NHỮNG VẦN LỤC BÁT
SÀI GÒN CÒN MÃI TRONG TÔI
Sài gòn nhớ quá em ơi!
Lối xưa lá đổ nắng rơi vai mềm
Bên em anh khẽ gọi tên
Nghe thầm âu yếm qua rèm mắt nai ....
Sài gon nhớ quá Em ơi
Vỉa hè còn rộn guốc cười khua vang!
Có còn nắng hạ chói chang
Tung tăng lạc bước mộng vàng rong chơi.
Sài gòn nhớ quá Em ơi
Công viên ghế đá tiên cười môi trao
Trao môi nồng ấm hôn đầu
Để gieo thương nhớ để sầu lên ngôi.
Sài gòn nhớ quá Em ơi!
Xa nơi phố cũ cuộc đời lênh đênh
Xa Em từ thuở chênh vênh
Vàng phai ngọc nát dập dềnh biển khơi
Thương Em từ thuở nồng môi
Xa Em từ thuở đổi dời bể dâu
Xa Em mang nặng khối sầu
Cành khô lá úa gục đầu tiếc thương.
Xa Em biền biệt viễn phương
Xa Em càng nhớ Quê Hương một thời
Saì Gòn mãi mãi trong tôi
Quê Hương yêu dấu từng hơi thở này.
Quê Hương bao nỗi hao gầy
Còn ta một thuở mộng đầy… bay xa
Ra đi mãi nhớ quê nhà
Sai gòn muôn thuở mặn mà dấu yêu…
Tha Nhân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2011 22:39:07 bởi Viet duong nhan >
NGẨN NGƠ NỖI NHỚ…
Xa rồi thuở ấy những chiều
Bên dòng suối mát bao điều ước mơ
Còn đâu những buổi hẹn chờ
Bồn chồn háo hức, nồng bờ môi trao.
Xa rồi ngày tháng ngọt ngào
Quê Hương yêu dấu thuở nào Em ơi
Quê Hương nay đã mù khơi
Quê Hương nay đã một đời đắng cay
Quê Hương mặn chát môi này
Từng đêm thao thức tim đầy nhói đau
Quê Hương nặng trĩu âu sầu
Bao người ngắc ngoải gục sâu chịu đời
Chỉ còn vang bóng mà thôi
Ngẩn ngơ nỗi nhớ xa rồi… niềm mơ
Sầu dâng con sóng vỗ bờ
Sóng ru điệu nhớ dật dờ mênh mang
Đành thôi một kiếp lang thang
Nhớ Quê ngày tháng võ vàng thương đau
Nhớ Quê bạc trắng mái đầu
Yêu Quê mang nặng một câu ân tình
Tình non tình nước tình mình
Tình non tình nước khối tình Việt Nam
Cam Thành 25- 4-2006
(30 năm nỗi nhớ)
Tha Nhân
RU EM
Em nằm trên võng đong đưa
Anh ru em ngủ trời mưa bên ngoài
Anh ru em, muốn ru hoài
Để em xây mộng tương lai chúng mình!!
Dáng em nằm ngủ hiền xinh
Anh ru hạnh phúc cuộc tinh như thơ
Tha Nhân
NHẮN LÃO TRẦN KHUÊ
Này ông, ông giáo Trần Khuê
Rằng ông có dám xin thề hay không?
Thề rằng tống cổ thằng Nông
Thề rằng phải vặt sạch lông thằng Hồ
Vặt xong chỉ hắn la to:
"Chính Mi" mới thật tội đồ quốc dân
Mi đem chủ thuyết phi nhân
Phá tan đất nước, bán dần quê hương
Bây giờ bác đảng tận đường
Phải dẹp cộng sản để nhường tự do
Dẹp đi xú uế lăng Hồ
Dẹp đi chủ thuyết tam vô lỗi thời…"
Nếu ông nói đúng như lời
Ta đây, ta sẽ tức thời theo ông
Nếu không thì chớ đừng hòng
Chỉ là múa rối, chỉ mong mị lừa.
Ông ơi! Trò ấy đã xưa!
Cam Thành, May 12, 2006
Tha Nhân
GỬI ÔNG (Phạm Quế Dương)
(Nhân đọc bài"Mừng Ông tỉnh ngộ" của tg THA HƯƠNG
Trong tạp chí NGƯỜI DÂN số 139 trang 28)
Này ông, ông Phạm Quế Dương
Phải chi đừng có lầm đường từ lâu
Đừng theo bè lũ Nga Tàu
Đừng làm cách mạng kiểu Hồ kiểu Mao
Giết bao nhiêu triệu đồng bào
"Cải cách ruộng đất" cuốc đào bới lên
Lại còn cờ máu phủ trên
"Nhân văn giai phẩm" người rên thấu trời
Lấy bao xương máu mồ hôi
Tàn phá Đất Nước, đắp bồi đảng ma (fia)
"Tự Do": tan cửa nát nhà
"Độc Lập": Cả nước toàn là nhà lao
"Hạnh Phúc": Dân bán máu đào*
Đổi cơm từng bữa đảng nào biết đâu!
Đảng thì chỉ biết một "khâu"
Ra tay vơ vét cho hầu đầy bao
"Xã hội chủ nghĩa" rêu rao
Nhân dân chẳng có tấm nào che…"hang"
"Đỉnh Cao Trí Tuệ" khoe vang
Nhân dân vẫn phải vai mang ách cày!
"Độc lập thống nhất" thế này:
"Xã Hội Chủ Nghĩa" người cày thay trâu!**
Trong khi bác đảng quá giàu
Nhân dân khắp nước vẫn hầu đói ăn
"Xã Hội Chủ Nghĩa" bao năm
Nghèo nhất thế giới mình nằm phía sau
Chuyên môn lừa bịp lẫn nhau
Hiến dâng đất biển mới mau lộ hình:
Đúng bầy bán nước cầu vinh
Tội này phải xử tử hình mới cam!
"Tiếc thay tay đã nhúng chàm,
Dại rồi còn biết khôn làm sao đây"!!
Gửi ông đội chữ cho hay. /. Cam Thành, Mar 7, 2002
Dạ Đàm TCL
*Theo báo chí trong nước, trên dòng sông Đáy có hơn 80 gia đình, tập họp lại trên những con thuyền và được kết lại thành làng, goi là làng nổi, chuyên nghề bán máu để sinh nhai!
**vào năm 1982 khi mới đi tù ct về được ít lâu. Tác giả phải hồi hương cư trú tại quê vợ ở đội sản xuất 1 HTX/ Hàm Kiệm 1, Xã Hàm Kiệm, Huyện Hàm Thuận Nam, tỉnh Bình Thuận. Vì phương tiện sản xuất như sức kéo sức cày, rất hạn chế eo hẹp, mà lại phải ưu tiên dành cho gia dình Cán bộ Đội và cb HTX sử dụng trước sau đó mới tới các xã viên thường và sau nữa mới tới các xã viên có gốc "ngụy".
LẠI SAY...
Trời say Trời vẫn là Trời
Ta say Ta có biết Trời là ai?
Ta say buông tiếng thở dài
Thương cho Đất Nước u hoài bấy lâu
Áo cơm mang nợ lẫn nhau
Văn chương cũng đã chung đau một niềm.
Theo ta bóng vẫn im lìm
Chẳng bao giờ thốt lời xin câu hời
Uống đi rượu đã cạn rồi
Say bao lâu nữa kệ đời can chi
Từ ngày mất nước ra đi
Sài gòn ta vẫn thầm thì hằng đêm
Hằng đêm vẫn gọi tên Em
Sài gòn yêu dấu hằn thêm mối sầu
Khối sầu mang nặng từ lâu
Từ khi mất nước phải đâu lúc này
Uống đi cho thật là say
Có say thì cứ lăn quay giữa nhà
Thả hồn nhìn lại ngày qua
Mong tìm dấu tích phôi pha mất rồi
Sai gòn Hà nội quê tôi
Một thời hoa mộng muôn đời không quên
Còn đâu người cũ tôi tìm
Tìm trong gưong vỡ bóng chìm nơi đâu ...
Cam Thành, Sep 23, 2006
Tha Nhân
CÕI NÀO
Ta tìm ta ở cõi nào
Nhìn quanh chẳng biết lạc vào vô minh
Loay hoay với một cuộc tình
Tình đi bỏ lại một mình bơ vơ
Con đò lướt sóng xa bờ
Người đi lại bỏ cuộc cờ dở dang
Từ ngày bỏ nước băng ngàn
Thân như tàn phế tâm càng nấu nung
Uống đi đừng có ngại ngùng
Rượu ta đã rót thì không được từ
Một mai về với chân như
Có đâu mà uống cho hư cuộc đời
Buồn trông chiếc lá rơi rơi
Hồn ta bỗng thấy chơi vơi cõi nào
Vỗ rồi mộng đã bay cao
Ta bà dẫn bước lạc vào thiên thai...
Cam Thành, November 11, 2006 Tha Nhân
NƠI NÀO
Nhìn lên vách núi chơi vơi
Hòn trên hòn dưới hòn rơi nơi nào
Càng nhìn lại thấy càng cao
Càng heo hút gió càng bao la buồn.
Nhìn theo cánh mỏng chuồn chuồn
Bay đi để lại nỗi buồn cho ai
Nhìn theo vàng thắm hoa mai
Biết ai thương nhớ biết ai giận hờn
Nhìn theo bóng lá chập chờn
Lá rơi rơi thấp cho hồn bay cao
Bay lên kết bạn với sao
Hỏi cho ra nhẻ vì sao ta buồn
Sao im chẳng một lời buông
Sao ôm trống vắng ta vương vấn sầu
Tơ sầu trót vướng từ lâu
Rừng bao nhiêu lá ta sầu bấy nhiêu!
Kìa trông ngọn gió đổi chiều
Thấy bao nhiêu nổi tiều điều dở dang
Lại trông từng lớp từng hàng
Hàng cao hàng thấp hàng Ngang hàng Đào *
Tạt qua hàng Cá hôm nào *
Đồng Xuân chợt có rêu rao giễu cười
Thôi đi chín bỏ làm mười
Với ai cũng thế tay xuôi được gì
Thôi thôi đừng có phân bì
Người hơn người thiệt người đi xa người
Xa người xa mãi người ơi
Người đi người ở người nơi nơi nào...
Cam Thành, Nov 11, 2006
Tha Nhân
*Các tên phố của Hà nội cũ
SỢI TÓC
Liễu buông tóc xõa ngẩn ngơ
Sợi thương sợi nhớ sợi chờ nâng niu
Sợi luôn quấn quít nuông chiều
Sợi rơi nũng nịu sợi yêu mượt mà
Sợi hôn làn gió thoảng qua
Sợi buồn vương vấn nét hoa đượm hồng
Sợi âu yếm sợi mặn nồng
Sợi đan nét ngọc nụ hồng nắng hanh
Sợi khoe trong trắng vờn quanh
Sợi ghen vương vấn sợi ganh ngọt ngào
Sợi dìu ta giấc chiêm bao
Sợi nương cánh nhẹ ta vào thiên thai
Sợi nghe tiếng gió thớ dài
Sợi sầu nhung nhớ bóng ai ngút trời
Sợi chia ngọt sợi sẻ bùi
Sợi gìn gian khổ sợi vui nhọc nhằn
Sợi khuyên ai bớt băn khoăn
Sợi nâng thất bại sợi an ủi hoài
Sợi dìu nhau đến tương lai
Sợi gieo ấm cúng gợi ai nồng nàn
Sợi thương nhau đến ngút ngàn
Sợi hòa tiếng hát ngân vang tiếng cười
Cam Thành Sep 30, 2006
Tha Nhân
NHỮNG GÌ RIÊNG ĐAU*
Ừ thì Em thích cứ đi
Đừng quay mặt lại kệ tay khói vàng
Cuộc tình nay đã sang trang
Dấu xưa huyền thọai ngỡ ngàng vì đâu
Dù em cố bước không mau
Tình ta cũng đã từ lâu qua rồi
Em ơi tình thoáng đơn côi
Cho đời trống vắng giọt hời tỉ tê!!
Em ơi chớ vội quay về
Chỉ làm chua xót não nề thêm nhau
Cuộc tình có trước quên sau
Làm sao nói hết nỗi đau chập chùng
Này em một mối tình chung
Sao đành bỏ hết bão bùng tràn qua
Em ơi cứ nói thật thà
Tình ta đã chết tiếc mà làm chi!
Xin em cứ bước nữa đi
Để anh giữ mãi những gì riêng đau...!!
Tha Nhân
TÓC EM
Tóc em buông tóc chị Hằng
Em vô tình thả suối trăng trôi hờ
Tôi ôm hình bóng lửng lờ
Thuyền trăng ngày tháng đợi chờ buông lơi
Sợi buồn nhỏ xuống tình tôi
Bỏ trăng em mải rong chơi phương nào
Mắt em lóng lánh hơn sao
Tôi ngây ngất giữa hoa đào má em
Đôi chim tình tự bên thềm
Lời tôi vẫn nghẹn ru thêm tình hờ
Một mình sóng nước bơ vơ
Em vô tình quá vật vờ hồn tôi
Cuối dòng nước chảy trăng trôi
Em nơi lầu vắng còn tôi bên đời
Lênh đênh buông khẽ câu hời
Tóc em vẫn cứ gọi mời thuyền trăng
Cam Thành, Sept 22, 2007
Tha Nhân
Ngày 18/9/2007 Thượng Toạ Thích Không Tánh, đem tiền ra Hà nội để phụ giúp Dân Oan khiếu kiện. Thày liền bị bọn đầu gấu CA xông vào bắt giải về đồn CA và sau đó tống xuất Thày về lại miền Trung. Trước cảnh tượng đó Tha Nhân co’ mấy vần như sau:
ĐẢNG MẶT DÀY
Nực cười một lũ dạn dày
Xua bầy mặt sắt bắt ngay Sư già
Chỉ vì Sư đã đi ra
Thủ Đô cứu giúp thôi mà dân oan
Dân oan bị lũ ôn quan
Thẳng tay cướp đất lại tham cướp nhà.
Bấy lâu bao nỗi xót xa
Đem thân lặn lội kêu la oan tình
Nhưng toàn một lũ vô sinh
Từ trên xuống dưới luôn rình cướp ngay
Cướp đi cả đất dân cày
Dân không còn đất mặc bay kêu gào
Sá gì những tiếng rêu rao
Miễn sao Ta có đô vào là vui
Kệ bay đi tới đi lui
Khổ đau bay chịu trốn chui bay nhờ
Đảng ta là thế, đừng mơ!
Ta quen ăn cướp quen vơ của người
Ta quen ăn sống nuốt tươi
Ta quen ăn chận, quen bươi lâu rồi
Ta quen từ lúc tiếm ngôi
Nhân dân như thể mâm xôi ta thèm
Ta tìm mọi dịp tèm lem
Càng nhiều cơ hội càng lem nhem nhiều
Thế là ta lắm tiền tiêu
Dân càng xơ xác tiêu điều mặc dân
Ngoảnh đi Ta đây cóc cần
Mặc cho thế giới bao lần răn đe
Ta thường quay mặt không nghe
Ta lì ra đó, hăm he nguôi dần
Thế là dân chết mặc dân
Quyền Ta, Ta cướp dân thân phận hèn
Biết điều đừng có bon chen
Lâu lâu Ta sẽ ban khen cho mà
Im đi đừng cố kêu la
Ta đang tìm dịp bán nhà Việt nam
Ta nguyền bán hết giang san
Vì Ta cộng sản điêu gian lâu rồi
Ta là một đảng nô bồi
Thân ta nô bộc từ hồi lập ra
Đảng ta một lũ ranh ma
Việc Ta là phải dâng nhà việt nam
Cho thày trung cộng tính toan
Làm xong nhiệm vụ mới an thân bồi
Việc này đã cũ, lâu rồi…
Cam Thành, September 18, 2007
Tha Nhân
CÁM DỖ
Em đi cát trắng sen hồng
Biển xanh mắt biếc thắm nồng nụ môi
Dáng em ngây ngất hồn tôi
Dù cho mắc tội thì thôi cũng là
Cao cao ôi cặp tháp ngà
Đành sao lại bỏ một toà thiên nhiên
Vì chưa nhập thất tham thiền
Nên ta chẳng muốn thành tiên đâu mà
Giữa trời một bóng hằng nga
Cho dù ta phải thành ma cũng đành
Em cùng ta với trời xanh
Bên em ta biến thành anh bướm khờ…
Non bồng thấp thoáng đài mơ
Bồng đào đã sẵn còn chờ tay tiên
Cam Thành, Aug 15, 2007
Tha Nhân
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: