THÌ Này ngọn gió từ đâu ta chẳng rỏ
Sao thình lình ập tới vỡ oà vui
Nếu chưa được cùng trăng sao lấp lánh
Thì cứ là ngọn gió giữa mông lung
Này em ạ giữa tuyệt cùng trời đất
Chẳng ngọn lửa nào rọi sáng hết tâm tư
Nếu thỉnh thoảng cứ nhìn sâu vào mắt
Thì lẽ nào không thấy cõi chân như
Ôi vạn vật khác ngắn dài kích thước
Và nhân sinh cũng chẳng một hình hài
Nếu có lúc ta dừng chân suy gẫm
Thì tình người đẹp đẽ chẳng phôi phai
Ta đã sống cõi đời ta đã đến
Rồi lại đi như một lẽ thường hằng
Nếu lặng lẽ đã là chân lý sống
Thì an bình là lẽ chớ băn khoăn
Và có lúc nếu điều gì ...chưa ứng ý...
Thì cứ yên lòng...trời đất có tròn đâu...?
lnp