Dáng đa
Oai nghiêm hùng dũng
Trơ nắng cùng mưa
Sợi thiếu sợi thừa
Đong đưa trong gió
Bao năm đứng ngó
Thế sự thăng trầm
Đa mãi trầm ngâm
Tuổi đời chất mãi
Xin đừng quan ngại
Tự tình cùng đa
Mọi chuyện ắt là
Buồn qua trí thản
Chiều mây bảng lảng
Gởi sầu vụt bay
Bóng tối ngập đầy
Đứng ngủ mà say...
Đa kia đứng giữa trăm năm
Ôm bao thế sự thăng trầm ngẩn ngơ
Đường mơ, bến hẹn rã rời
Thuyền xưa xa bến đa chờ đợi ai.
Thôi thì đa đứng dang tay
Đón bao lữ khách kể hoài chuyện xưa
Chuyện ngày gió, chuyện ngày mưa
Chuyện đong đưa đó thuyền xưa, bến tình
Để rồi những sáng bình minh,
Lắng nghe chim hót, trở mình chợt vui
Huyền Băng [trích HB]
Huy Dung chào Chị Huyền Băng quý mến, Đã lâu lắm, hôm nay Huy Dung mới lại được họa thơ của Chị, vui và phấn khởi. HỌA NGUYÊN VẬN (cả vần bằng & trắc); đoạn kết vì họa thơ LỤC BÁT nên đã họa CẢ CƯỚC VẬN & YÊU VẬN : (để nguyên đề) DÁNG ĐA
Nếu không trí dũng
nhát gái, nhát mưa
mù tịt thiếu thừa:
Tiêu đời theo gió
*
Về làng mà ngó
dáng Đa mặc trầm
trong nắng ve ngâm
Tháng ngày đẹp mãi.
Bão dông không ngại
như mơn trớn Đa
Dòng dõi vốn là
ung dung thanh thản.
Điên khùng? thì lảng
lời ác? gió bay
ái tình về đầy
Chim hót mê say.
Cây đa bến cũ ngàn năm
xa rồi? để bến phù trầm ngất ngơ
Tình ai lỗi hẹn bờ mơ
mắt ai mòn mỏi đợi chờ dáng ai!
Vòm đa tối chẳng thấy tay
hỏi đa có thấu u hoài tình xưa
đò hôm đó - ngập đầy mưa
cho đời mãi ướt áo xưa thất tình
Nay nhìn đa dáng hiền minh
Bến đa sầm uất - giật mình. Đời vui.
huy dung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2007 18:32:28 bởi huydungpro >