Ðôi Bờ

Tác giả Bài
DongSaBang
  • Số bài : 176
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.12.2006
Ðôi Bờ - 12.08.2011 08:37:15
0
Ðôi Bờ

Ta gặp em chiều hôm ấy
Phố phường rộn rã bước chân đi
Bóng người chen chúc đâu cao thấp
Tấp nập bên đường một người thương
Khép nép trên tay năm ba cộng
Hoa Hồng tươi đỏ cho anh đó
Một chút tình thương để gọi là!
Giây phút ban đầu ta mới gặp
Thẹn thùng em gọi tiếng “anh ơi”
Bẽn lẽn quay đi bước rụt rè
Nhè nhẹ bước thôi anh theo với
Sài Gòn nhộn nhịp quá em ơi!
Mắt tròn quay lại em khẻ nói:
Không thấy bóng người, sao anh thấy vui!

oOo

Sài Gòn ơi, em cho ta những gì?
Những giờ thơ mộng, những ngày thần tiên
Ta đến đó như sương với gió
Ta đi rồi như hạt mưa sa
Sài Gòn ơi, ta muốn thật xa
Ðể cho yên phận thân ta một mình
Yêu chi! Chỉ thấy ưu phiền
Yêu chi! Chỉ thấy một đời không yên
Yêu chi! Có biết nên gì?
Yêu người ta biết tìm đâu
Yêu người ta thấy ruột đau ngút ngàn
Yêu người người cũng yêu ta
Yêu nhau khắn khít như là keo son!
Sài Gòn ơi, em cho ta những gì?
Những giờ mất ngủ, những ngày không yên!

oOo

Chỉ còn giây phút nầy thôi
Một lát xa nhau cách biệt rồi!
Ðường bay không gió không sương lạnh
Nửa bước chân đi nửa ngập ngừng!
Gặp nhau rồi lại xa nhau
Người về gác nhỏ với đêm thâu
Ðôi hướng Ðông Tây người mỗi ngã
Xa nhau rồi biết lại gặp nhau?
Ðường dài mỏi cánh chim bay mãi
Nhìn xuống giòng sông khuất bóng rồi
Ngày mai ở đó ai thui thủi
Gác lạnh đêm dài bóng hoàng hôn.

oOo

Sao anh không về thăm phố cũ?
Hẻm nhỏ đường xưa rũ rượi chờ
Cột đèn thờ thẩn mấy đêm thâu
Mòn mỏi chờ ai bóng đã mờ
Ở đây sương lạnh anh có biết?
Phố nhỏ đèn khuya sầu cách biệt
Thương về xứ bạn biết sao nguôi
Rơi xuống hoàng hôn thấp thoáng bay
Cơn gió hiu hiu buồn ly biệt
Xa nhau chỉ biết nhớ vơi đầy
Ngày mai tỉnh giấc em mơ ước
Sao gặp được anh để bớt sầu.

oOo

Sài Gòn bây giờ ta biết nhớ
Nhớ người em nhỏ dáng thơ ngây
Nhớ quá bóng hình người em mới gặp
Nhớ đôi mắt dịu hiền
Nhớ mái tóc bờ vai
Nhớ môi em thắm
Nhớ dáng em gầy
Nhớ quá những ngày xa cách!
Sài Gòn bây giờ mưa hay nắng
Nắng có về dịu lại nắng ơi
Mưa có rơi xin chừa một lối
Ðể một người đi khỏi chạnh lòng
Một người ở lại có buồn không?
Sài Gòn bây giờ em ở đó
Sớm chiều hai buổi bước em đi
Có nghe khe khẻ lời trong gió
Thì thầm anh gọi tiếng “em ơi”.
Sài Gòn bây giờ một người một bóng
Bóng nữa đi rồi biết tìm nơi đâu?
Trong công viên hay trên hè phố?
Hay là trong mắt trong làn tóc
Chỉ thấy Mây chiều một lối bay.
Sài Gòn bây giờ em có biết
Những chiều gió lạnh anh rảo bước
Ðếm nhịp thời gian từng phút trôi qua
Em xa xôi quá ta buồn lắm
Mong một ngày mai pháo nhộm đường
Cho lòng vơi lại chút nhớ thương.

oOo

Gió chiều thổi nhẹ qua khe cửa
Ðứng tựa tường hoang bỗng ngỡ ngàng
Nhớ về ngày cũ xa xôi đó
Nửa mảnh tình duyên có đậm đà!
Lá đổ chiều về trên xứ Việt
Con đò sông Hậu khách chờ mong
Trông xa bốn phía không nguôi nhớ
Giòng nước xanh lơ chảy hững hờ
Người ở bên này ta ở đây
Chờ mong bên nọ ngóng bên nây
Tương tư đôi bến tình ngàn dậm
Thương gởi về ai bãi cát vàng.
 
oOo
 
Hôm nay ngồi nhìn chiếc lá rơi
Nhớ về quê cũ một phương trời
Gối chăn có ấm người em nhỏ
Có biết rằng đây mãi u sầu.
Tiếng chim ríu rít vang đầu ngõ
Khúc nhạc ân tình buông lã lơi
Nằm đây nhắm mắt mà mơ mộng
Ngày về gặp lạị có còn chăng?
Nơi của em xa tít mờ xa
Phố của chiều rộn rã cảnh nhà
Xe buông khắp lối người như hội
Nhộn nhịp muôn ngàn vui thật vui.
Trời chiều in bóng nửa sân ga
Đường về ngàn dậm xa xôi quá
Tiếng chim ca hót cũng im rồi
Buồn dâng đôi mắt hàng lệ thôi.
____________
Ðồng Sa Băng