Thơ Ngọc Lâm (Hàn Phong Vũ)
GỬI NGƯỜI EM GÁI TÔI QUEN
Em là gái ở thành đô
Anh là trai ở ngoại ô mới vào
Tình cờ ta đã bên nhau
Trong một cuộc gặp giao lưu bất ngờ.
Gặp em anh bỗng thẩn thờ
Ngẩn ngơ ngồi ước giấc mơ ân tình
Người em dáng nhỏ xinh xinh
Không cao chẳng thấp trung bình dễ thương.
Nụ cười ánh mắt tơ vương
Hồn nhiên, tươi tắn yêu đương ngập trào
Cho lòng anh phải xuyến xao
Trái tim anh bỗng khát khao bao điều
Rồi thời gian cứ trôi đều
Cuộc giao lưu đã đến chiều chia tay
Em về để lại nơi này
Niềm yêu chẳng thể nguôi ngoai tháng ngày.
Hàn Phong Vũ
LẼ NÀO EM QUÊN
Lâu rồi em chẳng sang chơi
Để cây trứng cá rụng rơi đầy nhà
Ngày ngày nhìn bóng chiều tà
Não nề ôi thấy xót xa cõi lòng
Em ơi!còn nhớ hay không?
Những chiều em đến nắng hồng tiễn đưa
Đến nay mưa nắng bao mùa
Đông qua – Xuân tới vẫn chưa gặp người
Lẽ nào em đã quên rồi
Tình xưa nghĩa cũ một thời em trao
Em giờ ở mãi nơi nao
Có hay anh! Nỗi nghẹn ngào nhớ thương
Lời thề ước, mộng uyên ương
Em ơi! Còn để vấn vương trong lòng
Hay là em đã sang sông?..
Hàn Phong Vũ
BỆNH ĐAU
Chiều nay đầu váng, mắt hoa
Lâng lâng chỉ muốn đi vào phòng thôi
Lẽ nào trời thử lòng tôi
Cho cơn đau bệnh lẻ loi một mình
Lòng ta nào sợ bệnh tình
Sống trên trần thế tử sinh do trời
Bệnh đau cũng thế mà thôi
Sao làm nhụt trí của người nam nhi
Nằm đau nào có sợ gì?
Dăm ba bữa nữa liền thì hết thôi
Rồi ta lại sẽ yêu đời
Ngắm trăng, nghe nhạc làm thơ tâm tình…
Hàn Phong Vũ
BIẾT RẰNG
Biết rằng chẳng thể bên nhau
Xin em đừng nhỏ lệ sầu em ơi!
Dù mai mỗi đứa một nơi
Lòng anh vẫn nhớ những lời ta trao
Em về bên ấy mong sao
Gặp tình duyên mới với bao mộng lành
Ở lại.. anh ước mong rằng
Em rồi hạnh phúc, như hằng ước mơ
Đôi ta có nợ, không duyên
Thôi đừng kéo níu muộn phiền người ơi..
Anh mong suốt cả cuộc đời
Dẫu cho hai đứa xa rời vẫn luôn
Bên ai em chớ u buồn
Đừng cho đôi mắt lệ tuông vương sầu
Em ơi ! dù đã xa nhau
Xin em nhớ thuở ban đầu đôi ta
Chia ly dẫu biết xót xa
Nhưng tình kia vẫn chỉ là giấc mơ
Trăm năm anh vẫn làm thơ
Biết rằng ly biệt vẫn mơ tương phùng…
Hàn Phong Vũ
CẢM TÁC ĐỜI TÔI.
Trên đời biết sống bao lâu
Thế nhân sinh – tử nào đâu biết rành
Đời ta phiêu bạt bao năm
Gặp cơn hoạn nạn phải nằm bệnh đau
Bảy năm đau đớn âu sầu
Tưởng chừng đã chết từ lâu mất rồi
Nhờ ơn nhân thế, ơn trời
Trong cơn nguy khốn gặp nhiều ân nhân
Được người cho sống nương thân
Ta như được sống lại lần thứ hai
Dẫu đời nay đã tàn phai
Xác thân tàn tạ, hình hài xác xơ
Nhưng tôi vẫn sống làm thơ
Với lòng khao khát vô bờ…khát khao
Trái tim cứ nhịp dâng trào
Hồn thơ vẫn vút bay vào nhân gian
Biết đời còn lắm gian nan
Tuổi xuân héo hắt phai tàn đi mau
Lòng ta nào sợ gì đâu
Tử - sinh có số, âu sầu làm chi
Buồn đau nào có được gì
Nên vui tươi sống cho đi nụ cười
Ta còn sống, vẫn yêu đời
Trái tim vẫn mãi yêu người thiết tha
Dù cho bão tố phong ba
Tình ta vẫn đẹp như là bình minh
Gửi vào nhân thế chút tình
Dẫu mai tạ thế tình mình còn vang
Xác thân gửi chốn địa đàng
Kiếp sau ước được có nàng kề bên…
Hàn Phong Vũ
CHIỀU THU NHỚ.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Một chiều nắng nhạt gió đìu hiu
Hoàng hôn dần xuống sau ngọn núi
Cây lá xanh tươi đã thay màu.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Lá vàng rơi rụng lối phiêu du
Mắt em nhoà lệ chiều tim tím
Anh nén lòng đau, nước mắt gieo.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Đường thu xao xác lá vàng reo
Không gian yên ắng buồn hiu hắt
Tôi, em…chết lặng giữa trời ngâu.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Hàng cây gió thổi tiếng lao xao
Nghe như tiếng khóc ai gào thét
Ly biệt ngàn trùng nhớ mong nhau.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Mây hờn giăng cả lối liêu xiêu
Nhìn nhau lần cuối em khẽ nói
Đợi nhé ngày nao giấc mơ khêu.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Ngậm ngùi đau xót phút nao nao
Tôi đi – Một mình em lối vắng
Thu tím lòng em - Tím lòng nhau…
Hàn Phong Vũ
NHỚ LẮM EM ƠI..
Nhớ lắm em ơi mái tóc dài
Nhớ làn môi đỏ, nhớ bờ vai
Nhớ hoài đôi mắt, hàm răng trắng
Nhớ mãi bờ mi nhấp nháy hoài.
Nhớ lắm em ơi, nhớ bóng hình
Nhớ bàn tay nhỏ, nụ cười xinh
Nhớ em từng lúc quay người lại
Thỉnh thoảng nhìn nhau để tự tình.
Nhớ lắm em ơi nụ hôn đầu
Nhớ làn hơi thở quện vào nhau
Nhớ sao là nhớ mùi hương ấy
Lúc ở gần nhau lại thấy thèm.
Có nỗi buồn nào bằng khi yêu xa cách
Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ người yêu
Có tình yêu nào bằng tình yêu đôi lứa
Có hạnh phúc nào bằng hạnh phúc lứa đôi.
Trời cao đã kết duyên lành
Thì ta mãi mãi chung tình nhé em!..
Hàn Phong Vũ
Tương Tư Khi em đến thăm tôi đêm vừa xuống
Ánh trăng như cũng theo về một hướng
Em đã đến để hồn tôi mộng tưởng
Dâng trong lòng xao xuyến nỗi yêu thương.
Em mang đến một loài hoa trong tối
Gieo vào lòng tôi hạt giống vô tư
Đẹp làm sao vào một lần gặp gỡ
Tim tôi hòa trong hơi thở tình mơ.
Mong em hãy giữ trăm nghìn sợi nhớ
Tôi đã âm thầm gửi trọn đến em
Tôi như loài chim đang sống quạnh hiu
Xin được ngủ trong tim loài hoa ấy.
Khi em đến tình yêu tôi thức dậy
Như xuân về duyên nở thắm bờ môi
Làn môi em tựa như cả vườn hồng
Để hồn tôi say đắm mãi không thôi...
Hàn Phong Vũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2012 21:22:50 bởi HÀN PHONG VŨ >
Nếu Một Ngày
Nếu một ngày em là hoa khoe sắc
Anh sẽ là hạt sương buổi ban mai
Nếu một ngày em là viên ngọc quý
Anh sẽ là vòng vàng ôm ấp em
Nếu một ngày em là trăng tỏa sáng
Anh sẽ là người ngắm trăng làm thơ
Nếu một ngày em là ngôi chùa nhỏ
Anh sẽ là nhà sư ngồi tụng kinh
Nếu một ngày em là mây xanh biếc
Anh sẽ là dòng sông in bóng mây
Nếu một ngày em là con thuyền lớn
Anh sẽ là người lái thuyền xa khơi
Nếu một ngày em là bản tình ca
Anh sẽ là người say mê âm nhạc
Nếu một ngày em là chim tìm bạn
Anh sẽ là cây cổ thụ ngóng trông
Nếu một ngày em là cô dâu mới
Anh sẽ là chú rể đón thuyền hoa….
Hàn Phong Vũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2012 21:28:37 bởi HÀN PHONG VŨ >
ĐÊM LANG THANG
Đêm nay dạo bước trên đường
Ta lang thang khắp phố phường thân quen
Nhìn ai cũng ngỡ là em
Hoá ra ta đã say men tình sầu.
Về đâu? Ta biết về đâu?
Để tìm lại mối tình đầu hôm nao...
Đêm nay đường phố xôn xao
Người xe tấp nập ồn ào ngược xuôi.
Nhìn bao đôi lứa vui cười
Lòng ta đau đớn nhớ người hôm xưa
Trời đêm trầy trật hạt mưa
Mắt ta thắp lệ như chưa bao giờ.
Mình ta trên phố bơ vơ
Lang thang hồn xác thẩn thờ canh thâu
Đêm nay ta biết về đâu ?
Để quên - quên hết nỗi đau một thời…
Buồn chi thế... hỡi ta ơi !
Lang thang đêm phủ xuống đời quạnh hiu...
Hàn Phong Vũ
Đêm Thu Ngắm Trăng
“Đêm thu trăng sáng như gương”
Ta ngồi bến vắng nhớ thương một người
Dòng sông nước lặng lờ trôi
Gió man mác thổi, lá rơi xạc xào
Ngắm trăng lòng bỗng xuyến xao
Nhớ làn môi ấm ngọt ngào thiết tha
Đáy sông lấp lánh trăng nhòa
Hồn ta mơ mộng ngỡ là bóng em!
Giật mình chỉ có màn đêm
Lòng sông lá rụng – trăng mềm giăng tơ
Đêm nay cảnh đẹp nên thơ
Mối tình xưa đã đôi bờ cách xa
Còn đây một bóng riêng ta
Lang thang sông vắng như ca ru mình
À ơi! Ai đã phụ tình
Để ai nhung nhớ điêu linh tháng ngày..
Hàn Phong Vũ
Em Về
Tha thướt em về trong nắng xuân
Đem bao mơ mộng xoá u trầm
Mùa xuân xanh đến bừng khao khát
Cháy bỏng lòng ta mộng trắng ngần.
Đất trời xuân một vẻ tinh khôi
Níu díu em thơ đôi mắt cười
Khắp phố cờ hoa bay phấp phới
Người người xuôi ngược đến nơi nơi
Mai – Đào khoe sắc ánh xuân ngời
Thơm ngát môi em nét thắm tươi
Thánh thót chim chuyền – cành luyến ái
Ai chờ ngơ ngẩn ...mộng chung đôi
Em về đây dệt khúc tơ duyên
Như sắc, điệu thơ xóa muộn phiền
Say đắm lòng anh tình tha thiết
Bên em yêu trọn giấc xuân thì.
Hàn Phong Vũ
Mai Anh Về
Em ơi! Xin hãy đợi chờ
Mai anh về, dệt giấc mơ bên người
Giờ đây mỗi đứa mỗi nơi
Dẫu rằng nhung nhớ luôn cười nghe em!
Mùa xuân sắp đến bên thềm
Mang theo hương ngát êm đềm nhẹ bay
Em ngồi tóc xoã cồn mây
Ngóng phương anh – những mong ngày nhớ đêm!
Mắt u uẩn thầm gọi tên:
“Anh, Anh ơi! Hãy về liền anh ơi!”
Xin đừng sầu lệ hỡi người!
Ngày mai xuân đến thắm tươi :anh về!
Anh sẽ nối lại tình quê
Cùng em đi trọn câu thề ngày nao...
Sắc xuân Long – Phụng –Mai – Đào
Ngập trời hương đắm đón chào người xa.
Hàn Phong Vũ
Làng Và Em
Lô nhô nằm dưới một chân đồi
Lối về uốn khúc lối quanh co
Dòng sông in bóng bờ tre biếc
Đồng lúa mênh mông thoải cánh cò.
Mỗi sớm bình minh lên gõ cửa
Làng quê êm ả rặng dừa ru
Mảnh nắng lung linh chen mái ngói
Hàng cau xanh ngát gió đưa đu.
Ôi, chiều trăng mỏng tôi sang chơi
Em đứng bên hiên mắt rạng ngời
Tóc xoã ngang vai cười e ấp
Tình như: trong ý vẹn bao lời.
Tôi đã xa em từ độ ấy
Tuổi tròn đôi tám dạ thơ ngây
Cách xa năm tháng nhoà thương nhớ
Ai biết tình ai có đong đầy?
Rong ruổi mười năm chừng đã mỏi
Bóng quê thao thiết tiếng em cười
Làng xưa tình ấy còn in dấu
Mơ một ngày về thắm nét môi!...
Hàn Phong Vũ
5/4/2012
NHỚ MÙA ĐÔNG HÀ NỘI
Bên Hồ Gươm cây liễu buồn ủ rũ
Em lặng ngồi lệ nức nở sầu rơi
Anh chưa về nỗi nhớ cứ chơi vơi
Thương em lắm đã bao mùa chờ đợi
Em ngồi đó mắt trông trời vời vợi
Chớm đông về hoa sữa rộ ngát hương
Chiều cô đơn em buông làn tóc rối
Cánh hoa bay gieo niềm nhớ cồn cào
Đêm xứ lạ anh nghe gió thì thào
Bên song thưa lời em ngọt ngào gọi
Trái tim anh chợt yêu, nhớ bồi hồi
Những khát khao tuổi xuân xanh rực cháy
Hà Nội và em là tình yêu anh đấy
Bao năm chưa về hình bóng chẳng phôi phai
Anh vẫn nhớ đường Nguyễn Du hoa sữa nở trắng đầy
Nhớ câu hát bài Ca Trù tha thiết “Hồng Hồng Tuyết Tuyết”
Anh vẫn nhớ những chiều đông giá buốt
Kề bên em tay sưởi ấm bàn tay
Nụ hôn trao quyện hơi thở ngất ngây
Ngọn lửa tình nung giữa đời ngun ngút
Trời lữ thứ
lòng anh buồn day dứt
Chẳng kịp về Hà Nội phố chiều đông
Để người em mang thương nhớ sang sông
Thả tình xưa trôi về miền cát trắng..
Đêm lang thang giữa cuộc đời phiêu lãng
Nhớ về em Hà Nội đắng vành môi
Chợt nghe khúc “Em Ơi Hà Nội Phố”
“Bỗng thấy mình không nhớ nỗi con đường”
----------
“”: nhạc Phú Quang
Hàn Phong Vũ
4/11/2012
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: