt và chuyện sex....


        Người đàn bà đứng dậy,khoác cái choàng màu đỏ vào người.Trong tầm tay,cô chớp rất nhanh cái bật lửa màu vàng,nhét vào túi với một nụ cười thỏa mãn.

        Tôi giả vờ không biết .Việc chiếm đoạt bao giờ cũng gây sự hứng thú.






        20. BỆNH THẤT TÌNH TRIỀN MIÊN.



        Người đàn bà đẹp một cách sắc sảo rên rỉ :

        - Số tôi lận đận ,vất vả.Làm chuyện gì cũng không thành.Yêu ai rồi cũng bị bỏ rơi !

        - Cô bỏ họ hay họ bỏ cô ?

        - Thường thì họ bỏ tôi trước,họ hờ hững sau vài lần chăn gối.Họ có vẻ trốn tôi...

        - Tại sao ?

        - Tôi không rõ.Chỉ biết là tôi sợ cô đơn đến tột cùng.Sự cô quạnh làm tôi nổi nóng bất thường.

        - Cô biết " Yêu " từ lúc bao nhiêu tuổi ?

        - Khoảng 12,13 tuổi gì đó.Thằng đầu tiên của tôi 13 tuổi.Nó bảo lớn lên nó sẽ lấy tôi và chỉ yêu tôi,duy nhất.

        - Nó không giữ lời à ?

        - Nó ngủ với tôi độ chục lần rồi dông mất.Đồ sở khanh !

        - Sau khi thất tình và đau khổ,mối tình thứ hai của cô đến từ đâu ? Ra sao ?


        Đàn bà đẹp nhíu mày ,tỏ vẻ mông lung :

        - Độ hai tháng sau,tôi gặp thằng mới.Nó 20 tuổi,cũng không khá hơn.Thằng thứ ba,thứ tư cũng vật vờ với tôi khoảng chừng 3,4 tháng.Thằng thứ sau,thứ sau cũng như rứa.Chúng toàn là những kẻ bội bạc.


        - Cô có nghĩ là mình " yêu " quá nhanh và vội vã để có thể để tang một cuộc tình không ?

        - Để tang và khóc lóc cho một cuộc tình thoáng chớp để làm gì ,Ông ?!

        - Tôi không biết.Người tình cuối cùng,mới nhất của cô ra sao ?

        - Hắn có vợ rồi,hai đời dở dang.Nó hùng hục như trâu trên giường rồi biến dạng.Biệt tăm.


        - Cô nghĩ gì về tình yêu và Sex ?

        - Cả hai thứ dều giống y chang nhau.Tình yêu phải có Sex ! Còn ông thì sao ?

        - Tôi sẽ gửi bà đến một người Sexologue để trị bệnh.Ông ta rành hơn tôi về khoảng này.


        Đàn bà đẹp nhỏm người chống đối :

        - Nhưng ông ấy không trị được căn bệnh chán đời vì bị phụ tình của tôi và tôi sẽ phải tốn một mớ tiền cho ông và ông ta....


        - Này bà.Cái gì ở đời cũng có cái giá để trả.Đắt hay rẻ còn tùy ở cái con ngựa trong lòng bà.Đừng cãi tôi.Hãy về nhà để suy nghĩ lại.Hãy thử để lòng nguội lại sau khi chôn cất một mối tình chớp nhoáng kiểu Internet.

        - Tôi..tôi không hiểu.


        - Rồi bà sẽ hiểu sau khi tốn một mớ tiền và từ những giọt lệ của bà.Au revoir Madame.






        đăng sơn.fr










        #19
          dang son 03.08.2011 12:45:02 (permalink)





          BUỒN ( ?! )






          Tiệm kim hoàn lưu động ngồi không yên ở cái ghế bọc da nâu.Càng nhúc nhích,cô ta càng gây tiếng động vì bao nhiều chiếc vòng đeo tay đủ màu ,đủ kiểu và cả ba cái sâu chuổi đeo tòn teng trên cổ áo để hở bầu ngực cứ khua động.Mùi nước hoa của khách làm tôi nhức đầu.

          - Cô bị cái gì ?

          - Tôi bị bệnh buồn !

          - Tại sao -? - Cô đã có nhiều thứ để giải sầu ?!

          - Sao ông biết ?

          - Cô thử đứng lên và nhìn vào cái gương ở cạnh góc tường kia thì rõ.


          Người đàn bè trẻ tóc vàng rực nghe lời.Cô ta ngắm nghía mình rất lâu ở gương ảo.Cô trề môi,cô vuốt ve và sửa lại cái áo quá rộng cổ khoe cặp ngực căng đầy vừa được sửa thẫm mỹ.

          - Cô thấy sao ?

          - Tôi chưa được hài lòng vì tôi...

          - Không vừa lòng điểm nào ?

          - Ngực của tôi chưa được đẹp bằng Pamela Anderson hoặc Sopia Loren, Marylyn Monroe,tôi không đẹp bằng Sophie Marceau của màn bạn,tôi....

          - Gì nữa ? Tại sao cô lại so sánh và muốn được bằng họ ?

          - Tôi không biết,lúc nào tôi cũng có mặc cảm.

          - Tại sao cô đi sửa ngực và bơm căng phồng so với thân hình gầy guộc của cô.Sự mất cân đối là điều thiếu thẩm mỹ ?


          Cô đàn bà mở to cặp mắt - Ngạc nhiên :

          - Tôi là khách,mang tiền lại cho ông mà ông chê tôi ư ?

          -Hãy trả lời câu hỏi của tôi.Please !

          - Ông thấy tôi ra sao ?

          - Tôi thấy cô bị đè bẹp với sức nặng của sự trang sức và các vòng vàng nữ trang cô đang deo.Bộ ngực vĩ đại của cô đang làm cô đau lưng và khó thở.

          Cô đàn bà bật khóc nức nở :
          - Vậy mà ...mấy thằng đàn ông khác nói tôi là nguời đẹp và tôi sẽ trẻ mãi không già.

          - Cô sợ mình già nên phải đi sửa sắc đẹp ư ?

          - Đúng thế.Này ông,tôi vừa 40 tuổi.Ông thấy tôi ra sao ?

          - Tôi thấy cô xấu và thà cô '' đẹp '' một cách tự nhiên thì cô sẽ là người đẹp.


          Đàn bà '' Ảo '' nhíu mày.Trông hàng lông mi và cặp lông mày dữ tợn hơn lúc bình thường.Cô ta tỏ ý giận dữ.Cô bắt đầu dùng những lời lẽ nặng nề để hạ '' đối phương '' .Càng nói cô càng lộ hẳn cái xấu xí dến từ tâm địa của mình.

          Tôi giả vờ lơ đãng không nghe;tôi mở mailbox gửi cho bạn đồng nghiệp một cái điện khẩn :


          '' Cher confrère Alain !

          Tôi gửi cho bạn gấp một người khách.Cô ta mắc cái bệnh Ảo Đời và Ảo Giác.Bạn hãy décortiquer cô ta và gửi cho tôi ngay bảng phân tích.Tính honoraire cô ấy càng đắt càng tốt '' .


          ....



          Tôi tỏ cử chỉ ngắt lời cái '' máy nói '' và ghi vài chữ trên giấy để gửi cô ta đến bạn đồng nghiệp.

          Tôi cần biết rõ trong cái thực,cô ta sẽ có bao nhiêu phần trăm cái ẢO ?
          Vậy thôi.

          Và tôi sẽ tìm mọi cách giữ cô lại trong bệnh viện dưỡng trí ít nhất là hai tháng.Lúc ấy cô sẽ tự nhìn mình trong gương mỗi ngày để biết rõ mình đẹp hay xấu và tại sao mình mắc cái bệnh Buồn ( ?! )







          đăng sơn.fr

          #20
            dang son 05.08.2011 16:27:56 (permalink)







            NGỘP THỞ.




            - Ông đã phạm phải một cái tội không có thể chấp nhận được ở cõi đời này.

            - Thưa ông.Tôi đến đây để được nhẹ lòng và không phải để nghe ông buộc tội.Tôi không phải là kẻ hảm hiếp giết người.

            - Để được nhẹ lòng và không có cái mặc cảm phạm tội,ông hãy ngừng hẳn các sự liên hệ vô luân ấy .


            - Ông chưa từng chứng kiến những cái mà ông gọi là vô luân trong đời nghề nghiệp của ông hay sao ?


            Sau câu nói,gã đàn ông nhìn thẳng.Xoáy.Sâu.


            Cái không khí nặng nề giống như lúc người ta xem một cuốn phim kinh dị,đen tối.Nỗi im lặng kéo dài để hai người nghe được tiếng thở của nhau.Mặt đối mặt.

            Bờ môi dầy của khuôn mặt có vầng trán rộng,có hàng lông mày rậm như muốn chụp xuống cặp mắt của một con sư tử. Hắn kể câu chuyện của hai mối tình không bình thường.Không bình thường của sự vụng trộm gần gũi thể xác giữa chị hắn và hắn từ những ngày còn thơ.

            Bây giờ chị hắn đã ở xa hắn,chị hắn có cuộc đời riêng tư ở một cái đất nước đầy băng giá của những mùa đông.Hắn không còn cơ hội để phạm tội.Hắn đành phạm tội với cô em gái nhỏ hơn hắn đến 10 tuổi.Hắn nói hắn chỉ có tình cảm thật sự với những nguời ruột thịt gần gũi.Và hắn không thể yêu và lấy ai khác ngoài chị hắn và em gái của hắn !

            Gần đây,chỉ khoảng vài tháng thì trong một cuộc nói chuyện với chị hắn từ phương trời xa,chị hắn nói đã bị người cha ruột lạm dụng từ thời bé.

            Hắn bàng hoàng chấn động, muốn tìm gặp lại người cha ấy đã bỏ anh chị em hắn từ lâu và đã mất tích.


            - Ông tìm gặp lại người cha ấy để làm gì ? Ông sẽ nói gì khi ngay mà cả ông và chị em ông đều nằm cùng trong một tình cảnh ?


            Gã đàn ông cựa quậy khó khăn trên chiếc ghế.Hình như hắn cảm thấy ngộp thở trong cái cảm giác không an toàn ở trong cái phòng mạch và hắn đang phải tự đối diện thường trực với những câu hỏi không bao giờ có câu trả lời toàn vẹn.





            đăng sơn.fr
            Psychologies. ( C ) 08.2011


            #21
              dang son 08.08.2011 00:19:28 (permalink)



              23. CÂU CHUYỆN NHỎ KHÁC
              Ở TRONG VÀ NGOÀI PHÒNG MẠCH




              * LỤY TÌNH



              Trời xầm lạnh để có thể đổ tuyết.Ngoài bãi đậu xe vắng ngắt.8 giờ tối,thành phố đã uể oải đi ngủ. Thằng bạn ngồi ngất ngưỡng,mặt buồn hiu.

              - Alain.Mày im như hến.Bộ nhạc của tao làm mày buồn ?

              Jean jacques Goldman đang hát bản Nuit và tiếng solo guitar nghe nức nở đứt ruột gan.

              Tôi im lặng để nghe bạn mình yên lặng.Vừa lái xe,tôi vừa nghĩ ngợi về tình huống của bạn mình.Càng nghĩ càng thấy nhức đầu.Nhức đầu vì hắn và tôi đã chọn nhầm cái công việc khá nhức đầu và ê mình , ê mẩy là lắngnghe một cách tò mò để tìm hiểu và tìm giải pháp.

              Cd số 1 vừa hết để nhảy qua cái đĩa có Trịnh Nam Sơn hát : ‘’…. Hoa vẫn hồng truớc sân nhà tôi. Chim vẫn hót sau vườn nhà tôi…Giọt nắng bâng khuâng…bài hát bâng khuâng,bài hát mang bao kỷ niệm những ngày đã qua….’’

              Thằng bạn chuyên trị bệnh tưng tưng nhỏm người nghe như vịt nghe sấm, hỏi :
              - Hắn hát cái gì vậy mày ?


              Xe đã ngừng trước nhà hàng ăn,tôi không có thì giờ trả lời bạn.Không lẽ dịch lại nguyên bản cái bài hát du dương ấy ? Tiếng việt của mình có nhiều cái rắc rối !


              Tuyết trắng tìm đến chỗ hẹn.
              Alain kéo tôi bước nhanh để dành cái bàn sát cửa kính nhìn ra khoảng tối của vườn cây.Biết bạn cần tâm sự khi buồn chán,tôi lặng thinh.Hai thằng ngó nhau như hai hòn bi không nhúc nhích.

              Ngụm rượu khai vị với câu tôi hỏi :
              - Nhìn cái măt mày như đưa đám.Sao ?
              - Con vợ tao lại tự tử lần nữa ?
              - Chết chưa ?
              - Mày hỏi ác bỏ mẹ ! Nó mà chết thì tao phiền phức, đủ thứ chuyện rắc rối…
              - Tao làm được gì cho mày ?

              Lại im lặng.Tiệm ăn đang nhả bài Mourir d’aimer - Chết vì tình - Vợ thằng bạn tôi không chết vì tình.Tình chúng nó đã nguội lửa.Cà phê nguội hâm lại còn thấy dở huống gì là Tình Yêu ! Cái đề tài quái ác mà cỡ tuổi nào cũng mắc phải.

              - Mày thất tình bao nhiêu lần rồi hử ? Alain hỏi bất ngờ.
              - Tao không biết.
              - Nói láo ! Cái thằng viết ba cái lăng nhăng lãng mạn như mày thì ai mà tin được ?
              - Tin cái gì ?
              - Chuyện mày yêu đương vớ vẫn.

              Cảm thấy ghét thằng bạn vô cùng.Câu hỏi của nó làm bữa ăn mất ngon.Người ta nói bệnh thất tình,bệnh buồn dễ lây như bệnh Sida !

              Buổi tối xuống sâu ngoài cửa kính.Thằng bạn lại trở về cơn buồn để lầm lì ít nói hơn mọi ngày.Tôi mặc kệ nó vì sợ mình lây bệnh.

              Kể ra cũng đáng đời cho nó,thằng có số đào hoa.
              Càng yêu nhiều càng lụy tình.



              đăng sơn.fr




              #22
                dang son 10.08.2011 00:58:19 (permalink)





                24. SẼ RA SAO ?



                - Sẽ ra sao với câu chuyện của chúng tôi ?

                - Tôi không có câu trả lời cho ông và câu chuyện của ông bà...


                Người đàn ông còn rất trẻ tỏ vẻ buồn phiền, lúng túng :

                - Chúng tôi chung sống với nhau đã gần 15 năm, hạnh phúc với 2 đứa con nhỏ. Đi làm đều, lương kỹ sư điện tử của tôi khá. Nàng làm thư ký cho một nhà nhiếp ảnh. Chúng tôi không hề bị tiền bạc chi phối. Nhưng hình như tình yêu của chúng tôi bị nguội lạnh đi sau khi tôi dược thăng chức, việc nhiều hơn, tôi mang cả việc làm về nhà để làm cho kịp, nàng thì ngoài trò mê Tivi và lo cho con cái, chỉ chúi mũi vào net. Nàng ngồi trước màn ảnh đến hơn nửa đêm. Tôi nghĩ cô ấy có tình nhân ở mạng net...

                - Còn Ông, ngoài công việc bù đầu, ông có những đam mê gì ?

                - Thoạt đầu, sau những truy cứu ỏ một vài Web, tôi cảm thấy cô dơn nên cũng tìm bạn ở net. Tôi cảm thấy hứng thú hơn vì đỡ phải cô đơn, trơ trọi.

                - Nói như vậy là ông cũng có bạn hoặc nhân tình ở Net ? Bao nhiêu người ?

                - Tôi có khoảng 20 người bạn ảo ở Face Book, trao đổi tin tức, thư từ, hình ảnh với nhau. Còn người yêu kiểu Virtuel thì tôi chỉ có một người .

                - "Cô ấy" ra sao ?

                - Theo tấm ảnh cô gửi cho tôi ở mail thì rất đẹp.

                - Ông có gặp mặt ở ngoài chưa ?

                Khuôn mặt đàn ông lộ vẻ buồn. Sậm ! :

                - Chưa ông ạ ! Tôi nghĩ cứ viết thư qua lại như thế khỏe hơn là vướng bận thật ở ngoài đời. Cô ấy đang chung sống với một người. Còn phần tôi, tôi vẫn còn yêu vợ tôi. Nàng không đẹp nhưng đã rất đảm đang và dịu dàng.

                - Nếu như thế thì việc xử trí với vợ ông sẽ đuọc dễ dàng hơn.

                Dáng ngưòi đàn ông bồn chồn, anh ta nhổm người, nóng lòng :

                - Tôi chưa hiểu ý của ông ?

                - Ông bà cứ thoải mái đem các vấn đề ra cùng bàn thảo mổ xẻ và cùng tìm kiếm chung một vài giải pháp.

                - Tôi .... Có nhiều lần tôi thử đề cập đến, vợ tôi nói cứ để đấy cho đến ngày thử sống xa nhau một thời gian. Tôi nghĩ cô ấy không còn yêu tôi vì ''cái người" kia ở Net.

                - Ông có cách nào để hâm nóng lại tình yêu đã nguội của ông bà không ?

                Thở dài, não ruột :

                -Tôi thấy khó vì vợ tôi càng ngày càng nghiện Net. Nàng chỉ nói qua loa một vài câu với tôi vào bữa ăn tối. Sau đó, mạnh ai nấy có thế giới riêng của mình. Chẳng biết hai cái thế giới riêng của chúng tôi bao giờ mới hòa nhập lại ?.


                Im lặng bao trùm lấy ở phòng mạch. Đôi khi giữ đưọc nỗi yên lặng thì có một ý tưởng chồm đến, lóe sáng :

                - Này ông, tôi có một đề nghị không đưọc "lương thiện" cho lắm. Ông lấy địa chỉ email của vợ ông và thử giả là một người ghé làm quen, xin kết bạn. Từ đó khi thư từ qua lại, ông có thể hiểu được chiều sâu nội tâm của nàng hơn qua cách diễn đạt trước màn ảnh. Phương pháp này có cái tên Dĩ Độc Trị Độc.

                - Ông nghĩ rằng sau hơn 15 năm chung sống, tôi không hiểu đuợc nàng ?

                - Tôi nghĩ rằng ông là một người thông minh để có thể tìm hiểu vợ của ông theo một cách khác để chinh phục lại tình yêu của nàng.

                Người đàn ông giữ yên lặng, suy nghĩ khá lâu. Ông ta mím môi rồi nở một nụ cười có vẻ khá hơn lúc ban đầu. Ánh mắt có thoáng lên một niềm hy vọng.

                - Cám ơn ông, tôi sẽ thử cách này xem sao. Hy vọng là có một vài kết quả. Tôi sẽ báo cho ông hay về tình hình diễn tiến.


                Tiễn ông khách ra cửa thì chiều cũng vừa sụp tối. Ánh sáng đèn đường từ dòng sông hắt lên những làn óng ánh, êm đềm...






                đăng sơn.fr
                #23
                  Vách Cũ 10.08.2011 02:43:12 (permalink)


                  - Này ông, tôi có một đề nghị không đưọc "lương thiện" cho lắm. Ông lấy địa chỉ email của vợ ông và thử giả là một người ghé làm quen, xin kết bạn. Từ đó khi thư từ qua lại, ông có thể hiểu được chiều sâu nội tâm của nàng hơn qua cách diễn đạt trước màn ảnh. Phương pháp này có cái tên Dĩ Độc Trị Độc.


                  Kế không lương thiện này - khi lật ngược, VC lại thấy nó có cái tên GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG đó anh Đăng Sơn a !
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2011 02:44:17 bởi Vách Cũ >
                  #24
                    dang son 12.08.2011 14:00:21 (permalink)


                    ----------------------


                    Để trả lời Vách Cũ :


                    Có nhiều cách để ta có thể lầm lẫn.Lầm vì chưa thấy,không thấy hoặc chưa hiểu kịp.

                    Vách Cũ là một cái tên lạ ! Rất lạ.( Và là một nữ phái ! )

                    Ở làng văn chương,có một tác giả đã viết cuốn truyện mang tên " Tôi nhìn tôi trên vách " - Và khi cái tên Vách Cũ ra đời,cái cảm giác của kỷ niệm đã đi theo và bám lấy.Vách có nghĩa là một sự cách biệt nếu không muốn nói là ....

                    Còn Cũ ? Có những lớp bụi của thời gian mang tên kỷ niệm. Khi muốn nhắc nhở về một kỷ niệm nào đó,người ta có thể nhìn lại mình từ cái bóng hắt lên trên vách nhà.

                    Nhưng mà thôi,chuyện ấy là chuyện văn chương và là những điều bàn bạc về danh từ của chữ nghĩa.Ở đây,tôi có vài việc cần giải quyết.Giữa những cái hẹn,tôi sắp xếp để có thể chen vào khoảng thời gian để viết. Những cái hẹn sắp đến. Những người đến gặp tôi không phải để nói chuyện văn chương - Họ có những vấn đề cần phải giải quyết.

                    Và tôi,tôi cần có những điều gì khi biết lắng nghe ?

                    Ở góc văn phòng thanh tịnh này,tôi xin chúc Vách Cũ và bạn đọc yên lành.Đôi khi sự yên tĩnh mang lại cho mình nhiều điều sáng suốt.

                    Tình thân .



                    Nđs.


                    __________
                    #25
                      dang son 12.08.2011 15:05:39 (permalink)




                      25.


                      THĂNG BẰNG.


                      _____________________________________________________________________________






                      Cô gái nhúc nhích liên tục trên chiếc ghế da màu xám.Mái tóc vàng óng lúc lắc trên vai áo để hở khoảng ngực đầy đặn .Cô nói :

                      - Tôi đang khó chịu về chữ chung thuỷ và cái thay đổi trong tình yêu.

                      - Tôi chưa hiểu điều cô muốn nói.

                      - Chuyện của tôi hơi khó hiểu.Tôi có thể yêu một lúc đến 3,4 người.Mỗi người tôi yêu một cách khác nhau.

                      - Và cô hay bị nhói tim ?

                      - Không.Tension của tôi rất tốt.Tôi tập thể dục và chạy bộ mỗi chiều.

                      - Những người yêu của cô ra sao ?

                      Cô gái đẹp mơ màng nhìn lên trần nhà.Hơi thở gấp rút :

                      - Tôi đang quen một lúc 4 người.Người thứ nhất là một giáo sư ,lớn hơn tôi 20 tuổi.Ông ta lịch lãm,có nhiều kinh nghiệm sống và rất nam tính.

                      - Người thứ hai ?

                      - Anh chàng này là sinh viên ,học cách xa tôi 200 cây số.Anh ấy mủm mỉm,đẹp trai,nhỏ nhẹ và thơ mộng.Còn người thứ ba là một anh bán thịt ở chợ,anh ấy hào hoa rộng rãi,bặt thiệp

                      - Người thứ tư ?

                      - Đây là một dân chơi thứ thiệt.Anh là công tử con nhà giàu,bảnh bao,ăn nhảy và galant như trong phim ảnh.Ông nghĩ sao ? Ông có nghĩ là tôi quá đa tình không ?

                      - Cô có làm bài test trắc nghiệm với đồng nghiệp Alain của tôi chưa ?

                      - Rồi.Ông ạ ?

                      - Cô chờ tí để tôi điện thoại cho ông ấy để lấy kết quả.Trong khi chờ đợi,cô có thể viết vài dòng về cảm nghĩ của cô với
                      4 người đàn ông ấy.Cô có 7 phút để viết.Viết xong hãy ký tên cô ở dưới.


                      Cô gái kéo cái ghế sát vào bàn giấy,cô cắn môi tư lự,viết vài hàng rồi lại gạch đi,bôi xoá.Nét chữ của cô không đều trên hàng kẻ thẳng của trang giấy.Cô " nộp bài " vơí cái chữ ký cong queo,víu cấu vào nhau và cô không gạch đít dưới chữ ký.

                      Cô lại nhúc nhích thân hình,dáng tò mò :
                      - Ông thấy sao ,ông ? Chữ tôi tháu quá,ông đọc được không ? Bộ ông biết coi chữ ký và nét chữ hả ông ?


                      Sự yên lặng kéo dài để cho thấy những ngón tay của cô đã làm rối bời những lọn tóc.Bản tường trình của bạn bác sĩ phân tâm học cho biết cô gái đang có chứng Schizophrénie - Double Personnalité -Hai trạng thái nhập một - .Trường hợp này cần phải có thời gian để kiểm chứng khi so sánh với những kết quả thử nghiệm khác...


                      Càng lúc,cô gái càng tỏ vẻ bồn chồn hơn.Cô nhìn đồng hồ đeo tay và nói :

                      - Ông có điều gì suy nghĩ.Tôi sắp có cái hẹn,tôi....

                      - Cô sẽ đi gặp người nào trong 4 người đó ?

                      - Tôi chưa biết.Cái này còn tuỳ hứng. Vui thì người này,buồn thì gặp người khác để có cái mà nhõng nhẽo.Tôi là một người Poly - Amour . Amours multiples ( Lắm Tình ) Cuộc đời ngắn lắm nên tôi cần điều vui.Ông nghĩ sao ?



                      Tôi nghĩ gì ư ? Tôi nghĩ là cô có một tâm hồn, một tinh thần rất hỗn độn như chữ viết của cô.Cô viết không cách hàng,xuống hàng và những ý tưởng của cô quyện vào nhau như một khu rừng hoang.Chữ ký của cô không có một cái gạch dài để lót chữ.Căn nhà tâm trí của cô không có một cái nền để đứng vững.Và cô sẽ thấy mình bị tiêu huỷ sức lực với điều cô đang sống.

                      Cô đang ở đâu giữa thế giới của 4 người đàn ông như thế ? Và tôi sẽ làm được gì cho cô ?






                      đăng sơn.fr

                      #26
                        Vách Cũ 13.08.2011 10:23:14 (permalink)

                        Để trả lời Vách Cũ :


                        Có nhiều cách để ta có thể lầm lẫn.Lầm vì chưa thấy,không thấy hoặc chưa hiểu kịp. Vách Cũ là một cái tên lạ ! Rất lạ.( Và là một nữ phái ! )

                        Ở làng văn chương,có một tác giả đã viết cuốn truyện mang tên " Tôi nhìn tôi trên vách " - Và khi cái tên Vách Cũ ra đời,cái cảm giác của kỷ niệm đã đi theo và bám lấy.Vách có nghĩa là một sự cách biệt nếu không muốn nói là ....

                        Còn Cũ ? Có những lớp bụi của thời gian mang tên kỷ niệm. Khi muốn nhắc nhở về một kỷ niệm nào đó,người ta có thể nhìn lại mình từ cái bóng hắt lên trên vách nhà.

                        Nhưng mà thôi,chuyện ấy là chuyện văn chương và là những điều bàn bạc về danh từ của chữ nghĩa.Ở đây,tôi có vài việc cần giải quyết.Giữa những cái hẹn,tôi sắp xếp để có thể chen vào khoảng thời gian để viết. Những cái hẹn sắp đến. Những người đến gặp tôi không phải để nói chuyện văn chương - Họ có những vấn đề cần phải giải quyết.

                        Và tôi,tôi cần có những điều gì khi biết lắng nghe ?

                        Ở góc văn phòng thanh tịnh này,tôi xin chúc Vách Cũ và bạn đọc yên lành.Đôi khi sự yên tĩnh mang lại cho mình nhiều điều sáng suốt.

                        Tình thân .


                        Nđs.



                        Có nhiều cách trả lời - mà cách này là phát súng mười lăm phút ... nát óc !

                        Chịu !


                        Ở làng văn chương,có một tác giả đã viết cuốn truyện mang tên " Tôi nhìn tôi trên vách " - Và khi cái tên Vách Cũ ra đời,cái cảm giác của kỷ niệm đã đi theo và bám lấy.Vách có nghĩa là một sự cách biệt nếu không muốn nói là ....

                        Còn Cũ ? Có những lớp bụi của thời gian mang tên kỷ niệm. Khi muốn nhắc nhở về một kỷ niệm nào đó,người ta có thể nhìn lại mình từ cái bóng hắt lên trên vách nhà.


                        Xin cám ơn anh ĐS về phân tích suy luận xuyên suốt tim đen .

                        Phục rồi đó !


                        Mến chúc anh cùng gia đình một cuối tuần thật vui .



                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2011 00:29:10 bởi Vách Cũ >
                        #27
                          dang son 13.08.2011 12:44:37 (permalink)



                          SUY và LUẬN





                          ________________________________



                          Có vị thân chủ nói và hỏi :

                          - Ông thích luận lý về tình hay lý ?

                          - Lý trước,tình sau.

                          - Trong tình yêu,lý đến trước hay đến sau ?

                          - Tuỳ lúc. Tình yêu có những lý lẽ riêng của nó

                          - Người ta nói : Tình yêu làm mù quáng.Ông nghĩ sao ?

                          - Có hai cách để nghĩ ( suy ). 1 : - Yêu trước ,nghĩ sau / 2 : Đừng nghĩ gì hết khi yêu.


                          Vị thân chủ nhăn nhó,rắc rối :

                          - Ông đang lý luận theo Lý hay Tình cho điều này,ông ?

                          - Tôi đang nguỵ biện đó thôi. Bà làm cách nào để giữ sự thăng bằng khi yêu ?


                          Bà thân chủ im lặng.Và tôi biết bà đang thử tìm một câu trả lời mà có lẽ rất khó.




                          đăng sơn.fr


                          ....




                          < Vách Cũ nghĩ gì sau câu chuyện này ?

                          ( Chữ Suy Luận coi vậy mà khó ! )

                          Chúc vui.




                          Nđs.
                          #28
                            dang son 14.08.2011 00:36:05 (permalink)



                            SÉDUCTION.


                            ________________________________________________





                            Nếu gọi là đẹp thì cô gái ngồi trước mặt không được gọi là nguời đẹp.Cô có cái dáng cao trộm,cô không xấu không đẹp,nhưng được cái là cô có một giọng nói khá quyến rũ.


                            Mặt cô buồn vời vợi :

                            - Tôi cô đơn quá đỗi ông ạ ! Đến 25 tuổi mà tôi vẫn không có đuọc một người yêu.Ôi ... !

                            - Cô cứ ngồi thở than mãi như thế thì chẳng có ngưòi yêu nào tìm đến cô.

                            - Tôi phải làm sao ông ? Tôi thấy tôi không có sự quyến rũ,tôi không có một gương mặt kiều diễm..tôi...


                            - Nói cho tôi nghe.Cô yêu điểm nào nhất ở cô ?


                            Cô gái cúi mặt . Vẻ lúng túng :

                            - Tôi..tôi chẳng thấy tôi có điểm gì nổi bật cả.

                            - Cô không có người yêu và cô đã không thưong thầm người nào hay sao ?


                            - Chưa ông à .Lúc 16 tuổi,tôi bị thất thân với một gã hàng xóm vì hắn hay theo tôi tán tỉnh và có lần khen tôi xinh đẹp.Sau đó,hắn âm thầm dọn nhà biến mất.Từ đó....


                            - Theo cô,thế nào là xinh đẹp ?

                            - Em gái của tôi là người xinh đẹp.Bạn trai của nó ,đúa nào cũng si mê nó.Cả nhà chỉ có hai chị em.Nó là đứa may mắn nhất.Còn tôi...


                            - Đừng than thở ỉ ôi như thế.Không có người đàn bà xấu,chỉ có ngưòi không biết làm đẹp và làm tăng giá trị của mình mà thôi.


                            - Tính tôi lại quá nhút nhát.Lúc còn be,ông có bị cái tật nhút nhát không ông ?


                            - Có chứ.Mỗi lần bị cha mẹ sai đi mua món gì,tôi run rẫy và bị đỏ mặt cho đến một ngày kia,có ông bán hàng hỏi kháy tôi : Eh ! Nhỏ.Cái lưỡi của mày đâu rồi ? Mày là con trai hay con gái ? Thế là...


                            - Ông có bị đào đá về cái tật nhút nhát không ?

                            - Có.Nhiều lần.Mỗi lần như thế ,tôi bị ê mông cả mấy tháng ?

                            - Hihihi...Bây giờ thì sao ông ? Ông còn bị người ta đá không ?

                            - Nè.Cô nhỏ.Cô là ngưòi rất có duyên và khi cười cô rất đẹp.

                            - Ông đang nịnh tôi hở ông ?

                            - Không.Tôi đang giở trò tán tỉnh cô.Và cứ thế,cô sẽ biết cười vui và một ngày gần đây ,cô sẽ quên đuọc cái bệnh hay than thân trách phận,cô sẽ có nét quyến rũ hơn.


                            - Ông nói chuyện hay lắm ! Có thể nào ông " tán tỉnh " tôi thêm một tí nữa không ? Biết đâu tôi sẽ học được một phưong cách tán ..

                            - Tôi tán tỉnh ,bóng gió với cô thì cô được gì ?


                            Ánh mắt tươi tắn hơn trên khuôn mặt rực rỡ :

                            - Để tôi thấy mình được tự tin hơn.Ông thấy tôi có đẹp và duyên dáng không ông ?

                            - Tôi sợ tôi nói ra làm cô sẽ buồn hơn ?

                            - Sao ông ác quá vậy ông ? Ông cứ tìm đại điểm gì mà khen đại đi ?

                            - À thì ra cô cũng thích đuợc khen giả vờ.Vậy là cô tìm ra được một trong những điều làm người khác vui sướng và để ý đến mình.

                            - Ông có thể nói rõ thêm một tí xíu không ông ?

                            - Có nghĩa là hãy chú ý đến người khác dể quên điều phiền muộn trong lòng.Đừng than thở ỉ ôi.Hãy biết khen tặng người khác.Điều này làm mình duyên dáng hơn và hãy tự mỉm cười.


                            Cô gái khẽ chớp mắt suy nghĩ mông lung.Một lúc sau cô nói :

                            - Ông à ! Ông nghĩ sao về những cái Speed dating ?


                            - Toàn là ba cái tầm xàm,giả dối.Làm sao ta có thể tìm được người bạn tình trong khoảng mươi phút ? Họ làm tiền mình đấy thôi.Hay để tôi giới thiệu cho cô cái khóa học đóng kịch của tôi.Cô sẽ trở nên bạo dạn hơn...





                            Cô gái nhỏm nguời.Dáng thấy có điều hy vọng.Cô mỉm cười.
                            Ánh mắt chứa chan hy vọng.Khi biết hy vọng và biết đưa tay nắm bắt,người ta trở nên hấp dẫn và tươi hơn.






                            đăng sơn.fr

                            #29
                              Vách Cũ 14.08.2011 01:37:39 (permalink)

                              SUY và LUẬN




                              ________________________________



                              Có vị thân chủ nói và hỏi :

                              - Ông thích luận lý về tình hay lý ?

                              - Lý trước,tình sau.

                              - Trong tình yêu,lý đến trước hay đến sau ?

                              - Tuỳ lúc. Tình yêu có những lý lẽ riêng của nó

                              - Người ta nói : Tình yêu làm mù quáng.Ông nghĩ sao ?

                              - Có hai cách để nghĩ ( suy ). 1 : - Yêu trước ,nghĩ sau / 2 : Đừng nghĩ gì hết khi yêu.


                              Vị thân chủ nhăn nhó,rắc rối :

                              - Ông đang lý luận theo Lý hay Tình cho điều này,ông ?

                              - Tôi đang nguỵ biện đó thôi. Bà làm cách nào để giữ sự thăng bằng khi yêu ?

                              Bà thân chủ im lặng.Và tôi biết bà đang thử tìm một câu trả lời mà có lẽ rất khó.




                              đăng sơn.fr


                              ....




                              < Vách Cũ nghĩ gì sau câu chuyện này ?

                              ( Chữ Suy Luận coi vậy mà khó ! )

                              Chúc vui.



                              Nđs.


                              Câu hỏi của anh ĐS rất khó . Vì biết nếu loanh quanh một hồi, thế nào VC cũng rơi vào hai chữ " huề vốn " !

                              Vì vậy, VC xin lấy một câu trong đối thoại để dễ dàng trả lời cho câu hỏi của anh ĐS nhé :

                              Làm cách nào để giữ sự thăng bằng khi yêu ? ( Cái này mới quan trọng đây . )

                              _ Điều này tùy thuộc đối tượng nghĩ / muốn sao ở tình yêu đó - được thông qua kinh nghiệm, xin gọi là trình độ bầm dập !

                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 10 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 146 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9