thơ thẩn - Huyền Băng
Trích đoạn: Huyền Băng
Và cám ơn chú Huy dung đã chia sẻ những cảm xúc trong nghề nghiệp. Huyền Băng cũng có một vài ý tưởng liên quan đến bệnh viện:
Xin nhân giống... cảm thông!
Những người đau đớn ngặt nghèo
Những người quặn thắt chia lìa người thân
Trông gì... một chút cảm thông!
Cho cơn đau dịu cho lòng nguôi ngoai
Tuy nhiên hiếm kẻ đoái hoài
Trái tim chay cứng từ ngoài vào trong
Giọng điệu như nước mùa đông
...
Huyền Băng
Cảm ơn HB đã góp ý chung về nhiều đồng nghiệp hư của ngành Y. Sự góp ý thẳng thắn chân tình (kèm cả phương hướng lối ra qua mong muốn
tăng cảm thông bằng cách nhân lên hàng vạn lần (nói vui là "nhân giống kiểu gen học") số lượng người hiện quá hiếm là
"Thiên thần áo trắng hiện ngày sẻ chia
Ân cần túc trực canh khuya
Chẳng màng cực khổ, lời kia dịu dàng..." HB góp ý bằng rút ruột đau thành thơ khá công phu, khi có dịp HD sẽ đưa nó lên trang thơ ở tạp chí hoặc báo của ngành của HD.
Còn bây giờ HD theo thường lệ khi có gì không vui thì cứ hẵng tạm gạt buồn rầu đi mà ngồi chống cằm suy ngẫm sâu vào nguyên lý cách giải các thiếu sót đẻ ra điều dở không vui đó.
Tặng HB tạm bài thơ 4 câu này để thỉnh thoảng lỡ gặp buồn HB cũng dùng phương pháp chống cằm như tôi:
CHỐNG CẰM Mỗi thở dài - càng mỏng phổi đang mờ mỗi than vãn - thêm dày bờ tim xót.
Chưa cằn cỗi, ngăn sầu bi lớn vọt ta chống cằm, ngẫm lẽ sống ban sơ.
Kiếp nhân sinh thật ra rất ngắn gọn
Làm con người sống sao trọn nghiã tình
Lo lắng chi chuyện Lão, Bệnh, Tử, Sinh
Khi thoát xác hồn an bình thanh thản
Sương Anh
Chào em Sương Anh, Cám ơn em đã đóng góp nỗi niềm riêng về cuộc sống, chị ngẫm nghĩ trong bốn chữ Sinh, lão, bệnh, tử; có lẽ đáng ngại nhất là chữ bệnh còn ba chữ kia ai có tư tưởng thóang một chút chắc không quan tâm lắm. Vì chữ bệnh có nhiều cấp độ, cấp độ chịu đựng được và cấp độ ngòai sức chịu đựng. Với cấp độ ngòai sức chịu đựng này rất cần đến sự quan tâm của những người thân, những người kề cận, và sự quan tâm sẽ là động lực giúp họ vượt khó! Chị chúc em tìm được nhiều niềm vui để phấn chấn trong cuộc sống, đây lui bệnh tật em nhé! Tình yêu thương chính là thần dược
Chữa bệnh đau thể xác trí tâm
Dù ai oằn oại xác thân
Chung quanh san sẻ, xua trăm nỗi buồn
Huyền Băng
Cám ơn chú Huy dung với bài "Chống cằm"
Khi rối rắm ai ra chiều tư lự Cố nghĩ ra lối thóat để tâm an Càng nghĩ suy tơ càng rối ngổn ngang Thôi đành xã bỏ những điều tơ tưởng Khi đã bỏ thì sẽ không bận vướng Hồn thênh thang trước vạn vật cỏ hoa Mặc chiều trôi, mặc bóng xế, trăng tà Dửng dưng đón ngày qua đêm tới Huyền Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2009 17:00:32 bởi Huyền Băng >
NHỚ NGHE EM Dù gian khó trên đường dài em bước In dấu chân em lên những thăng trầm Em hãy nhớ luôn nhìn về phía trước Mãi giữ trong lòng là cả mùa xuân Gửi đến Huyền Băng những điều tốt đẹp nhât và cả tấm chân tình của DTT nữa!
Cám ơn chú Huy dung với bài "Chống cằm"
Tư lự..!
Khi rối rắm ai ra chiều tư lự
Cố nghĩ ra lối thóat để tâm an
Càng nghĩ suy tơ càng rối ngổn ngang
Thôi đành xã bỏ những điều tơ tưởng
Khi đã bỏ thì sẽ không bận vướng
Hồn thênh thang trước vạn vật cỏ hoa
Mặc chiều trôi, mặc bóng xế, trăng tà
Dửng dưng đón ngày qua đêm tới
Huyền Băng
Trích đoạn: Huyền Băng
Cứ gửi tạm đây để lúc HB khỏe chút, rảnh rỗi chút và có điều kiện thì có sẵn cái mà đọc. Động viên nhau bằng nét lạc quan vui vẻ đã có, nhưng sâu sắc hơn chính là bằng hiểu rõ buồn và đau quanh ta & trong ta BUỒN & ĐAU
Ơi hoa niên ôm bầu tâm tình cứ lỉnh cà lỉnh kỉnh cồng kềnh như đôi tay bên em lấn bấn chân đạp hụt ván cầu, quanh quẩn
Cả một thời lửa quá nóng mặt trời xanh dục vọng
nay mát rồi mỗi mỗi ngày còn hành hạ nữa thôi?
Nhưng nơi nơi buồn đau cứ trồi lên có mặt những oan ức quá đau những phận người buồn thật. chiếm tiềm thức của nhau. chúng nhợt nhạt không màu Ơi người đâu? chớ mãi nửa mắt buồn rầu nửa còn lại đớn đau!
Mẹ ơi con vẫn nhớ những tháng ngày Mẹ dắt con đi trên cánh đồng lúa chín Đưa con tới trường những ngày đầu đến lớp Con vẫn nhớ hình dáng mẹ thủơ xưa Bên khung cửa sổ mẹ thêu nhành hoa thắm Và dòng chữ "hạnh phúc" bố viết lên Con vẫn nhớ ngày xưa tuổi thơ ngây Bàn tay gầy từng đêm mẹ ru con ngủ Thời gian trôi qua nhanh thật nhanh Con giờ đây đã tròn hai mươi tuổi Thoáng chợt buồn con nhớ về quá khứ Ngày tiễn con dòng nước mắt mẹ rơi Từng bước chân con ngập ngừng xa mẹ Nếu điều gì đó còn làm mẹ rơi nước mắt Hãy để là những giọt nước mắt hạnh phúc mẹ nhé Trái tim con in mãi tình thương của mẹ Con yêu mẹ!yêu mẹ thật nhiều Cảm ơn mẹ.người trong trái tim con.
MOTHER'S DAY Chúc chị luôn vui và hạnh phúc bên gia đình. Thân, MT*love
Cảm !
Cảm lời bè bạn sẻ chia
Dăm câu thăm hỏi canh khuya vơi buồn
Cho hay tiền vạn, bạc muôn
Canh cô, độc thọai miên trường xót xa
Cứ là thơ, cứ là hoa
Thơ giàu ý sống, hoa hòa quyện hương
Để không trơ trọi bên đường
Buồn vui có bạn muôn phương chung lòng...
Huyền Băng
Chào chị Huyền Băng. Xin chúc mừng vì chị đã khỏe trở lại và xung quanh chị luôn có những người bạn mong muốn những điều tốt đẹp sẽ đến với chị! Chúc chị luôn vui khỏe và bình yên. Tình Bạn Sau tất cả những gì được - mất Những gian truân và bão táp cuộc đời Ta đôi lúc tưởng chừng không đứng nổi Tưởng nỗi đau buồn sẽ giết chết ta thôi! Nhưng may mắn ta vẫn còn bạn hữu Chia xẻ, cảm thông chan chứa nghĩa tình Và tình bạn đã đỡ ta đứng dậy Giúp cho ta tìm lại được chính mình!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2009 17:58:40 bởi bietaiaibiet >
HB xin cám ơn dongthanhtruc, chú Huydung, nguoitinhcuabien, Minhthanh_love và bietaiaibiet ghé thăm.
Trời hạ Nam oi bức Người trông trận mưa rào Mưa vẫn như thách thức Mây cứ tận trên cao Gió ơi trốn phương nào Hãy về đây thổi mát Đời nhọc nhằn gian lao Để cùng tôi ca hát... Bóng xưa giờ đã khuất Lối mòn thêm hanh hao Nắng cháy da bỏng mắt Thiêu rụi tình trong nhau! Huyền Băng [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/D0379A1E23B54DF2AAC166C58D012A26.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2009 18:56:31 bởi Huyền Băng >
Nắng hạ oi nồng
Trời hạ Nam oi bức
Người trông trận mưa rào
Mưa vẫn như thách thức
Mây cứ tận trên cao
Gió ơi trốn phương nào
Hãy về đây thổi mát
Đời nhọc nhằn gian lao
Để cùng tôi ca hát...
Bóng xưa giờ đã khuất
Lối mòn thêm hanh hao
Nắng cháy da bỏng mắt
Thiêu rụi tình trong nhau!
Huyền Băng
Tình trong ta dạt dào
Khi kiếp này biết nhau
Đôi câu thơ thăm chào
Chúc đời luôn đẹp sao.
Hàn Băng
( Kính chị Huyền Băng lời chúc sức khoẻ và luôn vui vẻ với chúng em)
Thân mến chào Huyền Băng, Đã lâu rồi Thi Nang mới trở lại ghé thăm Huyền Băng Kính chúc Huyền Băng luôn vui,khỏe và tràn đầy hạnh phúc GHÉ THĂM HUYỀN BĂNG Thấm thoắt ngày nào đã mấy trăng Nay về thăm hỏi chị Huyền Băng Dạo này có khỏe,vui không nhỉ? Chúc chị bình an,đẹp tựa Hằng Thi Nang
Nắng hạ oi nồng
Trời hạ Nam oi bức
Người trông trận mưa rào
Mưa vẫn như thách thức
Mây cứ tận trên cao
Gió ơi trốn phương nào
Hãy về đây thổi mát
Đời nhọc nhằn gian lao
Để cùng tôi ca hát...
Bóng xưa giờ đã khuất
Lối mòn thêm hanh hao
Nắng cháy da bỏng mắt
Thiêu rụi tình trong nhau!
Huyền Băng
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/D0379A1E23B54DF2AAC166C58D012A26.jpg[/image]
Sau đầy là bài thơ GIỌT TIM tôi gửi tặng HUYỀNBĂNG, và qua vườn thơ HB tôi bồi hồi gửi nó tới SuongAnh, minhthanh_love, nguoitinhcuabien, Tutang, dongthanhtruc, bietaiaibiet(NTD0, Han Bang, Thi Nang... cùng các bạn thơ thân thiết nhất của HB và quý thi hữu trong vntq: GIỌT TIM
Bạn ơi! Hồn Bạn mang màu của ráng
qua mỗi chặng đời không đổi sắc tim
cực kỳ sôi nổi , lại ưa lặn, lắng chìm
nắng chói chang thèm khát ly trăng sáng
Tim không buồn nản dù thoáng phút giây
bất chợt lo âu từ đâu chẳng hiểu
miệng khấn an bình trở lại, cầu may
hồi sanh, mạnh mẽ (ai ơi, đừng chế riễu)
_ Chút gì đó hẳn tim còn thiếu? _ Giọt sương, trăng, nắng, mưa từng trải chỉ thiếu giọt tim cho thắm mãi nhân duyên Nắng mưa sầu tủi đan xen
sớm chiều sáng một giọt em mặn mà
giọt thương ràn rụa giọt nhà
giọt yêu chung thủy giao hòa đời nhau.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2009 08:42:10 bởi huydungpro >
Cám ơn Hàn Băng, Thi Nang, chú Huy Dung ghé thăm và để lại những vầng thơ. Xin chúc sức khỏe mọi người.
* Đời người như con thuyền trong mặt biển mênh mông, không biết đâu là bến là bờ... Chỉ mong...! Chỉ mong...! Trí não như đặc lại Hồn dong ruổi nơi nào Trăng sao như mờ nhạt Thi tứ buồn hanh hao Ngày có mưa có nắng Tình có đầy có vơi Chỉ mong lòng yên ắng Theo thuyền mình ra khơi Bờ kia xa tít tắp Bao giờ thuyền đến nơi Vẫn mong đừng nổi sóng Để thuyền bình yên trôi..! Huyền Băng, [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/80DE5E45D3DB4E4CAC13FEEFF4D82752.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2009 23:34:54 bởi Huyền Băng >
* Đời người như con thuyền trong mặt biển mênh mông, không biết đâu là bến là bờ... Chỉ mong...!
Chỉ mong...!
Trí não như đặc lại
Hồn dong ruổi nơi nào
Trăng sao như mờ nhạt
Thi tứ buồn hanh hao
Ngày có mưa có nắng
Tình có đầy có vơi
Chỉ mong lòng yên ắng
Theo thuyền mình ra khơi
Bờ kia xa tít tắp
Bao giờ thuyền đến nơi
Vẫn mong đừng nổi sóng
Để thuyền bình yên trôi..!
Huyền Băng,
Mới Vào.... Giờ đây tôi mới lại Tưởng gặp nàng nơi nào Ý tưởng như phai nhạt Nhưng hình giống hao hao Tim tôi không còn nắng Đã một thời chơi vơi Lòng chẳng lặng yên ắng Như sóng trào ngoài khơi Tôi đứng xa tít tắp Chờ nàng về đến nơi Hồn tôi lượn theo sóng Tim đập, thời gian trôi.... Đoạn Trường
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: