RIÊNG MỘT GÓC TRỜI
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 10 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 144 bài trong đề mục
Nguyệt Hạ 24.01.2015 02:09:55 (permalink)
 
Nguyệt Hạ cám ơn những lời chúc lễ cuối năm của chị CtLy, Thiên Thanh và Tóc Nâu. 
Gần đến Tết Việt Nam, thương chúc mọi nhà sang năm con Dê nhiều may mắn và an lành nhé.
 

Nguyệt Hạ
 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2015 02:21:16 bởi Nguyệt Hạ >
Nguyệt Hạ 24.01.2015 02:14:43 (permalink)
 
 
 


 
 
 
 
 
Chuyện Ăn Quít


Buổi sáng, chế nước sôi ra tách pha cafe, một giọt bắn lên tay. Chỗ da mỏng nhất, giữa ngón cái và ngón trỏ bàn tay trái. Ui da đau quá. Nhìn chăm chăm vào giọt nước nóng trên chỗ da đang từ từ đổi màu đỏ nhè nhẹ. Hình như trong đầu đang có một sự thách đố, xem thử giọt nước nóng đến bao nhiêu và làm da đau đến chừng nào.... Sau vài chục giây, chỗ da đỏ càng lúc càng đau hơn. Chỉ có một giọt nước mà sao đau thế, vậy làm sao người ta chịu được những điều đau đớn to lớn hơn nữa?


Tôi nhớ đến một câu của Thầy Thích Nhất Hạnh, tình cờ đọc được từ những năm xa xưa. Đại khái là, "Khi đang ăn một miếng quít thì nên biết rằng mình đang ăn một miếng quít" (*). Một ngày kia, tôi thấy cuốn sách anh mang về để trên bàn. Tiện tay tôi lật lật vài trang, không chủ ý đọc. Mắt tôi ngừng lại ở đoạn văn nói về rửa bát và ăn quít. Tôi đọc hết vài trang và thấy đúng. Bao nhiêu năm qua, đoạn văn đó của Thầy Thích Nhất Hạnh vẫn còn trong đầu tôi. Mỗi khi tôi xao lãng chuyện gì, câu viết về ăn múi quít lại nhắc nhở tôi trở về hiện thực.



Tôi cứng đầu lắm. Sách không phải tôi chọn, tôi không đọc. Dù có người khác nói hay nói dở gì tôi cũng không tin. Cuốn sách của Thầy Thích Nhất Hạnh, tôi đọc một vài trang, thấy hay, thấy đúng, nhưng cũng nhất định không đọc thêm. Hình như gần hai mươi năm rồi, tôi vẫn luôn luôn nhớ đến đoạn văn ấy. Bất cứ chuyện gì tôi làm, cũng có liên quan đến chuyện ăn múi quít...

 

Tôi vẫn chờ đến một dịp tình cờ khác, sẽ lật lật vài trang trong cuốn sách đó, sẽ đọc thêm một vài đoạn văn nơi cặp mắt mình dừng lại... Chắc chắn tôi sẽ học thêm điều hay thiết thực, nhưng ... hình như chưa đến giờ hoàng đạo.

 
Nguyệt Hạ
 (Lt - TD)
Jan 23, 2015


* Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức - Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
 
 
Nguyệt Hạ 07.03.2015 04:50:29 (permalink)
 
 
 
 ...
Mùa đông, sẽ đi qua
Rồi em, cũng đi xa
Chỉ còn lại mình anh...
Ngồi hát cùng dòng sông...
Chỉ còn lại mình anh...
Nhớ về một mùa đông...
 


 
[Youtube]http://www.youtube.com/watch?v=JRGrknaeFME[/Youtube]
 
 
Gần hết mùa đông, nhận được bài này do một người rất thân hát tặng.
Xin cảm ơn, NH đã "nghe" được những gì muốn nhắn gửi.
 


 
 
Ct.Ly 07.03.2015 18:33:49 (permalink)
Nguyệt Hạ 08.03.2015 02:09:44 (permalink)
 
 
Cám ơn chị Ly nhiều. Chị Ly ơi, giọng hát ray rứt, có hồn quá phải không, như thấm vào lòng người nghe.


Em tặng chị Ly hoa trong vườn em nè, thương chúc chị ngày Phụ Nữ thật vui và ấm cúng.

 





Nguyệt Hạ 09.04.2015 05:28:29 (permalink)
 
 
 

Đêm Trăng



Hai đêm rồi nhìn ra ngoài cửa sổ thấy trăng sáng chiếu vào phòng. Lạ lắm.  Thường ngày có trăng, khoảng 8 đến 9 giờ tối, từ phòng nhìn ra bên trái mới thấy được, sau đó trăng lên cao và đi qua khỏi mái nhà. Hai đêm nay, trăng dọi vào phòng, ngay trước cửa sổ lúc gần nửa đêm. Trời trong, mát lạnh và trăng cứ đứng đó lặng lẽ nhìn vào, thật lâu ...


Ơi buồn. Nhìn trăng lòng có chút gì vương vấn không giải thích được. Hai đêm liền, ngủ thật ít, thức đêm nhìn trăng và giấc ngủ ngắn. Mỗi lần có trăng, tôi nhìn theo trăng từ những ngày còn là chiếc lưỡi liềm nhỏ tí cho đến khi trăng tròn ánh sáng trắng rực rỡ,  và khi trăng đổi hình dáng, ánh sáng vàng sậm rồi tan đi. Đêm trăng luôn mang lại cho tôi cảm giác mênh mang khó tả. Trăng như nhìn thấu nỗi lòng, trăng như nghe được tâm sự thầm kín. Trăng như người bạn thân hiểu được tâm tính tôi, trăng như ngọn đèn sáng soi cho tôi thấy được từng ngõ ngách tâm tư.


Tôi nhớ Thầy tôi. Những lần đưa Thầy đi chơi, gặp đêm trăng, hai cha con đều ngắm nhìn và ca ngợi vẻ đẹp rạng rỡ của trăng, phần tôi, luôn theo trăng trên suốt đoạn đường. Khi ở nhà, đêm trăng, tôi thường điện thoại hỏi, "Thầy có thấy trăng đêm nay đẹp không? Ở đây con thấy trăng sáng lắm".  Đây là lần thứ hai có trăng sau Tết ... Thầy tôi qua đời vài ngày sau ngày rằm tháng hai âm lịch năm trước. Theo dương lịch, ngày giỗ đầu của Thầy đã qua vài tuần rồi, nhưng theo ngày ta đúng là hôm qua.  Tôi nhớ Thầy vô cùng. Một năm, ba trăm sáu mươi lăm ngày trôi qua nhưng tôi vẫn thấy như mọi chuyện mới xảy ra vài ngày... Một năm, hai năm, hay mười năm, hai ba mươi năm, tôi nghĩ rằng tôi vẫn nhớ thương Thầy như tôi đã và đang nhớ thương Mẹ.


Thời gian cho tôi lớn khôn để dần rời xa vòng tay che chở của Thầy. Nhưng thời gian cũng cho tôi hiểu rõ hơn, tình thương yêu của cha mẹ là vô giá, không gì có thể sánh được. Hai đêm qua, trăng lặng lẽ nhìn vào phòng tôi, như muốn nhắn gửi điều chi ... Tôi đứng bên cửa sổ nhìn trăng, không hiểu được tại sao trăng còn ở đây vào giữa khuya, không hiểu được điều trăng muốn nhắn nhủ. Lòng tôi thanh thản, không vướng bận gì, chỉ thấy buồn vì đã mất Thầy mãi mãi.


Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
April 7, 2015
 
 


Nguyệt Hạ 13.05.2015 07:34:07 (permalink)
 
 
 
 
Chút Suy Tư
 
Thời gian qua, có quá nhiều việc, tôi bận đến mức thở ra khói. Thứ nào cũng làm tôi phải suy nghĩ, lúc nào cũng phải đọc, đọc và tìm hiểu, và món nào cũng dành chỗ trong trí nhớ tôi. Đầu óc cứ lùng bùng vì nhồi nhét nhiều thứ vào, đôi khi muốn la to lên cho hả dạ.
 
 Vài tuần trước có tang của một bác trong cộng đoàn. Gia đình bác là một trong những gia đình đầu tiên ở giáo xứ này, con của bác cũng làm việc trong cộng đoàn và chúng tôi quen nhau, không thể nói là bạn vì chị lớn tuổi hơn. Sau này, con trai bác làm cùng sở và bạn với nhà tôi. Nghe tin bác qua đời, mọi người thương tiếc và đến dự tang lễ rất đông.
 
Tôi vẫn còn đang buồn bã mỗi ngày khi nghĩ đến sự ra đi của Thầy tôi. Từng ngày qua, thêm những suy nghĩ về sự sống và sự chết, tôi thấm thiá rằng cuộc đời quả vô thường. Bao nhiêu năm trên đời, cuối cùng xuôi tay, mọi sự bỏ lại sau lưng. Bất cứ giây phút nào, đời sống mình cũng có thể chấm dứt... Không có gì là vĩnh cữu, không có gì là chắc chắn. Tôi tự hỏi, làm sao để có thể sẵn sàng khi đến phiên mình mà không để lại phiền toái gì cho người ở lại? Không kể những rác rưởi mình bày ra hàng ngày, từ vật chất đến tinh thần, quanh mỗi người, chắc chắn có những thứ mình để vương vấn quẩn quanh trong đời sống.
 
May mắn thay, thời gian qua tôi có nhiều thứ khác để làm, hầu như không còn giờ rảnh cho tôi nghĩ ngợi xa hơn. Giữa công việc bận rộn, thỉnh thoảng những ý nghĩ đó chen vào làm như điểm danh nhắc cho tôi đừng quên... Tôi biết rằng nên quên đi thì hay hơn, nghĩ ngợi hoài đâm ra sợ, từ sợ đến đau và vì đau lại sợ ... cứ xoay vòng vậy thì có mà điên...
 
Nguyệt Hạ
May 12, 2015
 
 
 
Nguyệt Hạ 03.07.2015 04:39:08 (permalink)
 
 






Tháng Bảy

Vậy là tháng bảy đến. Nửa năm 2015 qua cái vèo. Nhìn quanh quẩn không cần nhìn lại, tôi thấy sợ thật. Thường nói câu thời gian đi nhanh quá, lúc sau này sợ đến mức không nhắc đến nữa. Lờ luôn xem sao. Vậy mà cây kim nhúc nhích trên mặt đồng hồ vẫn cứ bò, thản nhiên bò từng vòng, từng vòng để qua không biết bao nhiêu vòng cho đến ngày tháng này.

Một ngày cây kim giây nhúc nhích 86400 lần, hay là 1440 vòng tròn quanh 12 con số. Vậy mà không ai để ý, Vậy mà không ai thèm nhớ là cây kim giây đã rất kiên nhẫn làm việc của mình. Con người cứ vội vã chạy quanh bao nhiêu việc và than vãn là thời gian trôi nhanh quá. Cũng lạ thật, cũng từng ấy giây, từng ấy phút, 12 con số chung quanh mặt đồng hồ, đồng hồ lớn hay đồng hồ nhỏ cũng chỉ là vòng tròn, và mấy cây kim chạy quanh cái trục nhỏ xíu ở tâm điểm cũng chẳng bao giờ thay đổi. Không thể nào vòng quay quanh 12 con số ấy dài hơn được, không thể nào vòng tròn tự động nhỏ lại được, không có lý nào mấy cây kim chạy chậm lại - trừ khi đồng hồ hết "bin" - cũng không có lý nào mấy cây kim chạy nhanh lên - có khi nào có loại "bin" làm tăng tốc độ của kim đồng hồ như xe hơi nhấn thêm gas?

Vậy mà, ngày qua tháng lại. Hết tờ lịch này đến tờ lịch khác. Ôi thôi, bao nhiêu lần chắc lưỡi, bao nhiêu lời than thở, ngày tháng trôi đi nhanh quá, tôi chưa làm gì được cả... Ở sở, hết quý này đến quý khác, việc làm không xong để báo cáo, dồn dập rồi đến cuối năm. Ở nhà, hết lễ này đến lễ nọ, mua bán, sửa soạn, bao nhiêu thứ nhằn nhịt dây mơ rễ má... Cuối cùng thì loay hoay trong mớ lùng bùng không lối thoát, không có giờ ngơi nghỉ. Rồi thì làm đại, rồi thì mọi thứ cho qua, cứ lao vào công việc, cứ làm đến đâu hay đến đó, và mình, nhân vật chính, không bao giờ có một chút giờ giấc nào cho chính mình. Tự an ủi, số mình vậy.

Nghĩ cho cùng, thời gian là của mình, mình dùng như thế nào tùy ý mình. Miễn sao cuối ngày, mình bằng lòng khi thấy mọi việc mình giải quyết ổn thỏa không vướng bận nợ nần gì ai, khi những gì mình chia xẻ với người đang cần, đang thiếu mang lại niềm vui không gì đánh đổi được, khi biết rằng mình hy sinh một vài giờ phút riêng tư để thấy người thân của mình thoải mái, vui vẻ, không khí đầm ấm thân mật trong gia đình...

Và như vậy, đời là thế. Sáng mở mắt, tối nhắm mắt, sẽ quên mình đi mà sống vì người khác. Buồn cười, quanh quẩn gì rồi cũng trở về với cái chân lý cũ mèm nhưng có lý và đúng. Bởi vì mình sống cho mình thì làm gì có những giây phút hài lòng khi thấy người thân vui vẻ hạnh phúc chung quanh, làm gì có những tình thân ấm áp của bạn bè thân hữu khi mình dành thì giờ cho họ, làm gì thấy được niềm vui của những người mình giúp đỡ chia xẻ khi họ cần, và còn nhiều thứ nữa. Mình có quá nhiều, chia bớt một chút cho người cần hơn mình, từ thời giờ đến vật chất, mình sẽ không bao giờ thiếu. Tự nhiên thế, sẽ không thấy thời gian đi nhanh quá, sẽ không còn than vãn, tôi chưa làm được gì... Đúng ra, "tôi" làm được quá nhiều rồi đó.

Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jul 1, 2015

 
 
 


Nguyệt Hạ 23.07.2015 04:43:07 (permalink)
 
 
 
 
 




Cuối tuần qua, đi họp nơi xa nhà, có tấm hình vui vui...


Trước khi đi, trời nắng rực rỡ,



thấy hoa trên giàn đẹp quá, cùng với những trái treo lủng lẳng.









Ct.Ly 23.07.2015 17:17:39 (permalink)
Nguyệt Hạ 24.07.2015 04:49:58 (permalink)
 
 
Chị Ly ơi à,
Em thấy có nhiều bài viết nói trái chanh dây tốt lắm, chữa được nhiều bệnh... Nhưng em không tin vì hình như sau này, cây trái nào cũng là thuốc tiên, chữa bá bệnh hết

Em ăn trái này rồi, mùi thơm lắm và trong ruột chua cũng đươc, chị ăn thử đi, có người pha nước uống và làm flavor cho đủ các loại thạch hay bánh vv...
 
Mấy tuần nay ở đây nóng... chưa thành heo quay nhưng em cũng đen như heo mọi rồi chị Ly ơi. Hè này chị có đi đâu không?
Nghỉ học chắc chị chăm mấy thằng nhóc nghỉ hè phải không? Gửi hình cho em xem hắn ta lớn đến đâu rồi... Vậy mà cũng nhớ nhớ cái mặt đẹp trai đó chị Ly
 
 
 
Ct.Ly 25.07.2015 05:21:10 (permalink)
Nguyệt Hạ 25.07.2015 14:12:36 (permalink)
 
 
Chị Ly ơi, sao mà cu tí nhà ta dễ ghét quá, nhìn mặt là muốn nựng rồi. Tuổi này thương lắm chị, mà cũng phá lắm. Anh chàng này không vừa đâu nha, mai mốt nghịch một cây. Cháu vậy hèn gì chị Ly cưng quá trời. Em mà ở gần là bay tới dành babysit với chị liền
Nhanh ghê chị Ly, mới đó mà một tuổi 2 tháng. Em cứ thấy như mới 4, 5 tháng thôi. Tuổi này phải canh ghê lắm, thấy gì cũng muốn cầm thử... 
Cám ơn chị Ly cho em xem hình. Em ngắm tới ngắm lui hoài nè.
Chúc chị mùa hè vui vẻ với cháu đẹp trai của chị nha.
 
 


 
 
Nguyệt Hạ 10.08.2015 13:45:50 (permalink)
 
 






POINT DUME STATE BEACH




Tôi muốn kể bạn nghe về một ngày nghỉ của chúng tôi. Chúng tôi rất thích đi chơi ngoài trời, tuy không phải là dân leo núi chuyên nghiệp nhưng nơi nào có những đoạn hiking dễ đi và gần là chúng tôi tìm đến. Lần này chúng tôi đến Point Dume State Beach ở Malibu, một trong những bãi biển đẹp nhất của tiểu bang California.

Đến Malibu từ hướng Los Angeles, nếu bạn đi thêm trên đường Pacific Coast Highway khoảng 19 miles nữa, gặp đường Westward Beach rẽ tay trái, đi qua khỏi lối vào parking của bãi biển Zuma, bạn sẽ gặp bãi biển Point Dume. Đây là một bãi biển rất đẹp với bãi cát trắng mịn và có chỗ tắm lại nước sạch. Đi thẳng vào tận cùng con đường sẽ có bãi đậu xe trả tiền. Nếu bạn không muốn trả tiền thì có thể tìm chỗ đậu xe hai bên lề đường, đoạn đường dài dọc theo bờ biển này an toàn hơn đậu xe trên đoạn đường Pacific Coast Highway, băng qua đường rất nguy hiểm.



POINT DUME TRAIL



Không đi vào parking, bạn đi theo con đường bên cạnh Parking lot lên đỉnh núi, có khoảng 10 chỗ đậu xe miễn phí, và từ đó bạn có thể đi hiking. Đoạn đường hiking này không dài, chia ra làm những ngã rẽ khác nhau. Vì đi lần đầu nên khi thấy ngã rẽ đầu tiên, tôi rẽ vào ngay. Trail ngắn chưa đến 10 phút, dễ đi, có bậc cầu thang đi thẳng xuống biển. Nơi đây bãi có nhiều đá nên ít người tắm.



Hình chụp từ trên đỉnh cao xuống. Đi dọc theo khoảng bờ biển này, đá nhiều nhưng có thể ngồi chơi ngắm cảnh, nước trong xanh rất đẹp.






Xuống hết bậc cầu thang là khoảng bờ biển rất nhiều đá lớn nhỏ đủ loại, nhưng đi trên đá được.
Nhiều gia đình mang các em nhỏ 2, 3 tuổi đi hiking ở đây. Chúng tôi mang thức ăn theo và ăn trưa ngay trên bãi đá này.


Hình ảnh một chú chim biển lẻ loi



Ăn trưa với bánh mì "bưu điện" mua ở tiệm Việt Nam



Chúng tôi đến chỗ tận cùng của bãi này (nơi người mặc áo xanh trong hình) và đi dọc theo bờ biển...




... về phía trái nếu đi hết sẽ đến mũi tận cùng của bãi như tấm hình dưới đây:




Một bên là biển một bên là núi, thật đẹp.
Vách đá thẳng đứng, vậy mà cũng ráng ngồi lên "núi"...




Sau khi ngắm cảnh biển và ăn trưa xong, chúng tôi lên xe đi xuống bãi biển Point Dume. Dọc đường hai bên nhà cửa rất đẹp, toàn là dinh thự, chắc chắn là của người nhà giàu hay của tài tử cinema....


*** Viết thêm: Nơi đây không cho phép dắt chó vào. Ngoại trừ kẻ nào đó dắt chó vào phóng uế mà không dọn dẹp, đường trail và bờ biển bên dưới rất sạch, không có rác rưởi gì. Phải chi đừng có kẻ làm xấu thì mọi thứ thật hoàn hảo.


POINT DUME BEACH



Từ con đường xuống núi, bắt đầu quẹo ra đường bãi biển, hai bên đường xe đậu kín hết. Chúng tôi chạy dọc theo tìm chỗ đậu mà không thấy. Tính chạy vào parking trả tiền thì có người đi về. Thế là hên, có chỗ đậu xe free. Khiêng dù, khiêng ghế xuống đi vào, bãi biển dài nên dù đông người vẫn không thấy chen chúc, mỗi gia đình vẫn có khoảng trống riêng. Hôm ấy nước mát nên nhiều người lớn con nít xuống chơi sóng và bơi. Thường thì nước biển Cali rất lạnh, khó mà xuống bơi được. Bờ biển cát trắng, mịn, không có đá, không có vỏ sò vỏ ốc nên đi dạo trên bờ cũng rất thích.



Trời nắng đẹp lắm, nhưng hình chụp bị chói ánh mặt trời nên tối thui,




buổi trưa nên nước đã rút ra hơi xa bờ, và sóng không êm,




bãi cát rất sạch, mịn màng,








Một ngày thật vui với biển. Chúng tôi may mắn được ở một nơi muốn đi chơi núi, rừng, sông hay biển nơi nào cũng gần, có thể lái xe trong vòng trên dưới hai tiếng đồng hồ. Nếu bạn chịu khó đi sớm, tìm chỗ đậu xe thì sẽ có một ngày vui không tốn tiền gì cả. Chỉ cần mang theo thức ăn từ nhà. Cả nhà đi với nhau, bận rộn sẽ không có màn ngồi ôm laptop hay game hay dán mắt vào TV đâu. Bảo đảm sẽ có quality family time với nhau.


*** Viết thêm:

Bờ biển Point Dume này rất sạch, không có một cọng rác. Đi chân không dọc theo bãi cát không sợ gì. Từ bãi cát cho đến khu vực tắm lại, nhà vệ sinh công cộng, nơi nào cũng sạch. Thùng dành riêng cho chai hủ recycle và thùng rác để rải rác tiện cho mọi người không vất rác bừa bãi.

Tôi đi các bãi biển nơi khác, bao nhiêu là thứ vương vất. Nhất là bờ biển Santa Monica, hay Venice, không dám đi chân không vì sợ mảnh chai lẫn trong cát, hoặc là rác rưởi dơ bẩn vướng chân mình, từ chai nước nhựa đến kim ống chích, bao bì giấy rác, vv..... Mỗi lần tham gia phong trào Heal The Bay, (chương trình tình nguyện nhặt rác ở biển) tôi thấy hàng trăm bao rác được nhặt trên bãi biển trong vòng vài giờ. Hy vọng người ta sẽ giữ sạch bãi biển Point Dume này.

Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Aug 5, 2015



 
==========================


Cách đây vài tuần, tình cờ tôi tìm được trang blog California Through My Lens, nơi viết về những điểm du lịch ở tiểu bang California. Người viết kể lại những chuyến đi chơi đây đó, khám phá những chỗ đẹp, những chỗ ít người biết và anh tạo nên trang blog với đầy đủ hình ảnh cùng hướng dẫn đường đi nước bước cho người đi sau. Từ trang blog California Through My Lens, tôi tìm đến bãi biển Point Dume này. Tôi có ý định sẽ theo chân tác giả đi thăm những địa điểm mà anh giới thiệu. Cám ơn JoshMc người đã có công ghi lại những hình ảnh và kinh nghiệm của anh trong các chuyến đi. Các bạn có thể đọc trang blog ở đây: 
 
http://californiathroughmylens.com/best-of-california-list
 

------------------------

@ Các bạn ở nam Cali:

Bạn có thể theo bản chỉ đường này đi thẳng đến chỗ hiking trên đỉnh đồi Point Dume. (Chúng tôi đi đến bãi biển và lái xe theo con đường bên cạnh parking lot cũng lên đến đỉnh đồi và hiking từ đó.)


To get to the trailhead: Take PCH to Malibu, driving 19 miles northwest of the end of the 10 Freeway in Santa Monica. Turn left (south) at the light on Heathercliff Road. Make the first left on Dume Drive and go one mile to Sea Lion Place. Turn right and drive to the end of the street. Make a left on Birdview Avenue, which curves to the left behind the park and becomes Cliffside Drive. Just after the curve, park in the small 2-hour parking area on the right. The trail begins from the parking area.

Trailhead address: 27807 Pacific Coast Highway, Malibu, CA 90265
Trailhead coordinates: 34.004245, -118.805811 (34° 00′ 15.28″N 118° 48′ 20.91″W)

Bạn đọc thêm ở đây: trails/point-dume-malibu/  
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2015 23:40:45 bởi Nguyệt Hạ >
Nguyệt Hạ 16.09.2015 12:10:42 (permalink)
 
 
 
BIG SUR


 

www.planetware.com
 
 
1. MORRO BAY
 
Gần cuối hè, chúng tôi có một chuyến đi về hướng bắc của tiểu bang Cali. Dù đã đi con đường này rất nhiều lần nhưng kỳ này ngừng lại nhiều ngày để khám phá những cảnh đẹp vùng Big Sur trên đường Highway 1.


Chặng ngừng đầu tiên: Morro Bay. Đây là khoảng giữa đường từ San Francisco và Los Angeles, gần chỗ gọi là Hearst Castle. Nơi này có một hòn đá thật to ở giữa biển, gọi là Morro Rock, du khách đến viếng thăm nhiều. Khí hậu nơi đây rất tốt, dễ chịu quanh năm. Bạn có thể đi cắm trại ở Morro Bay State Park, câu cá, surfing, chơi golf, ngắm các loại chim chóc, hay ngắm Otters và các loại cá biển.







Bạn có thể mướn thuyền đi dạo trên biển, chèo ra gần Morro Rock ngắm Otters hay nhìn Sea Lion ngay trên dock dưới chân nhà hàng, chỉ cách nơi mình đứng vài bước:







Các tiệm ăn sát bờ có những món hải sản thật tươi ngon và giá cả phải chăng. Lần nào ghé lại, chúng tôi cũng không bỏ qua buổi ăn trưa nơi này.
 

Rời Morro Bay, chúng tôi đi trên Highway 1 về phiá Carmel-By-The-Sea. Con đường đèo ngoằn ngoèo, một bên là núi một bên là vực, không cẩn thận có thể bay xe xuống biển. Đường nguy hiểm nhưng đẹp vì cảnh trí hai bên, nói đẹp là đẹp với người ngồi bên cạnh, chứ người lái xe thì không thể nhìn ngắm gì được. 



 
 
Đối với tôi, quốc lộ 1 ven bờ biển của Việt Nam có nhiều đoạn đẹp hơn đường highway 1 ở đây. Một vài ví dụ như từ Tuy Hoà vào Nha Trang, bạn chưa ngừng lại ở bãi biển Đại Lãnh là một thiếu sót. Khi tôi còn nhỏ được ghé ngang Tu Bông, Vạn Giã mỗi lần đi qua đoạn đường này, tôi cho rằng bãi Đại Lãnh là bãi biển đẹp nhất, hay đoạn dọc bờ biển Lăng Cô ở Đà Nẵng, một trong những bãi biển nỗi tiếng của Việt Nam. Đường đèo nguy hiểm so với Việt Nam thì Highway 1 chưa thấm vào đâu. Những đoạn đèo nguy hiểm ngày trước tôi đi qua là Đèo Hải Vân, Đèo Cả, Đèo An Khê khúc cua Cùi Chỏ, vv... Những đoạn đèo ngặt và dốc, rất nguy hiểm khi lái xe ngang đó.


Tôi nghe nhiều tin về chuyện GPS chỉ đường người ta đi sai nên không muốn dùng GPS bao giờ. Lần này chúng tôi dùng cell phone, mở cái Map Quest ra tìm đường đến khách sạn. Nghe theo lời chỉ đường của cell phone. Quẹo phải, quẹo trái một hồi, chả thấy khách sạn đâu, chỉ thấy vào khu nhà ở của dân trong vùng hẻo lánh. Bấy giờ trời gần tối, tôi bắt đầu sợ, chỉ muốn quay xe lại ra phố hỏi thăm. Ngừng xe hỏi một người đang đi bên lề đường, họ trả lời không biết. Thật là không tin được mấy cái kỹ thuật hiện đại này. Chúng tôi trở lại phố, vào chợ hỏi, người bán rất tử tế đi ra parking chỉ đường cặn kẻ. Thì ra chúng tôi đi quá nơi cần đến thật xa. Trong vùng đó chung quanh là núi và biển nên cell phone không còn hữu dụng.


Buổi sáng thức sớm, tôi muốn xem mặt trời mọc trên biển. Thất vọng lắm khi anh nói, mình đang ở phía Tây làm sao thấy mặt trời mọc được? Chỉ có thể thấy mặt trời lặn. Thì thôi... Chờ mãi, khi nắng lên rọi sáng một phần biển từ ban công nhìn ra... 






Và buổi chiều tối mặt trời xuống như vầy:




 


Nguyệt Hạ
Tháng 9, 2015
 
 
(ct)


<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2015 23:39:56 bởi Nguyệt Hạ >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 10 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9