..
VắNG QUÁN - VẮNG EM VÀ TÔI ________________________________________
giữa buổi chiều vắng ngắt
hình như cả cái thành phố này chỉ còn tôi
ngồi uống ly cà phê bắt đầu đắng
lắng nghe tiếng nhạc thiếu note chấm của nụ cười
chợt nhớ lại ngày cũ
ngày có em và tôi
em với nụ môi để sẵn tiếng cười
tôi với cái tinh nghịch ở mắt
mắt tôi tìm môi em - ta tìm nhau
ở lưng chừng khúc dương cầm diệu bossa
ta chỉ còn ta với ta
Bây giờ, em vắng mặt
Mình tôi, tôi vắng ngắt
ngồi chờ mùa đông chưa kịp dứt
ở góc quán nhạc, tôi chẳng biết mình làm gì
làm gì, em ?
cho qua một mùa tuyết như thế này ?
LỜI TÌNH RƠI. _________________________
Lời tình rơi,rơi rụng
Ở ngoài hiên cửa
Nhạc cũ trơ trọi một mình
Tôi ỉ ôi một mình
Tôi ngồi gọn lõn,chờ em
Em không đến vì em quên
Em kệ tôi giận hờn
Vì...
Em đã thuộc làu bài hát :
"Lâu rồi,đời mình cũng quen "
Quen làm sao được em ?
Làm gì có chuyện quen
Khi tôi lỡ đã yêu em
Yêu đắm đuối
Yêu cuồng điên.
Tên em đã là note nhạc tình
Tên tôi cũ,biến thành nỗi nhớ
Tôi đã gửi qua khe cửa sổ
Tôi nhét tình yêu dưới gối - chỗ đầu nằm
Tôi tập như thế ,thành cái thói quen
Tình tôi là nhịp em thở
Tình theo em bén gót chân
Tối nay - Nhớ em
Tối nay - Một mình lẻ bóng
Tình khúc ngập tràn ra cửa quán nước
Tình lỡ nhắc tên em
Em tỉnh queo,em không đến
Tôi buồn bã,vu vơ,tẻ nhạt
Nhạc nhợt phách như nước ốc
Ốc trần trụi không vỏ đậy
Đậy làm sao kín nỗi buồn tôi ?
Tôi giận em
Tôi lẫy hờn em
Ơi ! Buổi tối như thế này
Tôi làm gì cho hết một mình tôi ?
đăng sơn.fr