vậy là NH cũng là dân Saint Paul, vậy có dữ khg vậy ???? chứ dân nhà " soeur " đừng tưởng là hiền nha, như Công tử Lỳ nè
Soeur, có lắm bà soeur, có bà thật sự hiền lành lắm, còn nhiều bà dữ còn hơn bà chằng nữa, hể nói đến soeur dữ là ai cũng lãng đi chổ khác ngay
nhớ lúc mới sang đây, bà chị liệng Ly vô trường dòng Saint Dominique, vì chỉ nghỉ con gái học trường soeur sẽ được các soeur chăm sóc, dạy dỗ tử tế hơn
Nhưng .... có thêm cái nhưng vô chi mà bây giờ Ly phải than thở đây chứ
Mới sang, nhớ nhà, lạ xứ nên con nhỏ vốn hiền và nhác, trở nên lầm lỳ.
Học trong trường dòng, mỗi tuần chỉ được phép về nhà hay về chỗ nào đã nhận làm correcpondant cho mình , chỉ có chiều thứ tư và cuối tuần, từ trưa thứ bảy, sáng thứ hai hay chiều chủ nhậT phải có măt.
Mỗi lần về là Ly mua nhiều kẹo bánh để đôi khi trong trường cho ăn khg đủ no, hoặc nhiều món mình khg thích, thì ăn quà bánh cho " chắc bụng " Ly thích nhất là chocolate.
Nhg sau lâu lâu thấy quà vặt của mình bị mất, mà khg biết là ai
cho nên Ly giận lắm, mà khg biết làm sao?
Cho nên một hôm, làm bộ cầm cái hủ " dầu cù là," lấy hửi hửi vừa xuýt xoa
- Miam, oh c'est bon
Thấy có đứa lại gần hỏi :
- Cái gì vậy?
- Cái này là confiture đặc biệt xứ tao ngon lắm!!!
Thế là trưa hôm sau, Ly bắt ngay chuột sa vào hủ " dầu cù là " của mình, khg ai xa lạ chính là cái nhỏ Hélène, dân Ếch ba Chì "Tây ban Nha " hỏi mình hôm qua
Tui tức quá, la lớn
- Ah thì ra mày là người ăn cắp chocolate của tao từ lâu phải không?
Con nhỏ cũng lớn tiếng
- Mày méchante quá, cái gì tao vừa ăn, sao mà nó nóng phỏng lưỡi tao rồi
Ly cười,
- Confiture mà, tao ăn thì ngon, mà dân ăn cắp là khg thích rồi
Thế là con nhỏ phóng tới định đánh Ly, nhg Ly khg biết sao né kịp, và hai đứa vật nhau ra sận
Ly vừa ấm ức, vừa ghét cái dân vừa ăn cắp vừa la làng, vì lúc đó về nhà mua bánh, trái khg dễ, vì dân đi học tiền nhà cho vừa đủ mua vài thỏi chocolate vài gói bánh biscuits, mà còn bị ăn cắp...đôi khi còn bị mất cả vớ , collants nữa, mà chưa biết thủ phạm là ai,
Nên vừa đánh, vừa giận, vừa ức, sẵn nó thắt hai cái bím, Ly vừa nắm bím tóc, vừa lấy tay dện vào tay nó, vừa khóc om sòm
Làm bà soeur ( bà này dễ thương lắm, biết Ly từ VN sang, nên bà thấy Ly buồn, ít nói nên bà cũng hay đến nói chuyện, hỏi han cho Ly đở buồn) chạy lại gỡ tay Ly ra, vừa nói
- Chuyện gì thế này? bà vừa nói, vừa đở Ly dậy
Vừa ấm ức, vừa thút thít:
- Hélène nó ăn cắp đồ của con.
Chỉ có 1 câu ăn cắp, là con nhỏ bị cấm ra trường ngày cuối tuần
Sau nghĩ lại thấy thương cho nó
Cha mẹ ly dị, nên bị bỏ vào trường soeur, nên thèm thuồng những món quà vặt, mà khg biết làm sao? Đã vậy cứ 2 tuần ba hay má nó mới rước nó về nhà
Sau này, hai đứa lại làm lành với nhau và Ly cũng hay mua cho nó vài thỏi chocolate hay chia nhau vài cái bánh
Bây giờ phone thăm nhau, hay có dịp gặp nhau con nhỏ khg quên cái vụ đấm đá nhau ngày đó
Cái gì cái tuổi ngây thơ cũng có nhiều kỷ niệm khó quên Nguyệt Hạ nhỉ, mà lúc nào nói đến soeur là chị nhớ đến soeur Mariam , bà soeur chánh trong trường và soeur Dominique mà chị quen sau này, giờ hai soeur mà chị quý thương nhất đã về Đất Chúa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2012 23:40:15 bởi Ct.Ly >