viết tiếp... (@ rei hino)...
lên diễn đàn thấy nhiều người làm thơ, mình cũng làm thơ, làm xong một bài ngắn, có người dòm xem, cí nói:
- ê, sao làm thơ lục bát gì kỳ ghê!
mình liếc nó một cái rồi nói (không thèm dòm mặt):
- ai nói mình làm thơ lục bát!
nó lên mặt dạy đời mình:
- câu sáu câu tám không phải thơ lục bát thì là gì!
mình ngạc nhiên trả lời:
- sao?!!!
nó nói tiếp:
- thơ lục bát mà vần còn không xong, đưa lên mạng người ta cười chết.
mình cảm thấy nó nói không đúng nên nói cho nó hiểu:
- mình có coi luật thơ trên mạng mà nhiều khúc mắc quá rất khó theo. mà tại sao phải theo luật của người ta? theo luật của mình không tốt à!!!
đứa bạn dưa bản mặt có vẻ bó tay, rồi cố gắng lý luận:
- nhưng người ta không chấp nhận và nói làm sai luật thơ!
mình cũng đưa bản mặt bó tay với nó rồi nói:
- mình làm thơ theo ý mình, theo luật cura mình đặt ra, ai nói mình sai là người đó sai, vả lại mình cũng chẳng nhập vào một hội thơ nào hết, nên cũng không cần theo luật của người ta, mình làm cho mình xem do đó thơ theo luật của mịnh là đúng lý.
đứa bạn đưa hai tay lên lăc đầu tỏ vẻ thua rồi.
(hi hi hi ha ha ha ....)
bài thơ của mình;
hôm nay đang đi giữa đường,
thấy một em trông dễ thương lắm lắm.
tưởng tượng là em đang hát,
dưới mưa, áo mỏng, dính sát làn da.
nên đêm ngủ mộng thấy tiên,
làm ai cũng tưởng mình hách trên đời.
(bài thơ tuyệt tác của mình)