BÊN DÒNG SẮC KHÔNG
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 50 trên tổng số 50 bài trong đề mục
duonglam 12.07.2013 11:19:40 (permalink)
0
 
BEN DONG SAC KHONG [tiep theo]

Trông trăng nhớ dáng mẹ gầy,
Xa em nhớ sợi tóc mai ngắn tròn.

Chiều nay hoa tím bên sông,
Nhớ ơi áo tím bên dòng thời gian...

Hạc khuya về giữa hương ngàn,
Gió rung thành giọt chiên đàn cõi xưa.
Ta nằm dựa cửa chân như,
Tay nghiêng hạt bụi không hư hiện về…



Ngày xưa nắng rủ mây đi,
Bỏ ta ở lại cơn mê luân hồi.


Hoa đồng cỏ nội rong chơi.
Bồ đề một côị diệu vời hằng sa.



Áo em xanh cõi ta bà,




Tâm em vô lượng đóa hoa đại từ.
[Ta còn trọn kiếp yêu thơ,
Thì em muôn thuở đợi chờ thơ anh…] 

Duong Lam

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2013 11:21:28 bởi duonglam >
#46
    duonglam 06.08.2013 11:13:41 (permalink)
    0
     
     
    SẮC KHÔNG
     
    Em là hoa nở trong thơ
    Ta là nguyệt bạch bên bờ khói sương
    Gặp nhau giữa cõi vô thường
    Cùng như cánh bướm dạo vườn SẮC KHÔNG...
     
    Duong Lam
    #47
      duonglam 08.11.2013 05:33:45 (permalink)
      0
       
      Trăng rằng – xưa lạc bến giang đầu

      Ta hỏi rằng
       xưa gặp gở đâu ?
      Trăng rằng 
       xưa lạc bến giang đầu
      Hỏi thuyền
      thuyền vội mà quên hẹn
      Hỏi gió 
       gió hờn để phải đau
      Hỏi bướm
       bướm còn đang thơ thẩn
      Hỏi đêm 
       đêm ngủ suốt canh thâu
      Hỏi người 
       người vẫn còn mê mãi
      Bút thẳng lòng son
       chẳng gợn sầu
      Tú lang thang
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2014 08:48:02 bởi duonglam >
      #48
        duonglam 08.09.2014 11:00:01 (permalink)
        0
        GƯƠNG DANH NHÂN NƯỚC VIỆT
         
         
         

        Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá tràng kình ở biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ không chịu khom lưng làm tì thiếp cho người ta"
         
         
         
         
         
        Đạp cơn sóng dữ quậy ngông cuồng
        Chém cá tràng kình dậy biển Đông

         Giúp nuớc xây nhà xua giặc mạnh
         
        Dương cờ khởi nghĩa dựng binh hùng
         Bồ Điền[ 1] giữa trận so đao kiếm
        Non Việt bên trời lập chiến công
        Nữ tướng Nhụy Kiều danh nỗi tiếng [2]
        Ngàn sau rạng rỡ 
        giống TIÊN RỒNG  
         Dương Lam
         
         
        [  
         
        --------------------------------  
          Chú thích:
        [1] Bồ- Điền : căn cứ địa xảy ra những trận chiến quyết liệt giữa quân Bà và quân Ngô... 
        [2]  Nhụy Kiều : Vị tướng yêu kiều như nhuỵ hoa. 

        --------------------------------------------------------------
        Cuộc Khởi Nghĩa Của Triệu Thị Trinh (248)
        (Bà Triệu)
        "Muốn coi lên núi mà coi
        Có Bà Triệu tướng cưỡi voi đánh cồng"
        Trong lịch sử đấu tranh chống ách đô hộ và giành độc lập cho nước nhà, nếu đỉnh cao của thế kỷ I là khu vực Giao Chỉ và đỉnh cao của thế kỷ II là vùng Nhật Nam, thì đỉnh cao của thế kỷ III lại là quận Cửu Chân. Thực ra, ngay từ cuối thế kỷ II, nhân dân Cửu Chân cũng đã từng phối hợp chặt chẽ với nhân dân Nhật Nam trong cuộc đấu tranh chống ách thống tri của nhà Hậu Hán. Chính họ đã góp phần không nhỏ vào quá trình tạo lập nên vương quốc của người Chăm (năm 192). Tuy nhiên, chói lọi nhất thế kỷ III vẫn là cuộc khởi nghĩa ở trung tâm quận Cửu Chân do Triệu Thị Trinh phát động và lãnh đạo.
         

        Triệu thị Trinh sinh ngày 2 tháng 10 nǎm 226 (Bính Ngọ) tại huyện Nông Cống tỉnh Thanh Hoá trong một gia đình hào trưởng. Triệu thị Trinh là một phụ nữ có tướng mạo kỳ lạ, người cao lớn vú dài nǎm thước. Bà là người tính tình vui vẻ, khoẻ mạnh, nhanh nhẹn, trí lực hơn người. Truyền thuyết kể rằng, có lần xuất hiện một coi voi trắng một ngà phá phách ruộng nương, làng xóm, làm chết người. Triệu Thị Trinh dũng cảm cầm búa nhảy lên dùng tài làm con voi lạ gục đầu xin qui thuận.
        Khi nhà Ngô xâm lược đất nước gây nên cảnh đau thương cho dân chúng, khoảng 19 tuổi Triệu thị Trinh bỏ nhà vào núi xây dựng cǎn cứ, chiêu mộ nghĩa quân đánh giặc. Khi anh trai nhắn về nhà gả chồng, bà đã trả lời tỏ rõ khí phách của mình mà đến nay không mấy người Việt Nam là không biết: "Tôi muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp bằng sóng dữ, chém cá tràng Kình ở biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ sao lại chịu khom lưng làm  tì thiếp người ta". Truyền thuyết kể rằng, nǎm 248 khi Triệu Thị Trinh khởi nghĩa trời đã sai đá núi loan tin tập hợp binh sĩ trong vùng. Đêm khuya từ lòng núi đá phát ra rằng:
         
        "Có Bà nữ tướng.
         
         Vâng lệnh trời ra.
         
         Cỡi voi một ngà.
         
         Dựng cờ mở nước.
         
         Lệnh truyền sau trước.
         
         Theo gót Bà Vương".
         
         Theo đó dân chúng trong vùng hưởng ứng nhiệt liệt, có người mang theo cả bộ giáp vàng, khǎn vàng.... dâng cho bà. Anh trai bà là Triệu Quốc Đạt được tôn làm Chủ tướng. Bà Triệu là Nhuỵ Kiều tướng quân (Vị tướng yêu kiều như nhuỵ hoa). Khi ra trận Bà mặc áo giáp vàng, chít khǎn vàng, đi guốc ngà, cưỡi voi một ngà. Quân Bà đi đến đâu dân chúng hưởng ứng, quân thù khiếp sợ. Phụ nữ quanh vùng thúc giục chồng con ra quân theo Bà Vương đánh giặc. Cho đến nay nhân dân vùng Thanh Hoá và lân cận còn nhiều câu ca, lời ru con nói về sự kiện này.
        Sau hàng chục trận giao tranh với giặc, trận thứ 39 anh trai bà là Triệu Quốc Đạt tử trận, Bà Triệu lên làm chủ tướng và lập nên một cõi giang sơn riêng vùng Bồ Điền khiến quân giặc khó lòng đánh chiếm. Biết bà có tính yêu sự trong sạch , ghét quân dơ bẩn, quân giặc bố trí một trận đánh từ tướng đến quân đều loã thể. Bà không chịu được chiến thuật đê hèn đó phải lui voi giao cho quân sĩ chiến đấu rồi rút về núi Tùng. Bà quì xuống vái trời đất: "Sinh vi tướng, tử vi thần" (Sống làm tướng, chết làm thần) rồi rút gươm tự vẫn.
        Đến nay chuyện Bà Triệu từ thế kỷ thứ II vẫn còn hằn đậm trong tâm thức mỗi người Việt Nam với lòng ngưỡng mộ và tự hào. Lǎng và đền thờ Bà vẫn còn mãi với thời gian tại huyện  Hậu Lộc tỉnh Thanh Hoá là di tích lịch sử quan trọng của quốc gia là bằng chứng về niềm tự hào một người phụ nữ liệt oanh của Dân tộc Việt Nam. 
         
        #49
          duonglam 21.05.2017 09:09:26 (permalink)
          0
           
          Em về chung một chuyến đò sang…

           

          Lâu rồi chẳng ghé lại phuơng nam

          Thăm bạn năm xưa - rượu uống tràn

          Nốc cạn vầng trăng in đáy cốc

          Say hoài giếng mắt đẹp mơ màng...

          Sông nào mây biếc theo dòng chảy

          Bến đó tình xanh mãi đá vàng

          Mong một ngày rồi qua bến đó

          Em về chung một chuyến đò sang…

          Dương Lam

          R
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2017 08:07:53 bởi Nguyệt Hạ >
          #50
            Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 50 trên tổng số 50 bài trong đề mục
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9