thơ thẩn - Huyền Băng
Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 72 của 84 trang, bài viết từ 1066 đến 1080 trên tổng số 1255 bài trong đề mục
Huyền Băng 04.11.2010 18:23:44 (permalink)
0

Bài thơ của chị Huyền Băng viết về miền trung hay quá! đẹp quá!
Đọc thơ chị tình cảm dạt dào đậm đà với miền trung, có lẽ chị là người miền trung.


Chào Dongsuoingot,

Mấy hôm nay thời tiết thay đổi nên chị HB không khỏe nên không vào trả lời bài Dongsuoingot được, không buồn chứ! ...

Chị sinh trưởng ở miền Nam, còn ông cha thì chắc cũng từ ngoải vào thôi...! Có điều chị có một thời gian sống ở miền Trung, nên cũng có phần gắn bó với nơi phong cảnh hữu tình ấy!
 
Núi một bên biển một bên
Mây trời xa thẳm sóng chông chênh
Thuyền ai một chíếc trôi lờ lửng
Mặc gió mưa đời, mặc nhớ quên!
 
Huyền Băng
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2010 18:26:45 bởi Huyền Băng >
nghinhnguyen 12.11.2010 18:08:38 (permalink)
0

Trích đoạn: Huyền Băng


      Việt Nam quê hương tôi!
       
      Đất nước thân yêu giáp biển đông
      Thân hình chữ S dáng cong cong
      Từ Nam Quan chạy dài... Đất Mũi...
      Trùng trùng điệp điệp núi cùng sông
       
      Cảnh đẹp thiên nhiên thật thỏa lòng
      Xanh thẳm ôm tròn một Hạ Long
      Với bao núi đá, vòm... hang động
      Bườm nâu từng cánh thả thong dong
       
      Huyền bí vô cùng một Phong Nha
      Quãng Bình biển lớn một lần xa
      Hỏi ai không chứa niềm lưu luyến
      Ước lại một lần chân bước qua
       
      Non Nước chênh vênh giữa đất trời
      Hội An biển vắng gió lộng khơi
      Khiến người lữ khách như chìm đắm
      Trong cát tinh khôi, trong biển mơ
       
      Dốc Lếch ngàn xanh, xanh xanh lơ
      Ngồi đây bên bãi tưởng mình mơ
      Không gian tuyệt dịu như tiên cảnh
      Mộng một ngày nào cùng vui chơi
       
      Nha Trang biển đảo trải ngàn nơi
      Én nhạn tung bay khắp đất trời
      Dừa xanh rũ bóng đêm trăng tỏ
      Ai người dạo bước lòng thảnh thơi
       
      Vẫn xanh xanh ngắt mũi Kê Gà
      Đá kia ai tạc nghiêng mình qua
      Ngọn sóng cô đơn vờn phiến đá
      Nước non một dãy ôi gấm hoa…!
       
      Nhưng trong cái đẹp hùng vĩ ấy
      Ẩn tàng trăm họa khiến xót xa
      Bão lũ luôn chờ từng năm đến
      Chỉ có một đêm xóa trắng nhà
       
      Từ nóc vươn lên những bàn tay
      Khẳng khiu kêu gọi tình thương ai
      Ra tay trợ giúp khi mùa lũ
      Chẳng còn gì, dù sắn với khoai
       
      Tang hoang thê lương vì tai ương
      Mong ai luôn nghĩ bớt … hoang đường
      Dành giụm của tiền cho lúc khó
      Chan hòa giúp đỡ miền Trung thương…!
       
      Huyền Băng


      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/EA61A40C97B04E0C98FACA4E766C6FB3.jpg[/image]





        Nghinh Nguyên xin góp vào một chút tâm tình với Huyền Băng :


         

        Hướng Lòng Về Niền Trung


         

        Xin hướng lòng về miền trung

        Trong cơn tai biến điệp trùng khốn nguy

        Những ai từng sống nơi ni...

        Bao mùa cơ cực cũng vì thiên tai

        Một vùng biển rộng sông dài 

        Cuồng phong, bão lụt ách tai dập dồn

        Cả thị thành với sơn thôn

        Bao nhiêu mất mát gây thêm khó nghèo

        Màn trời chiếu đất gieo neo

        Chờ lòng quảng đại bao người rộng tay

        Sẻ chia cho nhau hôm nay

        Tỏ tình nhân ái những ngày khốn nguy...




































                                Nghinh Nguyên
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2010 19:27:36 bởi nghinhnguyen >
            Huyền Băng 15.11.2010 02:43:25 (permalink)
            0
            Chào Nghinh Nguyên,
             
            Cám ơn Nghinh Nguyên đã góp thêm ý cho mọi người hướng về miền Trung với tai ương... bão táp!
             
            Khắc phục hậu quả là điều tất yếu, nhưng phải chi chúng ta có một biện pháp nào đó để giúp người dân đương đầu với lũ mà không phải thiệt hại nhiều về nhân mạng cũng như tài sản!
             
            Có cách gì không!!!
             
            Mưa lũ bao năm không dừng chân trên đất Việt,
            Bao cảnh đời thua thiệt tay trắng sau cuồng phong
            Nước mênh mông lũ kéo - kéo từng giòng
            Bao giành giụm, bao ước mơ tan tành theo bọt sóng...
             
            Những giọt nước mắt lăn tròn trong vô vọng
            Bao đời người nhưng đâu khác dã tràng kia
            Cát cứ se rồi nước cứ lăm le
            Cuốn tất cả để nỗi đau còn lại
             
            Ta không phải dã tràng thân hoang dại
            Phó mặc đời cho may rủi nắng mưa
            Làm gì đây... suy nghĩ bốn ngàn năm thừa!
            Để đứng vững sau những lần mưa lũ
             
            Hỡi những ai... tự hào thông minh có đủ
            Suy nghĩ giùm cho dân khổ vùng ven...
            Bão có về, lũ có đến vẫn bình yên
            Hoặc có khổ cũng chỉ là đôi chút...!
             
            Huyền Băng  
             
             


            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/07813E37F40E4BCC9488A1650A3AFA5D.bmp[/image]
            Attached Image(s)
            Viet duong nhan 15.11.2010 03:11:18 (permalink)
            0
             
             

            Cầu Xin Đức Mẹ Ban Ơn Lành



             
            Khấn 
             
            Biết làm sao, biết làm sao đây ?
            Chỉ chấp tay khấn vái Phật Trời
            Ban ơn phước cho toàn dân Việt
            Được sống bình an suốt cuộc đời.
             
            Nhưng sao khổ quá [sm=mecry.gif]
             
            HB ơi ! Ngoài này đọc tin tức thấy miền Trung VN bị thiên tai lũ lụt thương lắm mà chẳng làm được gì thật buồn thay !
             
            Chúc em & tất cả an lành
            7_vdn
             
             
             
            nghinhnguyen 15.11.2010 15:44:43 (permalink)
            0

            Trích đoạn: Huyền Băng

            Chào Nghinh Nguyên,
             
            Cám ơn Nghinh Nguyên đã góp thêm ý cho mọi người hướng về miền Trung với tai ương... bão táp!
             
            Khắc phục hậu quả là điều tất yếu, nhưng phải chi chúng ta có một biện pháp nào đó để giúp người dân đương đầu với lũ mà không phải thiệt hại nhiều về nhân mạng cũng như tài sản!
             
            Có cách gì không!!!
             
            Mưa lũ bao năm không dừng chân trên đất Việt,
            Bao cảnh đời thua thiệt tay trắng sau cuồng phong
            Nước mênh mông lũ kéo - kéo từng giòng
            Bao giành giụm, bao ước mơ tan tành theo bọt sóng...
             
            Những giọt nước mắt lăn tròn trong vô vọng
            Bao đời người nhưng đâu khác dã tràng kia
            Cát cứ se rồi nước cứ lăm le
            Cuốn tất cả để nỗi đau còn lại
             
            Ta không phải dã tràng thân hoang dại
            Phó mặc đời cho may rủi nắng mưa
            Làm gì đây... suy nghĩ bốn ngàn năm thừa!
            Để đứng vững sau những lần mưa lũ
             
            Hỡi những ai... tự hào thông minh có đủ
            Suy nghĩ giùm cho dân khổ vùng ven...
            Bão có về, lũ có đến vẫn bình yên
            Hoặc có khổ cũng chỉ là đôi chút...!
             
            Huyền Băng  
             



            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/07813E37F40E4BCC9488A1650A3AFA5D.bmp[/image]


            Mến chào Huyền băng, NN  xin đồng cảm một chút..
             
            Lời Cây Lau Ngọn Cỏ
             
            Lời bé nhỏ
            đây chỉ là lời cây lau ngọn cỏ
            lau cỏ cũng cần đất để tồn sinh
            hởi những người nắm vận mạng sinh linh
            đừng kiêu hãnh tìm cho mình danh vọng
            hạnh phúc muôn dân mới là điểm nóng
            sự tồn vong là hệ trọng muôn đời
            đừng ước mơ tham vọng xa vời
            hãy quay lại chốn nơi thực tại
            tìm phương cách khắc phục bao khổ ải
            chặn thiên tai bằng của cải phí hoang
            Dân chưa cần tàu siêu tốc... đến thiên đàng
            chỉ mong dược xóm làng không úng ngập
            những con đường vẫn còn xuống cấp
            những nỗi lo buồn nâu ngập hạ nguồn
            và những cơn xã lũ điên cuồn
            bao thiệt hại cả người và đất
            cây lau ngọn cỏ cũng chìm trong cơn ngất...
             
            Nghinh Nguyên


            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2010 06:33:38 bởi nghinhnguyen >
            Huyền Băng 20.11.2010 07:41:55 (permalink)
            0

            Khấn 
             
            Biết làm sao, biết làm sao đây ?
            Chỉ chấp tay khấn vái Phật Trời
            Ban ơn phước cho toàn dân Việt
            Được sống bình an suốt cuộc đời.
             
            Nhưng sao khổ quá [sm=mecry.gif]

            HB ơi ! Ngoài này đọc tin tức thấy miền Trung VN bị thiên tai lũ lụt thương lắm mà chẳng làm được gì thật buồn thay !
             
            Chúc em & tất cả an lành
            7_vdn 

             
            Em chào chị,
             
            Đã đọc bài chị viết mấy hôm, nhưng do bận nên không vào chào chị được...
             
            Biết khấn gì đây với đất trời!
            Việt Nam nhỏ bé quê hương tôi
            Xin ngưng thiên tai và bão lũ
            Cho người dân Việt chút thảnh thơi...

            Biết nguyện gì đây... đấng cao vời
            Lay lòng thức tỉnh đừng ham chơi
            Góp công xây dựng non cùng nước
            Rạng danh đất Việt khắp nơi nơi...
             




             
            Cám ơn Nghinh Nguyên góp lời nhé
             
            Chúc vui mọi người,
            HB


            duonglam 22.11.2010 08:17:46 (permalink)
            0
            quote:

            Trích đoạn: Huyền Băng

            Có phải thu không!
             
            Thu đến bên song với lá vàng,
            Nhẹ nhàng từng chiếc cuốn bay ngang
            Trong tâm gợi nhớ mùa thu chết
            Mấy mảnh sầu đời ai trót mang
             
            Lang thang vào chốn rừng thu ấy
            Ngả người bên cỏ cùng cội hoang
            Nghe như ngày tháng đang lắng đọng
            Muộn phiền tan biến theo mây ngàn
             
            Huyền Băng
             
            R
             






            Mùa thu không bao giờ chết , muà thu sẽ tàn ...rồi mùa thu sẽ trở lại...như mùa xuân , mùa  hạ , mùa đông...như tình yêu đất trời  hoa lá ,trăng sao...Xin tặng HB và các bạn  bài  "BUỒN TÀN THU" sau đây:


            BUỒN TÀN THU



            …Đầu thành tiếng vạc lao xao ,
            Sườn non dế goị mây vào ngỏ thu .
            Chiều hoang ướt lũng sương mù ,
            Đêm qua phố chợ  trăng thu uá vàng.
             


            Ừ thôi em , cũng quan san ,
            Non xanh, nước biếc  mây ngàn  từ  đây.
            Gặp nhau còn ở hội nầy ,
            Tìm nhau rồi cũng cỏi nầy mà thôi .
             


            Sông nào nước chảy mây trôi,
            Thuyền nào lờ lững bên trời tuyết pha.
            Trăng nào hát khúc cầm ca ,
            Lệ nào chảy giữa  giang hà xanh xao.
             


            Em xưa má thắm môi đào,
            Hạ khoe áo đỏ , thu chào aó bông.
            Bây giờ  trời sắp sang đông,
            Em còn thơ thẩn… áo hồng , aó hoa…




            Mây xưa về dỗ nắng tà,
            Em xưa giấc ngủ thềm hoa hững hờ...
            Ta về gác vắng làm thơ.
            Buồn len lén  đọng mấy tờ thư xanh.
             


            Hoa nào ươm nụ đầu cành ,
            Trăng nào chếch bóng tần ngần lệ sương.
            Thu về chếch bóng tà dương,
            Non phai nét ngọc nắng vàng pha phôi.
             


            Từ em cuối phố mây trờì ,
            Ta qua biển bắc em dời biển đông,
            Chim quyên ăn trái nhản lồng,
            Trăm năm gở mối tơ  lòng hỏi ai.
             
             
            Tình cờ như gió gặp mây,
            Rừng thu lá đổ hoa bay xạc xào.
            Lá vàng rơi rụng lao xao,
            Trăm con mộng đó  mộng nào cho em.
             


            Hoa nào đẹp  tựa hoa tim,
            Tình nào đẹp tựa đóa Quỳnh tinh sương.
            Ừ trăm năm , cũng vô thường,
            Xa nhau…rồi cũng lược gương hững hờ.

             


            Ta về ngỏ vắng năm xưa,
            Gói trong kỹ niệm những tờ thư xanh.
            Dẫu mai đời có vô tình ,
            Lật trang thơ cũ  bóng hình là đây…
             


            Nhớ xưa em dáng hao gầy,
            Hoa thua nét ngọc, má hây nắng hồng.
            Bây giờ trời đã sang đông ,
            Em còn thơ thẩn  tơ hồng đem hong .
             


            Ngày nao em chửa theo chồng.
            Thơ anh  em đọc, chỉ hồng em đan .
            Bây giờ em đã sang ngang,
            Câu thơ mối chỉ  còn đang tơ vò.
             


            Thu đi từ độ bao giờ,
            Thuyền  trăng  lặng lẻ  bến bờ vô minh,
            Từ em sáng kệ chiều kinh,
            Hồi chuông thức tĩnh hồn anh lặng tờ.
             


            Sông trăng từ độ đề thơ,
            Thuyền trăng em có bao giờ đi qua.
            Tình trăng dù có thiết tha,
            Thơ trăng em có thềm hoa thẩn thờ.

             


            Mốt mai dẫu có bao giờ,
            Thềm trăng chờ đợi người thơ chạnh lòng.
            Yêu nhau thương nhớ vô cùng,
            Xa em vạn dặm muôn trùng chẳng xa.
             


            Đường về gỏ nhịp hàm ca,
            Quan san mấy dặm , quan hà là đây.
            Ngập ngừng tay lại cầm tay,
            Rừng phong thu lá rụng đầy trước sân.
             


            Sao em tay ngọc   tần ngần,
            Sao em mắt lệ thâm quầng dáng hoa .
            Sao em nghìn dặm thiết tha ,
            Mà trong lòng đó xót xa bao điều... [ còn tiếp ]


            Dương Lam

            bluestarhcm11 22.11.2010 10:44:54 (permalink)
            0

            Trích đoạn: Huyền Băng

            Thương những cánh hồng .
                Đỏng đảnh sương mai trên đóa hồng
                Mượt mà vàng cánh , xuyết hồng gân.
                Mùi hương diễm tuyệt lan trong gió
                Chợt ngửi hương hoa chợt chạnh lòng

                . . . .

                Mặn mà hương sắc hởi quần hồng
                Mặc khách tao nhân mãi ngắm trông.
                Nhưng tiếc đời em sao ngắn ngủi
                Thất nhật tàn hoa thấy mũi lòng.




                      Huyền Băng

                      *Ai đó cho tôi một cánh hồng,
                      Gắn vào cạnh đó để mà trông.
                      Để mà luyến nhớ lòai hoa đẹp,
                      Để rồi thờ thẩn đứng bên song.


                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/B796F56E81A24A93A2209E8BE8760265.jpg[/image]



             
             
            Tôi đem cành hoa đến trao nàng
            Nụ hồng nho nhỏ độ thu sang
            Nàng nào hay biết tình tôi đó
            Để lá thu phai cũng úa tàn…
            BMH
             
            nghinhnguyen 29.11.2010 07:58:42 (permalink)
            0

            Trích đoạn: Huyền Băng


            Khấn 
             
            Biết làm sao, biết làm sao đây ?
            Chỉ chấp tay khấn vái Phật Trời
            Ban ơn phước cho toàn dân Việt
            Được sống bình an suốt cuộc đời.
             
            Nhưng sao khổ quá [sm=mecry.gif]

            HB ơi ! Ngoài này đọc tin tức thấy miền Trung VN bị thiên tai lũ lụt thương lắm mà chẳng làm được gì thật buồn thay !
             
            Chúc em & tất cả an lành
            7_vdn 

             
            Em chào chị,
             
            Đã đọc bài chị viết mấy hôm, nhưng do bận nên không vào chào chị được...
             
            Biết khấn gì đây với đất trời!
            Việt Nam nhỏ bé quê hương tôi
            Xin ngưng thiên tai và bão lũ
            Cho người dân Việt chút thảnh thơi...

            Biết nguyện gì đây... đấng cao vời
            Lay lòng thức tỉnh đừng ham chơi
            Góp công xây dựng non cùng nước
            Rạng danh đất Việt khắp nơi nơi...
             






             
            Cám ơn Nghinh Nguyên góp lời nhé
             
            Chúc vui mọi người,
            HB

             
            NN xin tiếp lời khấn của HB..
             
            KHẤN...
             
            Ta khấn gì lên Đấng Tối Cao
            Với một niềm tin với khát khao
            Người thơ vẫn nguyện cho nhân thế
            Thương yêu để hạnh phúc dạt dào
             
            Người thơ nào chẳng nặng yêu thương
            Chẳng quí non sông mến quê hương
            Từ bao thế hệ luôn khắc khoải
            Hạnh phúc an bình vạn nẻo đường
             
            Khấn cho Tổ quốc đến phồn vinh
            Trong Chân, Thiện, Mỹ trong công bình
            Không còn trí trá, không lừa mị
            Sáng một niềm tin vượt u minh... 
             
            Nghinh Nguyên
            duonglam 01.12.2010 00:52:37 (permalink)
            0
            TIỄN THU

                                    

             
             
                            Ta tiễn em mùa thu,
                                  Trời đất cũng thâm  u ,
                                  Như lòng em  u- uẩn…
                                  Như tình ta hoang- vu …..
                                                           DL
             
                  
             
                     …Thu về chớp biển mưa nguồn,
                       Thu đi… trăm nhớ ngàn thương lại về…
                 
             
             
            …Đầu thành tiếng vạc lao xao ,

            Sườn non dế goị mây vào ngỏ thu .

            Chiều hoang ướt lũng sương mù ,

            Đêm qua phố chợ  trăng thu uá vàng.

             
             
             
            Ừ thôi em , cũng quan san ,

            Non xanh, nước biếc  mây ngàn  từ  đây.

            Gặp nhau còn ở hội nầy ,

            Tìm nhau rồi cũng cỏi nầy mà thôi .

             
             
            Sông nào nước chảy mây trôi,

            Thuyền nào lờ lững bên trời tuyết pha.

            Trăng nào hát khúc cầm ca ,

            Rượu nào say giữa giang hà xanh xao.

             
             
            Em xưa má thắm môi đào,

            Hạ khoe áo đỏ , thu chào aó bông.

            Bây giờ  trời sắp sang đông,

            Em còn thơ thẩn áo hồng… aó hoa…

             
             
            Mây xưa về dỗ nắng tà,

            Em xưa giấc ngủ thềm hoa…hững hờ.

            Ta về gác vắng làm thơ.

            Buồn len lén  đọng mấy tờ thư  xanh.

             
             
             
            Hoa nào ươm nụ đầu cành ,

            Trăng nào chếch bóng tần ngần lệ sương.

            Thu về  bóng xế tà dương,

            Non phai nét ngọc nắng vàng pha phôi.

             
             
             
            Từ em cuối phố mây trờì ,

            Ta qua biển bắc em dời biển đông…

            Chim quyên ăn trái nhản lồng,

            Ta về gở mối tơ  lòng hỏi ai ?...

             
             
             
            Tình cờ như gió gặp mây,

            Rừng thu lá đổ hoa bay xạc xào.

            Lá vàng rơi , lá lao xao,

            Trăm con mộng nhỏ bay vào thơ em ..

             
             
             
            Hoa nào đẹp  tựa hoa tim,

            Tình nào đẹp tựa đóa Quỳnh tinh sương.

            Ừ trăm năm , cũng vô thường,

            Xa nhau…thôi cũng lược gương hững hờ.

             
             
             
            Ta về ngỏ vắng năm xưa,

            Gói trong kỹ niệm những tờ thư xanh.

            Dẫu mai đời có vô tình ,

            Lật trang thơ cũ  bóng hình là đây…

             
             
             
            Nhớ xưa em dáng hao gầy,

            Hoa thua nét ngọc, má hây nắng hồng.

            Bây giờ trời sắp sang đông ,

            Em còn thơ thẩn  tơ hồng… đem hong .

             
             
             
            Ngày nao em chửa theo chồng.

            Thơ anh  em đọc, chỉ hồng em đan .

            Bây giờ em đã sang ngang,

            Câu thơ mối chỉ  còn đang tơ vò.

             
             
             
            Thu đi từ độ bao giờ,

            Thuyền  trăng  lặng lẻ  bến bờ vô minh.

             Anh về phố núi chênh vênh,
             Em đi bóng nhỏ một vành trăng soi…
             
             
            Sông trăng từ độ đề thơ,

            Thuyền trăng em có bao giờ đi qua.

            Tình trăng em có thiết tha,

            Thơ trăng em có thềm hoa thẩn thờ ?

             
             
             
            Mốt mai dẫu có bao giờ,

            Thềm trăng chờ đợi người thơ chạnh lòng.

            Yêu nhau thương nhớ vô cùng,

            Xa em vạn dặm muôn trùng chẳng xa.

             
             
             
            Đường về vỗ nhịp hàm ca,

            Quan san mấy dặm , quan hà là đây.

            Ngập ngừng tay lại cầm tay,

            Rừng phong thu lá rụng đầy trước sân.

             
             
             
            Sao em tay ngọc tần ngần ,

            Sao em mắt ngọc thâm quầng dáng hoa .

            Sao em buồn chẳng nói ra,

            Mà trong lòng đó  xót xa bao điều …

             
             
             
            Ta về gác vắng đìu hiu ,

            Rừng thu vàng vỏ nắng  chiều phôi pha.

             Sương khuya phủ kín la đà ,
            Sân trăng chờ đợi người hoa hững hờ.

             
             
             
            Cũng đành một kiếp người thơ,

            Sông Ngân ngồi đợi bên bờ tương tư.

            Tóc râu phủ kín bơ phờ,

            Qua sông buổi ấy…con đò ai đưa ?

             
             
             
            Nhớ xưa con sáo ơ hờ  ,

            Rừng chưa thay lá em chưa lấy chồng.

            Bây giờ sáo đã sang sông,

            Rừng thu vàng đỏ  lá phong rụng đầy.

             
             
             
            Ta về nhặt nắng hiên tây,

            Gửi hương cho gió gửi mây cho ngàn.

            Gửi thơ cho khắp nhân gian,

            Ngàn năm-  tằm vẫn kiếp tằm- nhả tơ.

             
             
            …………………………………

            …………………………………

            …Ai đem tơ dệt thành thơ,

            Ai đưa con sáo bên bờ sang sông…

             
             
            Thương em từ thuở chưa chồng,

            Thơ anh em đọc, tơ lòng em  xe.

            Bây giờ đi sớm về  khuya,

            Thơ anh còn  đó… ai chia nỗi sầu .

             
             
             
            Đầu hôm tiếng vạc lao xao,

            Con ra biển bắc con vào biển  nam.

            Tình anh như ánh trăng vàng,

            Chênh vênh đứng đợi… người sang gọi đò.

             
             
             
            Trăng đi từ độ bao giờ,

            Thuyền anh còn đứng bên bờ khói mây.

            Đêm về chuốc chén rượu say,

            Sương khuya còn đợi dấu hài em  qua.

             
             
             
            Rừng thu lá rụng la đà,

            Em xưa hờ hửng tình ra phụ phàng.

            Thương em từ độ mười lăm,

            Đến năm hăm…mốt… em đành vu qui.

             
             
             
            Con oanh bờ liểu xầm xì,

            Vườn xưa còn đó ong đi sao đành.

            Hoa phong nhụy bướm đa tình,

            Em vui duyên mới bỏ  mình anh đây .

             
             
             
            Rượu nào không uống mà say ,

            Tình sao chưa thắm mà cay đắng rồi.

            Em về còn đọng trong tôi,

            Mùi hương giọng nói nét cười… chiêm bao.

             
             
             
            Đầu cành lá rụng rì rào,,

            Trên không tiếng vạc xạc xào kêu sương.

            Thu về chớp biển mưa nguồn,

            Thu đi trăm nhớ nghìn thương lại về…

             
             
             
            Lá vàng rơi rụng lê thê,

            Lá bay cuốn cả… lời thề em bay …

            …Đêm về có gả ngồi say …

            Dốc nghiêng bầu rượu thơ bay dạt dào…

             
             
             
            ……………………………………..

            ……………………………………..

            …Trời  khuya mưa gió lao xao ,

            Bên sông tiếng nhạn gọi chào TIỄN THU.


            Dương Lam

            Huyền Băng 04.12.2010 20:30:21 (permalink)
            0
             
             
            Cám ơn Nghinh Nguyên với bài KHẤN
            và hy vọng tâm thành của chúng ta sẽ được khứng nhận.







             
            Cám ơn bạn Dương Lam ghé chơi nhé !
             





             
              Chờ ai!
               
              Ai mãi chờ ai chốn cuối đường
              Niềm riêng dấu kín lệ sầu tuông
              Mỏi mòn trông ngóng vàng theo lá
              Giã từ kỷ niệm lẫn vào sương
               
              Sương khói cuộc đời ôi thê lương
              Mịt mù giăng nẻo... chỉ đêm trường
              Nhắm mắt đưa chân tìm chỗ trú
              An phận thủ thường nhưng vẫn tương...
               
              Tương tư tình đến thỏa ngàn thương
              Ủ chút men yêu, ấm má hường
              Để ngày đi, đến không vô vị
              Như sóng dỗ dành... thương, vẫn... thương!
               
              Huyền Băng
               
              Cảm vu vơ 
               
               
              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/5D7BC3DDAE504EBA8081A93418CBDA13.bmp[/image]
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2010 22:57:49 bởi Huyền Băng >
              Attached Image(s)
            Huyền Băng 08.12.2010 23:35:18 (permalink)
            0
             
                Xót xa...!
                 
                Xót xa cho trẻ sống không nhà
                Lang thang bờ bụi từng ngày qua
                Áo không đủ ấm, cơm không có
                Đêm lại từng đêm, đón mưa sa...
                 
                Co rút em ngồi bên mái hiên
                Mắt nai vương bao nỗi ưu phiền
                Mong cho mưa ngớt, cho bớt lạnh
                Giọt... đời cứ mãi rớt điềm nhiên
                 
                Tuổi thơ, em mộng một bà tiên
                Với đôi cánh trắng, mắt dịu hiền
                Choàng tay ủ ấm trong giây lát
                Có đói cũng còn... giấc bình yên
                 
                ....
                 
                Huyền Băng

                R




                 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2010 22:32:18 bởi Viet duong nhan >
            Cá Mặn 09.12.2010 01:01:15 (permalink)
            0
            Mấy ai...!

            Sự sống đàng sau quá ngỡ ngàng
            Nhìn đời bụi bậm dạ ai mang
            Thương thay số phận bày em trẻ
            Chịu cảnh mưa dầm kiếp sống hoang

            Đọc những dòng thơ thấy xót xa
            Như là hạt cát giữa phong ba
            Sanh thời hoạn nạn theo cơn gió
            Kiếp sống lang thang mộng mái nhà

            Hỡi những nàng tiên dưới thế gian
            Đường đi lắm lúc cũng gian nan
            Thành tâm thật ý nàng chia xẻ
            Lắm kẻ cùng theo giấc mộng nàng

            Cá Mặn

            R
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2010 22:28:11 bởi Viet duong nhan >
            Huyền Băng 09.12.2010 22:11:11 (permalink)
            0
            Cám ơn Cá Mặn đến thăm và chia sẻ cảm xúc,
             




             
                Cảm ơn đời,
                 
                Xin cảm ơn đời thỉnh thoảng cho...
                Một vài mái ấm... rủ lòng lo
                Bao nhiêu trẻ nít không nhà cửa
                Chốn nghỉ, nơi ăn, ... dạy học trò
                 
                Để em khôn lớn giữa dòng đời
                Kiến thức theo mình đến khắp nơi
                Tự thân nuôi sống không chới với
                Để cảm rằng đời còn xuân tươi
                 
                Không kể rằng xuân, hạ, hoặc đông...
                Mỗi năm cố nhớ, chỉ một lần...
                Chung tay góp sức vào đâu đó
                Tìm vui trong cuộc sống nghĩa nhân...
                 
                Huyền Băng
                 
                * Thói thường người ta thường dồn nhau làm việc nghĩa vào những ngày lễ, tết, nhưng lại quên cuộc sống của những kẻ bất hạnh thì xảy ra hàng ngày. Ước gì những việc nghĩa dồn dập này được trải đều ra trong năm để lúc nào kẻ bất hạnh cũng được quan tâm và không bị rơi vào tình trạng lúc thì thừa mứa lúc thì thật thiếu thốn.
                 
                 

            R
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2010 22:40:04 bởi Viet duong nhan >
            Nguyễn Văn Thơm 12.12.2010 10:46:38 (permalink)
            0
            Vén
             
            Vén bầu trời
            thổi ước mơ
            lộng đời gió thổi
            lơ ngơ cõi lòng
             
            Vén mùa
            thả nắng vào đông
            mong cho giá rét
            lưu vong sứ người
             
            Vén đêm
            thả vạn sao trời
            để cho tăm tối
            ngậm ngùi bỏ đi
             
            Vén đời
            thả mối tình si
            để ta nàng ấy
            chẳng gì cắt chia...
            Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 72 của 84 trang, bài viết từ 1066 đến 1080 trên tổng số 1255 bài trong đề mục
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9