GIỮA HAI BỜ THƯƠNG NHỚ
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 31 bài trong đề mục
mưa phố núi 07.08.2011 15:00:24 (permalink)
NGHỆ NHÂN




Phải ! anh chính là một nghệ nhân trong suy nghĩ của riêng tôi .
Tôi không ngờ ở thế kỷ 21 này lại còn một hồn thơ kỳ lạ như anh. Một hồn thơ phá cách rất ấn tượng, vừa đọc những bài đầu tiên tôi đã bị choáng. Đọc thêm nữa, lại thấy mình say sưa mê ảo như lạc vào một cõi thiên thai nào đó hư hư thực thực. Anh có nhiều bút danh khác nhau, và ở riêng mỗi trang thơ kỳ lạ tùy theo các bút danh riêng biệt, anh đã xuất nhập những vai diễn gần như không tưởng. Tôi thấy mình như cô bé Alice trong wonderland bước vào khung trời ảo mộng. Anh là ai ? tôi cố tìm và đọc hết những điều anh viết để có thể tìm cho mình một câu trả lời. Rất khó ! bởi anh giống như một con chim chiền chiện bay hết cành này qua cành khác. Tôi thử họa thơ anh, bài đầu tiên cố gắng vắt hết sức lực tư duy, những thứ mà tôi học được khi còn ngồi ghế nhà trường để họa lại thơ anh. Một loại thơ cổ kính như kinh thành Huế, một sự thách đố viễn vông cho tôi. Và điều bất ngờ gây thích thú cho tôi rất nhiều là anh họa lại. Những vần thơ ngớ ngẩn ngốc nghếch của tôi xứng với tầm vóc thơ anh sao ?

Không cần biết nhiều ! tôi cứ lao đầu theo những vần thơ bay nhảy của anh. Anh có thể rất cô đơn cần người để họa, hoặc thấy thích những vần thơ trong sáng tự nhiên của tôi hoặc chỉ đơn giản giải sầu. Mỗi bài thơ tôi họa theo anh thì anh họa lại 3,4 bài ,dĩ nhiên là với những thân phận khác nhau .Không phải anh làm thơ đâu mà là nhả ...thơ, những sợi tơ vàng óng ánh. Có khi anh là một cô gái Huế nhu mì thướt tha, khi làm một lãng tử đa tình. Có khi lại làm một phiến đá ưu tư trầm mặc .Tôi nhận ra nổi đam mê cực kỳ ẩn chứa trong thơ anh. Anh yêu thơ như hơi thở vậy, anh không sống được nếu không được làm thơ. Phải không anh ?

Tôi bị cuốn theo dòng trôi của thơ anh, có lúc tưởng như bị ...đuối vậy. Ảo hay thực ? tôi không còn nhận ra. Trời ơi ! vậy thì tôi là ai ? và anh nữa, anh là ai ?

Trong thi đàn ai cũng ngầm hiểu, chỉ trong thơ mà thôi ! Thơ thuần túy, không có sự lẫn lộn giữa thực hư .Tôn trọng lẫn nhau là tiêu điểm chính, vượt qua khỏi tiêu chuẩn đó thì coi như trật rìa, bị loại . Tôi hiểu chứ ! Nhưng vẫn cứ thắc mắc, anh là ai .Tôi bắt đầu sợ hãi cả chính tôi. Tôi bị mất phương hướng khi bị hút vào dòng thơ kỳ lạ của anh. Mỗi bạn thơ trong thi đàn đều chọn cho mình những hướng đi nhất định. Bạn đọc dường như cũng rất thông minh khi đi tìm những thứ thích hợp với tư duy của họ. Anh làm thơ như nghiệp dĩ ,anh có phong cách riêng của anh ,có thể do tự anh lựa chọn hoặc bị động .Còn tôi chỉ chọn thơ như một thứ hoa lá cành tô điểm cho cuộc sống. Tôi phải giữ lại hồn thơ của tôi, là thứ sẽ nuôi tôi trong suốt phần đời còn lại .

Có lúc tôi thấy anh lả lướt như Xuân Diệu, khi bi ai như Hàn Mặc Tử, có lúc ung dung thâm sâu như Lý Bạch. Dù anh hóa thân thế nào tôi vẫn nhận ra một điều rất thật trong thơ anh. Một nổi cô đơn đau đáu, tê tái tâm hồn. Rất nhiều lẩn tôi bật khóc khi cảm nhận những trăn trở trong anh. Anh có một trái tim bao la chất chứa được những nổi đau của người khác, là người có thể chia xẻ với bạn bè, đồng cảm với họ. Rất thi thoảng bạn bè tạt ngang họa hoặc để lại một vài bài thơ ngẫu hứng. Chợt đến chợt đi như gió thoảng mây trôi. Có những trang thơ bị anh bỏ dở cả năm trời, thiếu vắng nụ cười, nhạt nhòa cảm xúc, thiếu lửa thiếu hương. Anh như một cánh chim phiêu lãng, lầm lũi trong cô đơn, gậm nhấm nỗi đau của mình. Những vần thơ có lúc thật tĩnh, nhưng động - ngợi ca nhưng chát chúa - khát khao để rồi lẫn trốn .Chạy trốn số phận phải không anh ? Tôi đoán cuộc đời anh không may mắn, có thể thân hình anh không được hoàn hảo. Có thể anh có một người vợ đồng sàng dị mộng. Anh chưa hề có một người tình biết tận chung tận thủy, để chia xẻ những khát khao cùng anh. Anh có nhiều bạn bè đồng nghiệp, cái này dường như là một thứ gông cùm xiết chặt anh trong cái nhà tù của danh dự - tự trọng và kiêu hãnh .

Có lúc em thấy chính anh bị mất phương hướng !
Anh quên mất anh là ai ? Anh nhập vai rất xuất thần, rồi lại không biết cách thoát ra khỏi vai diễn đó. Hay anh không muốn rời bỏ nó, cứ muốn níu lấy những khát khao tàn héo.
Anh ơi ! anh là ai ?
Anh đã cho cuộc đời này quá nhiều. Anh đã làm một nhạc công thổi những cung trầm bổng, như một họa sĩ phác họa những bức tranh đời đầy màu sắc. Một con ve sầu khản cổ rên rỉ suốt mùa hè, để một ngày gục chết dưới gốc phượng già nua. Còn lại gì cho riêng mình không anh ? Hãy giữ lại một chút cho riêng mình anh nhé ! Một chút nữa cho em, em rất muốn được một lần xoa dịu nổi đau của anh, được làm bạn tri thơ cùng anh, chia xẻ nổi đam mê nghiệt ngã như những con thiêu thân lao vào ánh đèn. Em mới chỉ là một ngôi sao nhỏ bé le lói cuối trời xa, cần lắm thứ ánh sáng dịu vợi tỏa từ anh - Một vì sao Khuê lấp lánh .

Mưa phố núi 7082011

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/E1A3C2887EE94760AF9DD70772A53D8A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2013 10:00:30 bởi mưa phố núi >
Attached Image(s)
#1
    Đào Nam Hoà 10.08.2011 10:50:19 (permalink)
    Núi ơi! Núi đoán" Tôi đoán cuộc đời anh không may mắn ,có thể thân hình anh không được hoàn hảo"
    Theo Hoà là có thể đúng  và cũng có thể khôhg đúng- làm BS là may mắn rồi vì nhiều người thèm lắm mà đâu được hihì

    Cuối bài Núi nhắc tới Sao Khuê !  Làm Hoà thấy nhớ...Nguyễn Trãi quá !! Nguyễn Trãi là 1 danh nhân văn hoá mà UNESCO công nhận- mà thường là người chết rồi người ta mới dám phán đoán và đưa ra quyết định
    dù sao thì anh Sơn cũng là 1 hiện tượng làm cho diễn đàn lúc này vui và nhộn nhịp mà chính Hoà cũng thỉnh thoảng gắp vài món trên bàn tiệc của anh Sơn- có khi chính Hoà còn say say tỉnh tỉnh 

    nhưng mà hổng sao, cứ việc ăn uống "thải mái", có services free của anh Sơn mà lo gì  phải không anh Sơn
    #2
      mưa phố núi 10.08.2011 13:03:25 (permalink)
      kính chào chú ĐÀO NAM HÒA !
       
      trời ơi lâu ghê chú mới lại thăm mưa hỉ? chú vẫn mạnh giỏi chứ. dạo này mưa để ý thấy chú đi dạo nhiều hơn là ngồi nhà sáng tác đó nghe .mua còn thấy có cô gì đẹp đẹp nữa kìa ! thôi hổng  dám bật mí đâu ,thím uýnh mưa chết.dĩ nhiên rồi ,ông chú bác sĩ hách xì xằng của mưa là ngon lành mờ. CHÚC CHÚ NHIỀU SỨC KHOẺ ,SÁNG TÁC LAI RAI CHO THÊM TRẺ ,SỐNG HOÀI MÀ VẪN KHOẺ,CÀNG NGÀY CÀNG TRẺ !
      #3
        Đào Nam Hoà 10.08.2011 15:10:41 (permalink)
        Mưa ui! Gọi chú là chú lặn luôn! vì em gái của chú nó nhỏ hơn Mưa 4 tuổi cơ mà.Cảm ơn lời chúc khoẽ trẽ, nhưng có trẻ đến đâu cũng hổng sung bằng Mưa nổi- số lượng thơ văn ở đâu mà Mưa nhả ra mỗi ngày mấy chục trang dzậy !

        Mưa có biết câu NGũ thập tri thiên mệnh không! Hoà này biết Thiên mệnh của mình nên cứ tà tà  thôi...
        Chúc Mưa luôn duy trì trạng thái yêu đời và bút lực dồi dào!

        #4
          mưa phố núi 10.08.2011 15:21:40 (permalink)
          UI CHA !VẬY CHO MƯA SORRY NHA CHÚ ,Ơ KHÔNG ANH -TẠI MƯA TƯỞNG...ĐHH XẤP XỈ CHÚ BÁC SĨ.NHƯNG MƯA MUỐN KÊU...ANH NAM ĐÀO HOA...được chứ hỉ? ơ !sao đoán tuổi đàn bà...trật lất.ngủ ngon hén anh Nam Đào Hoa
          #5
            mưa phố núi 13.08.2011 14:39:38 (permalink)
            NHƯ ĐÓA TRÀ MI

            Trà Mi vừa 13 tuổi, cái tuổi vừa mới chớm trở thành con gái, vừa từ giả những ngây ngô khờ khạo. Dậy thì xuân ! Em như một nụ hoa chưa vội khoe sắc hương, còn ngậm nhiều ẩn chứa. Cái tuổi đã bắt đầu thắc mắc, để tâm đến mọi diễn biến chung quanh mình. Em chững chạc như một cô gái đã 15 hay 16. Em là bé ngoan nhất nhà của mẹ, nhất lớp và có thể một trong những bé ngoan nhất trường. Vừa học xong lớp năm, em được bằng khen danh dự của ngài tổng thống Obama. Khi vào lớp sáu em đã tình nguyện học thêm ngôn ngữ của người câm điếc để giúp đỡ cho hai bạn bị khuyết tật câm điếc trong trường. Hai năm liền 2009 và 2010 em đoạt giải Top Talent tại trường Wesminster music tại thành phố Wesminter về dương cầm. Em thông thạo cả Anh lẫn Việt ngữ. Khi em học lớp hai đã nổi tiếng trong trường vì một bài văn viết cho mẹ nhân Mother day. Lên lớp bốn một bài văn viết về sự tưởng tượng cho ngành vật lý do em viết, đã được đội văn nghệ của city chuyển thể thành kịch ngắn và biểu diễn khắp quận hạt Orange
            Em là niềm tự hào của gia đình. Đôi khi em không dấu được niềm kiêu hãnh !
            -Mẹ ơi ! các bạn rất thích tên của con.Sao mẹ lại đặt tên con là Trà Mi hở mẹ?
            -Vì mẹ mong con xinh tươi như một đóa Trà mi.
            -Vậy nó là hoa gì ,sao mẹ lại thích?
            -Là hoa Camellia đó con !
            -Ô con biết rồi ,là hai bụi hoa thiệt đẹp bên hông nhà mình chứ gì !
            -Đúng rồi đó bé !
            -Vậy mẹ sanh con trước, hay trồng Camellia trước?

            Chà ! Bé lại bắt mẹ ngược dòng ký ức nữa rồi.Trước tiên mẹ cần phải nhắc đến tên gọi Trà mi đã. Thực ra khi sanh bé, mẹ nhớ đến hoa Trà mi của phố núi. Hoa này chỉ có duy nhất một màu trắng thôi. Đầu tiên dân cư phố núi chỉ gọi là hoa trà, vì nó là loại hoa được dùng để ướp hương cho trà. Hoa này rất giống hoa hồng, lá cũng giống, thân chỉ có ít gai nhỏ, hương thơm của nó rất lạ chỉ nhẹ nhàng thoang thoảng như hoa Lài hoặc Ngọc lan nhưng ngọt ngào hơn. Đặc biệt vào ban đêm, chỉ cần đứng nơi cuối gió, mùi hương của nó lan tỏa theo sương đêm có thể lảm cho ai đó thao thức suốt canh thâu.

            Trà mi là cách gọi vương giả kiểu Huế. Loại hoa này phải trồng trong chậu kiểng, ít nắng ít gió để hoa lâu tàn không bị phai sắc. Người ta có thể tìm thấy hoa này ở khắp nơi, nhưng trong ký ức mẹ,bé ơi ! Chỉ có hoa Trà vùng cao nguyên là thơm nhất ,vì nó ấp ủ sương trời và gió núi.

            Trà mi hay Camellia ở Mỹ có thể cùng loài nhưng khác giống, vì không thấy có mùi thơm, lại có đủ màu sặc sỡ. Thân cây có thể to lớn hơn, không gai.Hoa có thể đơn hoặc kép (nhiều cánh )nhưng rất mong manh dễ rụng, không chịu được nắng gió.Dẫu vậy thân và lá lại đẹp hơn rất nhiều ! Có nhiều nghệ nhân uốn giống này theo kiểu bonsai, thật tuyệt vời. Vài người bạn bảo tôi trong nam gọi là hoa Phù Dung, không biết có đúng không? Tôi rất sợ cái câu : phù dung sớm nở tối tàn.Bởi tôi là kẻ thương hoa tiếc ngọc. Một lần tôi theo chị bạn vào thăm một ngôi chùa nhỏ ở vùng Little Saigon. Tôi thấy trong chùa đó có một chậu kiểng rất giống với Trà mi ở phố núi.Tôi hỏi thăm thầy trụ trì ,thầy bảo đó là hoa Mẫu đơn. Nghi ngờ về cách gọi tên, tôi vào thư viện tra sách vở. Mẫu đơn là theo cách gọi Mudan của người Trung Hoa. Là một loại hoa rất to gần giống với hoa thược dược. Lá cũng rất to, chỉ mọc trên núi cao vùng lạnh ,là chúa tể các loài hoa.

            Trở lại với Trà Mi của mẹ, con chỉ là hoa Trà nơi phố núi. Một loài hoa biết hứng sương sớm nắng trong, nên hương sắc lúc nào cũng dịu dàng đằm thắm, nhưng không thiếu nhiệt tình đam mê đâu con nhé ! Giống như bé của mẹ vậy

            Khi chọn mua căn nhà này, mẹ có lẽ đã bị thu hút bởi hai bụi Camellia bên hông nhà, hơn là vẻ đồ sộ cũ kỷ của căn nhà này.
            Suỵt ! Bí mật này chỉ nói riêng với bé, đừng để bố biết nhé con. Bố lúc nào cũng cho rằng mẹ chỉ biết xử sự theo cảm tính, rất đàn bà. Dĩ nhiên rồi ! Mẹ được ra đời trong cung bảo bình mà.Mẹ có thể chết vì những vẻ đẹp bất chợt. Hay nói cách khác hơn là loại người nghệ sĩ tính, sống bằng cảm xúc và tư duy hơn là những đòi hỏi vậy chất.

            Khi dọn vào nhà này bé mới có 2 tuổi thôi !
            Mẹ đã đặt cây dương cầm của con cạnh cửa sổ, để mỗi khi chơi đàn con có thể ngắm hoa .
            -Mẹ ơi, nhưng con vẫn ngưởi được hương thơm mà ! Mùi hương cứ nhè nhẹ...lâng lâng...
            -Đó là hương thơm của Nguyệt Quế ! bé không thấy chậu kiểng thật to, mẹ đặt giữa hai gốc Trà mi sao?
            -Mẹ...này ! vậy mà con cứ tưởng hương thơm đó là của Trà mi...của con
            -Cứ cho là vậy đi ! đâu cần phải tưởng...Đó là sự hỗ trợ rất hài hòa, Trà mi khoe sắc, Nguyệt Quế trợ hương.Tự một mình Nguyệt Quế dù rất thơm, nhưng ít ai để ý vì kém sắc. Bé không thích như vậy sao ? Đối với mẹ hoa đẹp cần cả hương lẫn sắc.
            Mẹ ước mong bé của mẹ mãi mãi tỏa sắc hương, xinh tươi như tên con vậy. Bé yêu của mẹ nghĩ sao ?

            Bé của tôi cúi đầu bẽn lẽn không thèm trả lời. Bé ngồi xuống bên cây dương cầm. Bàn tay nhỏ thon dài lả lướt nhảy múa trên những phím đàn...Bé vừa dạo khúc Fur Elise của Bethoveen.Một bản nhạc mà bé biết chắc chắn sẽ làm mẹ hài lòng.

            Ông Mỹ sát cạnh nhà tôi, vì yêu thích hai bụi Trà mi của tôi. Ông cũng trồng bên hông nhà ông một hàng sáu bụi Trà mi nữa.
            Ông xen kẽ đỏ - trắng - tím trông thật vui mắt. Bây giờ mảnh vườn con xen kẽ nhà tôi và nhà ông trở thành một ngõ hoa nho nhỏ xinh xinh. Trong nắng sớm gió xuân hanh nhẹ, những đóa Trà mi rực rỡ của tôi và của ông như đang chuyện trò, tình tự.
            Tôi ước chi có thể hiểu được chúng đang nói gì ? Tôi chắc loài hoa cũng có ngôn ngữ riêng của nó, cũng như chúng ta, những con người vẫn có ngôn ngữ riêng của từng loại.

            Trà Mi ngoan, lúc nào con cũng châu môi bĩu miệng, bảo mẹ không thương con, không làm bài thơ nào dành riêng cho con.
            Có chứ ! Cả trang thơ cổ tích của mẹ, đâu đó cũng thấp thoáng bóng hình con mà ! Phải đọc bài viết này của mẹ bằng tiếng Việt nguyên thủy, con nhé. Đừng bấm Google translate, sẽ phai nhạt bớt hương sắc của Trà mi đi mất. Đọc xong, hãy đến phòng mẹ, cho mẹ một nụ hôn tạm biệt trước khi đi ngủ nghe con !

            Đây ! chút quà của mẹ dành cho ngày sinh nhật của con ! Trà Mi yêu dấu.




            hoa Trà Mi -CAMELLIA Ở Mỹ


            hoa Trà Mi phố núi
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2013 13:37:10 bởi mưa phố núi >
            Attached Image(s)
            #6
              Đào Nam Hoà 13.08.2011 16:12:07 (permalink)
              Xin chân thành chúc mừng sinh nhật bé Trà Mi- cũng như chúc mừng một tài năng trẻ của người Việt hải ngoại- Mong Trà Mi "dưới sự lãnh đạo" của mẹ Mưa, sẽ tiếp tục phát huy năng lực cũng như những cống hiến giúp đỡ người kém may mắn.
              Xin gởi đoá hoa chúc mừng sinh nhật lần thứ 13 bé Trà Mi với lời chúc tốt đẹp nhất



              ĐNH
              #7
                mưa phố núi 13.08.2011 16:37:00 (permalink)
                Mưa phố núi xin thay mặt bé Trà Mi và toàn thể gia đình cám ơn anh Đào NAM HÒA !

                BÉ Trà chắc chắn sẽ ngạc nhiên thích thú khi nhận được bó hoa xinh đẹp từ chú nhà văn ĐÀO NAM HÒA
                #8
                  mưa phố núi 14.08.2011 13:32:05 (permalink)
                  TRONG TẦM MẮT ĐÀN BÀ




                  Tình yêu ? đàn bà chúng tôi thường coi tình yêu là lẻ sống.
                  Được hay mất đối với tôi không không quan trọng bằng cảm xúc lúc sống trong tình yêu đó ! Tôi không thuộc loại đàn bà sắc nước hương trời.Tự mình nhìn vào gương thì đã biết , cần gì phải ảo tưởng. Tôi ! cũng không thuộc loại yêu thích những vẻ đẹp do dao kéo hỗ trợ.Trời đã sanh tôi như thế nào ,thì tôi cứ thế mà sống.

                  Không có nhan sắc ! thực ra lại là điều may mắn. Người thương tôi là bởi tâm tính chứ không phải bởi nhan sắc bên ngoài ,thứ mà tôi không có. Đàn ông của tôi ,đếm qua đếm lại còn chưa hết một bàn tay. Nhưng tôi cảm thấy rất hãnh diện về họ. Cho dù là họ đã rời xa tôi ,chủ động bỏ tôi hay vì một nguyên do nào đó. Có sự chia tay nào lại không đau đớn ,tôi biết nén nổi đau vào bên trong...

                  Chia tay? nhiều khi là một giải thoát.
                  Chia tay một mối tình đã tàn phai hương lửa ,để có thể bắt đầu một cuộc đời mới ,chờ đợi một cuộc tình khác nồng nàn hơn.
                  Chia tay người yêu của mình ,để anh ta được tự do đến với người nào đó hợp với anh ta hơn.Hoặc đơn giản chỉ để anh ta thăng tiến hơn trong sự nghiệp.

                  Đối với người đàn ông không gì quan trọng hơn sự nghiệp. Người đàn ông khôn ngoan cần tỉnh táo để cân nhắc.Tôi thà mất một người đàn ông của đời mình ,còn hơn là sống chết với một người không có chí khí , định hướng.

                  Bạn bè tôi,nhiều khi không đồng ý với quan điểm của tôi, cho rằng tôi dở hơi ,khật khùng. Có đứa ác mồm hơn ,còn cho rằng tôi chưa hề yêu ,không biết yêu ,chỉ biết đứng nhìn mà khao khát.

                  Tình yêu? thiết nghĩ nên đắn đo chuẩn mực ,nhất là khi chúng ta đã bước vào ngưỡng cửa tuổi trung niên.
                  Có rất nhiều ngộ nhận trong tình yêu :đang yêu ,được yêu ,muốn yếu ,gởi trao hay đón nhận ,không thể từ một phía mà thành
                  Những thứ này tôi học được bởi kinh nghiệm giao tế ,trải nghiệm đời sống.Một phần nữa do sở thích nghiên cứu tử vi và tâm lý học.Tôi hoàn toàn tin tưởng vào hai chử duyên phận.Những thứ này ít nhiều có liên quan đến học thuyết nhân quả đã có từ ngàn xưa.Giống như những nốt nhạc trên phím đàn ,tình yêu cũng mang nhiều cung bậc.
                  Tình yêu càng sâu sắc ,càng đậm ,càng bền.Những thứ tình yêu choáng ngợp thường chóng tàn ,như những ngọn lửa rơm cháy vội.Tôi đã từng gặp những cặp yêu nhau suốt đời nhưng không bao giờ là của nhau. Họ chỉ có nhau trong tâm tưởng ,họ gặp nhau trong giấc mơ ,kể cả những giấc mơ ban ngày. Rồ dại ư ? hoang đường ư ? Có thể ! nhưng tôi rất ngưỡng mộ họ ! họ chính là những cao thủ tình trường ,biết đè nén dục vọng khát khao để giữ lấy sự tinh khiết trong tâm thức.Tôi rất ghét cái câu
                  "NGOẠI TÌNH TƯ TƯỞNG " mà người đời áp đặt cho họ. Tôi thích luận mọi thứ theo phong cách cổ tích của tôi ,phong cách lãng mạn theo kiểu Mưa phố núi.Tôi gọi họ là THIÊN SỨ TÌNH YÊU ,là sự gặp gỡ của tâm linh tương thông.

                  Tình yêu chiếm hữu là thứ đại diện cho sắc dục ,thỏa mãn đấy,hạnh phúc tràn trề đấy,rồi thì bao lâu? bao xa?
                  Khi chia tay nhau chỉ còn lại một đống tro tàn đổ nát ,rách rưới , hoang vu. Có người tuyệt vọng quá mà trở nên điên rồ ,mất hết cả ý chí.

                  Tại sao nhất định phải chiếm lấy cái gì mình muốn? để làm gì? bản chất tình yêu tuy đẹp nhưng lại là cái mong manh dễ vỡ.
                  Tình yêu biết lắng đọng ,trong câm lặng ,có khi lại bền vững đến suốt đời ,thậm chí là suốt kiếp !
                  Tôi theo đạo Phật ,lấy thuyết nhân quả làm nền tảng cho cuộc sống.Tiền kiếp và hậu kiếp chỉ là những chiếc áo ta thay qua mỗi cuộc đời.Con người ta không phải sống một đời mà rất nhiều đời : sanh -tử -tái sanh...cho đến khi hoàn tất một kiếp người của mình.Tùy theo sự sống của mỗi một linh hồn mà kiếp người dài hay ngắn. Có linh hồn là vài trăm năm ,có linh hồn vài ngàn năm Tất cả tùy thuộc vào bản ngã của họ.

                  Bản thân tôi cứ muốn được tái sanh làm người,đời đời ,kiếp kiếp.
                  Kiếp người ngẫm ra thì rất khổ sở,phải trải qua sanh lão bịnh tử,yêu đương ,được mất nhưng kỳ thực lại tràn đầy ý nghĩa.
                  Nếu lên thêm một cõi cao hơn ,cõi tiên hay cõi thần chẳng hạn.Sống trong một cõi quá hoàn hảo ,quá an nhàn tôi thấy đâu có gì hấp dẫn,nhàm chán là đằng khác. Cuộc sống sẽ vô ý nghĩa nếu người ta dừng lại ,thôi mơ ước khát khao ,không biết yêu đương,cũng không biết nếm mùi vị đau khổ, nhớ nhung.

                  Kiếp sau ,hãy cho tôi được làm lại đàn bà, đẹp xấu không quan trọng ,chỉ xin được giữ lại linh hồn của tôi hôm nay. Một linh hồn luôn luôn khao khát,đi tìm và vươn tới những mục đích trong sáng ,thanh khiết hơn.

                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/225B7F0C4D7A4FAD8252634AAF10840F.jpg[/image]
                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/A288097CFA144789873F750928441B47.jpg[/image]
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2012 15:18:18 bởi mưa phố núi >
                  Attached Image(s)
                  #9
                    dang son 14.08.2011 23:08:11 (permalink)



                    ... Chời ui !

                    Hôm nay Bé Mưa Núi đề cập đến chuyện Tình Yêu.Khiếp thật !

                    Vui nhé.



                    đăng sơn.fr
                    #10
                      Little_Ant 14.08.2011 23:43:44 (permalink)


                      Kiếp sau ,hãy cho tôi được làm lại đàn bà, đẹp xấu không quan trọng ,chỉ xin được giữ lại linh hồn của tôi hôm nay. Một linh hồn luôn luôn khao khat,đí tìm và vươn tới những mục đích trong sáng ,thanh khiết hơn.


                      Lời này của Mưa làm KN thich nhất : ) và cũng giốnh như ý nghĩa Mưa nói vậy ..... con người sanh ra ở thế gian có lý do và ý nghĩa hoàn tất một chu trình tiến hoá.

                      Mỗi người thấy tình yêu ở khía cạnh của mình , nhưng rất đúng có những tình yêu rất đẹp dù nó không phải là tình yêu lứa đôi ...Mỗi ngày đẹp quá khi mặt trời mọc lên và lòng đất ôm ấp hạt cơm trắng . Một anh nông dân nao nức giữa ban mai ...một con người chúng ta nhẹ mỉm cười .... một tiếng hát hồn nhiên của cô gái láng giềng cũng có thể làm tăng lên vẻ đẹp cuộc sống : )

                      Chúc Mưa những trong sáng Mưa nhé


                      Tôi đã sống trong tinh thần vũ trụ
                      Ngàn vì sao ấp ủ chiếc thân tôi
                      Bừng mắt dậy măt trời lên cao vút
                      Sáng soi về lòng đất ướp tình thương

                      Ôm hạt giống con con thật bé nhỏ
                      Cho bao ngày ngọn lúa mỉm cười xanh
                      Anh nông dân một hôm hồn nhiên thức
                      Hé môi cười nao nức buổi bang mai

                      Little_Ant ( comming of spring 2011 )
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2011 10:56:13 bởi Little_Ant >
                      #11
                        mưa phố núi 15.08.2011 10:04:42 (permalink)
                        CHÚ DĂNG SON ƠI !

                        ĐỪNG CƯỜI MƯA MÀ ,TRÊN ĐÂY CHỈ LÀ NHỮNG CẢM NHẬN TẦM THƯỜNG CỦA CON GÁI .NẾU LUẬN RỘNG RA CHỬ YÊU THÌ PHẢI HỎI ĐẾN ÔNG CHÚ TÂM LÝ GIA CỦA MƯA RỒI

                        KIẾN NHỎ ƠI !

                        BẠN THẬT SỰ RÀNH TIẾNG VIỆT NHIỀU HƠN MƯA TƯỞNG ĐÓ .SAO BẠN KHÔNG THỬ VIẾT NHƯ MỌI NGƯỜI ĐI .MỖI KHI VIẾT RA MỘT ĐIỀU GÌ ,MƯA CẢM THẤY RẤT VUI !

                        CÀNG VUI HƠN KHI CÓ ÔNG CHÚ NHÂN HẬU VÀ BẠN KIẾN NHIỆT TÌNH ỦNG HỘ
                        CÁM ƠN CHÚ VÀ BẠN .TRÂN TRỌNG !
                        #12
                          Little_Ant 16.08.2011 00:15:28 (permalink)
                          Mưa Oiiiiii , Kiến nhỏ đọc bài viết được rồi chứ mà viết là hổng xong đâu đó Hiiiiiii : )



                          chúc Mưa vui tươi Mưa nhé !

                          take Care,

                          Little_Ant
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2011 23:45:07 bởi Little_Ant >
                          #13
                            mưa phố núi 26.08.2011 15:12:39 (permalink)
                            HÈ MUỘN


                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/E6B867983D914E508D729D3180589868.jpg[/image]
                            HOA ĐIỆP


                            Cây Điệp trước sân nhà tôi năm nay hoa nở muộn.Bởi tiết trời Cali năm nay cứ dở dở ương ương thế nào ấy. Đã cuối hè ,trời Sài Gòn chắc đã ngừng tiếng ve.Tháng tám là tháng mà Sài Gòn ướt sũng những cơn mưa. Tháng này mà về Pleiku thì trời ơi mưa dầm rả rích.

                            Huế của Anh ,hình như cũng vậy phải không Anh ?
                            Những cơn mưa tưởng sẽ chẳng bao giờ dứt ,cứ lây lất rả rích ngày qua ngày.

                            Mưa cho nhũn đất ,úng trời
                            Mưa cho tan nát hồn người xa quê.

                            Hoa Điệp hơi giông giống hoa Phượng nhưng nhỏ hơn. Cây Điệp trước sân nhà tôi như một niêm kiêu hãnh gọi mời ngạo nghễ.Khắp con phố Bolsa này chắc gì có ai có cây Điệp giống nhà tôi.Hoa Điệp cũng năm cánh giống hoa Phượng nhưng xen kẽ hai màu ,viền ngoài cánh hoa màu đỏ cam ,bên trong màu vàng tươi rực rỡ.Tuy sắc hoa không thắm đỏ như hoa Phượng nhưng rất duyên dáng thanh mãnh. Cây Điệp này tôi trồng đã ba năm, mỗi năm sau Giáng Sinh tôi lại cắt tỉa gần sát gốc như cách tỉa hoa hồng vậy.Năm ngoái chỉ vài cụm hoa lác đác đã đủ làm tôi vui.Năm nay như đã đủ sức ,Điệp của tôi xoè ra như cây dù ,dù chỉ cao tới ngực tôi nhưng hừng hực một sức sống mãnh liệt. Có đến chín cụm hoa vươn cao sừng sững như chín con rồng màu lửa thách đố với mùa thu. Sáng nào tôi cũng ngắm chúng thỏa thích trước khi đi làm. Có một nỗi kiêu hãnh lạ lùng khi ngắm những bông hoa do mình chăm sóc ,ai có cùng sở thích chắc sẽ cảm nhận được điều tôi nói.

                            Hoa Điệp nở muộn giống như tâm trạng của một người đàn bà còn lưu luyến chút xuân.
                            Một người đàn bà chưa thể gọi là già cũng không được gọi là trẻ. Tôi không bao giờ tự nghĩ mình đã già ,trong suy nghĩ của tôi lúc nào cũng chừng 25 hay 30 gì đó. Nếu nghĩ mình đã ngoài 40 ,tôi chắc sẽ chết ngất vì ngạt thở.tôi mà già sao? không đâu ! chưa đâu !
                            Tóc tôi còn chưa có một sợi bạc nào ,đầu óc vẫn còn hồn nhiên nhí nhảnh như con gái.
                            Tôi vẫn chạy theo những kiểu thời trang a la mode. Tôi đã già chưa nhỉ ? hay mình là cô gái đang về già rồi cũng nên. Bữa trước ông xã có nói đùa với mấy người bạn :
                            -Vợ tôi đang hồi xuân !
                            -Trời ơi ! anh xã à ,người ta dùng từ hồi là dành cho những người đàn bà đã đi qua thời mãn kinh. Những người khoảng trên dưới 50 tuổi kìa ,vợ yêu của anh đương xuân thì có ở đâu mà hồi với trả .
                            Xã cười hằng hặc :
                            -Biết rồi ,vợ anh là nhất !

                            Tôi không hiểu tại sao ,có rất nhiều người trang lứa với tôi nhưng suy nghĩ rất khác . Từ khi 30 tuổi tới giờ dường như đầu óc tôi đã dừng lại ,không trưởng thành thêm nữa .Tôi không bao giờ già cả,mãi mãi không -và không !

                            Nếu già có nghĩa là tích lũy thêm kiến thức ,trau dồi thêm kinh nghiệm thì tôi tiếp nhận ngay . Còn nếu như già có nghĩa là lão hóa -là tóc bạc da nhăn-là u mê bụng phệ thì Chúa nhân từ ơi ,cho con xin với .
                            Tuổi già của Mưa ơi ! cứ từ từ thôi nhé ,từ từ để Mưa còn có thời giờ mà chuẩn bị đón rước người .Mưa mới tập tành cầm viết thôi ,mới vào VNTQ tham gia diễn đàn ,người ta còn phơi phới mộng thi sĩ .Vẫn chưa có bài thơ nào ra hồn để được diễm phúc chui vào thư viện .Tuổi già ơi hãy đợi ta với nhé ,từ từ thôi mà có gì phải gấp .Cứ dung giăng dung dẻ cho ta nhờ .

                            Xã yêu của Mưa ơi ! anh mới ngoài 50 thôi ,sao đã như ông cụ .Lúc nào cũng đạo mạo ,
                            chững chạc thấy mà phát rầu .Anh là chồng hay là ba Mưa đó ? Nói chuyện thì như mấy ông đồ xưa ,lúc nào cũng bắt em thưa thưa gởi gởi .Với con cái thì anh khắt khe từng chút,
                            em e rằng một ngày nào đó các con sẽ vì sợ ,vì ngại mà rời xa anh . Cả em nữa,đôi khi cứ thấy ngại ngại khó gần anh .Anh ơi ! có phải anh đang tuổi mãn kinh không ? Em đọc trong sách thấy có nói đến vấn đề này dành cho quý ông đó .

                            Xã ơi ! hãy yêu đời như Mưa vẫn yêu thương anh, hãy dành hết sức sống cho đời như anh đã dành tất cả cho mẹ con em .Anh chính là trụ cột của mái nhà ,là bờ vai ấm áp của em mà .Em biết anh rất thương quí các con ,sợ chúng hư nên lúc nào cũng kềm cặp chặt chẽ.
                            Em biết anh rất tôn trọng em ,lúc nào cũng để em có một không gian riêng để em có thể làm những công việc mà em yêu thích .Anh đã dành hết công việc nhà để em được thảnh thơi đỡ nhọc thân xác . Nhưng anh ơi ! sẽ không công bằng nếu anh không có đời sống riêng của anh .Anh cần phải sống cho riêng anh nữa ,xã nhé ! Sự hy sinh của anh,mẹ con em đời đời ghi nhớ .Sao dạo này em cứ thấy xã như u uẩn ,muốn lui về vườn vậy ? Anh có biết người đàn ông vào khoảng 50 tuổi là thời điểm chính chắn nhất không ? là thời gian mà anh đã chững chạc cả phong cách lẫn sự nghiệp .

                            Em hiểu nổi mặc cảm của anh , lúc nào anh cũng cảm thấy thua sút vì làm tiền ít hơn vợ .
                            Anh ơi ! em chẳng bao giờ quan tâm đến điều đó . Kết hôn với anh đã 17 năm ,em lúc nào cũng giao hết mọi thứ cho anh .Em chưa bao giờ biết ký check trả bill nhà hay điện nước gì cả .Anh giữ tiền còn hay hơn em .Anh chi tiêu tặn tiện,tính toán thôi sít sao hết chỗ nói .Em hoàn toàn tin tưởng ở anh mà .Nếu phải làm công việc đó chắc em phải nợ lút đầu rồi .Em có tính phung phí bừa bãi ,vui đâu trút đó,lại ưa thích bạn bè đình đám .
                            Anh giỏi nhất mà ,xã yêu ơi ! Hãy để niềm vui hòa lẫn niềm hạnh phúc .Hãy để tình thương dạt dào cùng với sự ngưỡng mộ .Em muốn thấy nhiều niềm vui hơn nữa trên môi anh .Đừng lo lắng gì cho em nhiều nữa ,hãy vui lên anh à ! em tin vào sự xắp sếp của định mệnh .Hãy sống vui vẻ trẻ trung ,yêu đời như Mưa vậy .Anh không cảm thấy cuộc đời chúng mình ý nghĩa biết bao nhiêu sao ?

                            Bỏ bớt thuốc lá đi anh nhé ! những điếu thuốc lá đó có gì mà hay ho ,hôi gần chết .
                            Hãy để dành làn môi ngọt thơm của anh chỉ cho em .Hãy để dành vòng tay ấm áp để ôm trọn mẹ con em một đời .Đó chẳng phải là điều anh mong muốn nhất hay sao ?

                            Cây Điệp trước sân nhà mình năm nay hớn hở quá kìa anh .Vì anh đã chăm sóc nó ,tưới nước cho nó mỗi ngày .Anh có nhiều thì giờ hơn em để dành cho nó .Có bao giờ anh thử nói chuyện với nó chưa ? Hãy thử một lần đi anh !

                            Sáng nay em đã nghe 9 con rồng lửa nói chuyện với nhau . Chúng than sao mùa thu Cali đến nhanh quá .Chúng còn chưa kịp hưởng hết không khí tươi mát của mùa hè .Chúng bảo nhau phải đoàn kết ,không tàn phai sớm để giữ lại chút hè muộn làm đẹp cho ngôi nhà mình đó .Xã hãy lắng nghe đi ! lời thì thầm của hoa cỏ ,tâm tình của một người đàn bà để hè dài thu chậm .Nhé ! hôn anh ,xã yêu quý của em .

                            ---muaphonui---
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2012 15:39:03 bởi mưa phố núi >
                            Attached Image(s)
                            #14
                              mưa phố núi 04.09.2011 15:43:19 (permalink)
                              MÙA TỰU TRƯỜNG




                                       Đã bước vào tháng chín,Cali vào thu ,một vài cơn gió thoảng se se cái lạnh mát mẻ dễ chịu.Mùa tựu trường, những đàn chim non chíu chít bay về lại sân trường.Các chú ve sầu -chắc đã mất dạng trên những vòm phượng vỹ Sài Gòn thương yêu năm nào.Phượng Tím Cali như đang phai nhạt dần hương sắc.Những cơn gió heo may đã về lại chốn này ,thổi bay những tàn phượng tím rụng đầy trên thảm cỏ,trường vắng lại bắt đầu xôn xao.Những vạt áo tươi màu,rực rỡ rồi sẽ tề tựu về cả đây.Ươm đầy thương nhớ , mong thu về,để những vạt cỏ được tắm đẫm trong sương thu.


                              Sân trường Bùi thị Xuân xưa, giờ còn chăng những đôi mắt nai hiền bỡ ngỡ.Còn chăng những bờ tóc xõa lóng lánh thơ ngây ?
                              Kỷ niệm ? sao như vẫn đong đầy trong nổi nhớ.

                                   Ta đâu còn cái tuổi để được tung tăng cặp sách đến trường ,còn đâu được nhõng nhẻo vòi tiền mẹ mua quà sáng.Còn đâu những ánh mắt hấp háy liếc dọc nguýt ngang khắp sân trường tìm xem ánh mắt anh con trai nào thông minh hơn.Còn không tiếng Guita chập chùng của Luân Vũ đi theo bước chân Mưa ?



                              Trường làng tôi ,cây xanh lá vây quanh ,muôn chim hót vang lên êm đềm.Lên trường tôi con đê bé xinh xinh ,lan qua đám cây xanh ,nhẹ lướt !...

                              Mai Chân nè ! bữa trước bồ hỏi Mưa có còn nhớ lần hội diễn văn nghệ toàn trường niên khóa 84-85 không ? nhớ chứ Mai Chân ,nhớ chết đi được ấy chứ ! không biết bồ kiếm đâu ra tà áo dài màu hồng phấn cũ xì cho Mưa mặc đó. Aó của bồ đẹp hơn làm mình cứ phụng phịu giận hờn không muốn ra sân khấu.Thầy chủ nhiệm giới thiệu đến lần thứ ba ,bồ vừa đi vừa lôi cổ mình ra sân khấu.Khán giả ngồi ở dưới cười ran ,bồ thì cao lêu ngêu ,ngực xẹp lép trong tà áo dài tím Huế kiêu kỳ.Mặt bồ cứ nghênh lên ra dáng chị cả,còn mình bé tí tẹo như cái kẹo bọc giấy hồng.Tà áo còn dài hơn thân người ,mình đi mà cứ sợ vấp té.Sân khấu bằng gỗ ghép mình đi guốc cao gót ,sợ ơi là sợ ! Mình khớp đến nỗi hát chẳng ra lời ,bồ cứ hích vai mình mãi ,sao bồ lại có được dạn dĩ và tự tin đến thế.Nhờ vậy mà cứu mình. Nữa bài đầu coi như bồ đơn ca ,nữa sau mình mới bắt kịp hát bè theo bồ.Bữa đó không biết Luân Vũ nhà ta ăn trúng thứ gì mà ổng đàn quá tới.Bài hát còn chưa dứt nhịp ,thì khán giả đã vỗ tay như pháo.Không phải vì tụi mình hát hay... mà vì...diễn...coi ngộ quá.Còn đoạt giải ba khuyến khích mới bảnh chứ.Tụi bên lớp P cứ là tức cành cạch...nhớ ghê luôn hỉ ?

                              Sau buổi biểu diễn đó thì bộ tam tụi mình thân hơn bao giờ hết. Trường làng tôi đã trở thành bài hát hiệu của lớp.Bọn mình đi tới đâu cũng bắt Luân Vũ phải vác theo cây đàn.Sông Biên Hòa ,núi Bửu Long ,suối Tiên ,suối LỒ Ô... đâu đâu cũng in dấu chân bọn 12a bọn mình.

                              Mai Chân bây giờ là đại gia của rừng phong ,ấm êm một cõi ,sắc nước hương trời còn hơn cả ngày xưa ,thời con gái !

                              Mưa tui là kiết gia của Little Sài Gòn ,nhàn nhạt đời mưa gió.Nhan sắc cũng thường thường chẳng thêm tí nào ,có hơi phệ...hơn chút xíu.

                              Luân Vũ vẫn đẹp trai như xưa,còn là độc thân quý tộc của xứ tuyết Chicago.Vẫn đều đều mỗi năm một chuyến về thăm trường xưa phố cũ.

                              Chỉ còn hai tuần nữa thôi ,chàng cũng sẽ giả từ kiếp cô độc.Sẽ về Nha Trang cưới vợ nhí...đã ha !Cô vợ bé tí ti vậy không biết...mần chi được vậy ta ? thiệt ngày anh 22 tuổi em mới vừa chào đời...nay anh đà bốn mấy ta mới cưới nhau thôi...Rồi anh 60 tuổi em vẫn còn phơi phới...

                              Đừng giận mình Luân Vũ nhé ! bữa hôm trên facebook chat với bạn ,Mưa có đặt vấn đề ,sợ rằng cô bé đó chỉ có thể chia vui cùng bạn ,lại không thể xẻ nhọc nhằn. Bạn chưa bao giờ lập gia đình nên chưa hiểu hết điều mình nói. Mình đã thâm niên 17 năm trường rồi bạn ơi ! ngọt bùi cay đắng ta nếm đủ , biết quá nhiều rồi còn gì. Tình yêu chỉ đẹp lúc ban đầu , khi bước vào hôn nhân sẽ tụt lại hàng thứ yếu.Không có gì quan trọng hơn là sự chia xẻ cảm thông đồng điệu .Cũng là Đinh Mùi mà sao ông khờ câm vậy không biết ? Nhan sắc của người con gái cũng mong manh chóng vánh như hàng cây đang trút lá ngoài kia .Tánh ông xưa nay có ai hiểu hơn tui được , Luân Vũ nhút nhát ủy mị như con gái , lại ít nói kín đáo, thích suy gẫm nhiều hơn là đối thoại. Nhiều lúc nói chuyện với ông mà tui cảm tưởng như mình là chị hai nói chuyện cùng cậu bé vậy. Người gì mà ngố , nói chi cũng cười trừ ,tức cành hông. Nữa có bị vợ nhí ăn hiếp ,đừng làm rộn tui hà ! Không vấn kế đâu ,cho chết - ham vợ nhí.

                              Sáng nay Mưa làm siêng chút xíu , dậy sớm chút ghé trang Bùi thị Xuân để lại vài bài thơ nho nhỏ cho các bạn đó ! bộ Luân Vũ nhớ thơ tui lắm sao?
                              Vừa vắng người ta có vài tuần thôi là kêu rầm nhặng xị .Người ta còn nhiều việc phải làm mà , quỡn đâu lo post thơ cho ông đọc .Xí...! thấy ghét. Còn không lo mà họa thơ tui cho hay ,ở đó mà ấm ớ. Mai mốt ông rước vợ qua bên này , hổng chừng còn hông được phép đọc thơ tui nữa đó !

                              Sao đàn ông con trai mấy ông sợ vợ dữ vậy ? Vợ , chứ đâu phải má , ông nào ông nấy cứ lấp ló như con chuột nhắt , rầu mấy ông ghê !

                              Coi Mưa nè , ngon lành hông ? chồng Mưa cũng thuộc loại bảnh trai chứ bộ.
                              Vậy mà cưng Mưa số dách.Ông bà mình nói con người ta hơn nhau ở cái đức. Mưa tôi lúc nào cũng ngoan hiền , có bao giờ lấn lướt ai đâu. Có sao nói vậy người ơi , không hề biết xảo trá là chi. Bởi vậy tha hồ mà hưởng phước , mỗi tội nghèo...nghèo nhứt lớp mình ,nghèo nhứt Bolsa luôn...hahaha... Ta nghèo nhưng ta rất vui , cả đời chẳng sợ trộm cắp.
                              Ta xấu gái nên chẳng sợ ai gạt tình. Ta vô tư nên chẳng bao giờ mất hy vọng. Càng già lại càng thấy mình phúc hậu nữa nè ! hihihi...

                              Trường làng tôi,hai gian lá đơn sơ ,che trên miếng sân vuông mơ màng.Trường làng tôi không giây phút tôi quên ,nơi sống bao kỷ niệm ngày xanh.Nơi sống bao mái đầu xanh màu.Đời vui như bao lá xanh ,lá xanh...


                              Nói nhỏ cái này với Luân Vũ nha ! hồi xưa tui cũng mết ông dữ lắm đó. Ai biểu ông đẹp trai...con trai mà cặp mắt cứ ướt rượt...mơ huyền mờ.Nhưng tui cũng giận ông lắm ,ham chơi hơn học.Cũng may mà tui có anh H.bản lãnh hơn ông nhiều ,so với anh H. ông còn thò lò mũi xanh...khà khà.
                              Nói ra điều này coi như món quà tặng ông trước khi cưới vợ đó nha !
                              Tiếng đàn của ông thì nhứt thiên hạ , sau này tui cũng từng hát với nhiều tay đàn , gần đây thì không còn cơ hội nữa , chỉ là karaoke thôi.Trong lòng của Mưa tiếng đàn của Luân Vũ là mượt nhứt, cũng như trong lòng ông , thơ của Mưa là cute nhứt , vậy thôi !

                              Hy vọng là tiếng đàn của ông và dòng thơ của tui cứ mãi mãi tự nhiên và trong sáng như tình bạn của bọn mình , quý giá thay , gần 30 chục năm ,ít sao ?

                              Mai Chân !không được ghen với Mưa đâu nha , bởi vì bồ dữ như bà chằn lửa vậy. Mấy anh con trai lớp mình gặp bồ cứ như gặp thái hậu Dương Vân Nga. Ai biểu? con gái chi mà sắc sảo quá ! chỉ có Mưa là hiểu bồ nhứt thảy, bồ chỉ ngầu nơi khóe môi thôi , còn tâm lành như bụt vậy. Nếu không sao tụi mình còn gắn bó đến bây giờ?

                              Nhân đây mình cũng có vài lời cảm ơn chân tình của Mai Chân dành cho các bạn bè còn lại bên VN nhé ! cũng may mà lớp mình có một đại gia tâm từ bi như bồ, nghèo như mình - chỉ có cái miệng hô hào là giỏi thôi.

                              Cảm ơn tất cả mọi sự đóng góp của Mai Chân dành cho bạn bè , cũng như của tất cả các bạn dành cho Bùi thị Xuân yêu dấu . Mãi mãi ,Trường Làng Tôi là nhạc hiệu trong lòng bọn mình nhé. Nào ,các bạn hãy cùng Mưa hợp ca thêm một lần nữa nào ! Hát cho thật to lên và phải nhịp nhàng mới đúng.


                              Trường làng tôi nay vang tiếng ê a,nay in bóng bao em nô đùa
                              Trường làng tôi không giây phút tôi quên,dù cách xa muôn trùng
                              trường ơi !

                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/A5A25CADB0BD4C9E9DB9A216903A547E.jpg[/image]
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 14:22:01 bởi mưa phố núi >
                              Attached Image(s)
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 31 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9