Trích đoạn: Huyền Băng
Mộng Lành
Phù vân hương tỏa ngọt ngào
Thường là chẳng biết ngỏ nào để đi
Hướng thiên thai có chắc gì
Phân vân một bước tình chi gọi là…
Lúc gần có lúc thật xa
Thác kia đổ xuống cho ta hay người
Triền non dù có cỏ mời
Phải chăng ảo tưởng một đời thật hư
Đây là một chút tâm tư
Có rồi không có coi như mộng lành.
hoắchương
Chào hoắchương ghé nhà,
Bài thơ trên HB nghĩ Hoắc Hương đặt tên là Mộng chẳng lành thì đúng hơn . Vì tư tưởng trong bài bi quan quá..!
Thiên nhiên là của trời cho mọi người, vạn vật. Thác suối, cây cỏ lá hoa trong chốn rừng sâu núi thẳm không để riêng ai. Vậy tại sao bạn phải ngờ vực "Thác kia đổ xuống cho ta hay người". Dầu dân tộc Kinh hay Thượng, thì suối kia vẫn chảy qua muôn đồng cỏ và đem sự sống cho mọi người. Lạc quan lên bạn ạ.
Thảnh thơi ta sống..!
Kiếp người danh lợi đua chen
Kiếp người bẩy rập sẳn chèn hại nhau
Nhưng đừng nghi ngại, lòng đau
Sống sao cho xứng, cho cao ngẩng đầu
Mặc cho nắng dãi mưa dầu
Gieo gì gặt nấy lo đâu lỡ thuyền
Vành khuyên hót giọng vành khuyên
Người nghe người ngắm chim chuyền vô tư
Đừng lo lắng khiến tâm hư
Cỏ non rừng đợi chân như ta về
Huyền Băng
Mến chào Huyền Băng, NNnối tiếp tư tướng lạc quan và yêu thương của HB.
Tin Yêu
Hãy tin tưởng vào tình yêu
Dẫu ta gánh chịu ít nhiều thương đau
Kiếp người rồi cũng qua mua
Bước chân lữ thứ đi vào vĩnh chung
Tình yêu cõi phúc bến dừng
Thuyền tình yêu chở về vùng lạc quan
Tình yêu là gói hành trang
Mà ta có thể được mang theo cùng
Đến cõi trần, rời cõi trần
Thế gian bao kẻ gian hùng giàu sang
Xui tay rời chốn trần gia
Có ai mang được bạc vang theo đi ?
Đời còn chi ? Đời mất chi ?
Tình yêu quà tặng cho đi mãi còn
Dẫu là hạnh phúc cỏn con
Tình yêu miên viễn vẫn còn trong ta
Hãy trao nhau những đoá hoa
Tấm lòng nhân ái vị tha chân tình
Thắp lên ngọn lửa niềm tin
Tình yêu kết nối nghĩa tinh anh em
Xua tan thù hận - bóng đêm
Xoá đi bạo lực, vững bền tin yêu...
Nghinh Nguyên
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/2FCD0E22DFE54FBC97CF2D4EEA2355B1.jpg[/image]