DẤU ẤN
Khoảng cách đôi bờ ngàn hãi lý
Trăm điều nhắn nhủ cũng bằng không?
Đơn thuần một bóng Hạ,Thu,Đông
Nỗi nhớ Xuân về tình khắc khoải.
Giờ nầy có lẻ trong huyền thoại
Mơ bóng em về gắn lược cài
Trong cõi trăm năm một hình hài
Để tình trọn vẹn không băng giá
Nhưng quá xa vời tình nghiệt ngã
Rong rêu cuộc sống bám con người
Thở dài than vắn chẳng thành lời
Anh biết làm sao tròn giấc mộng?
Thượng Đế cho anh vào cuộc sống
Thăng trầm lặng lẽ dấu chân hoang
Anh tìm đi maĩ vẫn lang thang
Trả lại cho anh từng dấu ấn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2011 13:44:19 bởi linhnguyen >