bức màn xanh cuộn tròn ký ức
ta cười to, sút trái bóng lên mây
những cái tên gọi ta giữa ban ngày
ta mĩm cười, trả lời khi đêm tối
dưới làn chăn... gỡ từng làn tóc rối
hỡi cuộc đời chẳng thể giữ trong tay
nhưng thể nào cũng phải trả phải vay
nước mắt ấy cho những ngày tâm tối
đọa đày kia trả ngươi ngày lầm lỗi
nhớ nhung kia là đánh đổi đoạn trường
gieo nỗi đau và nhận nỗi đau hơn
đời công bằng, chả riêng ai có lỗi
gỡ bức màn xanh... ngươi thấy không... bóng tối...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2011 02:24:09 bởi wind.stt >