Biển Khát
Hồi Đáp Lời Cám Ơn
Gửi Kiều Giang
Thư cám ơn bên này chẳng biết
Nay xin vào tỏ thiệt đôi đời
Muà này bận lắm Giang ơi
Văn nghệ diễn Tết không ngơi tay làm
Bởi yêu thơ nên tham giờ giấc
Sớm hôm khuya khoắc vẫn ngồi đây
Ghép từng con chữ dán đầy
Lên trang thơ thả hồn say mơ màng
Có những lúc thênh thang chân bước
Gót thiền thi ngược lối ta bà
Lên non nghe tiếng chim ca
Lá reo suối hát an hoà thân tâm
Dẫu bận rộn tình thâm thi tứ
Khiến hồn vui mượn chữ đề thơ
Quên đi nhũng lúc mệt...đờ
Đọc thơ lạc đến cõi mơ quên về
Là bạn thơ chưa hề đối hoạ
Nhưng hoa thơ mỗi đoá nét riêng
Mỗi người tuy ở mỗi miền
Năm châu bốn bề giao duyên kết tình!
Sương Anh
Cám ơn Kiều Giang ghé bước đến Paris nha, bưã giờ SA bận quá, hôm nay ăn cắp giờ ăn trưa để vào trả lời cám ơn cho KG đây. Chúc vui nha!
S.A ơi, mấy hôm nay K.G cũng bận lắm, chưa hồi âm kịp. Mong S.A thông cảm nhé GỬI MÙA ĐÔNG PARIS
Về S.A
Nước Sông Seine
lạnh mùa đông tới
Cầu Mirabeau,
em ngồi đợi ai đây
Paris vầng trán có gầy
Câu thơ tri kỷ đã đầy tay em?
Anh lặng lẽ
từng đêm viễn mộng
Trời Paris
còn rộng chăng ngưởi ?
Em đi ngợp phố mây trời
Tay đơm sen hạ, đào dời gót đông!
Cửa KHải Hoàn
môi hồng nghẽn lối
Eiffel chiều
có vội không em?
Có người đứng đợi bên thềm
Hay là em vẫn thênh thênh chiều vàng?
Notre-Dame
Tiếng chuông cứu rỗi
Paris buồn
còn đợi ai không
Trăm năm tìm nửa chữ đồng
Đem vần thơ buộc tơ hồng dấu chim...
KIỀU GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2012 15:31:37 bởi Kiều Giang >
HÃY LÀ ANH
Anh - cánh gió ru hồn em nhé !
Làm câu thơ lặng lẽ trao tình
Sáng nay đón ánh bình minh
Vương trong nắng sớm hương tình thoảng đưa .
Ôm bão tố vào lòng thương nhớ ,
Bão đi qua đổ vỡ hoang tàn
Còn chăng là nỗi hoang mang
Vấn vương đôi chút hoang đàng tịch liêu .
Ai cũng biết chữ tình vô lối
Khi con tim vướng nỗi chờ mong
Một lần có ,vạn lần không .
Nào ai chối được cái vòng nhân duyên.
Đã biết thế , Anh ơi đừng trách !
Dẫu mai này phải cách xa nhau .
Đừng buồn - đừng oán - đừng đau .
Đừng ôm tiếc nuối chôn sâu dưới mồ .
Yêu một lần nghìn sau còn vọng .
Lụy ân tình biết dấu vào đâu ,
Mai sau nếu lỡ nhịp cầu ?
Thỏa say khát vọng - thỏa câu chung tình .
---muaphonui---
Mưa ơi, Anh vẫn là anh đấy chứ!
ANH VẪN LÀ ANH
Anh cũng vẫn
là anh mùa cũ
Suốt trăm năm
ngồi đợi mình em
Chúa vo trái đất hình tròn
Trăm sông nghìn suối đã mòn lối anh
Em đã biết
tình anh vô tội
Tóc đuôi gà
đã vội theo ai?
Thu em áo biếc da trời
Mình anh giá buốt đông bời bời đau
Còn đâu nữa
Hoa nhàu trăng vỡ!
Sao vẫn còn
mắc nợ chi nhau
Có đôi nhạn trắng bay rồi
Tiếng kêu còn đọng bên trời tuyết đông
Lỡ một kiếp
tình không chung lối
Đau một đời
sao vội người ơi
Anh về nhốt áng mây trời
Vào trong muôn kiếp mắt ngời dáng em
Dẫu hiu hắt
tơ mềm liễu rũ
Tình trăm năm
chẳng cũ bao giờ
Ông tơ bà nguyệt chẳng xe
Ngàn năm suối lệ trăng thề còn ngân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2012 22:30:28 bởi Kiều Giang >
Anh KG ơi ! Bài này em không cho anh họa đâu , mà phải tiếp vần . Em mưốn chơi trò Trường ca lục bát .Còn lại ba mùa anh tùy ý chọn . Nếu anh làm hết cả ba thì ưu tiên cho anh ra đề trước . mpn phải theo anh ...hihihi...Khỏi lo đi em còn nhiều trò lắm ,dưỡng sức chơi với MPN há ?
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/8B383FD43C46466C99C7F2F89D74D62D.jpg[/image]
MÙA ĐÔNG
Chiều lên đỉnh núi sương mù
Đưa tay với lấy mùa thu muộn màng.
Qua rồi để chớm đông sang
Nghe hơi lạnh ấy mang mang cõi lòng .
Giật mình nói với mùa đông ,
Đến chi sớm vậy ai trông ai chờ
Đông rằng nàng cứ vu vơ
Mùa đông tự có bao giờ mất đâu ?
Nó nằm tự đáy tim sâu
Ngủ yên hạnh phúc ẩn màu nhớ thương
Khi nàng quạnh quẽ cô đơn
Mùa đông thức dậy dỗi hờn bò ra...
---muaphonui---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2011 12:15:35 bởi mưa phố núi >
Bẩm Bệ hạ, hạ thần tuân chỉ...
BỐN MÙA VÀ EM
XUÂN
Lá thu - đông cuốn đi rồi
Xuân về hoa thắm bên đời ngát hương
Lam chiều khói mỏng còn vương
Môi em chín mọng đoá hường lung linh
Hoa cười nụ thắp bình minh
Giấc mơ nào cất trên cành sương mai?
Gót son còn rõ dấu hài
Búp sen nở vội trên mười ngón em
Mẹ hiền vui cội đào xanh
Bánh chưng mẹ gói dỗ dành mai sau
Ngoài vườn trắng nụ hoa cau
Mai này anh ướp hương trầu trao em
Xe anh bánh lấm bụi đường
Biết em còn chịu ngồi chung lối này
Ngày vui hương lụa gió bay
Áo xuân em mặc tiếc gì thu đông?
Lỡ mai em có theo chồng
Ngày vui còn nhớ áo hồng anh trao?
HẠ
Lung linh cánh phượng mùa sang
Ôm nghiêng cặp sách em tan trường về
Nắng hồng ngập cả đường mơ
Tóc thề em thả cho vừa vóc mai
Gót chân lặng lẽ dấu hài
Anh về ru cánh lan đài giữa đêm
Mắt em áo lụa say mềm
Trắng trời thương nhớ xanh miền ước ao
Chờ em cánh phượng tay trao
Lạy trời tay ấy nối vào thiên thu
Cánh sen khép nhuỵ tương tư
Bao giờ ta bước qua bờ chiêm bao
Hè tàn rồi lại sang thu
Tiếng chim hót giữa mắt mù sương mai
Dẫu trong muôn kiếp hình hài
Xin cho ngày ấy em cài áo hoa
Đường về rộn tiếng chim ca
Mãi trong muôn kiếp ta là của nhau...
THU
Tìm theo lá đỏ mịt mù
Em đi ngàn dặm mưa thu bụi vàng
Anh về ru giấc chiều hoang
Tiếng ai vọng giữa hôn hoàng tỉnh say
Người cho nửa sợi lông mày
Ai đem buộc chặt kiếp này vào em?
Tay nào ngát nhuỵ thu đông
Lược nào em chải mấy dòng tơ xanh
Môi nào mọng giữa giấc anh
Tiếng em - oanh yến trên cành sương mơ
Áo nào đẫm nguyệt đào tơ
Gót nào dẫm nát cả bờ thuỵ miên
Tiếng em vụn vỡ giáo đường
Chúa về ngơ ngác thánh chương bàng hoàng
Làm sao nhặt hết thu vàng
Gửi em mùa vắng ngỡ ngàng dấu yêu!
ĐÔNG
Lung linh tuyết chở mùa sang
Đông rồi! Em cất thu vàng ở đâu
"Mắt tình" đã cạn mùa ngâu?
Biết ai tận cuối phương trời đợi em
Phải đâu bến ấy phù vân
Anh còn dỗ mộng lâng lâng suối nguồn
Cớ sao sợi tóc em buồn
Để mai đánh thức hồi chuông thánh đường?
Hôm qua dệt tấm chăn hồng
Dành mai trở lạnh phòng không đắp người
Cóng môi - ấm tiếng em cười
Sen hồng mở lối mây trời gấm thêu
Người về tuyết vọng non tây
Đông còn nằm lại đợi ngày bướm hoa
Trăm năm cách mấy quan hà
Đầu xanh xin giữ sương pha với người...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2011 21:13:42 bởi Kiều Giang >
Trích đoạn: Kiều Giang
S.A ơi, mấy hôm nay K.G cũng bận lắm, chưa hồi âm kịp. Mong S.A thông cảm nhé
GỬI MÙA ĐÔNG PARIS
Về S.A
Nước Sông Seine lạnh mùa đông tới
Cầu Mirabeau,em ngồi đợi ai đây
Paris vầng trán có gầy
Câu thơ tri kỷ đã đầy tay em?
Anh lặng lẽ từng đêm viễn mộng
Trời Paris còn rộng chăng ngưởi ?
Em đi ngợp phố mây trời
Tay đơm sen hạ, đào dời gót đông!
Cửa KHải Hoàn môi hồng nghẽn lối
Eiffel chiều có vội không em?
Có người đứng đợi bên thềm
Hay là em vẫn thênh thênh chiều vàng?
Notre-Dame - Tiếng chuông cứu rỗi
Paris buồn còn đợi ai không
Trăm năm tìm nửa chữ đồng
Đem vần thơ buộc tơ hồng dấu chim...
KIỀU GIANG
Kiều Giang ơi, đã gọi là thơ...thẩn mừ, khi nào rảnh thì cùng vui chơi, bận thì từ từ cũng được hén? Nói dzị có khác nào tự bào chưã cho mình hong ha...hihihihi.
Phen này SA mệt rồi, vì MPN và KG thi nhau khảo bài SA ha, toàn là chơi Song Thất Lục Bát hong hà...thôi thì...là khách phải chiều chủ nhà chứ hả? SA xin nối tiếp STLB với KG nè!
À, thấy cô em MPN đang khảo Lục Bát với học trò KG hén! Chúc KG hiên ngang ứng phó với cô em lém lỉnh dễ thương MPN nha! PARIS ĐÔNG VỀ
Nhạn đã khuất đâu tìm thấy bóng
Tháp Eiffel lồng lộng gió bay
Lá viễn du tuốt chân mây
Như người vắng bóng tìm gầy héo hon
Luxembourg em mòn mỏi đợi
Ngại ngùng mây chẳng nói một lời
Lững lờ Seine thả dòng trôi
Paris thiếu nắng như đời thiếu anh
Montparnasse cỏ xanh rủ héo
Đồi thênh thang biết nẻo nào đi
Champs - Élysée đẹp diệu kỳ
Người xe tấp nập em thì buồn thiu
Notre - Dame tiếng chuông chiều vang dội
Nơi Thánh đường tim nhói đáu đau
Chuá ôi! Người ở nơi đâu?
Đông về tuyết phủ mộ sầu Paris
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2011 04:39:20 bởi SuongAnh >
HÃY CHO EM THIÊN ĐƯỜNG
Giọt trong vắt ,sương long lanh kheo sắc ,
Cơn mưa đêm tí tách vỗ giấc nồng.
Chiếc lá rơi hiu hắt - nỗi chờ mong
Em ẩn dấu chiều không gian đa sắc
Em hỏi thật nơi lòng Anh còn chắc ?
Làm ánh trăng vằng vặc sáng trong đêm
Để hồn em thỏa giấc mộng êm đềm.
Ôm huyền thoại ru em say mộng mị.
Mai kia dẫu tình mình không tồn tại
Kỷ niệm còn vương lại mãi trong nhau.
Và nghìn sau trong ký ức nhạt màu
Vẫn đọng dấu tình đầu niềm kiêu hãnh.
Ánh sao sáng mắt anh sâu thăm thẳm
Ngày qua ngày sưởi ấm trái tim em.
Vần thơ này sẽ giữ nhịp mỗi đêm...
Thiên đường sáng trong em niềm khát vọng.
Ta hãy cố vượt qua vùng biển động.
Cho con đò lướt sóng nhẹ cõi mơ.
Để ánh trăng huyền ảo rọi vào thơ ,
Soi em suốt nẻo mờ đêm lạnh giá.
Cho em được cập vào bờ bến lạ ,
Thiên đường mờ mộng ảo chỉ đôi ta.
Để con Khuyên được cất tiếng thật thà.
Giọng lảnh lót ngợi ca niềm yêu mới.
Chim sẽ gáy tuyết giăng mùa đông tới.
Chim sẽ gù phượng mới thắp lửa hè.
Nhủ mùa thu thay sắc lá đam mê ,
Để xuân tới Én về chao lượn nhé !
Hãy thắp sáng cho đời nhau ngọn lửa.
Thắp đam mê bùng giữa những khát khao
Thổi nồng nàn chao đảo trái tim nhau.
Để hạnh phúc ngàn sau còn vọng lại.
Anh ! Hãy thắp sáng đời em mãi mãi.
---muaphonui---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2011 16:03:01 bởi mưa phố núi >
MƯA ơi, thơ em mỗi ngày một hay đấy nha. Chúc mừng em.Nhưng mà em vẫn còn nợ anh một bài lục bát với đề tài " nhớ anh" ,chứ bài bát ngôn đó anh chưa chịu đâu! Mong cho bài lục bát sẽ hay hơn.
Ứ CHỊU ! rõ ràng hôm qua là bát ngôn mùa đông . Anh chơi gian quá ,bộ em hổng biết lận sao ? OK nếu KG KHÔNG THÍCH BÀI TRƯỜNG CA BÁT NGÔN NÀY , vậy Mưa xóa nhé ,rồi thay vào lục bát " nhớ anh "
NHỚ ANH
nhớ anh như nhớ đùi gà .
nhớ bò bít tết ,nhớ gà ru ti
cay cay như thể cà ri
giòn giòn như khúc bánh mì rang bơ
ngọt bùi như thể súp lơ ,
thơm ngon như cá đút lò hỡi anh !
(sưu tầm)
nhớ rồi nhớ nữa bóng anh ,
trăng lộng qua mành -em tránh anh luôn .
---mpn---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2011 14:08:55 bởi mưa phố núi >
NHỚ ANH
nhớ anh như nhớ đùi gà .
nhớ bò bít tết ,nhớ qà ru ti
thơm thơm như thể cà ri
giòn giòn như khúc bánh mì rang bơ
ngọt bùi như thể súp lơ ,
thơm ngon như cá đút lò hỡi anh !
nhớ rồi nhớ nữa bóng anh ,
trăng lộng qua mành -em tránh anh luôn .
---mpn---
Lúc đó anh quên, lỡ làm bài bát ngôn. Nhưng sau đó sửa lại ngay.Không phải là anh không thích bài bát ngôn của em. Anh khen rồi mà! Bây giờ em nhớ anh bằng cái vị hấp dẫn quá , nhưng anh ghét nhất câu cuối nên anh cũng... nhớ em...
NHỚ EM
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon
(ca dao)
Nhớ em như nhớ cà rem
Mùa đông ai bán? Chỉ thèm mà thôi!
Nhớ em như nhớ canh bầu
Râu tôm em nấu lại đèo mắm nêm
Nhớ em như nhớ hũ hèm
Ngày say bí tỷ, giữa đêm nhớ tình
Làm sao anh sống một mình?
Canh suông đã húp , men tình lỡ say...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2011 13:16:16 bởi Kiều Giang >
Trích đoạn: mưa phố núi
Ứ CHỊU ! rõ ràng hôm qua là bát ngôn mùa THU . Anh chơi gian quá ,bộ em hổng biết lận sao ? OK nếu KG KHÔNG THÍCH BÀI TRƯỜNG CA BÁT NGÔN NÀY , vậy Mưa xóa nhé ,rồi thay vào lục bát " nhớ anh "
Anh đang làm dở bài " MÙA ĐÔNG VÀ EM" cho đủ 4 mùa, em nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2011 17:34:21 bởi Kiều Giang >
Trích đoạn: Kiều Giang
NHỚ ANH
nhớ anh như nhớ đùi gà .
nhớ bò bít tết ,nhớ qà ru ti
thơm thơm như thể cà ri
giòn giòn như khúc bánh mì rang bơ
ngọt bùi như thể súp lơ ,
thơm ngon như cá đút lò hỡi anh !
nhớ rồi nhớ nữa bóng anh ,
trăng lộng qua mành -em tránh anh luôn .
---mpn---
Lúc đó anh quên, lỡ làm bài bát ngôn. Nhưng sau đó sửa lại ngay.Không phải là anh không thích bài bát ngôn của em. Anh khen rồi mà! Bây giờ em nhớ anh bằng cái vị hấp dẫn quá , nhưng anh ghét nhất câu cuối nên anh cũng... nhớ em...
NHỚ EM
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon
(ca dao)
Nhớ em như nhớ cà rem
Mùa đông ai bán? Chỉ thèm mà thôi!
Nhớ em như nhớ canh bầu
Râu tôm em nấu lại đèo mắm nêm
Nhớ em như nhớ hũ hèm
Ngày say bí tỷ, giữa đêm nhớ tình
Làm sao anh sống một mình?
Canh suông đã húp , men tình lỡ say...
Úy trời đất ơi ! em hổng có ăn mắm nêm ,người ta nhớ anh thơm phức. Sao nổi nhớ của anh nặng mùi thế...giết đời em còn gì...huhuhu ! Ở bên này ăn icecream anytime giáo ơi ! Còn râu tôm thì high cholestorone ,anh mà ăn uống kiểu này hèn chi...ê...sắc...hehehe. Em đã làm trường ca lục bát "nhớ anh từ cõi nắng xưa " rất thơ mộng. Chắc em phải suy nghĩ lại quá hà ! quê một biển...Qui Nhơn ơi ! tội nghiệp QN thơ mộng của em biết mấy nè.
Mưa Phố Núi xin kính chúc Anh Kiều Giang , bạn đọc cùng các thi hữu một mùa Giáng sinh an lành -hạnh phúc với gia quyến ! NOEL 2011
GIÁNG SINH XƯA
Giáng sinh ấy em cùng anh chung bước
Xa lắm rồi mộng ước chắc ngủ quên .
Thuở đôi mươi cứ ngỡ mãi tình bền
Tiếng chuông thánh đổ rền từng hồi vọng .
Ai biết trước cuộc đời như giấc mộng
Thoảng vào hồn nhẹ bổng thoảng lại xa
Ngỡ ngày xưa vẫn cứ mãi trong ta ,
Dẫu hạnh phúc đã qua em nhớ mãi .
Từng con phố nghẽn đông người qua lại
Anh phập phồng ái ngại lạc người yêu .
Em xinh tươi chiếc áo đỏ yêu kiều .
Anh thương sắc tim yêu màu rực lửa .
Lòng chan chứa ngập tràn tình muôn thuở
Nụ hôn đầu cứ ngỡ ngọt bờ môi ,
Vồ vập hôn đắm đuối nụ đầu đời .
Môi tứa máu ! quê thôi . Chao là ngượng
Nếu gặp lại ,anh ơi tình còn mượn ?
Thêm một lần thử được nụ hôn sâu .
Chúa Ba Ngôi có thấy cũng lắc đầu ,
Tha chúng nó lần sau đừng tái phạm .
---muaphonui---
Nhớ em như nhớ canh bầu
Râu tôm em nấu lại đèo mắm nêm
Canh bầu râu tôm là món ăn dân dã của đôi vợ chồng nghèo hạnh phúc! Nhưng mà do em nấu đấy chứ? Thế mà anh cứ nhớ mới là điều lạ phải không cô gái PHÚ PHONG XỨ NẪU? " Quê hương mỗi người chỉ một" đó nẫu ơi! Thôi! Nói nhiều có khi thêm buồn. Đa ngôn đa quá mà, phải không cưng!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2011 15:43:53 bởi Kiều Giang >
[color=#990033 size=4]
Phú Phong hổng hề có chữ "cưng ". Lai căn SG rồi ông giáo SG tạm ơi ! Mai một đửng nói trên trang thơ nhiều nữa nhé ( phạm luật ) Vô PM đi ! muốn ăn món mắm ruốc xào xả ớt của em hông? Hay món bún cua đồng nấu măng ! MPN tuy hơi lười nhưng khi đã vào bếp thì...Cỡ tạng ham ăn giống Anh KG bảo đảm quên đường về...quên tuốt hết trơn há...hehehe...Dóc có 50% hà !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2011 16:31:14 bởi mưa phố núi >
GIÁNG SINH XƯA
Giáng sinh ấy em cùng anh chung bước
Xa lắm rồi mộng ước chắc ngủ quên .
Thuở đôi mươi cứ ngỡ mãi tình bền
Tiếng chuông thánh đổ rền từng hồi vọng .
Ai biết trước cuộc đời như giấc mộng
Thoảng vào hồn nhẹ bổng thoảng lại xa
Ngỡ ngày xưa vẫn cứ mãi trong ta ,
Dẫu hạnh phúc đã qua em nhớ mãi .
Từng con phố nghẽn đông người qua lại
Anh phập phồng ái ngại lạc người yêu .
Em xinh tươi chiếc áo đỏ yêu kiều .
Anh thương sắc tim yêu màu rực lửa .
Lòng chan chứa ngập tràn tình muôn thuở
Nụ hôn đầu cứ ngỡ ngọt bờ môi ,
Vồ vập hôn đắm đuối nụ đầu đời .
Môi tứa máu ! quê thôi . Chao là ngượng
Nếu gặp lại ,anh ơi tình còn mượn ?
Thêm một lần thử được nụ hôn sâu .
Chúa Ba Ngôi có thấy cũng lắc đầu ,
Tha chúng nó lần sau đừng tái phạm .
---muaphonui---
Cảm ơn em còn nhớ Giáng Sinh cho nhau
Anh Cảm tác từ bài thơ của em
GIÁNG SINH NĂM NAY
Chuông thánh đường còn ngân hồn trinh nữ
Giáng sinh nay - tình có cũ không người?
Anh một mình nghe từng giọt thánh rơi
Trôi chầm chậm vào trong hồn buốt giá
Không có em con đường câm ! Nỗi nhớ
Sài Gòn chiều đang vụn vỡ trong tim
Anh chiu chắt những gì em đã gửi
Câu kinh buồn còn vọng mãi trong anh
Giữa thánh đường anh nén nỗi đau
Em thánh thiện chìm sâu trong mắt Chúa
Lời em xưa - bây giờ anh còn giữ:
Như tiếng Mẹ MARIA hiện giữa linh hồn
Noel xưa - máu ứa bờ môi hôn
Em ôm siết dỗi hờn - vòng tay nhỏ
Anh chết lặng hương yêu tràn nhịp thuở
Nên để môi người rơi nhẹ vào hồn anh
NOEL năm nay, đường Nguyễn Huệ anh đi qua
Nước mắt Chúa nhạt nhoà mùa yêu cũ?
Vòng tay ấy bây giờ đâu còn nữa
Mà bờ môi nào - thắp lửa giữa hồn anh!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2011 22:30:41 bởi Kiều Giang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: