Thơ Ngọc Lâm (Hàn Phong Vũ)
CHUYỆN TÌNH MÂY NÚI
Ngày xưa Mây - Núi yêu nhau
Tình như giấc mộng đắm say thắm nồng
Tình đang chan chứa màu hồng
Một ngày Gió đến bão giông khắp trời
Rồi Mây lặng lẽ xa rời
Trôi theo cơn gió quên lời yêu xưa
Tháng ngày mưa nắng - nắng mưa
Núi kia đợi mãi Mây xưa chẳng về
Núi buồn đau đớn ê trề
Lệ sầu cay đắng lê thê tháng ngày
Mây kia bên Gió mê say
Chạnh lòng nhung nhớ Núi nay âu sầu
Nhưng Mây nào có biết đâu
Núi buồn rêu cỏ một màu phủ lan
Thế rồi Mây - Núi ly tan
Núi kia thương nhớ khóc than trùng trùng
Chuyện tình Mây - Núi yêu thương!..
Hàn Phong Vũ
THU SANG
Đường thu màu lá vàng rơi
Mắt em vói theo vẻ bồi hồi
Bờ vai đọt tóc, tà áo trắng
Mẹ về thu níu bước chân vui
Sông quê trầm lặng neo kỷ niệm
Núi xanh tiếp núi tuyệt ý lời
Những khuya vằng vặc vầng trăng hiện
Tôi nhớ thu quê, nhớ bao người!
Hàn Phong Vũ
THU SẦU
Mùa thu về rồi lá vàng rơi
Nắng chiều hiu hắt gợi đơn côi
Có phải dáng ai về trong tối
Tóc rủ, tay buông, miệng cắn lời.
Mưa chiều lất phất bay nhè nhẹ
Người đi, dáng nhỏ ướt bờ vai
Đây mùa thu cũ nay trở lại
Gọi mãi tình thu mái tóc dài.
Mùa thu, mùa thu về phố xưa
Em giờ nơi ấy đã hay chưa
Có còn nhung nhớ ngày năm cũ
Hay đã quên rồi con phố xưa?
Hàn Phong Vũ
CẢM TÁC CUỐI THU
Thu đi rồi, em cũng đã xa
Chỉ còn ta với mùa đông giá lạnh
Em còn nhớ ngày thu nồng thắm
Tình yêu ta say đắm gửi trao.
Bây giờ lòng còn lại vết đau
Tình em đã vào sâu dĩ vãng
Và ngày mai đông sẽ sang đây
Một mùa thu kỷ niệm tràn đầy.
Rồi mai nữa, mùa thu trở lại
Ta ngồi ngắm vàng lên tê tái!..
Hàn Phong Vũ
ĐÊM ĐÔNG
Đâu còn gì để nhớ thương
Mà sao lòng vẫn vấn vương thêm sầu
Dặn lòng quên, có được đâu
Bóng hình em vẫn in sâu trong lòng
Sài gòn nay đã lập đông
Gió heo heo thổi, thư phòng mình ai
Đêm về lạnh buốt đôi vai
Nỗi niềm thương nhớ thêm dài người ơi
Dường như đông đã về rồi...!
Hàn Phong Vũ
CHIỀU ĐÔNG NHỚ NGƯỜI
Chiều nay gió thổi lạnh ghê
Phải chăng đông đã trở về rồi sao?
Ngày nâng tuổi mộng lên cao
Đông về thêm gợi biết bao nỗi niềm.
Ngày đầy nâng nhịp con tim
Bâng khuâng, rạo rực tôi tìm bóng tôi.
Đêm sang đầy một đơn côi
Đầy một nỗi nhớ thương người… ngày xưa!.
Hàn Phong Vũ
HÀ NỘI TRONG TÔI
Hà Nội trong trái tim tôi
Dẫu xa vời.. vẫn một trời yêu thương
Một lần đến đã vấn vương
Tình ba mươi sáu phố phường cổ xưa
Trải qua bao nắng bao mưa
Hà Nội vẫn vẹn nét xưa lạ thường
Dạo quanh Hà Nội một vòng
Nghìn năm mà vẫn phố phường tinh khôi
Thềm Thu nắng, lá còn rơi
Tiếng chuông Trấn Vũ vẫn bời bời buông?
Hồn thiêng mấy thuở non sông
Sông Hồng dậy sóng Lạc Hồng là đây...
Hàn Phong Vũ
TÂM TÌNH VỚI BIỂN
Biển ơi! có biết hay không?
Bao ngày - bao tháng, thầm mong gặp người
Chiều nay ngồi trước biển rồi...
Trái tim muốn nói ngàn lời yêu thương!!
Đêm nay thức suốt canh trường
Tâm tình với biển con đường ta đi
Từ ngày Ta – Biển chia ly
Biển còn nhung nhớ chút gì hay chăng?
Nhớ đêm bên Biển ngắm trăng
Vui cùng chú Cuội, chị Hằng, gốc đa
Biển vui! Dâng sóng reo ca
Ngân nga câu hát thiết tha vang trời
Bên nhau Ta – Biển yêu đời
Tình yêu tha thiết chẳng rời xa nhau
Nhưng nào có giữ được đâu
Ta đành xa cách, biển sầu khóc than
Đêm đêm sóng vỗ dâng tràn
Giật mình nghe sóng nát tan cõi lòng
Biển ơi! Có giận ta không?
Đêm nay xin trút cạn lòng nhớ thương!
Hàn Phong Vũ
VIẾT CHO NHỮNG CÔ GÁI
LẤY CHỒNG ĐÀI LOAN
Một đời vất vả, héo hon
Thân nơi đất khách, tình còn ở quê
Mỏi mong một sớm quay về
Thăm cha mẹ, với bạn bè yêu thân
Thăm lại người, thuở tình nhân
Bao năm xa, vẫn âm thầm nhớ thương
Nghèo là cái tội - phải không?
Trời đưa đẩy em lấy chồng Đài Loan!
Hàn Phong Vũ
CẦN MỘT TÌNH THƯƠNG
Sinh ra đã không còn cha mẹ
Vào đời bằng hai chữ mồ côi
Em lớn lên trong tình thương của đất
Và bao dung rộng lượng của trời.
Chẳng được hưởng tình yêu cha mẹ
Tuổi thơ em lay lắt giữa dòng đời
Ai người sống tuổi ấu thơ cô độc
Mới cơ chừng thấu cảnh mồ côi.
Sớm mỗi sớm em lê bước
Khắp phố phường: “Ai vé số đi”
Chiều mỗi chiều đôi bàn chân nhỏ
Lại âm thầm xin hạt vãi hạt rơi.
Adiđà! Có ai không, gánh vác
Sẻ chia cùng mất mát đời em
Xin hãy nhủ lòng xót thương, dù nhỏ
Cho em một hy vọng êm đềm.
Hàn Phong Vũ
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI
Mình tôi riêng một góc trời
Em giờ đã bước theo người giàu sang
Nhìn Thu lá rụng rơi vàng
Riêng tôi một góc, trời tan tác trời..
Hàn Phong Vũ
CHIỀU VỀ
Chiều về vết nắng nhạt dần
Hoàng hôn tím ngắt nhuộm thân hao gầy
Gió lùa ngọn cỏ - cành cây
Nôn nao bỗng nhớ tháng ngày đã xa...
Hàn Phong Vũ
CHƯA ĐỀ
Thôi rồi em đã lấy chồng
Còn anh ở lại với dòng sông băng
Đêm về ngồi khóc dưới trăng
Nhìn hoa tím nhớ bằng lăng vô vàn..
Hàn Phong Vũ
ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ
Đã lâu rồi, anh không về lối cũ
Chẳng biết em còn ở đường xưa?
Đường xưa giờ thiếu bóng hình hai đứa
Phố xôn xao, niềm đơn lẻ đầy chiều
Cây lá đổ, em ơi! Mùa gió lặng.
Ôi! con đường đôi lứa xưa – giờ vắng!
Hàn Phong Vũ
TRỐNG VẮNG
Chao ôi trống vắng chiều nay
Lòng ta hiu quạnh đắng cay vô vàn
Nhìn thân xác đã hoang tàn
Trái tim tan nát tâm can rối bời
Cuộc đời nào có ai ngờ
Tuổi xuân tươi trẻ, bây giờ xác xơ
Ngày qua tháng lại bơ vơ
Chông chênh nhìn lại giấc mơ qua rồi
Chiều nay trống vắng đơn côi
Tiếc thương - thương tiếc tuổi đời đã qua
Trải bao giông tố phong ba
Nay còn trơ lại thân ta một mình.
Hàn Phong Vũ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: