Quê hương là chùm khế ngọt
Rời xa quê ai chẵng xót xa lòng
Nhớ làm sao những dòng sông
Thương từng con nước lớn ròng quê mẹ
Bến sông tấp nập thuyền ghe
Yêu biết bao những lũy tre xanh mướt
Quê hương làm sao quên được
Những đêm dài thao thức nước mắt rơi!
Nhưng giờ đây cũng đã xa rồi
Quê cha đất tổ, một đời dấu yêu.
Thanh Tâm