Thơ ơi Thơ
GIÁ TÔI LÀ…
Giá tôi là Thánh là Thần
Ban cho em được trăm lần ước ao
Ðể em trải mộng thanh cao
Ðể hồn thơ mãi bay vào niềm vui
Ðể con tim xa ngậm ngùi
Ðể Trăng vàng dát đầy mui thuyền tình
Ðể mắt môi em lung linh
Ðể người quân tử giật mình đuổi theo …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:25:32 bởi vũkimThanh >
TRAO NHAU
Chiếc ly anh trao em
Chẳng ly Thần ly Thánh
Giọt rượu nồng sóng sánh
Là tình thơ mong manh
Em hãy giữ trong lành
Vui say cùng vạn vật
Hồn thơ dâng chất ngất
Như mây trắng trời xanh
Tình ta tựa bức tranh
Có chớm màu gió bụi
Có nắng mưa buồn tủi
Có hy vọng hên xui
Ðời là biển ngậm ngùi
Vết thương sưng thành núi
Bàn tay như que củi
Ðốt lửa tìm nguồn vui
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:25:57 bởi vũkimThanh >
EM ƠI
Em ơi …Tình tôi xác xơ
Ðắng cay chua chát bơ vơ độc hành
Hồn Thu, mây nước long lanh
Tôi như lá úa lạc cành chơi vơi
Tay gầy buốt giá trùng khơi
Vân phong chằng chịt bão đời hằn in
Trái tim thoi thóp niềm tin
Ước mong góp gió biết tìm nơi đâu ?
Thương em lại gặp sông sâu
Núi cao vực thẳm mưa Ngâu chắn đường
Mong manh như những giọt sương
Nghiêng dòng tâm sự chung đường Xuân say
Hồn thơ ơi cứ vút bay
Nguồn thơ lai láng tháng ngày buồn vui
Cảm thông cây cối ngậm ngùi
Gió Trăng ngần ngại ,tôi khui rượu sầu
Cụng ly trút cạn đêm thâu
Cuồng si cho đượm sắc màu văn chương
Cho trái tim vượt trùng dương
Cho ban mai tỏa sáng đường em đi
Cho hồn đắm đuối tình thi
Cho đôi chân bước xá gì bão giông.
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:26:23 bởi vũkimThanh >
RƯẢ BÁT CHO TÂY
Góc bếp vận hành(lái điã bay )
Nồi khay xoong chảo xếp luôn tay
Nước nóng xả hơi cay loà mắt
kỳ cọ lau chùi bợt vân tay
Trên sai dưới khiến quay mù tít
Tan tầm ký sổ người như say
Tấp ta tấp tểnh tìm xe bus
Rửa bát cho Tây quá đi cày .
Vũ kim Thanh
_ Lái điã bay :Tiếng lóng ám chỉ máy rửa bát điã.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:27:10 bởi vũkimThanh >
PHỤ BẾP
Kiêu hùng đâu cứ phải súng gươm
Phụ bếp như ta cũng chẳng thường
Ði sớm về khuya dằn buồn tủi
Rửa bát …lau nhà … phủi cát vương
Ngã ngựa…cũng đành đi bộ vậy
Biết ai nhờ cậy chốn tha phương
Làm người chẳng quản đời lao khổ
Còn hơn làm chó… xổ góc vườn .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:27:38 bởi vũkimThanh >
TIẾNG MẸ BÂY GIỜ
Xa quê mới có độ vài năm
Lao động,học hành độc Anh văn
Xì xì xoẹt xoẹt như con vẹt
Ðôi lúc đúng ,sai , đôi lúc xằng.
Líu lắp tùm lum cũng cãi nhằng
Ấy là tớ nói kiểu lai căng
Kệ đời đỏ mặt cưòi nắc nẻ
Tiếng mẹ bây giờ cũng băng nhăng.
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:28:02 bởi vũkimThanh >
NGÀY XUÂN SAY TỈNH
Một lũ rượu sắp hàng
Chờ tới mình nộp mạng
Ngọn đèn thao thức sáng
Cho thi nhân mơ màng
Trăng thề tan đáy cốc
Tình hoang sốc tận tim
Xuân đang ôm phao chìm
Vào giữa lòng nhân thế
Bỏ lại tình huynh đệ
Bệ vệ giữa mù sương
Nhắm cái đắng tha hương
Nuốt cái cay tình phụ
Lời yêu giờ đã cũ
Kỷ niệm cũng tàn tro
Mình trở thành học trò
Rón rén vào lớp mới
Tương lai nào chờ đợi
Thần hồn mải miết say
Thần tài chốn từng ngày
Phảng phất men hư ảo
Rượu bỏng ly tếu táo
Ðàn ngượng nghịu nốt đơn
Chiếc lá xanh tủi hờn
Buông mình trong đêm lạnh
Chụm hồn thơ sóng sánh
Dập dìu tới tàn canh
Chỉ có gió sau mành
Biết là ai say tỉnh ?
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:28:33 bởi vũkimThanh >
TRÁCH NHAU LÀM CHI
Xin đừng trách em ơi xin đừng trách
Chuyện tình buồn của hai đứa năm xưa
Ðã bao ngày mình dãi nắng dầm mưa
Kỷ niệm ấy đến giờ còn vương áo
Em có biết tâm hồn anh ảo não
Mộng tình Trăng còn thơ thẩn bên sông
Em giận hờn cắt đứt tiếng tơ đồng
Anh như thể chuồn chuồn kim gẫy cánh
Anh tủi thân anh hận đời … xa lánh
Càng xa em càng canh cánh bể dâu
Bên người ta mà lòng dạ đâu đâu
Luôn lo sợ em u sầu … hóa đá
Thuyền tình rách vá víu trong nghiêng ngả
Sóng vô tâm cứ chém.... bửa… hồn anh…
Em khổ đau … anh ngây dại … không đành
Thôi đã lỡ duyên rồi quên đi nhé
Trái đất này dường như là nhỏ bé
Hơn tình yêu ta chia sẻ cho nhau
Em vỡ nát tim anh cũng héo nhàu
Quyến luyến nữa buồn đau thêm vô tận .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:28:58 bởi vũkimThanh >
MÙA THU ƠI …
Ừ nhỉ…Muà Thu rồi
Lá vàng tóc em tôi
Ngược dòng thơ năm ấy
Lòng xao xuyến bồi hồi
Mùa Thu qua hồn tôi
Như tình qua ngõ tối
Hơi thở nghe vồi vội
sầu dâng tím làn môi
Toà lâu đài xa xôi
Chưa hẳn là đã mất
Bao đắng cay chớp giật
Có thể bật thành người
Trái tim anh còn lửa
Và giông bão cuộc đời
Trong tay em còn sóng
Lùa dần về biển khơi…
Mùa Thu ơi…chơi vơi …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:29:23 bởi vũkimThanh >
MƯỜI NGÓN TAY ÐAU
Cung đàn nào rướm máu
Trên đôi tay gầy gò
Giọt lệ nào thấm áo
Trong ngày lễ vu qui
Cái ngày xa xưa ấy
Tôi có yêu một người
Chuyện tình duyên chăn gối
Hai đứa mơ thành đôi
Mạch đời không ngừng chảy
Dòng đời không ngừng trôi
Mộng ban đầu ước hẹn
Mấy ai được thành lời
Nhìn nhau run đáy mắt
Nhếch môi đau nụ cười
Ngày em sang bến mới
Tôi dạo khúc chia phôi
Buồn vương trên xác pháo
Tím dần lên lời ca
Mộng vàng bay theo gió
Muôn ánh sao nhạt nhòa
Tơ lòng thêm day dứt
Những điệp khúc thương đau
Cung đàn đang thấm máu
Trên mười ngón tay đau
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:29:48 bởi vũkimThanh >
HỒN TÔI SAO CỨ MƠ MÀNG
Người ơi vớt ánh Trăng vàng
Dòng sông bé nhỏ lại càng nát tan
Một ngày tình vỡ phũ phàng
Trời xanh cao mấy lại càng xót xa
Thà làm viên đá biển xa
Âm thầm khép mộng bao la bọt bèo
Hơn dòng sông cả vui reo
Ôm Mây ấp Gió mà nghèo thương yêu
Ðịnh mệnh chẳng giết cô liêu
Chém Trăng rơi rụng bao nhiêu cánh vàng
Hồn tôi sao cứ mơ màng
Về phương trời ấy bóng nàng vớt trăng
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:30:14 bởi vũkimThanh >
VÔ TÌNH
Một ngày giấy bút mơ màng
Vô tình bão tuyết băng lan mặt hồ
Hồn tôi như chiếc lá khô
Chìm trong tuyết lạnh giữa hồ lặng câm
Hằng đêm tôi khóc âm thầm
Mong gió ngàn chở nắng trầm nước xanh
Ðể tình xưa mãi long lanh
Ðể hồn tôi lại trên cành yêu thương
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:30:41 bởi vũkimThanh >
TÔI YÊU NỬA MẢNH TRĂNG NON
Tôi yêu nửa mảnh Trăng non
Yêu luôn cả những mất… còn …đắng cay
Yêu hoàng hôn giấu một ngày
Sương giăng giăng phủ Trăng say lưng trời
Bao giờ tròn vẹn người ơi ?
Cho mình xum họp cho đời sáng trong
Tình người tôi khắc trong lòng
Tình Trăng tôi vẫn ước mong đợi chờ
Ðời tôi trùng điệp bơ vơ
Hướng về quê mẹ từng giờ nhớ thương
Bao nhiêu tủi hận trên đường
Lũy tre , sông nước ,vấn vương … nghìn trùng
Ðọc thơ người bớt lạnh lùng
Nhóm muôn hy vọng giữa vùng cô đơn
Ðại dương u uất giận hờn
Vầng Trăng huyền diệu như đờn … ngất ngây
Tình yêu thương cứ dâng đầy
Ngân nga theo Gió theo Mây vào đời
Ôi …ngàn tia sáng tuyệt vời
Cứ long lanh nhé …giữa trời ngàn Thu
Vũ kim Thanh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:31:07 bởi vũkimThanh >
CÔ GÁI NGA
Cô gái Nga mắt buồn như muốn khóc
Làm bồi bàn ở một góc Hotel
Cô sang đây có phải sự đói nghèo
Hay lý tưởng cuộc đời đi tị nạn
Quê hương tôi một thời xưa bom đạn
Cửa nát … nhà tan …ly loạn… thôi đành
Ở nước cô chiêng trống nước đàn anh
Mà sao cũng mong manh ôm hận tủi
Nền cộng sản đã một thời như núi
Gào thét…điểm tô…cho quyền lợi công dân
Thế mà nay như sương khói tan dần
Như ảo thuật trên du thuyền viễn tưởng
Khúc bánh mì người ta nhìn to tướng
Ngàn đoá hồng cũng phai sắc nhòa hương
Bao con người phải giã biệt tình thương
Ði bạt xứ tha phương tìm nguồn sống
Ðôi khi cười lọc lừa trong thực…mộng.
Nhắm mắt quờ gió lộng nghĩ đại dương
Tự làm vua để chung quanh hóa thiên đường
Cho hơi thở ,trái tim đau …gượng sống…
Thôi cạn ly…và hãy mơ hãy mộng…
Mascova … lộng lẫy bóng quê nhà
Chiều từng chiều hồi tưởng dáng Vonga
Ðang tuôn chảy dạt dào trong tâm huyết…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2008 05:31:48 bởi vũkimThanh >
Trích đoạn: ct.ly
Mèn ơi, Nhà thơ Trần mạnh Hùng, vừa lo chạy bão, mà còn làm được thơ,
thật là khâm phục , khâm phục
Bão ở vùng của nhà thơ TMH có lớn lắm khg??
Chúc nhà thơ cùng gia đình nhà thơ được ơn trên gia hộ
Đến bây giờ mới đọc được lời an ủi chạy bão của ct.ly. Tuy rằng quá trẽ. ( hết bão rồi, gần 1 tháng )
Tui chân thành cám ơn HIỆP SĨ HÒA HOA , có lời chúc bình an.
Thân
Trần Manh Hùng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu: