Cho Mây chia sẻ một chút cảm xúc nhé !
Bỗng dưng...
Bỗng dưng trời đổ vào đông
Lo cơn bấo lạnh xoáy lòng viễn du...
Bỗng dưng trĩu nặng cho dù...
Lòng không còn muốn sầu ưu lấp vùi...!
Hỏi mình...bỗng thấy chơi vơi
Hỏi mây ,hỏi gió ,hỏi người...lặng im...!
Quay về an ủi trái tim
Thôi đành một nửa mảnh tình...cất riêng
Trăng buồn soi bóng lặng yên
Em buồn sao mãi triền miên nỗi buồn
Đông dùm nỗi nhớ vào khuôn
Đóng băng những giọt lệ tuôn chốn này
Lạnh lùng thu bỏ đi ngay
Đông...từng lá chết nơi này ai hay...
Từng mùa luân chuyển - guồng quay
Tình em đứng lặng...dù ai lỗi thề ...
Đồng chừng như quá lê thê...
Có khi nào bỗng nhớ về nhau không...???
Mây
LẶNG IM
bóng trăng xưa đã cất rồi
để trong mong nhớ làm nơi tâm tình
con đường xưa vẫn im thinh
vì không còn nữa chúng mình cùng trăng.
lòng anh cũng thể con tằm
bơ vơ muôn nỗi sầu đong với người
buồn như mây xám nét tươi
vui như ngọn gió cuối trời mưa dăng.
hôm nay gặp lại chị Hằng
trời đông viễn xứ đăng dăng nỗi buồn.
vì trong một tối trăng buông
tìm đâu thấy cảnh con đường chung đôi.
ai đem tình cất đi rồi
mùa thu với khúc vàng rơi hẹn hò
đêm đông chất mấy sầu lo
bước đêm như thể con đò cạn sông.
vẫn còn thắm lá trầu không
cau non tô đậm môi hồng người ăn
trăng kia em cất trong lòng
thì sao có thể...rằng không nhớ người.
mong về mùa ấm xuân tươi
để ta thấy được nụ cười của nhau
mong về trong mộng hồng lâu
để nghe em hát mấy câu ru...hời.
MINH TUẤN.
MÂY ƠI - TẶNG BẠN NHÉ -CHÚC CẢ NHÀ CÙNG VUI.