Biển Khát
BUỐT BẾN TRĂNG CHỜ Mưa từ nỗi nhớ mưa sang Nắng từ trong nụ cúc vàng nắng ra Mùa xuân hái nụ hoa cà Lỡ tay nhuộm tím nửa tà áo em Mắt làm biển sóng lênh đênh Vai nghiêng bờ nắng mây hồng ngủ say Thu qua biếc sợi lông mày Để anh đứng đợi bên này giấc mơ Đông qua buốt bến trăng chờ Đò qua mấy độ người chưa theo chồng? Kiều Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2013 16:04:23 bởi Kiều Giang >
TÓC BIẾC DỖI HỜN
Người vơi tóc biếc dỗi hờn
Ta về đêm nặng mỏi mòn sao thưa
Gọi người vàng võ nét thu
Chăn tình em dệt đắp vừa đông thôi!
Thương từ đuôi mắt mồ côi
Ưu tư trán lệch lệ môi ướm tình
Biển khuya sóng thức một mình
Trăng nghiêng thềm nhớ - nợ trần ai vương
Góc đời mắt dõi mờ sương
Vòng tay ôm lỏng Sắc Không tơ trời
Người về lạc bến hoa trôi
Để ta ngồi lại bên đời quạnh hiu
Kiều Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2013 16:05:37 bởi Kiều Giang >
Mến chào và chúc mừng Kiều Giang đại huynh đã đăng nhập thành công nè , Chúc vui và có nhiều sáng tác khởi nguồn huynh nhé .
Biển khuya sóng thức một mình
Trăng nghiêng thềm nhớ - nợ trần ai vương
Góc đời mắt dõi mờ sương
Vòng tay ôm lỏng Sắc Không tơ trời
Người về lạc bến hoa trôi
Để ta ngồi lại bên đời quạnh hiu
Kiều Giang
BIỂN VÀO THU
Đường về đôi chiếc lá rơi
Mới hay thu đã khắp nơi trở mình
Biển khuya trăng sáng lung linh
Mênh mong dát bạt hải trình dạ quang
Nợ ai mà liếc mắt sang
Chong chênh nỗi nhớ ...khăng khăng đợi thuyền,
Lạc tình vào cõi vô biên
Cho nên hiu quạnh ôm duyên hững hờ,
Biển khuya dọi ánh trăng chờ
Giang đầu giang cuối...ngẩn ngơ lá vàng .
Cảm Ơn Tiểu Muội Băng Nguyệt rất nhiều. Bài thơ em chan chứa nỗi niềm, anh thích quá!
MẮT EM NỢ NẦN
Lội sông ta vớt mặt trời
Lội đời ta vớt mắt người xa xăm
Đêm về thưa với vầng trăng
Mặt trời rơi mất mắt em... nợ nần
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2013 16:07:14 bởi Kiều Giang >
LAM LŨ QUÊ EM
Tặng tác giả " CÁNH ĐỒNG BẤT TẬN"
Ngày mưa ngửa mặt trông trời
Nắng về úp mặt nghe lời đất nâu
Luống cày thương giọt mồ hôi
Tay em ruộng cấy buốt lời ca dao
Anh về chia nửa nỗi đau
Mà sao sông vẫn bạc màu tóc mây
Đất lành em cũng thơ ngây
Trăm năm gian khó thêm gầy áo em...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2013 16:08:08 bởi Kiều Giang >
ND chào mừng anh Kiều Giang gia nhập vn Thư Quán nha! Mong anh tiếp tục sáng tác đều đặn cho vn thư quán mỗi ngày thêm phong phú!
Nguyên Đỗ
Cảm ơn Anh NGUYÊN ĐỖ đã động viên. Anh có nhiều bài thơ hay. Chúc Anh thành công hơn nữa. Mời anh quá bước thăm nhà mình: nguyenhieu042.blogspot.com. MỊT MỜ GIÁNG HƯƠNG Hoạ thơ TT Chim chiều xoải cánh bao la Nghìn thu rụng tiếng phong ba gọi người Tơ lòng chạm - giếng vàng rơi Sầu nghiêng - biển khát - trăng phơi chập chùng Mây trôi - sông cuốn trùng trùng Người xa phố lạ - mắt tình trống hươ Chắt chiu cho đến bao giờ? Nhớ ai? Ai nhớ? Mịt mờ Giáng Hương Tiếng đêm lạnh đến vô thường Nương thân bóng nến tìm phương gió về Mộng thầm đếm giọt sơn khê Để nghe phố vắng bộn bề lênh loang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2013 16:11:34 bởi Kiều Giang >
Trong Góc Tối Thiên Đường
Hỡi nàng Lọ Lem kiều diễm,
Anh là tên lãng tử cô đơn đi tìm em trong rừng sâu ký ức.Em ớ đâu hỡi mặt trời sáng rực của anh?
Anh đã từng mang tro tàn của lòng mình về núi cao vời vợi để xua đuổi cái tôi nghiệt ngã của đời. Mà bây giờ anh lại mang lửa hồng đi vào rừng thẳm để tìm em.
Anh sẽ hóa thân thành gã câm để biến cô đơn thành giác ngộ, nỗi đam mê thành sóng cả, dạt dào phủ lên bầu trời đầy trăng sao, mà Thượng Đế đã dành cho kẻ lang thang ngu ngốc đi tìm mặt trời hiện hữu giữa đêm sâu
Dẫu biết rằng em đã giết anh bằng lưỡi gươm tình oan nghiệt, nhưng mà anh vẫn cứ yêu em sau khi đã chết. Anh yêu một thiên thần trong niềm kiêu hãnh thâm u.
Anh đã ngây ngất trong kho tàng vô tận của em. Đó là những lời ca dịu ngọt, đã làm cho bao trái tim trần gian thổn thức. Anh xin được làm con ong hút mật của rừng em.
Nhưng em nào có tin vào những lời của kẻ đã từng khao khát cô đơn và chẳng bao giờ ban phát cho anh một chút thanh âm từ đôi môi mọng đỏ, dù thật trầm đến nỗi tịch liêu.
Giá như ta đừng gặp nhau, để trên trái đất này, anh sống với loài chim vô tư, cả ngày thánh thót, ngợi ca rừng xanh như anh đã từng ngợi ca em, và như em đã biết , Thượng Đế đã chết trong vòng tay người đi gieo hạt giống yêu thương.
Hỡi Lọ Lem, em trốn ở đâu? Trong vầng mây nắng ấm? Trong chiều đông mưa bay? Em trốn vào trăng sao, vào cánh hoa hồng anh niu buổi sáng hay em trốn vào ngọn đèn lung linh trên vách mà anh đang trô trố mắt nhìn trong thao thức đêm thâu? Nhưng em có biết đâu, một điều rất thực, em mãi mãi lẩn khuất trong hồn anh
Hỡi Lọ Lem muôn thuở !
Có phải anh là người có tội vì đã lỡ yêu em trong góc tối Thiên Đường ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2012 07:48:12 bởi Kiều Giang >
Anh đi quanh thiên đường
Tìm nàng lọ lem kiều diễm..
Nghe nỗi cô đơn xâm chiếm
Gục mình bên biển khát sầu thương ..
Hihi, bn ghé thăm huynh, chẳng biết viết j .. huynh đừng hờn bn trêu huynh hén . Mần thơ dzán lên cho bn và bạn đọc cùng chia sẻ n è
Chúc vui và cuối tuần zui ze? huynh nha .
VÌ LỠ YÊU EM Hỡi cô bé lọ lem anh yêu dấu Em có bao giờ hiểu thấu nỗi lòng anh Gã lãng tử si tình ôm nỗi nhớ mong manh Luôn say đắm trong anh ngày gặp gỡ Anh yêu em từ lần đầu bỡ ngỡ Thật cuồng si chở nặng những tâm tình Dưới gót giày em, một cô bé đẹp xinh Là tên lính si tình và ngu ngốc Em chẳng nhớ và quên trong phút chốc Anh thẫn thờ nỗi tàn khốc em trao Tại vì sao? Sao em lại nỡ nào Đưa tình anh đến cao trào tuyệt vọng Bỏ lại anh nỗi cô đơn chiếc bóng Em quay đi không nói một lời nào Một góc riêng tim anh mãi kêu gào Chỉ yêu em, anh đâu nào có tội Xin được làm quen với KG, đoản khúc mà bạn viết bên trên hay quá, xin chia xẻ cùng bạn với những câu từ đơn giản, mạn phép
BN muội muội, Quách huynh đã bỏ những cánh đồng xanh Mông Cổ và cả nàng công chúa diễm kiều, con gái yêu của Thành Cát Đại Đế để đi tìm muội nơi hải đảo xa xôi này,chỉ mong được muội cho huynh được ngắm cho no mắt một đêm "TRĂNG LẠNH" giữa hoàng hoa đảo.Xin cảm ơn muội đã cho những hương thơ mãi mãi ngọt ngào...
Bạn James Jee quý mến,
Xin cảm ơn bạn về những vần thơ cảm tác tuyệt vời, nó chứng tỏ một bút lực sung mãn của bạn. Xin đươc nắm tay bạn rong chơi trong cõi thi ca...
ANH KHÁT EM Anh khát biển khát một nàng Trăng Lạnh Anh mong chờ một lần gặp được ai Bỏ tất cả quyền uy lẫn gia tài Ngựa rong ruổi tìm em bao ngày tháng Anh khát em khát một lần lãng mạn Bên biển chiều cùng nỗi nhớ miên man Em nơi đâu anh khát ánh trăng vàng Trăng giá lạnh mang anh vào cõi nhớ Anh nhớ em nhớ từng làn hơi thở Sưởi ấm lòng kẻ lỡ bước tìm ai Một cuộc tình trong tim mãi không phai Nên tìm kiếm ái ân ngày xưa cũ Anh khát khao trong anh từng giấc ngủ Giấc mơ màng lời nhắn nhủ về em Một lần thôi lần duy nhất anh thèm Ôm Trăng Lạnh đưa em vào dĩ vãng Thân tặng tác giả chủ đề Biến Khát
Trở Lại Cõi Trần Hỡi Lọ Lem,
Không có Em, quỷ sẽ cướp mất linh hồn anh
và vầng trăng chẳng bao giờ hiện hữu
Trên tay Em là chiếc bình tiên ảo diệu ,
chứa khuôn mặt của trần gian .
Anh trở về với tại ngã mênh mông
để lắng nghe dòng sông tình Em hát.
Những gì mà trái tim anh cảm nghiệm
đều là một phần máu thịt,nụ cười và nước mắt của tình Em.
Anh xin nói một lời cùng với những gã điên
đã coi Em như một phần sở hữu.
Họ có biết đâu , Em là màu trăng linh diệu,
là vườn hoa muôn sắc, có bao giờ hứng chịu những lời ngon ngọt vu vơ.
Em múa hát trong vĩnh cửu của rừng thơ.
Em bay xa khỏi sự suy tôn và hoài vọng điên cuồng.
Em ban phát niềm vui và nỗi u hoài thống khổ.
Em là biển thẳm của đam mê, là núi cao của sáng tạo.
Em đã cho anh diện mạo con người.
Hỡi Lọ Lem,
Em là mùi hương trinh huyền ngan ngát,
là tia nắng hồng tươi mát của bình minh.
Em đã cho anh những câu hát của thánh nhân,
để xua tan loài ma đêm man rợ.
Em là hạt cam lồ của đấng từ bi
nhỏ xuống làm tan đi những cuồng si của lòng đất lạnh.
Chiều nắng tắt bên bờ Vi Liên Thiền Giang huyền thoại.
Phật đuổi anh về trơ trọi cõi trần gian.
Anh bắt đầu đi tìm chân lý của niềm tin,
nhưng anh vẫn chơi vơi giữa phế hưng băng hoại.
Trên lưng con lạc đà gầy chỉ còn lại nỗi đam mê.
Anh lang thang triền miên trong miền ngôn ngữ điên,
bên phím dương cầm chờ tay Em thánh thót,
chiếc cầu vồng với muôn thanh âm hương sắc
và tiếng gọi Em trầm se thắt giữa hồn anh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2012 22:40:27 bởi Kiều Giang >
Quách huynh đã bỏ những cánh đồng xanh Mông Cổ và cả nàng công chúa diễm kiều, con gái yêu của Thành Cát Đại Đế để đi tìm muội nơi hải đảo xa xôi này
Cí dzụ này là Bn hoàn toàn ko biết j huynh nhá hhihih.
Mừng JJ ghé đây zui với huynh KG nha ... Chúc cả nhà văn thơ tràn trề nà ..
YÊN CHIỀU LẤN BIỂN
Không thể nào bơi hết vòng biển rộng
Cũng như em đâu thể hiểu hết anh
Thế cho nên mộng mị phải tan tành
Ta thức giấc giữa cuộc yêu chóng vánh
Đêm trên biển, trăng vẫn đầy lấp lánh
Chỉ có người yêu đã lạnh lắm cõi lòng
Biển khát gì mà biển khơi gió lộng
Ta chờ gì mà bỏ trống vườn yêu .
Trăng vẫn cô đơn .. sóng vẫn hát rất đều ..
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: