KÉN CHỒNG CHO CON
Một ông phú hộ có một cô con gái rượu đến tuổi cập kê . Ông mở hội rất linh đình để kén rễ . Điều kiện của ông rất kỳ lạ , tất cả những thanh niên độc thân hay đàn ông góa vợ đều được phép dự tuyển, bất kể thân phận .
Tất cả mọi người đến dự tuyển đều được chiêu đãi rượu thịt linh đình . Mọi người nô nức kéo đến kể cả người từ vùng hẻo lánh xa xôi . Điều kiện rất đơn giản , sau bữa tiệc mọi người xếp hàng vào một buồng kín để cho chính cô con gái rượu của ông thẩm tra . Trời đã về chiều , hàng rồng rắn xếp hàng cũng đã gần vơi . Ai nấy sau khi vào buồng cô gái trở ra mặt mũi tiu nghỉu chuồn về rất êm .
Ông phú hộ rất nóng lòng , đã ba ngày trôi qua ông tốn biết bao nhiêu là thịt rượu , mà bóng chàng rễ quí vẫn biệt tăm . Hàng rồng rắn còn lưa thưa vài người . Mặt trời sắp xuống núi , ông sốt ruột lắm . Biết tánh ý con gái mình ông đành chìu theo thôi . Ông chợt để ý đến một anh chàng đứng ở vị trí cuối cùng . Mặt mày hắn khôi ngô quá ! Phong thái lại ung dung tự tại. Ông bèn lân la bắt chuyện .
- Này cậu trẻ , cậu là người ở đâu ?
- Bẩm ! Cách đây hai quả núi thưa ông .
- Cậu bao nhiêu tuổi ?
- Bẩm ! Con vừa tròn hai mươi .
- Cậu có biết chữ không ?
- Thưa có ạ ! Chẳng dấu gì ông . Khi còn sinh tiền bố con là ông giáo trong làng . Nhưng chẳng may bố con mất sớm , gia sản để lại chỉ toàn là sách thánh hiền.
Ông phú hộ lấy làm vui trong bụng , đây chính là người mà ông mơ ước . Một chàng rễ khỏe mạnh khôi ngô , lại biết chữ nghĩa . Con gái ông vừa tròn 18 , xứng đôi quá còn gì . Nếu cậu trẻ này bằng lòng ở rễ thì ông lại được thêm một quản gia tín cẩn . Càng nghĩ ông càng thấy thích .
Đến phiên chàng trai trẻ được gọi vào phòng. Đây là người cuối cùng , cũng là niềm hy vọng duy nhất . Ông lén nấp vào một chỗ bí mật để rình xem con gái ông thẩm vấn thí sinh dự tuyển như thế nào .
Cô gái ngồi trên giường , chung quanh cô lụa là buông rũ . Cô chỉ mặc phong phanh một bộ cánh mỏng bằng lụa nõn rất gợi tình .
Chàng trai bước vào lễ phép cúi dầu chào cô . Cô chỉ chiếc ghế trước mặt .
- Mời chàng ngồi ! Chàng trai nhanh nhẹn ngồi xuống ghế .
- Chàng muốn nói trước hay để thiếp hỏi trước ?
- Xin tiểu thư cho phép tôi được tự giới thiệu mình .
- Xin vâng , mời chàng !
- Bẩm tiểu thư , thật lòng khi đến đây tôi không dám hy vọng mình sẽ được tuyển chọn . Kết quả ra sao đối với tôi không quan trọng . Tôi chỉ ao ước được một lần diện kiến dung nhan tiểu thư , được nghe những lời vàng ngọc từ môi nàng . Đừng nói là bị đuổi khỏi đây , dẫu có chết tôi cũng không sợ .
Tiểu thư trở mình sữa lại thế ngồi . Ba ngày qua nàng đã quá mệt mỏi với những gã nhà quê ngốc nghếch . Những gã công tử hoang đàng phàm tục . Phong thái của chàng trai này cho nàng chút hy vọng .
- Tôi đã nói xong , thưa tiểu thư !
-Vậy , chàng hãy nghe đây ! Tôi không phải tìm một tấm chồng bình thường . Tôi cần một người chồng như là một nữa linh hồn tôi , một nữa trái tim tôi , và một nữa khát vọng . Chàng phải trả lời ba câu hỏi của tôi , chỉ cần trả lời hay chàng sẽ là phu quân của tôi . Sai một câu cũng không được , mong chàng hiểu cho và không trách móc tôi nhé !
Nói rồi , nàng bình thản vén áo để lộ vòng một ngời ngời . Chàng trai ngẩn ngơ nhìn , tê dại , đắm say , thoáng chút bối rối ...Mặt chàng chuyển đỏ như gấc .
- Chàng thấy thế nào ? Và nghĩ sao ? Đây là câu hỏi thứ nhất .
Chàng trai thấy mọi thứ trước mặt mình sao cứ xoay vòng vòng ... Chàng cố trấn tĩnh giây lâu ...Còn đang phân vân không biết phải trả lời như thế nào ...
- Chàng ơi ! Lời cô gọi sao êm đềm quá đỗi ...Chết thì chết , chàng liền ứng đáp :
Ngỡ lạc chốn bồng lai,
Đào tiên huyễn hoặc thay.
Mơ mình đưa tay với ,
Một giấc mộng trang đài.
Cô gái tủm tỉm cười , chàng trai thấy mình hình như đang bay ...Cô gái tiếp tục vén áo để lộ vòng hai ...
-Còn đây là câu hỏi thứ hai ! Chàng tiếp lời ngay
Thấp thỏm lòng say ảo ,
Nhung mềm gối lụa mây
Làm sao ta giữ nổi...
Khỏi ngã gục nơi này.
Cô gái cười khúc khích ...Rồi nàng từ từ đứng dậy ...Để lộ luôn vòng ba ...
Chàng trai rơi mình khỏi ghế , té cái đùng ! Trời Phật ơi ! Đây là đâu , thiên đàng hay hạ giới ? Cô gái hốt hoảng
- Ô hay chàng làm sao thế kia ...?
-Bẩm ...bẩm ... Chàng ngượng ngùng đứng dậy ...
Cô gái mặc lại xiêm y .
-Chàng đã mất bình tĩnh rổi sao ? Đây là câu hỏi cuối cùng .
Mặt chàng trai từ đỏ chuyển sang trắng bệch , chàng cứ lấp ba lấp bấp ...
-Bẩm ...bẩm ...
- Xin chàng cứ nói , chàng thấy thế nào ...?
- Tôi ... xin lỗi tiểu thư ...tôi . Tới đây thì chàng quay đầu bỏ chạy một mạch .
Cô gái buồn thẫn thờ, tưởng gì ...Cũng chỉ là những kẻ phàm phu tục tử ...
Ông phú hộ rất giận , ông không ngờ cô con gái rượu của ông lại chơi quá đáng . Ông thấy tiếc hùi hụi chàng rễ mà ông đã nhắm .Ông sai gia nhân cầm một nén vàng chạy theo tặng chàng trai rồi dặn gia nhân nhắn với chàng trai đó : " hãy dùng nén vàng làm lộ phí lên kinh ứng thi mong kiếm chút danh phận "
Ba ngày sau , cô gái nhận được một lá thư với nén vàng của chàng trai gởi trả lại . Cô mở thư ra đọc , chỉ là một bài thơ nho nhỏ với nét bút rất bay bướm :
GIẾNG TIÊN
Khéo khoét nên sâu thế giếng Tiên.
Vùng này đất hạn hán liên miên.
Chung quanh cỏ úa cây khô héo ,
Miệng giếng xanh um phủ một miền.
Cánh bướm đùa vui vờn lả lướt ,
Mơ tình ước mộng thỏa cơn ghiền.
Cho ta được uống nguồn tinh khiết ,
Dẫu chết ngàn lần vẫn khát Tiên.
Cô gái rất thích bài thơ đó ! Cô đem trình với cha rồi cho cha cô biết , cô chọn chàng trai ấy làm chồng ./.
Mưa phố núi phóng tác .
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/BD02514DD6844C40A1098466BD5A6B5E.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 14:02:01 bởi mưa phố núi >