Quote :
Những bông hoa trắng dậu nhẹ li ti trên đầu , đã khắc sâu trong tim hình ảnh đẹp về quê hương mình, không thể nào phai nhạt..Trong màn sương dày đặc ấy, dường như Phương nghe đâu đó , tiếng nấc nghẹn ngào từ mẹ....Bỗng nước mắt cô cũng giàn rụa chảy theo mà không sao ngừng được..Cô không giám ngoảnh lại nhìn , cô sợ mẹ sẽ khóc nhiều hơn .Và cô cũng khóc theo mẹ...Mẹ thương cô nhiều lắm, Mẹ vẫn day dứt trong lòng là không lo cho con được thi đại học.....Phương nghẹn đắng , Chiếc xe khách đưa cô càng ngày càng xa dáng mẹ hao gầy.....Bây giờ cô còn nghe mùi thơm của rạ mới..mùi gió hạ thổi mái tóc dài bay nhẹ , tâm hồn cô cũng lâng lâng theo.....
Bé Lười 07.07.2011
( Tác phẩm đầu tay )
Bé Lười ơi ...Đoạn kết thúc lời văn em nhẹ nhàng va ung dung lắm ....Rất hay và cảm động .....đọc đoạn em viết đã ngày thứ 2 rồi mà anh vẫn còn mang nó trong lòng ...Hình ảnh bông hoa trắng li ti dưới sương mù của một hôm mẹ tiển con đi thật thương quá BL em ha.
Bé Lười em, anh cũng là một đứa bé của ngày nào đó bờ biển quê hương mình tiễn bước anh đi trong một sớm ban mai khi bình minh chưa thức giấc; nên anh cũng đồng chia sẽ cùng em qua 4 câu thơ đễ em đọc xong, mong em sẽ vơi bớt đi nỗi buồn em gái nhé .
QUÊ HƯƠNG VÀ ĐỨA BÉ Bước chân đi lòng ta hiu quạnh
Cơn mưa phùn vừa tạnh ngoài sân
Sống xa nhà gửu thân nơi xứ lạ
Đôi khi buồn ...lòng muốn rách tả tơi
Little_Ant ( Sydney 09.07.11 )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2011 15:09:28 bởi Little_Ant >